Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Quý huyết

Phiên bản Dịch · 1721 chữ

Tần Phong mở mắt ra, hai tròng mắt co lại.

Niệm lực trong cơ thể vận chuyển điên cuồng không ngừng.

Thần thức cũng chuyển động theo.

Ngay sau đó, khí tràng toàn thân hắn bao phủ lên người hai cha con Vương gia.

Hiện tại, tu vi của Tần Phong đã đạt tới Quan Khí cảnh, thi triển Bí thuật này rất dễ dàng.

Bấm tay thành thủ quyết.

Niệm lực ào ạt trào ra.

Trong không khí, một lực lượng vô hình, toát ra từ trong tay Tần Phong.

Vào lúc này, Tần Phong mở mắt, bên trong con ngươi đen láy lóe lên tia sáng tinh vi.

Khí thế toàn thân bỗng chốc thay đổi.

Vào lúc này, hai cha con Vương gia đều cảm thấy một nỗi ớn lạnh sởn gai ốc, tựa như bị loài chim hung ác nhìn chòng chọc từng tấc da thịt.

Còn chưa phục hồi lại tinh thần, chỉ thấy hình ảnh trước mắt dần trở nên mơ hồ.

Giây tiếp theo liền tiến vào một không gian màu trắng.

. . .

Trong bao sương, ba người đều ngồi khoanh chân.

Tần Phong đang thi triển Bí thuật truyền thừa.

Chỉ có dùng biện pháp đề hồ quán đỉnh (1) này, mới có thể làm cho hai cha con Vương gia học được cách khống chế khí tràng trong thời gian ngắn.

Tuy một người bình thường lĩnh ngộ được khí tràng ý cảnh, ý tượng là chuyện tốt ngàn năm có một.

Nhưng đối với Vương Ty Mạt mà nói, vào cái độ tuổi gần đất xa trời này, ước nguyện duy nhất chính là có thể được ở cạnh con mình ôn chuyện, không thể không nói, càng vào lúc vô vọng, thì càng có thể bắt được hy vọng.

Đây hẳn là minh chứng cho câu ‘vật cực tất phản’ (2) đi!

Thu thần thức lại.

Thi triển Bí thuật xong.

Tần Phong trấn an niệm lực trong cơ thể.

Mở mắt ra.

Nhìn hai cha con Vương gia còn chìm trong ảo cảnh, hắn bắt đầu pha trà.

Đối với Tần Phong mà nói, chuyện của nhà họ Vương không tính là chuyện trọng đại gì.

Có thể lấy được Huyền Âm Thiết đã là ngoài dự đoán.

Thời gian chậm rãi trôi qua, sau khi Tần Phong pha xong năm lần trà, hai cha con Vương gia mới từ từ tỉnh lại.

Vương Ty Mạt vừa mở mắt ra, phục hồi tinh thần, lần đầu tiên thử khống chế khí tràng quanh thân.

Chỉ qua mấy phút đồng hồ, ý cười hiện lên trên mặt.

Trong lòng lão tràn đầy vui mừng, cao hứng nói với Tần Phong: “Anh bạn Tần, cảm ơn cậu.”

Nói xong, quay đầu nhìn lại con trai mình.

Người thọ bảy mươi đã là hiếm, tới tuổi này rồi, lão đã không còn nhiệt huyết theo đuổi như thời trẻ nữa.

Chỉ muốn hưởng thụ tháng ngày bình yên hạnh phúc, người một nhà vui vẻ bên nhau.

Có thể nói, Tần Phong đã giúp lão một đại ân, lão vô cùng cảm kích Tần Phong.

Lúc này, Vương Đào cũng khống chế được khí tràng của bản thân, ánh mắt nhìn Tần Phong càng thêm phức tạp.

Trong mắt tràn đầy tôn trọng, kính sợ.

“Tần đại sư, đây là danh thiếp của tôi, về sau có chuyện gì cứ đến tìm tôi. Chuyện mà Vương Đào này làm được, tuyệt sẽ không chối từ.”

