Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truy diệt

Tiểu thuyết gốc · 2373 chữ

Note: Tối qua mất điện :'(

Ba tuần tiếp theo chứng kiến sự tiếp tục của những gì tôi đã đặt tên là ‘công việc bình thường’. Chắc chắn, tôi dành ra 1 ngày để nghỉ ngơi, đi đây đó mua sắm. Thậm chí còn dành thời gian tới thăm Guilford ở bệnh viện

Thời gian còn lại... tôi đi săn. Ko chỉ mỗi hải tặc. Sơn tặc, đám trộm cướp, những tên lính đánh thuê biến chất. Tất cả chúng đều là mục tiêu tôi sớm muộn loại bỏ.

Băng đầu tiên, đông nhất, được đích danh Mori chỉ tên

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Mặt đất vỡ vụn từ cú đấm bọc thép của tên sơn tặc. Răng hắn ta nghiến chặt, sự tức giận gầm lên trong ngực. " Chỉ một đòn thôi thằng nhãi!" Cơ ngực vạm vỡ của hắn căng hên hết cỡ. " Một đòn là mày chết chắc."

" Có lẽ." Tôi châm chọc, đứng tư thế thoải mái nhất có thể. " Nhưng tiếc rằng mày ko làm nổi điều đó đâu."

* 'Kẻ sướt mướt ' Mose Meinard, Vua sơn tặc, Lv.34*

Một tiếng gầm như dã thú được thôi thúc bởi sự phẫn nộ khiến tên sơn tặc lao tới người tôi lần nữa. Những cú đấm của hắn hoàn toàn bị [Kami-e] vô hiệu hóa. Trên thực tế thì tôi ko cần dùng nó, đơn giản né bằng Dex thôi cũng đủ, nhưng đây chính là cơ hội cày kĩ năng này lên cấp.

Cơ thể tôi trở nên cứng như thép và tung một cú đấm bằng [Tekkai Kenpo] vào mạn sườn của hắn. Trong khoảng khắc, cơ thể hắn vặn lại rồi bay xuống đất, lăn vài vòng như thể vừa bị người khổng lồ dùng ngón tay búng đi.

147 Damage! (1,089/1,660)

'Hừm, gần đạt 150. Sáng mai hắn thức dậy chắc sẽ đau đớn lằm đây. Và đó là chưa sử dụng [Adrenalin Rush]'

Cuối cùng thì Meinard ngừng lăn lông lốc và chậm rãi đứng lên. Mu bàn tay hắn lau đi vệt máu trên miệng, hơi thở của hắn trở nên khó nhọc. " Mày sẽ..." hắn dừng lại để hít một hơi. " Mày sẽ phải trả giá cho chuyện này."

"Ừm ừm." Tôi gật đầu đồng ý, kiên nhẫn đợi hắn. " Này, cảm phiền cho tao hỏi câu hỏi được chứ?"

Trở lại với vóc dáng lừng lững, tên sơn tặc nhổ toẹt cục máu sang một bên trong sự thờ ơ. ' Mình coi đó là đồng ý.' " Câu hỏi quan trọng. Tại sao biệt danh của mày là 'Kẻ sướt mướt'? Nghe lạc quẻ thật đấy."

Khuôn mặt của Meinard trở nên giận dữ, nhắc nhở tôi rằng hẳn có nguyên do nào đó mà [Quan Sát] đã bỏ qua trong phần mô tả. Ngọn lửa thịnh nộ bùng cháy trong mắt hắn và giờ hắn chả khác gì con thú vật hoang dã.

" Mày thấy đấy, tao chỉ có thể nghĩ ra 3 đáp án cho vụ việc này," tôi tránh khỏi tầm đánh của hắn. " Thứ nhất, biệt danh này ko phải là như tao nghĩ, tao nghi ngờ việc vụ này lắm." Tôi né cú đấm từ bên phải. " Thứ hai, hải quân đặt biệt danh này cho mày, nếu thật vậy thì họ quá quá đáng "

Một thông báo hiện lên nhắc nhở tôi rằng trạng thái của Meinard đã thay đổi thành [Điên cuồng] hắn được nhận thêm lượng nhỏ về DEX và kha khá về STR.

