Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở đầu của tất (1)

Tiểu thuyết gốc · 4101 chữ

Chương 1 : Mở đầu của tất (1)

Một buổi chiều ở giữa thành phố Vân Hải, Hoa Hạ ở bên trong một toà nhà đồ sộ cao hơn trăm tầng nằm ở giữa trung tâm thành phố. Lúc này ở một căn phòng bên trong toà nhà ấy có hai thân ảnh một người đàn ông trung niên đang ngồi đối diện một người thanh niên :

- Bộp ! Đây là bản thiết kế mà tôi giao cho cậu làm đây ư ?

- Dạ vâng xin lỗi trưởng phòng, tôi sẽ đi làm lại ạ !

- Thôi khỏi cần ! Cậu bị sa thải !

- Cái gì ? nhưng mà tôi chỉ..

- Không cần nói nhiều ! Cậu mau cút ra khỏi công ty ngay cho tôi !

Nhìn bóng lưng người thanh niên bước ra khỏi công ty không ít người xì xào bàn tán với nhau :

- Hắn dám chọc giận Vương tổng, đúng là không muốn sống mà ! Chỉ là một tên mồ côi mà thôi còn không biết lượng sức mình, đáng đời !

Người thanh niên kia không nhanh không chậm chạy ra khỏi công ty thở dài nói :

- Haiz ! không ngờ tên khốn kia đối phó với mình nhanh như vậy, biết thế ngày đó mình đánh thêm vài cước nữa !

Trở lại vài ngày trước, lúc này hắn vẫn như thường ngày lái xe đi đến công ty làm việc như thường ngày thì bỗng dưng có một tiếng động lớn phát ra từ phía sau xe :

- Rầm !

Hắn vội phanh xe lại rồi nhanh chóng, xuống xe kiểm tra thì phát hiện lúc này ở phía sau xe mình có một vết lõm lớn ở sau xe mà kế bên là một chiếc xe Roll Royce Cullinan đắt tiền, hiển nhiên là vừa rồi chiếc xe kia đã đâm vào xe của hắn, lúc này ở trên chiếc xe kia xuất hiện một người đàn ông tầm khoảng 30-35 tuổi bước xuống, y vừa nhìn thấy hắn thì trợn mắt nói :

- Ây thằng nhóc, mày có mắt không hả ? dám lái xe tông vào xe của ông mày đây, gan cũng gớm nhờ !

Hắn nghe y nói vậy thì nhíu mày nói :

- Là anh lái xe đâm vào xe của tôi mà ? Tại sao anh lại không phân biệt phải trái như vậy chứ ?

- Hừ, ông đây nói là mày đâm vào xe ông thì đúng là như vậy, không hồn thì nôn tiền ra trả cho ông đây không ông cho mày thành người thực vật !

Không biết từ khi nào lại có một gã đàn ông khác trông khá là đô con bước xuống từ chiếc xe kia, không đợi hắn trả lời y đã cắt ngang hắn nói :

- Vương Tổng không cần phí lời với thằng nhóc này làm gì, nhìn cái dáng ăn mặc của nó thì chắc chỉ là một thằng nhân viên quèn mà thôi !

Nói xong tên thanh niên kia từ từ bước về phía hắn, vừa bước vừa bẻ ngón tay y lại nói :

- Đã không có tiền đền thì ông mày cho mày vào viện !

Mà lúc này người được gọi là Vương Tổng kia thấy một màn này thì khoé miệng hiện lên một nụ cười độc ác, mà hắn lúc này thì nhíu mày lại nhìn tên thanh niên kia nói :

- Muốn động thủ sao ? Ta nghĩ ngươi còn chưa đủ tư cách !

- Hừ ! Chết đi !

Ngay lập tức tên thanh niên kia tung ra một cú đấm nhắm thẳng mặt hắn mà lao tới, hắn lúc này cũng nhanh chóng làm ra động tác, ngay lập tức lấy hai cánh tay đỡ trước mặt, thành công chặn được một đấm của tên thanh niên kia, ngay sau đó hắn cúi người xuống rồi bất ngờ tung ra một đấm nhắm vào ngược tên kia, người thanh niên kia cũng ngay lập tức thu tay lại chặn trước ngực :

- Bụp.. A...

