Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giản thiếp

Phiên bản Dịch · 1412 chữ

Kết thúc chuyến đi Nam Nhạc, Tần Phong trở về thôn Tần gia.

Vốn dĩ, sinh viên sau khi tốt nghiệp nên tìm công việc thực tập.

Lúc trước, Tần Phong cũng nghĩ như vậy.

Chẳng qua lúc ấy hắn còn gánh vác di nguyện của sư phụ.

Lần này đi Nam Nhạc xem như giải quyết xong xuôi việc dời mộ.

Nhưng lúc này, Tần Phong lại muốn đi lang bạt khắp nơi.

Thật ra, vừa tìm việc làm vừa hành nghề phong thủy cũng không sao.

Có điều, đi đến nơi nào, Tần Phong vẫn chưa quyết định.

Nhưng hiện tại, việc hắn cần làm vẫn là giải quyết triệt để chuyện của Triệu tổng.

Tần Phong còn chưa về đến nhà, Triệu tổng đã gọi đến.

Có hai hòa thượng đến nhà Triệu tổng, đưa cho hắn một tấm thiếp mạ vàng.

Trên thiếp không có chữ, chỉ có một biểu tượng, Triệu tổng nhìn mãi cũng không hiểu.

Nhận được thiếp, hắn cũng biết thứ này chắc chắn có liên quan đến chuyện lúc trước.

Cho nên liền liên lạc Tần Phong ngay.

Tần Phong vừa xuống xe liền gặp Triệu tổng.

Hắn tự mình đứng chờ trước cổng nhà ga Tương Thị.

Vừa nhìn thấy Tần Phong liền niềm nở chào đón: “Tần đại sư, ngài về rồi!”

“Ừm.” Tần Phong gật đầu.

“Tần đại sư...” Triệu tổng chưa kịp nói chuyện đã bị Tần Phong ngắt lời.

“Đây không phải chỗ nói chuyện, tìm một nơi yên tĩnh đi.” Tần Phong nhắc nhở.

“Được.” Triệu tổng nhìn ngó xung quanh, cũng biết nơi này không phải chỗ nói chuyện.

Rời nhà ga, lên xe.

. . .

--- Truyện được dịch bởi Đô Quân Ngân Châm trên trang TruyenYY.

Vui lòng ghi rõ tên người dịch và nguồn khi mang truyện đi nơi khác. ---

. . .

Triệu tổng chở Tần Phong đến một trà lâu, đặt chỗ riêng cho hai người.

Vừa ngồi xuống, nhìn thấy trà cụ (đạo cụ pha trà) trên bàn, Tần Phong theo thói quen, bắt đầu pha trà.

Trình độ kỹ thuật pha trà của Tần Phong rất bình thường, sở thích này của hắn vốn là ảnh hưởng từ sư phụ.

Nhưng sư phụ cũng không dạy cặn kẽ.

Đều là do hắn tự học.

“Tần đại sư còn thích thưởng trà?” Triệu tổng cũng ngồi xuống đối diện, hơi ngạc nhiên hỏi.

Tần Phong cười nói: “Đều là tự mò mẫm nghiên cứu, trình độ nghiệp dư thôi.”

“Kỹ thuật pha trà này của Tần đại sư vô cùng điêu luyện, rõ ràng là dân chuyên nghiệp, bậc thầy của giới trà đạo.” Triệu tổng khen ngợi không dứt.

Tần Phong khẽ mỉm cười, lời nịnh bợ này không biết có bao nhiêu chữ là thật, trình độ của hắn tới đâu, hắn tự biết rõ.

Không muốn nhiều lời với Triệu tổng, Tần Phong lắc đầu: “Triệu tổng, nói chuyện chính đi.”

Nghe Tần Phong nhắc nhở, Triệu tổng nghiêm túc trở lại.

Buông chén trà trong tay, lấy ra tấm thiếp mạ vàng từ trong túi hồ sơ bên cạnh.

Tần Phong vừa nhìn thấy tấm thiếp liền ngạc nhiên thốt lên: “Giản thiếp!”

Giản thiếp, danh thiếp hay giấy ghi chú giống nhau, đều là một dạng thư từ, nhưng giản thiếp trước mắt khác với giản thiếp bình thường.

‘Giản’ được làm bằng thẻ tre.

Mà ‘thiếp’ là dùng tơ lụa để viết.

Cả hai thứ đều được sử dụng rộng rãi trước khi có giấy, bởi vì vật liệu dùng để chế tạo không giống nhau, nên cách xưng hô cũng khác.

Nó thường được dùng trong các dịp lễ mừng, đám cưới, đám ma, phúng điếu.

Là một ‘văn bản thông báo’, thiếp thường được in theo kiểu thẻ cứng hoặc kiểu vuông gấp.

Sau khi dùng giấy thay thế thẻ gỗ, thẻ tre, vải lụa, các kiểu mẫu giản thiếp ngay càng được thiết kế trông thẩm mỹ hơn.

Trong giới phong thủy, giản thiếp còn được gọi bằng một cái tên khác, đó là chiến thiếp.

Tên như ý nghĩ, đối phương chính là muốn khiêu chiến Tần Phong.

