Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí thuật

Phiên bản Dịch · 1623 chữ

Từ lúc tiến vào bao sương, Vương Đào đã cảm thấy không thoải mái trong người.

Hắn đã sớm quen thuộc cái cảm giác này.

Mỗi khi ở cạnh cha mình, sẽ xuất hiện tình huống như vậy.

Thời gian ở gần cha càng dài sẽ càng khó chịu.

Hơn nữa, một hai ngày sau khi trở về liền bệnh nặng một đợt.

Hắn đã từng một mực không tin, ép buộc bản thân ngồi cùng cha hơn 4 giờ, sau đó trực tiếp hôn mê.

Hiện tại, hắn rõ ràng cảm nhận được, cái cảm giác không thoải mái kia đã biến mất.

Người trẻ tuổi trước mắt này chỉ cần dùng một lá bùa, liền thay đổi hết thảy.

Hơn nữa, cách khiến cho bùa không lửa tự cháy kia, khiến cho hắn vô cùng ngạc nhiên.

“Anh bạn Tần, cậu yên tâm đi, tôi hiểu rõ quy củ của các cậu.” Vương Ty Mạt cười nói, lấy ra một cái hộp gỗ nhỏ.

Hộp gỗ lớn bằng bàn tay, trên nắp hộp điêu khắc long phụng trình tường (rồng, phượng báo điềm lành), hộp gỗ phủ một tầng sơn, bóng bẩy sáng láng.

Vương Ty Mạt đưa hộp gỗ nhỏ đến trước mặt Tần Phong.

“Anh bạn Tần, đây chính là phí dụng.” Hắn kiêu ngạo nói.

Tràn trề niềm tin đối với đồ vật trong hộp gỗ.

Nhìn Vương Ty Mạt tự tin như vậy, trong lòng Tần Phong cũng dấy lên tò mò.

Nhận lấy hộp gỗ, xúc cảm trên hộp khiến hắn thấy lạnh lẽo.

Loại cảm giác này tựa như vào ngày hè oi bức bất chợt uống một ly nước đá.

Không sai, nhiệt độ của hộp gỗ này lạnh khác thường.

Đem hộp gỗ mở ra, trong nháy mắt, con ngươi Tần Phong lập tức co rút lại.

Đập vào mắt là một tấm lệnh bài làm bằng kim loại màu đen nằm giữa hộp.

“Huyền Âm Thiết!”

Tần Phong ngay lập tức nhận ra thứ bên trong hộp gỗ là gì.

Hắn không nghĩ tới, một người bình thường như Vương Ty Mạt thế mà có được thứ tốt như vậy.

“Huyền Âm Thiết này là do tôi đi Quan ngoại (1) mấy mươi năm trước vô tình có được. Lúc ấy chỉ cảm thấy thứ này thần kỳ, sau này chứng thực nhiều lần, mới biết nó được gọi là Huyền Âm Thiết. Anh bạn Tần, tôi đem thứ này làm phí dụng, hẳn là đủ rồi đi!”

Vương Ty Mạt mở miệng giải thích.

Tần Phong gật đầu đồng ý.

Hiện tại hắn đã rõ ràng, vì sao mà hai cha con Vương gia có thể đạt đến khí tràng ý tượng.

Huyền Âm Thiết là đồ vật vô cùng đặc biệt.

Là bảo bối hiếm có khó tìm trong giới phong thủy.

Nó chính là đá thiên thạch bị đóng băng hơn ngàn năm, là đồ vật hấp thu khí của đại địa.

Loại đồ vật này, chỉ có thể hình thành nhờ tạo hóa trong tự nhiên, rất khó gặp, là thiên tài địa bảo quý hiếm trong giới phong thuỷ, có thể luyện chế pháp bảo.

Không những vậy, chỉ cần đeo nó ở trên người, tâm thần sẽ được tẩm bổ.

Hai cha con Vương gia đồng loạt trở thành người lĩnh ngộ ý tượng, phần lớn đều nhờ vào Huyền Âm Thiết này.

“Vậy là đủ rồi, lão Vương, tôi cũng không dài dòng quanh co nữa, Huyền Âm Thiết này là báu vật vô giá, đã nhận đồ của ông đương nhiên tôi sẽ giải quyết chuyện này thật tốt.” Tần Phong mở miệng nói.

Vốn dĩ hắn chỉ tính toán xem xét tình huống trước, đồng thời kết giao cùng con trai lão Vương, Vương Đào.

Dù sao người ta cũng là quan to hiển quý, quen biết không thua thiệt.

Hiện tại xem ra không cần đắn đo nữa.

Có Huyền Âm Thiết đặt bên cạnh mình, cảnh giới tu luyện của hắn có thể tiến bộ vượt bậc.

Lập tức, Tần Phong liền làm ra quyết định.

“Lão Vương, chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay liền giải quyết cho xong chuyện của ông.” Tần Phong mở miệng nói.

Tình trạng này của hai cha con Vương gia, đối với người thường mà nói là vô cùng đặc biệt, đối với các tu sĩ phong thuỷ khác mà nói là khá khó khăn, nhưng đối với Tần Phong mà nói, căn bản không gặp trắc trở gì.

Đương nhiên, Tần Phong sẽ không nói ra lời này.

Lấy ra một cái lư hương từ trong ba lô màu trắng.

Đồng thời lấy tiếp ba thanh hương dài, hai tấm bùa.

Cầm hương dài trong tay, không lửa tự cháy.

Tần Phong cắm chúng vào lư hương: “Lão Vương, hai cha con ông mỗi người lấy một lá bùa, sau đó khoanh chân ngồi đối diện nhau.”

