Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Phàm

Tiểu thuyết gốc · 1171 chữ

Tiêu gia lúc này trên dưới điều bầu không khí ngưng trọng vì Tiêu gia một con chi thứ không biết sao đắc tội một đại nhân vật người đó bắt Tiêu gia giao ra Tiêu Phàm nếu không chuyện này sẽ không để yên nhừng chỉ có vậy thì không nói gì nhưng tới cả bọn họ cũng không biết Tiêu Phàm hiện nay ở nơi nào tìm 2 ngày rồi mà cũng không có một chúc tinh tức, bây giờ trên dưới Tiêu gia lòng người bàn hoàng không ít người chửi rủa Tiêu Phàm.

-Đại nhân chung ta đã phái người tìm kiếm Tiêu Phàm tên súc sinh kia rồi mời đại nhân kiên nhẫn vài ngày.

ngồi trên chủ tọa là một tên trẻ tuổi không nói tới tuấn lãng nhưng cũng vừa mắt, mà lúc này khuôn mặt hắn biểu hiện rất khó xem hắn cũng không thể tin được mình lại bị một tên rác rưởi tác một bàn tay, chuyện là 3 ngày trước trong lúc thâm dò một cái bí cảnh hắn nhìn trúng cô gái đi bên người Tiêu Phàm mở miệng kêu Tiêu Phàm ra một cái giá để đổi với Cô gái kia nhưng Tiêu Phàm lại cho hắn một tác, thế là kêu thủ hạ đi lên cầm xuống Tiêu Phàm nhưng đáng tiết là điều bị Tiêu Phàm phản sát ngược lại, hắn thì có chí bảo trong người bảo hộ được một cái mạng, sao khi trốn thoát hắn về phái người điều tra lai lịch của Tiêu Phàm liền biết chỉ là một con chi thứ của tiểu gia tộc, nên mang người hùng hổ dọa người.

Mà Tiêu Phàm lúc này cũng không khá hơn chúc nào vì trận chiên kia hắn buộc phải vận dụng cấm thuật mà phản phệ bị một chúc nội thương.

-Tiêu Phàm ngươi uống chúc nước.

Cô gái cầm một bác nước đưa tới môi của Tiêu Phàm, Nàng tên là Linh Nhi là thị nữ chiếu cố Tiêu Phàm từ nhỏ, hai người từ nhỏ đã ở bên nhau nên quan hệ thân thiết vô cùng chỉ ngăn cách một lớp giấy mổng thôi.

-Cảm ơn ngươi Linh Nhi.

Sao khi uống xong hắn lại nằm xuống nhắm mắt dưỡng thần nghĩ thầm. Ta đường đường Tiêu Đế lại cũng có một ngày chật vật như vậy.

Thật ra Tiêu Phàm là một người trọng sinh kiếp trước hắn tao ngộ một đám tập kích chạy tới cấm vực hắn không do dự nhảy vào, vận khí hắn không tệ liền đạt được một kiện chí bảo Tỏa Hồn ngọc, nhưng vì sơ xuất bị cuống vào vòng xoát loạn lưu khi mở mắt ra liền phát hiện mình trọng sinh năm 18 tuổi

Tỏa Hồn ngọc cũng theo hắn trở về, nghiên cứu suốt một tuần hắn mới biết công dụng của Tỏa Hồn ngọc đây là một cái pháp khí hậu thiên chí bảo có thể giúp ôn dưỡng thần hồn tránh tâm ma, trong Tỏa Hồn Ngọc tới một thời gian nhất định sẽ toát ra một sợi hồn khí có thể để cho hắn hấp thu và chứa rất nhiều tri thức luyện đan, luyện khí.