Tên thanh niên kia bất ngờ kêu lên một tiếng, dĩ nhiên là y không ngờ hắn lại có thân thủ nhanh nhẹn như vậy, y lùi lại một bước lấy đà rồi bất ngờ lao thẳng về phía hắn tung ra một cước, một cước này của y nhắm thẳng vào ngực hắn, hắn thấy y lao tới thì không nao núng mà bất ngờ lộn người trên không rồi tung ra một cước ngược lại nhắm vào đầu y :

- Bụp..A

Lại một tiếng kêu nữa vang lên, người thanh niên kia sau khi ăn một cước này của hắn thì đầu óc choáng váng, hai chân vô thức lùi lại phía sau, y biết mình không phải là đối thủ của hắn, y vội vã quay sang nói với người kia :

- Vương Tổng tên tiểu tử này có thân thủ bất phàm, ta nhất thời không thể đánh lại hắn !

Người được gọi là Vương Tổng kia lúc này nghe y nói vậy thì trong mắt không khỏi hiện lên sự tức giận nói :

- Hừ, tên vô dụng nuôi ngươi chỉ tốn gạo, còn ngươi nữa sau này ta sẽ tính sổ với ngươi !

Nói xong hai người nhanh chóng lên xe đi mất, mà hắn thấy một màn này cũng chả ngăn lại mà tiếp tục lên xe đi đến công ty.

Trở lại hiện tại, hắn không khỏi thở dài thêm một hơi nữa lẩm bẩm nói :

- Đúng là cố gắng đến mấy cũng không ăn lại được đám con ông cháu cha này a !

Hắn sau đó cũng không suy nhiều nữa mà nhanh chóng tìm một quán ăn gần đó, hắn nhanh chóng gọi một đống thức ăn ra cũng với một chai rượu mạnh, hắn không do dự mà nhanh chóng nhấp một chén rượu vào bụng rồi sau đó nhanh chóng gắp đồ ăn bỏ vào miệng thưởng thức, hắn vừa ăn vừa nhìn ra ngoài con đường phố tấp nập ở ngoài kia, lúc này ánh mắt của hắn nhanh chóng dừng lại, miếng thịt mà hắn đang sắp vào miệng cũng bất ngờ dừng lại, chỉ thấy ở bên ngoài đường lúc này xuất hiện một cô bé mặt đen, tay chân dính đầy bùn đất, mặc trên mình một bộ đồ áo rách nát, nếu không phải trên tay cô bé cầm một giỏ trái cây thì người ta còn tưởng rằng cô bé là một người ăn xin, lúc này cô bé đang không ngừng nay nỉ người đi đường mua trái cây cho mình, hắn lúc này bất ngờ gọi nhân viên ra thanh toán rồi nhanh chóng lao nhanh ra ngoài quán ăn chạy một mạch đến trước mặt cô bé rồi nói :

- Đây là quả gì vậy tiểu muội muội ?

Cô bé thấy rút cuộc cũng có người hỏi thì nhanh chóng trả lời :

- Đây là quả đáo, chính muội hái nó ở quê mang lên đây bán !

Như sợ hắn bỏ đi mà cô bé còn bồi thêm một câu :

- Huynh có thể thử, quả này thật sự ăn rất ngon, muội sẽ lấy rẻ cho huynh, chỉ 3 đồng/1 cân thôi !

Hắn nghe cô bé nói vậy thì không khỏi tò mò nói :

- Quê muội là ở Trúc Thanh đúng không ?

Nghe hắn nói vậy thì cô bé không khỏi bất ngờ nói :

- L..Làm sao huynh biết ? Chả lẽ huynh cũng ở Trúc Thanh sao ?

- Đúng vậy, nhưng mà tại sao muội lại bán hàng ở đây ? Người thân của muội đâu ?

Nghe đến hai chữ "người thân" mắt cô bé bất ngờ đỏ lên đôi mắt bất ngờ xuất hiện những giọt nước mắt rơi xuống thút thít nói :

- Cha mẹ của muội mất sớm, muội bây giờ sống cùng với bà, nhưng mà bà của muội hiện giờ đang bị bệnh nên muội đã tự ý lên núi hái đáo chạy xuống núi chạy xuống bán để kiếm tiền chữa bệnh cho bà !

Hắn lúc này bất ngờ cười phá lên nhìn cô bé trước mặt rồi lạnh lùng nhìn cô nói :

- Diễn xuất hay lắm, nhưng mà vẫn chưa đủ trình độ !

