Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ Kiếm Phổ

Phiên bản Dịch · 1517 chữ

“Mức quả, mức quả vừa ngọt vừa chua đây.”

“Bánh hấp, bánh hấp nóng hổi đây.”

Lý Hiên lôi kéo Tần Nguyệt đi trên đường phố náo nhiệt, nghe tiếng nói của đám người cùng âm thanh vui đùa ầm ĩ của đám nhóc, tâm tình cũng trở nên nhẹ nhàng một chút.

“Sư tôn, sao nơi đây lại có nhiều võ giả như vậy chứ? Ta nhìn thấy rất nhiều võ giả cõng đao, còn nhiều hơn quê quán của ta là thành Bạch Dương.”

Tần Nguyệt kéo tay Lý Hiên, nhìn về một đại hán có hình thể cao lớn, còn có những nữ hiệp tư thế hiên ngang cõng đao, cũng vô cùng kinh ngạc với số lượng võ giả ở tòa thành này.

“Bởi vì Trấn Bắc thành này sùng bái vũ lực, trong núi lớn thành bắc có Man tộc hoành hành, còn có đông đảo dã thú cùng sinh vật ô nhiễm, có rất nhiều thảo dược cùng tài nguyên khoáng thạch,

Cho nên đám võ giả rất thích thông qua TRấn Bắc thành, đi kiếm tiền trong núi lớn, săn giết dã thú, sưu tầm thảo dược và khoáng thạch…”

Lý Hiên nhẹ giọng giải thích, giảng thuật đại khái tình huống của Trấn Bắc thành.

“Thì ra là như thế nha, thảo nào.”

Tần Nguyệt bừng tỉnh đại ngộ, lại nhịn không được nâng cái đầu nhỏ nhìn về phía Lý Hiên: “Sư tôn, ngài hiểu biết thật nhiều.”

“Vi sư thường xuyên vào Nam ra Bắc, gặp qua rất nhiều chuyện, sau này có chuyện không hiểu ngươi cứ hỏi ta.” Lý Hiên khẽ cười nói.

“Vâng sư tôn.”

Tần Nguyệt nhu thuận gật đầu, nhưng khi nhìn thấy bánh bao thịt ở không xa, lập tức liền không đi tiếp, mắt to thỉnh thoảng nhìn về bánh bao thịt lớn lượng lờ khói trắng.

“Muốn ăn nữa sao?” Lý Hiên cười cười nói.

“Ừm ân, ta cũng không biết vì sao, hôm nay muốn ăn rất nhiều.” Tần Nguyệt có chút ngượng ngùng nói.

“Ồ? Không có việc gì, rất bình thường, đang ở tuổi ăn tuổi lớn mà.”

Lý Hiên như có điều suy nghĩ, hắn cảm thấy có thể có quan hệ tới huyết mạch của Tần Nguyệt, liền dứt khoát gật đầu nói: “Đi, chúng ta đi ăn bánh bao lớn, một người hai cái.”

“Sư tôn thật tốt!”

Mắt to của Tần Nguyệt lần nữa cong thành vầng trăng khuyết, cảm thấy đi theo sư tôn thật quá là hạnh phúc.

Hai người đi tới trước gian hàng bán bánh bao thịt, mua bốn cái bánh bao thịt lớn, mỗi người trực tiếp gặm hai cái bánh bao.

Khaon hãy nói, bánh bao thịt lướn vừa ra lò nong hổi, hương vị cũng rất khá, Lý Hiên tương đối hài lòng.

Lúc này.

Trong đầu Lý Hiên hiện lên tin tức do một đạo phân thân cung cấp, ánh mắt không khỏi nhìn về phương hướng Đông nhai.

“Sao vậy sư tôn?” Tần Nguyệt phát hiện sự biến hóa của Lý Hiên, mềm mềm yếu yếu mà hỏi.

“Đông nhai có một tòa Vạn Bảo Lâu, bên kia có rất nhiều vũ khí, chúng ta qua bên đó xem đi, ngươi muốn mua loại vũ khí gì?” Lý Hiên khẽ cười nói.

“Sư tôn dùng đao, vậy ta cũng dùng đao.” Đôi mắt to của Tần Nguyệt mang theo nghiêm túc nói.

“Ta không có ý định dùng đao, chuẩn bị chuyển tu qua kiếm thuật.” Lý Hiên nghĩ đến thiên phú kiếm tu của mình, chuẩn bị trở thành một kiếm tu.

“Hở? Vậy… Vậy ta cũng muốn tu kiếm giống như sư tôn.” Tần Nguyệt vội vàng cải biến chủ ý.

“Vậy chúng ta đi.”

Nhìn Tần Nguyệt thay đổi ý định, Lý Hiên cảm thấy tiểu nha đầu này thật đáng yêu, ngốc ngốc manh manh, mười phần làm người khác ưa thích.

Hai người nắm tay nhau đi đến Đông nhai, nhìn về trước cửa Vạn Bảo Lâu ở xa xa, có rất nhiều võ giả vây quanh, từng người đều là hung thần ác sát, khí tức cường hoành.

“Sư tôn, sao nơi này lại có nhiều người vây quanh như vậy?” Tần Nguyệt nghi nhờ nâng lên cái đầu nhỏ, nhìn về dung nhan tuấn mỹ của Lý Hiên hỏi.

“Vạn Bảo Lâu đạt được một trương cổ kiếm phổ, kiếm phổ ẩn giấu kiếm thuật thần bí, nhưng Vạn Bảo Lâu có được kiếm phổ nhiều năm như vậy, cũng không cách nào biết được kiếm thuật trong đó,

Nên dứt khoát bỏ ra hạn chế, chỉ cần tốn hao 10 lượng bạc, liền có thể quan sát một canh giờ.” Lý Hiên nhẹ giọng giải thích, trong mắt mang theo chờ mong.