Qua một đêm Tiêu Phàm với Linh Nhi đi ra hang động đi không được bao xa liền nghe tiếng đánh nhau, Tiêu Phàm tò mò đi tới nhìn liền thấy một đội nhân mã cũng một con tam giai yêu thú Dã Trư, đội nhân mã có 4 người 3 nam 1 nữ, tu vi cao nhất chỉ có trúc cơ cửu giai, vì vậy 4 người liên hộp lại chém giết dã trư nhưng không như bọn hắn mông muốn dã trư lục phòng ngự rất mạnh bọn họ đã có đấu hiện cạn kiệt linh khí, mắt thấy cô gái duy nhất sắp bị dã trư đụng bay thì một bóng người bay tới một chân đạp bay dã trư ra xa 2 m, dã trư bị tập kích nó nhìn về tên nhân loại vừa đánh lén mình chỉ một cái liết mắt nó long tơ không tự chủ được dụng đứng lên, nó biết tên nhân loại trước mắt rất nguy hiêm, nó không cam lòng rằm thét một tiếng liền quay đầu bỏ chạy, mà một tên nam nhân thần sắc có chúc khó xem vốn định lấy tu vi trúc cơ cửu trọng hắn đánh bại tam giai yêu thú để tiểu sự muội chú ý tới hắn ai ngờ mọi chuyện không như hắn muốn mà còn toát ra một trình giảo kim, hắn oán độc liết Tiêu Phàm một cái rồi mới ân cần hỏi tiểu sư muội.

-Tiểu sư muội ngươi không sao chớ.

Mộ Dung Xão Xão bình tỉnh gật đầu đáp lại:

-Trình sư huynh ta không sao.

Nàng có hới gật đầu liết Tiêu Phàm nói.

-Cảm ơn ngươi ra tay hổ trợ.

Dù thần sắc oán độc của người gọi là Trình sư huynh kia chỉ lóe lên cái rồi biến mất nhưng một đời Tiêu đế hắn sao có thể không phát giác được, Tiêu Phàm nở nụ cười lại nói.

-Cô nương không cần khách khí ta chỉ vô tình đi ngang qua thấy việc nghĩa mà làm thôi.

-Ha ha không tệ hay cho một câu việc nghĩ mà làm, tiểu tử ngươi tên là gì.

Bổng nhiên một giống nói vang lên, Tiêu Phàm định mắt nhìn lại là một tên lão giả không biết lúc nào xuất hiện trên cành cây không xa, Tiêu Phàm thần sắc hơi nghiêm lại mặc dù nói hiện giờ hắn còn nhỏ yếu nhưng với kinh nghiệm kiếp trước hắn vậy mà không phát giác được có người, nói vậy lão giả này có chúc thủ đoạn.

Mấy người trẻ tuổi lúc này mới quay người hành lễ một cái nói.

-Bái kiến tam trưởng lão.

Lão giả chỉ nhẹ gật đầu, liền xuất hiện trước mặc đám người.

-Vãn bối Tiêu Phàm gặp qua tiền bối.

Lão giả lúc đầu chỉ là vô tình đi ngang qua bắt gập đám học viên đang cùng một con tam giai yêu thú chém giết liền cho bọn họ không địch lại ra tay giúp một lần nhưng liền phát giác có người kế bên quan chiến liền thấy Tiêu Phàm Lão nhìn hăn không giống như kẻ xấu gì mà kế bên còn mang theo một hoạt bát nữ hài, mà tu vi của người trẻ tuổi cũng không yếu kim đan nhị giai cũng là một thiên tài đang có ý định mời chào hắn và như mọi chuyện đã diễn ra, cũng làm lão giả đối với Tiêu Phàm có ấn tượng tốt.

Ps: các đạo hữu thấy sao nếu cho nhân vật chính có bao nhiêu hi vọng thì Quốc An của chúng ta sẽ làm cho nhân vật chính tuyệt vọng, giới thiệu bạn bè đọc với nhé cảm ơn.

Bạn đang đọc Phản Phái: Hệ Thống Ngươi Nói Nhân Vật chính Rất Mạnh sáng tác bởi Quocan4655

Truyện Phản Phái: Hệ Thống Ngươi Nói Nhân Vật chính Rất Mạnh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quocan4655
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.