Nói xong hắn tung một cước đá thẳng vào giỏ trái cây trên tay cô bé kia :

- Bụp..bụp..bụp

Trong con mắt ngỡ ngàng của cô bé chỉ thấy lúc này trên đường là hàng loạt quả đáo lăn lông lốc và bất ngờ thay trong số những quả đáo ấy lại hiện ra một khẩu súng lục nằm đó, không để cô bé tiếp tục bất ngờ hắn tiếp tục tung ra một cước đạp vào ngực cô bé, lúc này cô bé cũng có động tác lấy tay đỡ trước ngược :

-Bụp..Phụt..

Cô bé bị hắn cho một cước đạp trúng, người không tự chủ mà văng ngược lại mấy mét, cô bé không khỏi nghi hoặc nhìn hắn nói :

- Làm sao ngươi biết được ?

Hắn lúc này nhặt khẩu súng lên trên tay rồi nhìn cô bé nói :

- Thực ra thì ngay từ đầu ta đã biết tiểu muội muội đây là sát thủ rồi, chẳng qua ta muốn xác nhận coi có phải đúng hay không mà thôi ! Quả đáo này chỉ có thể là thu hoặc vào cuối mùa đông, mà bây giờ lại là giữa mùa hạ thì lấy đâu ra chứ ? Nếu ta đoán không lầm thì đây chính là quả dạ quyển ? Một trong bảy quả dùng để chết tạo độc dược cho sát thủ ?

Nghe hắn nói vậy thì cô bé kia không khỏi bất ngờ nói :

- Đúng không hổ danh là Loir - đệ nhất sát thủ CPT mà ! Bất quá như vậy thì đã sao ? Dù gì ngày hôm nay ngươi cũng phải chết mà thôi !

Nghe cô bé nói vậy thì hắn cũng cười nói :

- Chỉ bằng đám người các ngươi ? Nếu ta không lầm tì những người lúc này đi đến xung quanh muội để coi hàng cũng là đồng bọn đúng không ?

Cô bé nghe hắn nói vậy thì không khỏi bất ngờ nói :

- Đúng là ngài Loir đây có khả năng quan sát không hề tầm thường nha, nhưng mà xin lỗi có lẽ thời đại Loir phải chấm dứt rồi !

Cô bé vừa nói xong thì ngay lập tức xung quanh tứ phía bất ngừo xuất hiện hơn 30 sát thủ khác đang dùng súng nhắm thẳng vào hắn, mà hắn thấy một màn này thì không khỏi cười khổ nói :

- Lại phải đến chỗ lão già kia một phen rồi !

Nói xong, không để những người kia kịp bất ngờ, hắn ngay lập tức lấy ở trong túi áo ra một cây bút bi rồi nhanh chóng bóp nát nó :

Bùm..

Ngay lập tức cây bút phát nổ tạo ra một lớp khói trắng bao phủ lấy thân thể hắn, mà đám người kia thấy một màn này cũng nhanh chóng nổ súng :

- Bùm..Bùm..Bùm

Hàng loạt viên đạn xé gió bay từ nòng súng lao thẳng về làn khói kia, nhưng sau khi làn khói kia tan dần thì tất cả những người có mặt ở đấy không khỏi sững sờ, chỉ thấy ở chỗ hắn đứng lúc nãy xuất hiện chi chít các lỗ đạn nhưng mà thân ảnh của hắn thì chả thấy đâu, trong lúc đám người kia đang sững sờ thì không biết ở đâu xuất hiện ra tiếng nói của hắn :

- P92 sao ? chỉ có 15 viên thôi à, xem ra không đủ cho toàn bộ người ở đây rồi !

Nói xong hắn ngay lập tức nổ súng :

- Bùm..Bùm, 1, 2 !

Ngay sau tiếng nổ súng là hai thi thể nằm xuống, mà đám người kia cũng phục hồi tinh thần nhắm thẳng hướng tiếng súng phát ra mà bắn :

- Bùm..Bùm..Bùm, 3, 4, 5 !

