Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bộ Kinh Vân Viếng Thăm Đồng Minh Hội

Tiểu thuyết gốc · 2090 chữ

Tuyệt Tâm nói không sai, sức mạnh kỳ diệu của chân nguyên rồng trên thế gian này chỉ có vài người là được thừa hưởng diệu dụng kỳ lạ của nó. Nhưng đến thời điểm hiện tại thì sức mạnh của Long Nguyên đã không còn thịnh vượng như trước nữa.

Bởi sau những cuộc chiến dữ dội nhiều năm qua, những người được thừa hưởng thần hiệu của nó đều đã dùng hết. Tuy chỉ còn công dụng rất nhỏ như vạn độc bất xâm hồi thần dưỡng khí, nhưng không thể phủ nhận linh lực của chân nguyên rồng vẫn còn hiệu lực nhất định không thể xem thường.

Tiểu Vũ im lặng một hồi rồi lại tiếp tục hỏi lại một lần nữa.

- Nói như vậy thì ông nhất định có cách chữa khỏi cho tôi!

Tiểu Vũ cũng khẽ cười khẩy khi nói ra câu này, bởi vì trong mối quan hệ đang được thiết lập kia có một sự thật mà ai cũng biết, bọn họ đều là đang lợi dụng lẫn nhau. Muốn ta giúp ngươi thì ngươi cũng phải trị thương cho ta, điều này tiểu Vũ dĩ nhiên là hiểu.

Tuyệt Tâm thì càng không phải nói, muốn Tiểu Vũ làm việc cho mình thì chữa trị thương thế cho hắn là điều đương nhiên phải làm rồi.

- Được để ta trị thương cho cậu. Nhưng trước hết hãy phục hai viên Hồi Nguyên Đơn này vào, sau đó ta sẽ dùng nội lực của ta từ từ giải ngũ tình cho ngươi. Đây là thần dược ta lấy về từ chỗ Lục Đương Gia của Tuyên Hoá Hiệu. Tác dụng trị thương rất tốt ngươi mau uống đi.

Tuyệt Tâm vừa nói vừa lôi trong người ra hai viên linh đan màu đỏ sẫm, rồi đưa sang cho Tiểu Vũ. Nhìn ánh sáng ngụy dị phát ra từ đan dược trong tay Tuyệt Tâm, Tiểu Vũ cũng đủ hiểu đây là một loại thuốc chắc chắn không đơn giản chút nào.

Tiểu Vũ không ngần ngại đưa tay với lấy rồi cho vào miệng nuốt chửng, chàng giờ đây không còn mục đích nào khác ngoài đánh bại Bộ Kinh Vân. Bằng giá nào chỉ cần đạt được điều đó thì chàng bất chấp đánh đổi.

Tuyệt Tâm quan sát hành động dứt khoát không một chút do dự của chàng thì cũng tỏ vẻ hài lòng.

- Tiểu tử! Còn một điều nữa mà ta quên chưa nói cho cậu biết, nha đầu Thanh Việt ta cho phục Sắc Xuân Tán, nên trong đầu nó nghĩ rằng người đang ân ái với nó là cậu. Nếu cậu chịu ngoan ngoãn nghe theo sắp xếp của ta, bổn tọa hứa sẽ giúp cậu giữ kỹ bí mật này. Thanh Việt vẫn tưởng hôm nay là đêm động phòng hoa trúc của hai ngươi. Ha ha!

Thì ra là Tuyệt Tâm đã dùng kế cho Thanh Việt phục thuốc, nàng không hề biết người đàn ông đang xâm chiếm cơ thể của nàng chẳng phải Tiểu Vũ mà là Hoả Cẩu. Cho nên vẻ mặt lần thần thái của nàng mới nồng nhiệt và mãn nguyện đến thế. Đúng là một tính toán tàn nhẫn với người con gái ấy, cho dù đã bị bức màn màu xám che hết toàn bộ khung cảnh nhu tình kia, nhưng bên tai của Tiểu Vũ vẫn còn nghe rõ tiếng thở đê mê nghẹn ứ nới cổ họng của Thanh Việt. Đó giống như một cảm giác sung sướng khoái lạc muốn thoát ra khỏi khe miệng, nhưng người nữ nhân đang cố kìm nén nó trong khí quản vậy.

Tiểu Võ nghe xong những lời mà Tuyệt Tâm vừa hé lộ, sắc mặt của chàng tối sầm lại, chàng chỉ cảm thấy trong phủ tạng nóng ran lên, không biết là do cơn tức giận căng phồng lồng ngực. Hay do tác dụng của hai viên huyết đan mà Tuyệt Tâm đã đưa cho.

