Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 47

Phiên bản Dịch · 855 chữ

Người đặt chân vào nơi nó bị giam là Shuu,nhìn anh bây h trông thật thảm hại,trên người là vô số vết thương,đầu tóc thì bù xù,quần áo tả tơi,trông k khác gì...ăn mày!Nhưng trông anh cũng thật đáng thương vì nó nên ms ra như vậy mà.

-Khá khen cho ngươi đó Shuu.Vượt qua đk những cái bẫy mà ta đặt ra.hahahaha...

-Tất..nh..iê..n!_Anh khụy gồi xuống thở dốc.

-Ta k ngờ rằng chỉ vì con nhỏ này mà ngươi phản bội ta đó_mụ ta dằn mạnh từng chữ

Shuu k nói gì chỉ nhếch môi cười nhạt.Anh đã êu nó từ lâu rồi.Thực ra anh cũng k muốn phản bội bà ta nhưng khi biết bà ta muons giết nó thì anh k thể làm theo lời bà ta đk nữa.Nó chính là cuộc sống,là trái tim và là tất cả của anh!Anh k thể sống thiếu nó đk!

Một lúc sau,2 ng kia cũng có mặt,nhìn họ cũng k khác Shuu là mấy.Trông 3 ng này thật k thể nào tin đk họ là những con người đẹp trai thường ngày.

-Các ngươi cũng khá giỏi đó hahahahaha....

-Vậy...bây h ta nên để người mà các ngươi muốn cứu xem cảnh các ngươi tàn tạ chút chứ nhỉ?!hahahaha...

-A..k..a..ri!

-Sh...u..u,Y..u..ma,Ki...n..o!_nó nói,khuôn mặt khá tiều tụy.

Mấy hôm nay nó k đk ăn 1 chút gì cả,mà bệnh của nó thì mỗi ngày tái phát 1 lần khiến nó k thoát khỏi những cảnh chết đi sống lại.Mái tóc bạch kim bồng bềnh thường ngày hôm nay bết lại,dính vào mặt bởi những giọt mồ hôi đang lăn dài trên mặt nó,chứng tỏ bệnh của nó đang tái phát.

Nhìn nó,3 ng họ k khỏi xót thương,Shuu liếc ánh mắt sắc lẻm về phía Daemones.Bất giác nhìn thấy ánh amwts đó,mụ bật cười lớn,nụ cười thật ghê sợ.

-Sao?Bây h muốn cứu nó k?Nếu các ngươi đánh thắng đk ta,ta sẽ thả nó ra.Còn k thì....CHẾT_mụ kéo dài giọng,nhấn mạnh chứ'chết'.

-Được thôi!_Shuu nhếch môi.

H anh k sợ gì cả,chỉ cần cứu đk nó,anh có thể hi sinh cả mạng sống này.

3 người họ lao lên,đánh tới tấp về phía mụ ta,vì sau khi vượt qua nhưng cái bây đã phải đánh nên sức mỗi người k còn nhiếu.Mụ ta k đánh chỉ né đòn cho tới khi nhận thấy họ mệt thì mụ ta ms bắt đấu đánh.Những chiêu mụ ta ra toàn là phép thuật bóng tối,công lực cực mạnh.Tuy đã cố tránh nưng 3 ng họ k thoát khỏi cảnh bị dính đòn.

-Dừng lại đi!_nó thều thào nói

-Cái gì cơ?Cô kêu ta dừng lại?hahahaha...

-Xin bà,dừng lại đi!_Nuopwcs mắt nó bắt đầu rơi lã chã.

-1 ng như cô mà phải đi xin một mụ già như ta thì có nhục k nhỉ?hahahahaha...

-A..ka..r..i!Đừng khóc,a..nh..xin..em!_Shuu gượng dậy thều thào nói

-Ô...ta k ngờ ngươi cũng giỏi đó chứ Shuu.Trợ thủ đắc lực của ta có khác hahahahaha...

-Tôi..sẽ..giết..bà!_Shuu gắn giọng

-Vậy sao?Ta cũng muốn xem ngươi còn có đk bao lâu nữa.

Shuu lao về phía bà ta,sử dụng chút sức lực cuối cùng để dùng chiêu mạnh nhất.Daemones chỉ cười nhẹ,mụ ta vẫn đứng im chờ cú đánh của Shuu.Cứ đánh đã gần về phía bà ta nhưng ngay lập tức bật lại,lao thẳng về phía Shuu.Anh ngã xuống,máu trong miệng k ngừng tuôn ra.Đôi mắt nhắm lại.

Hahahahaha....mụ ta phá lên cười,nhìn những con người ngu xuẩn dám đối đầu vs mụ ta.

Khuôn mặt nó bây h đơ như tượng nhìn những ng mà nó thương yêu nhất ngã xuống vì nó.Bây h nó phải làm gì?Họ...vì nó mà đến đây.Họ...vì nó mà chiến đấu.Họ..cũng vì nó mà ngã xuống.Nó ...phải làm gi?

Bông tuyết sau gáy nó bỗng phát sáng.Đứng rồi...chính là bông tuyết.

-Xin hãy...cho tôi sức mạnh...để giết bà ta!_Nó nói nhỏ.

Nụ cười trên môi bà ta bống tắt ngấm.Tại sao nó lại có thứ đó?Nếu k nhanh phá hủy,rất có thể ng chết chính là bà ta.Phóng nhưng tia sét về phía nó nhưng hoàn toàn vô tác dụng.Khuôn mặt bà ta bỗng chốc trắng bạch!

-Benedicite gelu, et reliquerint._Nó nói.

Ngay lập tức,những cái xích đứt ra,vỡ tan.Sức mạnh của nó bây h mạnh hơn bao h hết.1 quả cầu băng phóng nhanh về phía bà ta.Một màu trắng xóa.

-Hãy sống thật tốt nhé!

Giongj nói trong veo như suối cất lên...lần cuối cùng.Nó đã chết cùng bà ta.Thân thể bà ta hóa thành một đống tro tàn còn của nó thì thành những bông tuyết tuyệt đẹp,bay theo làn gió rồi...biến mất.

Nó đã chết vì họ,vì mọi ng.Nhưng nó cũng rất vui,khi biết...họ cũng vì nó mà làm tất cả!

Sau cơn mưa có thể trời sẽ k sáng nhưng nó vẫn sẽ bên mọi người.Luôn luôn là như vậy.Chỉ cần đặt tay lên tim mình,hình ảnh của nó khắc sâu trong đó!

The Ends....

Vậy là hết rùi.Có lẽ cái kết này k hay nhưng cũng mong mn thông cảm.Trình độ viết văn của tg còn kém lắm,nên mọi ng bỏ qua cho nha.hihi

Bạn đang đọc Nữ Hoàng Băng Giá (Kẻ Thống Trị) của blackmoon210
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.