Cứ sau mỗi tiếng đếm của hắn là lại có thêm một kẻ ngã xuống, mà đám người kia thấy một màn này thì không khỏi đổ mồ hôi lạnh, tay không ngừng run rấy bóp cò, liên tục xả đạn về phía hắn, sau một hồi giao tranh bỗng dưng tiếng súng bất ngờ dừng lại sau con số 15, mà ở phía đám người lúc này cũng chỉ còn lại hơn phân nửa, cô bé kia thấy vậy thì hét lên với đồng bọn :

- Mau tiến lên hắn hết đạn rồi !

Sau tiếng hô của cô bé đám người nhanh chóng tiến đến lao về phía hắn, hắn thấy vậy thì cười lạnh một cái, lúc đám người xông vào thì bất ngờ có một con dao cắm thẳng giữa trán một người, ngay sau đó là hàng lại tiếng súng nổ ra, tầm một phút sau, tiếng súng bất ngờ tắt hẳn để lại một sự im lặng chết chóc, mà cô bé kia thấy tiếng súng đã tắt thì trong lòng lo lắng nghĩ đến điều gì đó nhưng cô ngay lập tức lắc đầu phù nhận, sau đó cô liền nhìn về phía căn phòng kia rồi hét lên :

- Đội Alpha trả lời !

Nhưng đáp lại cô bé lại là một âm thanh lạnh lùng đến đáng sợ :

- Alpha chết sạch rồi !

- Ực..

Nghe thấy giọng nói này của hắn cô không khỏi nuốt nước bọt, trong mắt không khỏi sợ hãi, thì ra lúc này hắn đã xuất hiện ở phía sau lưng cô bé mũi súng đang chĩa thẳng vào đầu của cô bé, lúc này lạnh lùng nói :

- Là người của OBS ?

- Kh..Không, ta không biết gì hết !

Thấy cô bé nói vậy hắn không tức giận mà lấy tay mò vào trước ngược cô bé, cô bé thấy hắn làm như vậy thì nghĩ hắn tính làm chuyện đồi bại với mình cô bé ngay lập tức lấy tay che lại trước ngực, nhưng bất ngờ thay hắn ngay sau đó lấy ra một cái máy ghi âm ở phía trước ngực cô bé, hắn không do dự mà lấy tay bóp nát nó, ném cây súng trên tay sang một bên, hắn thấy cô bé mặt đỏ lên thì vội lấy tay vuốt vuốt mũi nói :

- Ây da, ta đây cũng không đến mức làm chuyện đó với một tiểu muội muội đó đâu nha, ta dù gì cũng vẫn là trai tân a !

Thấy hắn nói vậy thì trong mắt cô bé hiện lên sự phức tạp nhìn hắn, hắn thấy vậy thì vô liêm sỉ nói :

- Ây da, muội nhìn ta như vậy làm cái gì ? Ta biết làm mình đẹp trai rồi nhưng mà muội cứ nhìn thẳng ta như vậy làm ta mất tự nhiên a !

- Vô liêm sỉ ! Muốn đánh muốn giết tuy ngươi !

- He he, ai lại làm vậy với một tiểu muội muội được chứ ?

Cô bé nghe hắn nói như vậy thì nhíu mày nói :

- Thế rút cuộc là ngươi muốn làm gì ?

- He he

Hắn ko đáp lại cô bé mà cười đểu một cái rồi nhắm thẳng vào gáy cô bé mà đánh thẳng xuống, cô bé nhanh chóng ngất đi, hắn nhẹ nhàng bế cô bé lên vai mình rồi nhanh chóng rời khỏi nơi đấy, lúc này thì cũng có 2 chiếc xe cảnh sát đi đến chỗ đấy, nhanh chóng có 8 người từ trên xe bước xuống, toàn bộ nhanh chóng bao vây xung quanh khu vực, sau một khoảng thời gian thì một người trong đám cảnh sát nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi :

- Thưa đại ca, nhóm Alpha thất bại rồi ạ !

Lúc này ở đầu bên kia điện thoại phát ra một giọng nói của một người đàn ông trung niên, trong lời nói không giấu được sự tức giận, người đàn ông hét lên :

- Đúng là một lũ vô dụng, hơn 30 người mà không giết được Loir sao ?

Tên cảnh sát kia nghe tiếng mắng chửi ở đầu dây bên kia cũng không dám cất lên tiếng nói nào, một lát sau tên cảnh sát nhanh chóng nói :

- Thưa Tư Lệnh, không tìm thấy thi thể của San San

- Cái gì ? Chả lẽ con nhỏ đó chưa chết ?