Khi người ta đã đạt đến cực hạn của sự đau đớn thì đau đớn chẳng có gì đáng phải sợ nữa cả. Tiểu Vũ giờ đây đã mất tất cả, tôn nghiêm, danh dự, huynh đệ và cả người tình. Chàng như con bạc trắng tay chỉ sau một đêm vung tay quá đà. Cuộc đời chìm nổi khó đoán, tương lai sau này sẽ ra sao chàng cũng chẳng buồn quan tâm nữa. Trong chàng giờ đây là một cảm giác trống rỗng đến vô cùng, thứ tồn tại duy nhất trong trái tim Tiểu Vũ hiện tại đó chính là thù hận.

Chỉ khi vô tình người ta mới trở nên mạnh mẽ, tất cả những đau đớn xảy ra ngày hôm nay Tiểu Vũ hứa rằng sẽ đổ hết lên đầu của Bộ Kinh Vân.

Mục tiêu trong cuộc sống của chàng từ nay về sau sẽ là làm mọi cách để tiêu diệt kẻ thù không đội trời chung Bộ Kinh Vân.

Tiểu Vũ sau một hồi im lặng thì bất ngờ ngẩng mặt lên rồi cười lớn.

- Ha ha ha ha ha ha!

Tiếng cười man dại cất lên trong đêm tối, người ta có thể thấy tròng mắt hằn lên những tia máu của chàng. Hai quầng mắt đen sậm, ánh mắt rực đỏ phát ra tia nhìn đầy sát khí, hai hàm răng Tiểu Vũ nghiến chặt vào nhau đến toé máu, một lúc sau từ cổ họng của chàng mới thều thào vài câu lãnh khốc.

- Nước lên thì cá ăn kiến nước xuống thì kiến ăn cá. Thời thế đổi thay lòng người cũng thay đổi, Bộ Kinh Vân hãy đợi đấy. Ta nhất định sẽ không tha cho ngươi.

Trong lúc Tiểu Vũ hận ý sôi sục như muốn ăn tươi nuốt sống Bộ Kinh Vân, không biết hiện giờ ông ta đang ở đâu, tử thần có linh cảm có một kẻ thù mới vừa được hình thành hay không.

Bộ Kinh Vân vốn chẳng quan tâm nhiều đến điều đó, bởi vì trong đời ông ta kẻ thù nhiều không kể xiết, thêm một kẻ hay bớt đi một kẻ đối với tử thần mà nói cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Sau trận chiến trên Dịch Thiên Đảo thì không ai biết Bộ Kinh Vân rốt cuộc đã đi đâu. Ông ta có cảm nhận được có một bàn tay đen tối đang dần dần thâu tóm võ lâm hay không.

Thực ra thì Bộ Kinh Vân đang có một việc quan trọng khác cần phải làm.

Việc này có lẽ là quan trọng nhất trong cuộc đời còn lại của ông ta.

Việc gì mà quan trọng với Bất Khốc Tử Thần đến như vậy.

Đó chính là “Tìm Con Của Bộ Thiên”.

Bộ Thiên thực sự có hậu nhân hay sao?

Việc này hoàn toàn khó có thể tin nổi, bởi trước khi Bộ Thiên bị sát hại dưới tay của Dịch Phong, anh ta chưa hề thành gia lập thất. Vậy thì từ nguồn tin nào mà Bộ Kinh Vân lại biết được ái tử có con trai.

Đây là một thông tin rất quan trọng đối với Bộ Kinh Vân, nếu điều này là sự thật thì Bộ Gia của ông ta đã có người nối dõi. Cho dù là tin thật hay là tin giả thì Bộ Kinh Vân cũng nhất định phải làm rõ cho bằng được.

Cục diện thiên hạ giang hồ giai đoạn này đang vô cùng rối ren, có thể nói là lũng loạn nhất trong vòng hơn ba mươi năm qua.

Kể từ khi kết thúc trận đại chiến kinh thiên động địa giữa Phong Vân Lãng ở Đăng Thiên Lâu trên đỉnh Thiên Sơn, thuộc tổng đàn cũ của đệ nhất bang hội một thời Thiên Hạ Hội.

Giang hồ từ khi đó cho đến mấy mươi năm sau giống như quần long vô thủ.

Trong lúc võ lâm đang rất mực hỗn loạn thì Lam Nguyệt Tông một giáo phái ngoại bang có xuất sứ từ đại mạc do Lam Nguyệt Thánh chủ đứng đầu, đã thừa cơ nước đục thả câu tiến vào thâu tóm toàn bộ võ lâm.

Các bang phái Trung Nguyên không cam tâm dưới chướng một giáo phái ngoại lai như Lam Nguyệt Tông, nên đã cùng nhau đứng lên liên kết lại tạo ra một thế lực mới tên gọi là Đồng Minh Hội.