Tôi đứng im rồi dùng [Tekkai Kenpo] nắm chặt lấy nắm đấm bọc thép của hắn. " Dựa vào phản ứng của mày, tao dám cá đó là trường hợp thứ ba." Tôi bóp tay hắn mạnh đến mức hắn đau đớn khuỵu xuống đất cầu xin tôi thả hắn ra. Là một người tốt, tôi chấp thuận yêu cầu này, tất nhiên là kèm theo một cú đấm thẳng vào mặt tên sơn tặc này.

153 Damage! (936/1,660)

Thăng cấp kĩ năng! Chiến đấu tay không (Tekkai Kenpo) Lv (14/50)=>(15/50)

-Sự kết hợp giữa bản năng chiến đấu thuần túy và tuyệt kĩ lục thức: [Tekkai]

*Lưu ý 1: Ở cấp độ [Kĩ năng] hiện tại, khả năng phòng thủ của Tekkai giảm chỉ còn 30% hiệu quả *

Lưu ý 2: Ở cấp độ [Kĩ năng] hiện tại, DEX của bạn giảm đi 70% khi bạn cố gắng di chuyển với [Tekkai]

' Ồ, thế mới phải chứ'

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Băng thứ hai, nhỏ nhất, tôi tình cờ gặp chúng

Tên sát nhân nhanh chóng lùi lại sau khi được thử sức với Kugizume. " Tôi đầu hàng "Tôi đầu hàng! Tôi đầu hàng! Tôi sẽ là đầy tớ trung thành nhất của ngài, tôi đầu hàng!"

Và hiển nhiên thanh kiếm của tôi nào có dừng lại, nó liên tục dồn dập giáng đòn xuống gã quái dị này. Đôi tay hắn bắt đầu tê dại, đôi mắt mở to kinh hoàng cùng lời van xin ngày càng lớn hơn.

Nhưng hắn sẽ ko nhận được sự nhân từ. Nhất là khi hắn đại diện cho những gì tôi muốn thanh tẩy tại South Blue này. Bằng chứng rằng tôi đang tạo ra sự khác biệt ở đây.

Tôi suýt chút nữa ko nhận ra gã này. Mặc dù tôi nhớ ngoại hình của hắn trong truyện, nhưng thành thật mà nói hắn bây giờ khác hẳn lúc đó. Hắn ko buộc tóc đuôi ngựa, mà để búi tóc đen phủ xuống vầng trán dị dạng của gã. Làn da của hắn ko xanh xao tái nhợt như kẻ sắp chết và những miếng băng giống như dùng để ướp xác chỉ cuốn ngực lẫn phần cánh tay chứ chưa tới mức toàn bộ cơ thể hắn.

Tuy nhiên, đó chắc chắn là hắn. Tên hắn xuất hiện ở trên đầu.

'Gashed' Albion, lv.21

Hắn mới chỉ là con cá nhỏ có một chút tài năng về kiếm thuật. Hắn ta thậm chí còn chưa có đủ thành viên để tạo nên băng hải tặc. Chỉ có 2 tên thuộc hạ đi cùng hắn khi hắn bước vào khu chợ mà tôi tình cờ ở đó.

Ở một thế giới khác, hành trình của hắn ko dừng lại tại đây. Hắn ta sẽ từ từ dạo dựng nên danh tiếng của bản thân. Hải quân và những người vô tội ngã xuống để giúp hắn trở nên mạnh hơn cho tới khi số tiền truy nã của hắn tăng lên con số đáng kinh ngạc 92 triệu beri. Chỉ thua siêu tân tinh.

Ở một thế giới khác, tên rác rưởi này đi đến quần đảo Sabaody. Hắn ta sẽ liên minh với những rắc rối của tương lai như 'Dịch vụ môi' Doughty và 'Caribou tóc ướt'. Nhưng khi 2 kẻ kia thấy sự nghiệp hải tặc của mình liên tục bị đe dọa bởi Pacifista và cuộc hội ngộ của băng Mũ Rơm, thì Albion âm thầm lẻn đi trong sự hỗn loạn.

