Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự khởi đầu mới

Phiên bản Dịch · 2115 chữ

"Anh ấy còn sống! Tôi làm được rồi! Tôi đã cứu sống được đứa con trai của cô." (Chú thích: Hiện tại Derek vẫn chưa thể hiểu ngôn ngữ tại thế giới mới) sau khi người hộ sinh đưa ra lời tuyên bố tự hào, căn phòng tràn ngập trong những tiếng reo hò và những giọt nước mắt của niềm vui. Mọi người trong phòng lần lượt ôm nhau và ôm cả người mẹ trong sự vui mừng.

Trong khi đó, Derek nằm yếu ớt trong vòng tay của người hộ sinh, liếc nhìn trái phải, cố gắng đánh giá tình hình hiện tại của mình.

"Ồ, cái gì đang diễn ra đây? Người phụ nữ nằm trên giường rõ ràng là mẹ của cơ thể này. Cô ấy chắc chắn đang cần đi tắm." Sau khi sinh, chăn ga bị bẩn do máu và nước tiểu.

"Người đàn ông khóc lóc và đầy ồn ào này chắc là người bố. Tôi đang tự hỏi ông ấy khóc vì tôi hay vì lo sợ mất vợ mình. Tôi đoán là lý do thứ hai. Có lẽ, tôi sẽ có anh chị em ruột. Điều này có vẻ không ổn."

Đột nhiên, một người phụ nữ khác đi vào phòng mang theo một cậu bé và một cô bé đến bên người phụ nữ đang nằm bệnh.

"Thật khốn nạn! Tình hình này còn tồi tệ hơn tôi nghĩ. Cho đến nay, tôi chỉ có hai lựa chọn có thể xảy ra. Phương án 1 là sống trong gia đình đông người, chiến đấu mỗi ngày chỉ để cho một ít tài nguyên. Tôi chắc chắn sẽ bị suy dinh dưỡng. Sau đó, khi tôi đủ tuổi, tôi sẽ phải làm việc với anh chị em của mình, kết hôn và có con. Phương án 2 là đợi khi tôi đủ lớn để lấy những vật sắc nhọn, chấm dứt sự đau khổ của mình và chuyển kiếp với hy vọng sẽ có cuộc đời tốt hơn. Tôi nghĩ tôi sẽ chọn Phương án 2."

Căn phòng trở nên yên lặng hơn trong lúc Derek đang suy nghĩ. Người hộ sinh đã hoàn thành việc vệ sinh cho em bé và cuốn trong một tấm vải sạch. Trong suốt khoảng thời gian đó, Derek không cựa quậy và cũng không khóc.

"Nana, sao đứa bé lại như thế? Tại sao nó không khóc? Chưa bao giờ có chuyện như thế này!" Bà mẹ lo lắng đến nỗi mặc kệ các cơ đau và cố gắng ngồi dậy.

"Im lặng nào! Đừng di chuyển. Tôi vẫn phải chữa lành cho cô", người hộ sinh yêu cầu. "Tôi đã đỡ đẻ rất nhiều trẻ. Một đứa trẻ im lặng là hiếm nhưng không có gì đặc biệt cả. Cô muốn thấy nó khỏe mạnh không? Nhìn đây đi!"

Bà ta mở khăn ra, ôm một cách nhẹ nhàng và đánh thức để Derek khóc.

Derek rên rỉ một chút và ngạc nhiên nhìn bà đỡ.

"Muốn chơi thô bạo hả, bà già?" Anh nghĩ. "Được, bà đã mắc phải thẻ bài bẫy 2 dòng nước của ta! Kích hoạt!" Derek vừa tiểu tiện, đại tiện lên người hộ sinh, vừa cười to.

"Không phải chính xác như tôi mong đợi, nhưng như cô vừa nghe, đứa bé này thở bình thường", người hộ sinh vừa nói và vừa đưa em bé cho một người phụ nữ khác để làm sạch bản thân.

Derek vẫn cười như điên và tự hào về hành động vừa rồi của mình. Sau khi rửa mặt bằng nước ấm và khăn, người hộ sinh vẫy ngón trỏ của tay trái và vẽ một vòng tròn trên không khí, rồi cắt ngang giữa từ phải qua trái; sau đó nói:

"Ekidu!"

Một năng lượng màu đen xuất hiện trên đầu ngón tay. Bà ta tiếp tục chỉ nó vào bộ đồ ướt và giày của mình. Mùi * và nước tiểu đột ngột biến mất toàn bộ.