Đồng Minh Hội được tạo dựng nên bởi bát đà thất bang, tổ chức được chia thành 36 phân đà lớn nhỏ, môn chúng trải khắp thiên hạ. Người đứng đầu có công lao đóng góp lớn nhất chính là Bộ Thiên con của Bộ Kinh Vân. Anh ta cùng Bát đại chưởng lão không ngừng chiêu binh mãi mã, quy tụ nhiều anh hùng hào kiệt về dưới ngọn cờ của Đồng Minh Hội.

Sau khi Lam Nguyệt Tông tan dã thì các bang hội tề danh khác cũng dần tiếp bước suy tàn.

Cùng số phận đó còn có Bất Diệt Lam Môn ở Giang Nam, môn chủ của họ là Lam Vũ bị giết chết ở Long Tiên Trạch, từ đó về sau thế lực này cũng bị tàn lụi.

Võ Gia Thiên Hạ ở Hàng Châu cũng từng là một danh môn rất nổi tiếng, do truyền nhân của Thiên Mệnh Đao là Võ Thiên Hạ chấp chưởng. Sau khi Võ Thiên Hạ bị đám thuộc hạ phản phúc sát hại, thì gia môn lừng lẫy này thuộc về Tiểu Vũ con của Thập Cường Võ Giả Võ Vô Địch.

Có điều Tiểu Vũ quyết tâm cùng người tình thoái ẩn, chàng đã không kế thừa gia nghiệp do tổ tiên để lại, nên Võ Gia chính thức không còn giữ được tên tuổi như thời cha chàng Võ Vô Địch nữa.

Ngoài ra còn có Dịch Thiên Đô Phường nổi tiếng chỉ trong một thời gian ngắn, nhưng Dịch Phong sau khi liễu đoạn với Liên Thành Chí không thành, mạng mất thân vong nên Dịch Gia cũng bại vong theo Bất Thế Tà Vương.

Các bang hội có thế lực bậc nhất nhì giang hồ đều đã tan rã, duy chỉ còn Đồng Minh Hội là vẫn tồn tại và không ngừng củng cố thế lực của mình.

Minh chủ Bộ Thiên chết trong tay của Dịch Phong, nhưng bang hội này không vì thế mà suy tàn.

Bởi vì trong 36 phân đà ấy đã lựa chọn bầu Lăng Hạo Phi đà chủ của Đệ Nhất Phân Đà lên làm minh chủ thay cho Bộ Thiên.

Trong võ lâm đương thời có hai đại bang nổi lên như hai ngọn hùng kỳ lớn nhất là Kinh Vân Đạo của Bộ Kinh Vân và Thần Phong Minh của Nhiếp Phong. Nhưng so về quy mô thanh thế thì hoàn toàn không thể so sánh với Đồng Minh Hội.

Tuy thế lực Đồng Mình Hội là lớn nhất trong võ lâm nhưng không có được nhiều cao thủ nhất lưu, tân minh chủ Lăng Hạo Phi lại là một người không hề đa mưu túc chí, dù muốn phát dương quang đại giáo phái cũng không thể qua được hai thần thoại võ lâm.

Nếu không có sự tồn tại của Kinh Vân Đạo và Thần Phong Minh thì Đồng Minh Hội đã độc chiếm ngọn gió lành Trung Nguyên từ lâu rồi.

Cũng bởi vì Bộ Kinh Vân là siêu cấp cường giả, Đồng Minh Hội mà gây chiến với Kinh Vân Đạo thì chẳng khác nào là Châu Chấu đá xe. Lăng Hạo Phi dĩ nhiên ý thức được điều này, nên chỉ đành đứng nhìn Kinh Vân Đạo nổi lên độc bá Giang hồ.

Chuyện đời luôn là thế, khi mà muốn tránh một việc nào đấy thì việc đó tự nhiên lại tìm đến mình. Lăng Hạo Phi biết thực lực không bằng người, nên chưa bao giờ ông ta nghĩ Đồng Minh Hội sẽ khiêu chiến với Kinh Vân Đạo.

Nhưng có khi nào Bộ Kinh Vân lại tìm Đồng Minh Hội hay không?

Nếu như Bộ Kinh Vân thực sự tìm đến Đồng Minh Hội thì không biết Lăng minh chủ sẽ ứng biến ra sao?

Một kiếp nạn thực sự đang chuẩn bị ập xuống nhất đại giáo phái này rồi, môn chủ Kinh Vân Đạo đại giá quang lâm thân chinh đến Đồng Minh Hội không rõ là có chuyện gì.

Bạn đang đọc Phong Vân Quyển 4 sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 111

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.