Tuy nhiên, ở thế giới này, tôi diệt luôn từ trứng trong nước.

Kiếm của tên đồ tẻ cuối cùng cũng gãy nát thành những mảnh lởm chởm. Tên khốn lúc này mới chỉ đáng giá 950k beri ngã gục xuống đất rồi quay người bỏ chạy như bị ma quỷ đuổi theo.

Trong vài giây ngắn ngủi, tôi cho hắn chạy. Ở mốc 6 mét, tôi nắm chặt thanh kiếm, đưa nó lên cao hơn vai bắt chước y hệt Sephiroth chỉ thiếu mỗi thanh kiếm dài 2m nữa là chuẩn. ' Tư thế ngầu lòi thế này, cấp độ của kĩ năng [thông thạo vũ khí có lưỡi] cũng cao hơn lúc trước. Lần này mà ko thành công thì từ bỏ dùng kiếm luôn.'

Một cú vung tạo ra luồng sóng xung kích xé toạc không khí nhắm thẳng tới lưng của tên rắc rối trong tương lai. Albion rên rỉ trong đau đớn khi đòn tấn công trúng đích và lan rộng thành một vết cắt hình lưỡi liềm trên lưng hắn. Cái tên bị truy nã nhanh chóng gục xuống với đôi mắt trắng dã.

+515 Exp!

Thăng cấp kỹ năng! Thông Thạo Vũ Khí Có Lưỡi Lv. (17/150)=>(18/150)

-Khả năng sử dụng thành thạo kiếm, dao, giáo hoặc bất kỳ công cụ sắc bén nào khác của bạn.

Tôi tra Kugizume vào vỏ treo ở trên lưng. *'Còn kém xa Sephiroth... nhưng chắc chắn đây là một sự khởi đầu.' *

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Và băng nhóm thứ ba. Băng nhóm tôi tự mình tìm kiếm ko cần Mori

Hơi thở của Montauban nặng nhọc và khó khăn khi hắn băng qua rừng rậm. Một vết cắt sâu đã làm cho cánh tay trái của hắn trở nên vô dụng và tiếng súng nổ, tiếng người hét vẫn còn vang vọng trong tai hắn mặc dù đã chạy đi xa.

' Chạy! Phải chạy thật nhanh nếu không-' Chiếc ủng của hắn bị vướng vào rể cây mọc trồi lên mặt đất khiến tên thuyền trưởng ngã nhào vào bụi cây rậm rạp. Bùn bắn tung tóe từ cú ngã nhào của hắn, làm bẩn thêm bộ quần áo vốn đã rách nát từ trước. Hắn cố gắng dùng tay chống, nhanh chóng đứng dậy. 'Đừng dừng lại! Đừng dừng lại!'

Một cơn khó thở xâm chiếm lồng ngực hắn. Cơ bắp ở chân bắt đầu la thét khi hắn ép buộc chúng chạy. Hắn quá tập trung vào sự đau đớn của cơ thể mà không nhận ra tiếng hét của những người khác cuối cùng đã dừng lại. Tiếng súng cuối cùng đã biến mất và mọi thứ trở nên yên lặng ngoại trừ hắn cùng khu rừng.

Ánh nắng từ tán cây nhấp nháy một bóng đen lao qua trên đầu. “Kee-Wee! Kee-Wee!” Con chim kêu lên, tiếng kêu nhức nhối của nó như tiếng chuông báo tử.

Montauban thay đổi hướng, chuyển sang phía tây nơi rừng xanh dần chuyển thành đầm lầy. Hắn nghĩ hắn sẽ an toàn ở đó! Hắn sẽ ko bị tìm thấy! Bóng đen lao qua bầu trời lần thứ hai và cùng với nó là chủ nhân của nó. " Kee Kee Wee!"

Cây cối, bụi rậm bắt đầu xào xạc khi kẻ gieo rắc cái chết tới gần. Trong hoảng loạn, Montauban rút khẩu súng hỏa mai của mình và cố gắng nhắm chính xác vào chỗ kẻ thủ sắp xuất hiện. Tay hắn trở nên run rẩy, môi hắn cũng run, cả khuôn mặt hắn là một đống bùn sợ hãi khủng khiếp.

