Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vì Ngươi Xua Tan Đi Cơn Ác Mộng

Phiên bản Dịch · 1437 chữ

Mấy tên thủ hạ của Xa Thái Dũng ùa lên, đem một nhà ba người tóm lấy, thiếu niên lang tựa hồ nghĩ chống cự một chút, nhưng sau khi chịu mấy quyền, liền bị đưa ra ngoài, sau đó là mẹ con Lý Dĩnh Uyển, bọn họ đều bị cưỡng ép mang ra khỏi nhà, sau đó bị nhét vào trong một chiếc xe màu đen.

Đám người như ong vỡ tổ rời đi khỏi biệt thự Lý Gia, sau đó nhao nhao lên xe, ở trong màn đêm nhanh chóng rời khỏi Lý Gia.

Mà vừa lúc này, hai chiếc xe cứu hỏa đã xuất hiện ở ngã tư xa xa hướng về phía nơi này.

Xe cứu hỏa tất nhiên chính là do Trần Nặc kêu tới, hắn chỉ lẻn vào một tòa biệt thự không có người ở bên cạnh Lý gia, sau đó dùng cái bật lửa đột vài cái cảm biến nhiệt độ trong phòng mấy lần, sau khi báo cháy bị kinh động, quả nhiên cơ quan cứu hỏa gần đó lập tức liền tới.

Ngay sau khi chiếc xe của đám người kia rẽ qua ngã tư, cửa gara xe của biệt thự Lý Gia mở ra, Trần Nặc phát động một chiếc xe con của Lý gia, nhanh chóng lái xe ra khỏi đó, đuổi theo đoàn xe ở trước mặt. . .

·

Mục đích không phải vì báo thù.

Giết sạch những tên cặn bã kia cũng không có cái gì khó khăn.

Nhưng mục đích của chuyến đi này đối với Trần Nặc là vì thay đổi lịch sử, thay đổi ác mộng cũng như nhân sinh của Lý Dĩnh Uyển.

Như vậy, địa phương thích hợp để động thủ, tốt nhất không thể tại trong nhà Lý Dĩnh Uyển.

Bằng không mà nói, giết sạch những tên cặn bã kia là điều dễ dàng, thể nhưng sau khi giết hết bọn họ thì sao? Mười mấy bộ thi thể nằ bên trong nhà Lý Dĩnh Uyển, chỉ làm cho ba người cô nhi quả phụ mang đến đại phiền toái.

Trần Nặc lái xe một đường đi theo, hắn cũng không phải cực kỳ lo lắng nửa đường sẽ phát sinh cái gì ngoài ý muốn — nếu quả như thật sự xảy ra bất trắc, như vậy hắn tùy thời có thể tùy thời thay đổi kế hoạch cưỡng ép động thủ.

·

Hà Chính Tể cảm thấy mình đêm nay trái tim đập rất mạnh.

Hắn cho là mình khẩn trương. . . Nhưng suy nghĩ kỹ một chút tựa hồ cảm thấy không đúng, thời điểm chơi chết Lý Đông Hách trước đó vài ngày (phụ thân Lý Dĩnh Uyển), mình cũng không có cảm giác tim đập hoảng hốt giống hôm nay như thế.

Đây chính là anh em tốt đã cùng hắn lớn lên từ bé, có một người anh em tốt cùng nhau xông pha hai mươi năm.

Lúc ấy tự tay hắn dùng một cái búa sắt, từng chút một đập vỡ đầu hắn, sau đó đem người kia nhét vào bên trong bình sắt, lại niêm phong bên trong xi măng, ném xuống biển. . .Thời điểm lúc đó, hắn cũng không có khẩn trương.

Chẳng những không có chút nào khẩn trương, thậm chí còn mang theo một loại mơ hồ khoái ý bị đè nén nhiều năm!

Mình từ khi nào thì đã bắt đầu hận Lý Đông Hách?

Là từ lần đầu tiên hai người bộc phát mâu thuẫn trên phương diện làm ăn, hắn ngay trước mặt mọi người, răn dạy mình giống như đang giáo huấn một con chó?

Đây chỉ là một phần, cũng không phải hoàn toàn.

Là từ rất nhiều năm trước khi kiếm được món tiền đầu tiên, hắn lợi dụng mình không hiểu về tài vụ, tại phương diện tính toán dính rất nhiều hố, chiếm được nhiều cổ phần hơn?

Ngoài ra còn có lý do này, nhưng nó cũng không hoàn toàn.

Như vậy. . . Là người phụ nữ đó!

Lý Đông Hách chết tiệt, rõ ràng là ta quen biết nàng trước! Mà cuối cùng nàng lại cùng với hắn kết hôn, còn sinh ra hai đứa con!

Hà Chính Tể nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm chiếc ô tô cầm tù một nhà ba người đang chạy ở trước mặt.