Derek mở miệng ngạc nhiên, khi chứng kiến mọi thứ khô lại và bị vỡ thành bụi. Đó giống như việc xem một video được tăng tốc độ, khi mà trong một phút bạn có thể thấy một hạt giống trở thành một bông hoa."

"Trời ơi! Bà ấy không chỉ là một bà hộ sinh già mà còn là một phù thủy thật sự, sống động! Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi mắc sai lầm như vậy". Derek rất hào hứng, không chỉ bởi vì thế giới này có phép thuật, mà còn vì ngay khi anh nghe từ 'Ekidu', anh đã cảm thấy có điều gì đó xảy ra bên trong anh.

Như thể điều gì đó sâu thẳm bên trong anh đã bắt đầu nảy mầm và đột nhiên Derek đã trở nên rõ ràng với thực tại mới của mình.

Derek bắt đầu lặp lại từ 'Ekidu' trong đầu và cố gắng khắc sâu chi tiết về cử động của vòng tròn vào trí nhớ của mình.

"Để tôi giúp cô dừng chảy máu lại." Y sư tiến lại gần người mẹ và đặt tay lên phần kín của cô ta.

'Giờ có thể dùng phép thuật một lần nữa được chứ? Làm ơn chỉ cho tôi!' Derek thầm cầu xin.

Đầu tiên, Nana duỗi ngón tay ra rộng rồi bắt đầu di chuyển cả hai cánh tay theo một động tác tròn từ trên đầu xuống. Sau đó, cô ấy nối hai tay, đặt úp lên nhau tại gần bụng mình.

"Vinire Lakhat!"

Mặc dù được quấn kín hết cả, Derek cố gắng bắt chước tất cả các động tác của Nana, từng bước một, ghi nhớ mọi chi tiết mà anh có thể thấy, từng động tác nhỏ nhất.

Một quả cầu sáng bao phủ phần dưới của mẹ Derek. Cô ấy nhanh chóng hồi phục. Da trắng bệch đã trở lại một màu hồng khỏe mạnh và mọi dấu hiệu đau đớn, mệt mỏi đang dần biến mất trên nét mặt của cô ấy.

Một lần nữa, có điều gì đó đã xảy ra bên trong Derek. Sau phép thuật bóng tối, anh đã có thể cảm nhận rõ ràng rằng chỉ bằng cách nghe câu thần chú, một kết nối cũng đã được hình thành giữa anh và phép thuật ánh sáng. Derek không thể ngừng cười to.

"Nếu, và tôi nói nếu tôi có đủ tài năng phép thuật, điều đó sẽ có nghĩa là tôi sẽ có phương án 3." Derek nghĩ trong đầu. "Tôi có thể trở thành một phù thủy và sống tự do lần đầu tiên trong cuộc đời của mình! Không còn bị còng tay, không còn phải chịu trách nhiệm cho mọi thứ. Tuy nhiên, tốt hơn là không nên quá vui mừng. Với may mắn của mình, tôi có thể chỉ có tài năng kém hoặc..." Suy nghĩ của Derek bỗng bị gián đoạn khi người phụ nữ đưa anh cho người mẹ.

"Nana, cô chắc chắn nó ổn chứ? Nó chưa khóc, chưa cười. Nó quá im lặng. Với tất cả những điều đã xảy ra, tôi thực sự lo lắng có điều gì đó không ổn với nó."

Sau những lời đó, căn phòng trở nên u ám. Vừa lo sợ khi phải trách nhiệm cho sự thay đổi không khí trong căn phòng, vừa háo hức để khám phá phương án thứ 3, Derek đang cố gắng giả vờ như một đứa bé. Anh mỉm cười và phát ra những âm thanh nhè nhẹ.

Nana cảm thấy bị tổn thương trước những câu hỏi của mẹ Derek, dù đó không phải là lần đầu tiên cô đã phải đối mặt với một bà mẹ đang lo lắng.

Nana đã biết Elina từ khi cô còn là một đứa trẻ và đã đỡ đẻ cho tất cả những đứa con của cô ấy. Nana không thể phủ nhận rằng đây là một trong những lần đỡ đẻ khó khăn nhất trong sự nghiệp của mình.

Cơn đau chuyển dạ đã kéo dài nhiều giờ và Nana đã phải sử dụng nhiều lần phép thuật hồi phục để ngăn chặn việc chảy máu. Khi cô nhìn thấy đầu em bé, cô đã biết rằng có điều gì đó không ổn.

Elina đang chiến đấu hết sức nhưng đứa bé lại thực sự yếu ớt. Nana đã vội vàng kéo em bé ra và phát hiện ra rằng em bé đang bị dây rốn quấn cổ.