Và rồi một lưỡi hái màu xanh bắn ra từ bụi cây.

Montauban hét lên vì sốc khi ngã ngửa ra đằng sau, may mắn né được cái lưỡi liềm. Cây cối bắt đầu đổ từ cả phía trước lẫn sau của hắn. Những tiếng đổ ầm ầm của chúng xuống đất tạo ra cơn hấn động khủng khiếp khiến tên thuyền trưởng không thể đứng dậy

Một bóng người xuất hiện từ khoảng đất trống mới được tạo ra. " "Montauban 'Bệnh dịch'... cuối cùng cũng gặp được mày. Mày biết tại sao tao lại đi săn lùng mày không?"

" Tránh xa! Mày tránh xa tao ra!" Khẩu súng của hắn khai hỏa 2 lần, những viên đạn cuối cùng của hắn, nhưng cả cự ly gần đến vậy, người thợ săn chỉ cần uốn cong người khỏi đường đạn, như thể hy vọng cuối cùng của hắn chỉ là trò tiêu khiển tầm thường.

" Mày biết không khi tao lần đầu tiên nghe tới biệt danh của mày, lần đầu tiên tao thấy tờ truy nã của mày cách đấy vài tháng... chỉ cần nghĩ tới việc đánh với mày cũng đủ làm tao tè ra quần. Chắc chắn kẻ nào sở hữu cái tên 'Bệnh dịch' đồng nghĩa là hắn sở hữu một trái ác quỷ mạnh mẽ nào đó. Tao ko muôn đối đầu với 1 thằng Logia hoặc một loại biến thể Paramecia nguy hiểm nào đó."

Thợ săn tiền thưởng tiếp tục tiến lại gần và ngồi xổm xuống trước mặt Montauban. Anh ta biết hắn đang run sợ, anh ta biết hắn đang khóc, và chút ý chí cuối cùng còn lại của hắn giúp hắn ko bĩnh ra quần. " Nhưng mày không có năng lực trái ác quỷ... phải không?" người thợ săn hỏi.

"Không...người duy nhất trong băng cướp biển gồm 199 thành viên của mày là tên thuyền phó và tin tao đi... thằng đó qua ngu để sử dụng hiệu quả năng lực người len của hắn."

Một giọng nói nức nở bò lên từ cổ họng hắn ta. " "Làm ơn...tiền...báu vật..bất cứ thứ gì ngài muốn.."

Người thợ săn phớt lờ. " Mày thấy đấy, tao săn lùng mày vì hóa ra lý do mày được gọi là 'bệnh dịch', lý do mày được treo thưởng 41 triệu beri bất chấp việc mày yếu ớt tới thảm hại, là vì mày ko chỉ tấn công cướp bóc các ngôi làng... mày giết sạch toàn bộ người dân sống ở đấy. Có nhiều người chết trên tay mày hơn bất cứ thằng chó nào khác tại South Blue."

" Bảy lần hải quân gần như bắt được mày và bảy lần mày chạy thoát nhờ... may mắn. Chính xác là nhờ 266 LUK. Đó là chỉ số cao nhất của mày. Tao hẳn đã rất ấn tượng nếu như tao ko ghê tởm với những chiến tích của mày."

Câu nói kì lạ khiến hắn ta từ sợ hãi chuyển sang sự bối rối. Đủ khiến hắn mở miệng. " Hả? May mắn? Mày đang nói về cái -MMMM! MMM!” Hắn bắt đầu hét lên khi khẩu súng lục được nhét vào mồm hắn.

"Suỵt. Im lặng." Người thợ săn nói nhỏ. " Hết rồi, vận may của mày đã hết."

Đôi mắt hắn mở to hơn nữa trong sự kinh hoàng. Nước mắt chảy dài trên mặt hắn và vũng nước màu vàng bắt đầu rỉ ra từ quần hắn. "MMM! MMMM!"

" Chết đi... Montauban ' bệnh dịch'"

Bạn đang đọc One Piece: gamer tới từ biển nam sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.