- Rất có thể là vậy thưa Tư Lệnh, máy ghi âm gắn ở người San San cũng đã bị Loir phá huỷ rồi ạ !

Người ở đầu dây bên kia nghe thấy vậy thì trong mắt loé lên một tia sát cơ, y nhanh chóng nói :

- Thu thập hiện trường một phen rồi nhanh chóng ròi khỏi ngay !

- Vâng, thưa Tư Lệnh

Lúc này ở một ngôi nhà bỏ hoang cách chỗ vừa rồi khoảng hơn 20 dặm, hắn đang bế cô bé được gọi là San San kia nhẹ nhàng đặt lên một cái ghế ở đó, hắn nhanh chóng lấy ra một sợi dây rồi trói cô bé lại, lại lấy ra điện thoại trong túi quần ra hắn nhanh chóng tháo SIM ở trong điện thoại ra rồi từ trong chiếc áo khoác lấy ra một cái SIM khác thay vào, hắn nhanh chóng bấm ra một hàng số điện thoại rồi gọi điện :

- Xin chào, tôi có thể giúp gì..

- 36781

- Vâng tôi sẽ chuyển máy cho Tư Lệnh !

Lúc này lại là âm thanh mà người đàn ông lúc nãy :

- Không hổ danh là Loir, hơn 30 đặc công mà cũng không làm gì được mày

- Ha ha, ngài Tư Lệnh đây lại đánh giá quá cao về tôi rồi !

- Chắc hẳn là ngài Loir đây gọi điện không chỉ để nói những chuyện như thế này phải không ?

- Tất nhiên rồi ! Mang đến thứ tôi cần thì cô bé này sẽ an toàn !

- Thứ mày cần ?

Nói đến đây người được gọi là Tư Lệnh kia bất chợt nhớ ra cái gì đó, rồi lạnh lùng đáp :

- Không được ! Thứ đó không thể giao cho mày được

- Tuỳ ông thôi ! Không giao đến thứ đó thì chuẩn bị sẵn mộ cho cô bé này đi !

Không đợi người đàn ông kia kịp trả lời, hắn nhanh chóng dập điện thoại bỏ lại vào túi áo, rồi thở dài một hơi ngửa đầu lên trời ngắm trăng, lúc này cô bé cũng đã tỉnh lại, cô lúc này cũng đã phát hiện mình bị trói cô thấy hắn lúc này không để ý liền định cởi trói để chạy trốn nhưng phát hiện rằng mình không thể nào phá bỏ được sợi dây, trong lúc cô đang nghĩ cách cởi trói thì không biết từ khi nào hắn đã xuất hiện trước cô, hắn nhìn cô cười nói :

- Muội mà cởi trói được thì ta cho muội chạy

- Ngươi ? Hừ, cho dù có chết đi chăng nữa thì Tư Lệnh cũng sẽ báo thù cho ta mà thôi !

Nhắc đến hai chữ "Tư Lệnh" thì trong ánh mắt cô bé không khỏi hiện lên hai chữ tôn sùng, mà nhìn vào ánh mắt cô bé thì hắn không khỏi thở dài nói :

- Thật là đáng thương !

- Ngươi nói vậy là có ý gì ?

Hắn không đáp lại cô bé mà nhanh chóng nhảy lên mái nhà miệng lẩm bẩm nói :

- Lũ chuột này đúng là đến nhanh thật a

Nói xong hắn nhanh chóng biến mất ngay tại chỗ, mà lúc này xung quoanh khu nhà hoang không biết từ lúc nào đã xuất hiện hơn trăm đặc công, xe bọc thép, súng tỉa đang chĩa nòng súng nhắm thẳng vào căn nhà hoang kia, mà lúc này ở giữa đám người xuất hiện một người đàn ông mặc quân phục, trên người là hàng loạt các huy chương sáng chói, người đàn ông này tầm khoảng 50-60 tuổi trên mặt có một vết sẹo dài kéo từ trên mặt xuống dưới cằm trông hết sức dữ tợn, lúc này người đàn ông nhìn vào ngôi nhà hoang rồi hét lên :

- Mày chạy không thoát đâu Loir, khu vực xung quanh đã bị bao vây, khôn hồn thì giao San San ra tao sẽ cho mày chết toàn thây !