“Ừm.” Tần Phong nhận lấy danh thiếp của Vương Đào.

Quả nhiên trong dự liệu.

Uống một hơi cạn chén trà, Tần Phong mở miệng nói: “Lão Vương, chuyện xong rồi tôi phải đi, chỉ là có một câu vẫn nên nói cho hai người.”

“Anh bạn Tần, cậu nói đi.”

“Biện pháp khống chế khí tràng này là thuật pháp của sư môn tôi, thỉnh hai vị bảo mật giùm!”

“Này vốn là lẽ đương nhiên! Anh bạn Tần, cậu yên tâm đi! Hai cha con tôi tuyệt đối sẽ không tiết lộ nửa lời.” Vương Ty Mạt đồng ý ngay lập tức.

“Tôi đương nhiên tín nhiệm lão Vương, được rồi, tôi không nán lại nữa, đi trước đây.” Tần Phong cười nói, sau đó đứng dậy rời khỏi bao sương.

Hai cha con Vương gia tiễn Tần Phong đến bên ngoài trà lâu, đợi Tần Phong đi xa rồi, mới trở lại bao sương.

“Đào, kỳ nhân như cậu Tần Phong con nhớ kết giao nhiều hơn, có ích đối với con.” Vương Ty Mạt ý vị sâu xa nói.

Tuy lão làm người ngay thẳng chính trực, lại có khí tràng đại nho, nhưng dù sao cũng là con mình, tại phương diện này lão lại giống người bình thường, khó tránh khỏi tư tâm.

“Cha yên tâm đi, con biết nên làm thế nào.” Vương Đào trả lời, đồng thời cũng chìm vào suy tư.

Những gì xảy ra hôm nay, đối với hắn mà nói, đã thay đổi triệt để tam quan, đồng thời khiến hắn nhớ đến vài chuyện.

Thời điểm tiễn Tần Phong ra cửa, hắn còn cố ý xin số điện thoại Tần Phong, cũng vì chuyện này.

. . .

--- Truyện được dịch bởi Đô Quân Ngân Châm trên trang TruyenYY.

Vui lòng ghi rõ tên người dịch và nguồn khi mang truyện đi nơi khác. ---

. . .

Tìm khách sạn cao cấp đặt phòng.

Tần Phong chuẩn bị tinh thần cho trận chiến ngày mai.

Hắn không đi nơi khác mà lựa chọn khách sạn, mục đích vẫn là vì không cho ai làm phiền.

Nhận được chiến thư, cách không đấu pháp.

Tuyệt đối không thể lơ là cảnh giác.

Thật lòng mà nói, Tần Phong vô cùng xem trọng trận đấu này.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với tu sĩ phong thủy khác trong giới.

Huống chi, đây là trận chiến cách không.

Nếu thua, cùng lắm chỉ bị thương nhẹ, sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng nếu không chấp nhận lời khiêu chiến, Tần Phong sẽ bị người trong giới coi thường.

Nằm trên sô pha, gọi điện thoại cho Triệu Nghiên Đông, bảo hắn ngày mai tới khách sạn.

Sau đó liền bắt đầu tu luyện.

Hắn muốn dùng trạng thái tốt nhất nghênh đón trận chiến ngày mai.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Ăn cơm tối xong, tu luyện thêm lần nữa, Tần Phong mới chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau.

Tần Phong thức dậy sớm.

Triệu Nghiên Đông cũng vừa đến đây.

“Tần đại sư, ngài đã ăn sáng chưa? Tôi có mang theo điểm tâm.” Trong phòng SUT, Triệu Nghiên Đông ngồi trên sô pha kính cẩn nói, cầm theo điểm tâm trên tay.

“Vẫn chưa ăn, anh để đó đi! Kế tiếp, tôi cần anh chuẩn bị giúp tôi vài thứ.” Tần Phong cũng ngồi xuống.

“Tần đại sư, cậu cứ nói.” Triệu Nghiên Đông để điểm tâm trên bàn.

“Anh có quen người bên khách sạn này không?” Tần Phong chuyển đề tài, hỏi.