Mở ra giản thiếp, nhìn thấy một biểu tượng.

Đây chính là ấn ký của chiến thiếp.

Tần Phong cầm chiến thiếp trong tay, nhìn ấn ký trên đó, chậm rãi vận chuyển niệm lực trong cơ thể, đưa vào giữa ấn ký.

Một cảnh tượng huyền ảo lập tức diễn ra.

Ấn ký trên giản thiếp tỏa ra tia sáng nhẹ.

Một hàng chữ đột ngột hiện ra: “Năm Mậu Tuất, tháng Mậu Ngọ, ngày Nhâm Thìn, chiến!”

Quả nhiên là thiếp khiêu chiến.

Thời gian ứng chiến trên thiếp là tính theo Âm lịch.

Nếu tính theo Dương lịch, là ngày 29 tháng 6 năm 2018.

Cũng chính là ngày mai.

“Tần đại sư, có chuyện gì sao?” Triệu tổng thắc mắc.

“Không có gì, chuyện này không liên quan tới anh, là bọn họ hạ chiến thư với tôi.” Tần Phong trả lời.

Đã nhận tiền của Triệu tổng, thì phải giải quyết chuyện này đến cùng.

Đây là quy tắc ngầm trong giới phong thủy.

Triệu tổng chỉ là người bình thường, không cần nhúng tay vào trận chiến này, cho dù có nhúng tay vào, cũng không có ích gì.

Triệu tổng nghe xong lời nói của Tần Phong liền thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đắn đo mấy giây, dường như đang cân nhấc một quyết định cực kỳ quan trọng, rồi nói với Tần Phong: “Tần đại sư, chuyện này là do tôi mà ra, nếu tôi có thể giúp được cái gì, cậu cứ việc nói, tôi tuyệt đối sẽ làm hết khả năng của mình.”

Triệu tổng suy nghĩ rất kỹ càng mới đưa ra quyết định này.

Tuy Tần Phong còn rất trẻ, nhưng tuyệt đối không phải vật trong ao, những gì mắt thấy tai nghe mấy ngày qua đều chứng minh cho Triệu tổng rất rõ ràng.

Chính người thanh niên trẻ này đã khiến hắn nhìn thấy một thế giới mà cả đời người bình thường không cách nào thấy được.

Vì vậy, Triệu tổng tình nguyện đánh cược một lần.

Tần Phong hơi ngạc nhiên nhìn Triệu tổng.

Triệu tổng là người bình thường chứ không phải kẻ ngốc.

Huống chi hắn đã lăn lộn từ một chủ thầu thành kẻ dư dả như bây giờ, chắc chắn là người khôn ngoan.

Triệu tổng đưa ra lựa chọn như vậy, hẳn là đã tính toán lợi hại trong đó.

Cho dù biết Triệu tổng đồng ý giúp mình là vì mục đích cá nhân, nhưng Tần Phong rất hài lòng với lựa chọn này của hắn.

Suy nghĩ hai giây, Tần Phong bèn nói với Triệu tổng: “Không biết tên đầy đủ của Triệu tổng là gì?”

Tần Phong đột ngột hỏi như vậy khiến Triệu tổng ngơ ngác hồi lâu.

Một lúc sau, hắn chợt bừng tỉnh, hớn hở nói: “Tần đại sư, tôi tên Triệu Nghiên Đông, cậu cứ gọi lão Triệu là được!”

Lúc trước, Triệu Nghiên Đông đưa danh thiếp cho Tần Phong, hẳn phải biết tên hắn.

Biết rõ tên mình, còn cố tình hỏi lại.

Không phải làm chuyện thừa thãi, cũng không phải quên nhìn tên mình, mà là muốn hợp tác dài lâu.

Giờ phút này, Triệu Nghiên Đông chỉ cảm thấy quyết định vừa rồi của mình là vô cùng đúng đắn.

“Vậy tôi cũng không khách sáo nữa, lão Triệu thật có lòng.” Tần Phong cười nói.

Tần Phong muốn hợp tác lâu dài cùng Triệu Nghiên Đông.

Từ xưa, phong thủy luôn dựa cột triều đình.

Tu sĩ trong giới phong thủy đều biết, muốn con đường tu hành tiến bộ, cần rất nhiều tài nguyên.

Vào thời cổ đại, tu sĩ phong thủy đều tạo quan hệ với quan lại quyền quý, hoàng thân quốc thích trong triều đình.

Bởi vì họ có tiền có thế, có tài nguyên.

Cho đến thời hiện đại vẫn chưa từng thay đổi cách làm này.

Rất nhiều tu sĩ phong thủy đều hợp tác với các gia tộc quyền thế, nhân vật cấp cao.

Tạo quan hệ tốt cùng bọn họ, đồng nghĩa với dễ dàng thu hoạch rất nhiều tài nguyên, tu vi càng tiến bộ.

Lựa chọn hợp tác với Triệu Nghiên Đông, Tần Phong đã sớm suy nghĩ cẩn thận.

--- Hết Chương 22 ---

Bạn đang đọc Phong Thủy Đế Sư [Bản dịch] của Tinh Phẩm Hương Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐôQuânNgânChâm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.