Sau khi cắt và gỡ bỏ dây rốn, Nana đã thử tất cả các phép thuật tốt nhất của mình, nhưng đều không thành công. Trong một phút kinh hoàng, Nana đã thực sự tin rằng đứa trẻ đã qua đời.

Nhưng sau đó, thần chú ánh sáng hồi phục cuối cùng cũng được kích hoạt, buộc em bé phải nôn và làm thông thoáng đường hô hấp của em bé. Chỉ khi đó, Nana mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Phép thuật chữa lành không mang đến điều kỳ diệu. Nó chỉ có thể tăng cường khả năng phục hồi của bệnh nhân, giúp họ dễ dàng hồi phục sau một căn bệnh hoặc chấn thương, nhưng nó không thể tạo ra sự sống.

Nana hiểu rõ điều này và cũng hiểu không cần giảng dạy Elina về phép thuật. Cô ấy chỉ muốn được đảm bảo về sức khỏe của con mình.

"Đừng quá lo lắng. Tôi sẽ đảm bảo mọi thứ diễn ra tốt đẹp." Nana cười nhẹ nhàng, vuốt nhẹ má Elina và lấy Derek ra khỏi vòng tay của cô, tháo khăn một cách từ tốn,

Nana cẩn thận đặt Derek trong vòng tay trái của mình, sau đó bà đưa tay phải vẽ một vòng tròn xung quanh và nói:

"Vinire Rad Tu!"

Một vệt sáng nhỏ phát ra từ lòng bàn tay của Nana nhảy múa xung quanh em bé trước khi thâm nhập vào ngực của em bé. Ánh sáng lan rộng từ đầu đến chân, khiến toàn thân em bé phát ra một ánh sáng mờ nhạt.

"Thấy chưa? Nếu có thậm chí chỉ là một vết xước nào đó trên cơ thể của con, phép dò tìm chấn thương của tôi đã phát hiện ra. Thiên thần nhỏ của bạn đang vẫn ổn."

Năng lượng lướt qua cơ thể khiến Derek cảm thấy mạnh mẽ hơn. Trong cuộc đời trước, anh chỉ cảm thấy như thế một vài lần. Khi anh nhận được bằng cấp, khi anh rời khỏi nhà của cha mẹ, khi anh đánh bại những kẻ bắt nạt. Nhưng những lần đó chỉ là cảm xúc thoáng qua, chỉ kéo dài vài giây là hết.

Bây giờ thì khác, đó không chỉ là những cảm giác hưng phấn. Ma thuật thực sự, sức mạnh thực sự đang chảy qua từng sợi tơ của cơ thể anh, khiến anh cảm thấy như vô địch.

Vì vậy, khi phép thuật bắt đầu phai nhạt, anh không thể chấp nhận được điều đó.

'Không! Hãy trở lại với tôi! Trả lại tôi sức mạnh của tôi!' Derek nghĩ.

Derek tập trung vào những dòng năng lượng cuối cùng, mong muốn giữ chúng ở lại. Anh không thể tự thực hiện phép thuật đó, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh còn sót lại và bắt đầu cung cấp cho nó bằng sức mạnh của riêng mình.

Ánh sáng của Derek đã không còn nhạt nữa mà thay vào đó trở nên càng mạnh mẽ hơn.

Nana ngơ ngác. Cô chưa bao giờ thấy điều gì như vậy trước đây. Đó không phải là cách mà phép thuật hoạt động.

Derek muốn nó kéo dài mãi mãi, nhưng chỉ một giây sau anh đã ngủ thiếp đi do kiệt sức vì hết năng lượng ma-na và ánh sáng cũng dần biến mất nhanh chóng.

Nana quấn em bé lại và trả lại cho Elina.

"Nana, cái đó là gì vậy?" Elina kỳ lạ hỏi.

Nana cũng không biết phải trả lời thế nào. Cô nghĩ đến nhiều khả năng và tất cả đều rất khó để giải thích; việc này có thể khiến Elina lo lắng hơn, thậm chí có thể yêu cầu Nana thi triển lại phép thuật.

Một ngày dài đã trôi qua và cô không có ý định kéo dài nó thêm một giây phút nào nữa; vì vậy, cô đã mượn một câu từ truyện cổ tích ưa thích của mình từ thời thơ ấu.

"Elina, tôi nghĩ em bé này có thể được ánh sáng ban phước. Không cần phải lo lắng, hãy từ hào về nó.”

**

Bạn đang đọc Pháp Sư Tối Thượng (Bản Dịch) của Legion20
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi z3nny4nh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.