“Có, từng ăn tối cùng ông chủ nơi này.” Triệu Nghiên Đông tuy có chút nghi hoặc nhưng cũng không hỏi thêm.

“Anh giúp tôi dặn dò kỹ càng một tiếng, anh cũng biết trận đấu ngày hôm nay, tôi không hy vọng có người tới làm phiền.” Tần Phong mở miệng nói.

Thời điểm chiến đấu tất nhiên sẽ dẫn đến một ít âm thanh, hắn không muốn vào thời khắc quyết định lại bị người phá rối.

“Cậu yên tâm đi, chút chuyện nhỏ này tôi sẽ xử lý tốt.”

Triệu Nghiên Đông gật đầu, nghiêm túc nói, Tần Phong yêu cầu chút chuyện này, hắn có thể làm được.

“Ừ, tôi đương nhiên tin anh.” Tần Phong gật đầu.

Giao dịch giữa hắn và Triệu Nghiên Đông, tuy không nói rõ, nhưng trong lòng cả hai đều ngầm hiểu.

Im lặng một lúc, Tần Phong nói tiếp: “Một lát nữa, anh tìm giúp tôi một ít ‘Thiên Quý huyết’, không cần quá nhiều, khoảng chừng một chai nước suối là được.”

“Thiên Quý huyết?” Triệu Nghiên Đông nghe nói liền ngẩn ra, lơ ngơ không rõ.

“Đúng vậy.”

“Tần đại sư, ‘Thiên Quý huyết’ này là máu gì? Máu người hay là máu động vật? Dùng máu của tôi không được sao?” Triệu Nghiên Đông tò mò hỏi, hắn thực sự không hiểu mấy thuật ngữ phong thuỷ này.

Nghe thấy lời cuối cùng, sắc mặt Tần Phong nghẹn đỏ bừng, xém chút nữa phì cười.

“Triệu tổng, ‘Thiên’ là ý nói bẩm sinh tự có, ‘Quý’ là dùng để chỉ can Quý (thủy) trong 10 Thiên Can (3), mang ý tứ trong âm có dương. Trương Cảnh Nhạc (4) từng nói rằng: 【Người can Quý, thủy thuộc Thiên, mệnh thuộc Can。... ...Người mệnh Thiên Quý, mang âm khí trong trời đất. Khí hóa thành nước, nên thành Thiên Quý,… … bản thân chúng, gọi là nguyên âm, cũng là nguyên khí】.”

Cố gắng nhịn cười, Tần Phong uyển chuyển giải thích.

--- Chú thích ---

(1) Đề hồ quán đỉnh có nghĩa là: Đề hồ rưới lên đỉnh đầu. Từ ngữ này được dùng để ví dụ một khi trí tuệ khơi mở thì con người có thể trừ phiền não vô minh, được thanh tịnh sáng suốt. Bởi thế nó còn có nghĩa là giúp cho người học khai ngộ một cách mau chóng.

(2) Câu thành ngữ ‘vật cực tất phản’ vốn được trích từ quyển “Đạo đức kinh” của Lão Tử. Câu nói này có nghĩa là một vật hoặc một sự việc khi đi đến điểm cực độ trong giới hạn thì sẽ phản đảo lại.

(3) Trong 10 Thiên Can, một nửa là can dương, một nửa là can âm. 5 can âm gồm Ất, Đinh, Kỷ, Tân, Quý.

(4) Trương Giới Tân (1563 – 1640), hiệu Cảnh Nhạc, là danh y nổi tiếng thời Minh. Ông để lại cho hậu thế các sách như Loại Kinh (32 quyển), Loại Kinh Đồ Dực (11 quyển), Loại Kinh Phụ Dực (4 quyển), Cảnh Nhạc Toàn Thư (64 quyển), Chất Nghi Lục (1 quyển). Thành tựu học thuật của ông thập phần to lớn đối với sự phát triển y học.

--- Hết Chương 28 ---

Bạn đang đọc Phong Thủy Đế Sư [Bản dịch] của Tinh Phẩm Hương Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐôQuânNgânChâm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.