Hắn mở miệng phân phó, giải quyết vấn đề của Vương Ty Mạt cũng không khó.

Đổi một cách nói khác, xem như hai người bọn họ đã bước một chân vào hàng ngũ tu sĩ phong thủy.

Tất nhiên, kiểu tu sĩ này khá đặc biệt, không phải nhờ vào tu luyện.

Mà là bị một số nhân tố bên ngoài ảnh hưởng mới trở thành tu sĩ, có được tự thân khí tràng.

Cũng chính vì vậy, khí tràng của hai người bài xích cực độ.

Trong mắt Tần Phong, khí tràng của hai người giống nhau, muốn giải quyết vấn đề khí tràng bài xích lẫn nhau rất đơn giản, hắn biết rõ phương pháp để giải quyết.

Cách nhanh nhất, chính là phế bỏ khí tràng.

Hoặc là phong ấn khí tràng đó.

Đương nhiên, Tần Phong tuyệt đối sẽ không làm vậy.

Khí tràng của Vương Ty Mạt không thể phế, phế rồi, hiệu quả khi đánh đàn sẽ biến mất.

Mà Vương Đào là lãnh đạo thuộc chính phủ, có vận làm quan trên người, không thể phế được.

Cho nên biện pháp tốt nhất chính là truyền cho hai người bọn họ cách khống chế khí tràng.

Ban đầu, Tần Phong chỉ định vẽ một lá bùa phân cách cho mỗi người, nhanh gọn lẹ.

Nhưng hiện tại, nhận của người ta đồ tốt như vậy, đương nhiên phải tận tâm hết mình.

Khí tràng thứ này, nhìn không thấy, sờ không được.

Nhưng lại có thể cảm giác được.

Hai cha con Vương gia nói thế nào cũng xem như chập chững bước vào giới tu đạo.

Là trường hợp tương đối đặc thù.

Tần Phong quyết định xong, liền bắt đầu hành động.

“Đặt lá bùa trên ngực.” Hắn mở miệng nói.

Hai cha con Vương gia liền làm theo.

“Tiếp theo đây, tôi sẽ dạy cho hai người một loại thuật pháp, thuật pháp này có thể khống chế khí tràng của hai người, có thể thu phóng dễ dàng, tình huống của hai người kỳ thật chính là xung đột khí tràng, chỉ cần học xong thuật pháp này, sau này sẽ không xuất hiện tình trạng này nữa.”

Sắc mặt Tần Phong dần nghiêm túc.

Học kiến thức phong thuỷ không đơn giản như đi học ở trường.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, muốn dạy thuật pháp cho hai người bình thường, đổi thành tu sĩ phong thuỷ khác, căn bản không làm được.

Ít nhất phải trải qua ba bốn năm học tập.

Đây cũng là nguyên nhân mà các tu sĩ phong thuỷ khác không giải quyết được vấn đề này.

Còn về bùa phân cách, không phải tu sĩ phong thuỷ nào cũng vẽ ra được, nếu không phải năm đó Tần Phong nhìn thấy trong kho tàng bí thuật của sư phụ, cảm thấy hứng thú liền học, đổi lại thành các tu sĩ phong thuỷ bình thường khác, muốn vẽ loại bùa này? Nghe cũng chưa nghe, làm sao mà vẽ.

Tần Phong ngừng suy nghĩ, cả người chuyên chú lên.

Trong khoảng thời gian ngắn, muốn dạy cho hai cha con Vương gia thuật pháp khống chế khí tràng, cũng chỉ có thể thông qua phương thức đặc thù.

Trong tâm pháp của Thiên Cơ Môn có một môn Bí thuật truyền thừa.

Môn Bí thuật này, có thể làm người khác nhanh chóng thông suốt mọi thứ.

Mà Tần Phong bây giờ muốn thi triển chính là Bí thuật truyền thừa đó, dùng cách này, có thể đem biện pháp khống chế khí tràng truyền cho hai cha con Vương gia.

May thay, Tần Phong đã bước vào Quan Khí cảnh.

Trong giới phong thuỷ, mỗi cảnh giới ứng với mỗi thủ pháp.

Dưỡng Khí cảnh có thể thi triển Thuật pháp.

Quan Khí cảnh có thể thi triển Bí thuật.

Định Khí cảnh có thể thi triển Bí pháp.

Thừa Khí cảnh có thể thi triển Chân pháp.

. . .

--- Truyện được dịch bởi Đô Quân Ngân Châm trên trang TruyenYY.

Vui lòng ghi rõ tên người dịch và nguồn khi mang truyện đi nơi khác. ---

. . .

Nếu tu vi không đủ, gắng gượng thi triển vượt cấp, căn cơ sẽ thương tổn.

Kế tiếp, Tần Phong im lặng không nói chuyện, sắc mặt dần trở nên nghiêm trọng.

Niệm lực trong cơ thể vận chuyển, không khí trong bao sương ngưng đọng lại.

Hai cha con Vương gia cũng cảm nhận được biến hóa vi diệu trong không khí, thần sắc cũng dần nghiêm túc lại.

--- Chú thích ---

(1) Quan ngoại thường dùng để chỉ “Hàm Cốc Quan”, khu vực “Đồng Quan” về phía đông hoặc khu vực phía đông “San Hải Quan”.

--- Hết Chương 27 ---

Bạn đang đọc Phong Thủy Đế Sư [Bản dịch] của Tinh Phẩm Hương Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐôQuânNgânChâm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.