“Thì ra là như thế, sư tôn, chúng ta cũng đi quan sát sao?” Tần Nguyệt nhu thuận hỏi.

“Đương nhiên, sẵn tiện mua hai thanh trường kiếm.”

“Vâng.”

Hai người nói xong, liền cất bước đi vào Vạn Bảo Lâu, nhìn thấy bên trên lầu bên phải, có một đám võ giả, hiển nhiên là kiếm phổ đang nằm ở lầu hai của Vạn Bảo Lâu.

Lý Hiên không có lập tức lên lầu ngay, mà cùng Tần Nguyệt đi dạo ở lầu một trước, cuối cùng dừng trước hai thanh Huyền Kim trường kiếm.

Huyền kim là kim loại đặc thù của thế giới này, đặc điểm lớn nhất của kim loại này chính là kiên cố, trọng lượng lại nhẹ hơn Hoàng kim rất nhiều.

Nhìn thấy hai thanh Huyền kim trường kiếm này, Tần Nguyệt liền rất thích thú, chớp mắt to nhìn về Lý Hiên.

“Vậy mua hai thanh trường kiếm này đi.”

Nhìn thấy Tần Nguyệt thích, Lý Hiên lấy ngân lượng ra trực tiếp mua, sau đó đưa cho Tần Nguyệt một thanh, nói: “Đây là của ngươi.”

“Tạ ơn sư tôn.”

Tần Nguyệt vui vẻ vuốt ve trường kiếm trong tay, mỉm cười đi lên lầu hai, thấy được đại sảnh to lớn.

Giữa đại sảnh.

Một trương kiếm phổ lớn bằng chiếc xe con, lẳng lặng được đặt giữa đại sảnh, xung quanh có mấy chục người vây quanh, lẳng lặng quan sát.

Lý Hiên đưa ra phí quan sát, liền kéo Tần nguyệt đi tới.

Nhưng vừa nhìn được hai ba giây, Lý hiên cũng cảm giác được trong kiếm phổ hình như đang có một người, một người đang luyện kiếm.

Ý chí của hắn kiên định, có thể bất động thanh sắc lẳng lặng quan sát, nhưng Tần nguyệt bên người lại không thể giống vậy.

Thời khắc này cả người Tần Nguyệt đều ngơ ngơ ngác ngác nhìn v kiếm phổ, không nhúc nhích như đang đốn ngộ.

Bên trong một góc lầu hai, một nữ tử cao gầy đang ôm trường kiếm, lẳng lặng nhìn bốn phương, khi nhìn đến Tần Nguyệt một giây đốn ngộ, trên mặt nữ tử cao gầy liền hiện lên vẻ kinh hỉ.

Một giây sau.

Nữ tử cao gầy lấy ra một bàn quay đặc thù, nhỏ một giọt máu lên trên, rất nhanh bàn quay xoay tròn, cuối cùng chỉ hướng Tần Nguyệt.

“Rốt cuộc cũng tìm được, người Thiên mệnh có thể cứu vớt thế giưới trong tương lai, cũng chính là chủ nhân mà ta phải đi theo, quá tốt rồi, còn sớm hơn dự đoán của ta hai năm.”

Trong lòng nữ tử cao gầy kinh hỉ, ánh mắt sáng rực nhìn về Tần Nguyệt, rất muốn lập tức vọt tới trước mặt Tần nguyệ, đi theo Tần Nguyệt.

Nhưng nàng cũng không có làm như vậy, mà là lẳng lặng chờ đợi, không dám làm phiền lúc Tần Nguyệt đang lĩnh ngộ kiếm phổ.

Thời gian trôi qua, người trên lần cũng dần rời đi, càng ngày càng ít.

Lý Hiên từ trong cảm ngộ khôi phục lại, hắn lẳng lặng nhìn Tần Nguyệt đang đứng im, nhìn xem tư thái phảnh phất như là đang đốn ngộ của nàng, cảm thán thiên mệnh nhân vật chính bất phàm.

Lý Hiên có được thu hoạch lớn trên kiếm phổ là bởi vì hắn có Tuyệt phẩm Thiên phú kiếm tu.

Nhưng Tần Nguyệt cũng không có thiên phú như thế, nhưng nàng lại chỉ nhìn nội dung bên trên liền đốn ngộ, thật là làm cbo người ta hâm mộ.

Lại qua một đoạn thời gian, Tần Nguyệt cuối cùng khôi phục từ trong đốn ngộ, sau đó nàng ngạc nhiên nhìn về Lý Hiên.

“Sư tôn… Ta…”

“Ta đã biết, chúng ta về thôi.” Lý Hiên ngăn lại Tần Nguyệt, kéo tay nhỏ của nàng rời đi.

Hai người nhanh chóng trở lại khách sạn, đem cửa phòng đóng sạp lại, Lý Hiên đang định nói gì đó, đột nhiên thanh âm máy móc vang lên.

[Đinh! Đệ từ Lục Trường Sinh của ngài giải trừ phong ấn, thành công đạt tới Luyện thể tầng một, ngài thu được ban thưởng, thiên phú: thị giác Thượng Đế.]

Bạn đang đọc Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế - Dịch của Nhất Quyền Manh Vương

Truyện Nữ Đế: Phu Quân Ẩn Cư Mười Năm, Một Kiếm Trảm Tiên Đế - Dịch tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anhthuuw
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.