Khi tiếng hét của y tản đi thì vẫn không có bất kỳ giọng nói nào đáp lại, y thấy thế thì tức giận giơ tay ra hiệu khai hoả, nhưng mà khi y chưa kịp ra lệnh thì bất ngờ mấy chiếc xe bọc thép ở phía xa bất ngờ phát nổ :

- Bùm..Bùm

Không kịp để đám đặc công khôi phục tinh thần, lúc này hắn đã bất ngờ xuất hiện ở sau lưng một đặc công, hắn không do dự mà bẻ gãy cổ người này, lúc này bất ngờ có một tiếng hét phát ra từ phía sau lưng hắn :

- Là Loir ! mau khai hoả !

Ngay lập tức đám đặc công nã đạn như mưa vào chỗ mà hắn vừa đứng, hắn không nao núng mà ngay lập tức lộn người trốn sau một tảng đá :

- Bùm..Bùm..Bùm

Một lúc lâu sau tiếng đạn dần ngưng lại một đám đặc công khoảng 10 người từ từ bước đến phía hắn, đám người vừa đi vừa dò xét xung quanh bất ngờ lúc này xuất hiện một thân ảnh đứng ở giữa bọn chúng nói :

- Chết !

Không để đám đặc công định thần, hắn nhanh chóng lấy ra một khẩu súng ngắn rồi nhanh chóng nổ súng :

- Bùm..Bùm..Bùm

Ngay lập tức toàn bộ 10 tên đặc công đã trở thành 10 cỗ thi thể, lúc này kẻ được gọi là Tư Lệnh kia lấy ra một bộ đám hét lên :

- Mắt Ưng nhanh chóng khai hoả !

Mà lúc này bất ngờ có một viên đạn không biết từ đâu bay tới cắm thẳng vào vai trái của hắn :

- Phập..

Hắn không do dự mà lại nhanh chóng lùi lại phía sau, hắn nhìn vào vết thương trên vai trái của mình rồi nhanh chóng đoán ra phương hướng của tay bắn tỉa kia, ngay sau đó hắn bất ngờ xuất hiện ở sau lưng tay bắn tỉa kia, lúc này tay bắn tỉa kia cũng phát hiện ra hắn, y nhanh chóng rút ra cây súng lục ở một bên chân ra nhưng đã quá muộn :

- Bùm..

Lại một tiếng nổ nữa vang ra, hắn hít lấy một hơi thật sâu để mùi thuốc súng lao thẳng vào khoang mũi, ánh mắt hắn liền thay đổi nhìn thẳng vào tên Tư Lệnh kia rồi nói :

- Đã đến thì ở lại đây luôn đi !

Mà người được gọi là Tư Lệnh kia nghe thấy tiếng nói này của hắn thì không khỏi đổ mồ hôi lạnh y vội lấy lại tinh thần, nhìn hắn hét lên ra lệnh :

- Khai hoả !

- Bùm..Bùm..Bùm

Lại một loạt đạn xé gió mà lao thẳng đến chổ hắn, hắn lúc này đã rút ra một nắm bút bi trên tay rồi nhanh chóng bẻ gãy nó, ngay lập tức một làn khói trắng dày hơn 10 mét bao phủ lấy thân thể hắn :

- Bùm.. 12 Bùm.. 13 ...

Gần 5 phút sau đội quân đặc chủng chỉ còn lại đúng 2 người tính cả tên Tư Lệnh kia nữa là ba người mà lúc này người tên là San San kia cũng đã được 2 đặc chủng kia cứu ra nhưng bất chưa kịp phản xạ thì giữa trán của 2 tên kia đã xuất hiện 2 lỗ đạn, giờ phút này chỉ còn lại 3 người, gã Tư Lệnh kia lúc này không khỏi sợ hãi mặt trắng bệch, hai chân vô thức lùi về phía sau mấy bước, miệng lắp bắp nhìn hắn run rẩy nói :

- Kh..không ngươi đừng tới đây !

Hắn nhìn thấy biểu hiện của y thì trong mắt hắn nhanh chóng hiện lên một sự khinh bỉ nhìn y nói :

- Rút cuộc cũng chịu lộ bộ mặt thật của ngươi rồi sao ? Lý Hiển Minh ?

Cảm ơn ae đã đọc truyện của mình nha <3

Bạn đang đọc Phi Thăng Thần Giới sáng tác bởi lttthientu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lttthientu
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.