Hai anh em Xa Thái Dũng cùng Xa Kinh Huân nhìn thấy được bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của Hà Chính Tể, hai người trong bóng đêm nhìn thoáng qua nhau.

"Làm sao? Trong lòng còn có gì bất bình sao?" Xa Thái Dũng đốt một điếu thuốc lá, cười gằn nói: "Một lát nữa đến nơi, nữ nhân kia tối nay là của ngươi, ngươi muốn xử trí nàng như thế nào, liền xử trí như thế đó!"

Hà Chính Tể lạnh lùng nhìn thoáng qua Xa Thái Dũng.

Xa Kinh Huân ở bên cạnh cười như một con rắn độc, chủ động đưa cho Hà Chính Tể một điếu thuốc, tự tay đốt cho hắn.

Hà Chính Tể hung hăng hít vài hơi, liền trực tiếp mở cửa sổ xe xuống ném ra ngoài.

Thanh âm của hắn như là ác quỷ: "Ta chẳng những muốn hưởng dụng lão bà của Lý Đông Hách, đêm nay ta còn muốn nhấm nháp hương vị nữ nhi của hắn! Ha ha! Tên hỗn đản này, coi như đến Địa Ngục, hắn cũng là một kẻ thất bại! !"

Mấy chiếc xe một đường lái về về phía nam, chậm rãi đi tới địa phương càng ngày càng vắng vẻ, con đường dẫn đến vùng ngoại ô này, anh em Xa Thái Dũng đã bố trí tại vùng ngoại ô một khu trộn xi măng.

Mấy chiếc xe lái vào bên trong nhà máy, lập tức có thủ hạ của Xa Thái Dũng xuống xe đem cửa sắt nhà máy mở ra.

Một nhà ba người của Lý Dĩnh Uyển bị mang xuống xe, sau đó thất tha thất thểu đi vài bước, liền bị đẩy ngã trên mặt đất.

Nữ chủ nhân gắt gao ôm hai đứa con vào trong lòng mình, cũng gắt gao muốn ngăn cản đứa con trai đang liều mạng xông lên. Đồng thời nàng còn lớn tiếng khẩn cầu Hà Chính Tể cái gì đó.

Hà Chính Tể một chữ đều không nghe lọt tai.

Thời điểm hắn từ trong xe đi xuống, đang mở thắt lưng của mình, chờ hắn đi đến trước mặt một nhà ba người, Hà Chính Tể ở trên cao nhìn xuống người phụ nữ đang ngồi trước mặt hắn khóc rồng cầu xin.

Hắn bỗng nhiên giơ cao thắt lưng của mình lên, sau đó hung hăng quất xuống.

Nữ chủ nhân quay lưng đi, dùng phía sau lưng của mình để bảo vệ được cho đứa con gái một phát.

"Hà Chính Tể, ngươi vì sao lại muốn làm như vậy! Chúng ta đến cùng đã làm cái gì có lỗi với ngươi! Chẳng lẽ tâm địa của ngươi đều đã triệt để thối rửa cả sao! !" Giờ phút này người phụ nữ phảng phất đã biết không cách nào may mắn thoát khỏi, bỗng nhiên lấy dũng khí bắt đầu lớn tiếng lên án mạnh mẽ.

Thiếu niên gầm nhẹ một tiếng, nhảy lên một cái, dùng sức ôm lấy phần eo của Hà Chính Tể, ý đồ quật ngã hắn, nhưng Hà Chính Tể bị đẩy lảo đảo lui lại phía sau mấy bước rồi rất nhanh bị thủ hạ đỡ được, sau đó hai tay của thiếu niên bị xé mở, quyền đấm cước đá lăn trên mặt đất thành một đống.

Lý Dĩnh Uyển, giờ phút này toàn bộ đầu óc của thiếu nữ đều trống rỗng.

Thiếu nữ mười sáu tuổi đã triệt triệt để để sợ choáng váng.

Nàng thậm chí ngay cả khóc đều quên, mặt đầy nước mắt, bên trong đôi mắt tràn đầy sự sợ hãi, há hốc mồm nhìn tất cả ác mộng đang xuất hiện trước mắt, nàng thậm chí ngay cả kêu lên đều không được. . .

Nếu như đây là cơn ác mộng mà nói. . . Van cầu ngươi, van cầu ngươi nhanh chóng để nó tỉnh dậy đi! ! !

Trong nháy mắt, trong đầu thiếu nữ phảng phất hiện lện thiếu niên kỳ quái đã xuất hiện đêm nay.

Người kia tựa hồ ở thời điểm làm ra hành động kỳ quái với mình, hắn nói qua một câu gì đó. . .

Hắn nói muốn vì mình. . . Xua tan ác mộng?

Bạn đang đọc Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch) của Khiêu Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuảĐàoNhỏ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 997

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.