Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cung Bổn Diệp Phù Trăm Năm Ta Không Thể Quên Được Nàng

Tiểu thuyết gốc · 2162 chữ

Đinh Nhu là nương tử của Lam Vũ thiếu môn chủ của Bất Diệt lam Môn, vì cô gái này mà chàng từng chấp nhận làm thế thân cho họ Lam. Sau khi Đinh Nhu bán đứng chàng cho Tuyết Tâm Nam của Lam Nguyệt Tông, nàng đã bị Dịch Phong của Phường Bạc Dịch Thiên một chưởng giết chết.

Dịch Phong vì lo cho tiền đồ sau này của bằng hữu sẽ không bị hủy hoại trong tay ả đàn bà lăng loàn này, nên khi ra tay hắn đã thủ hạ bất lưu tình, nếu đã như vậy thì tại sao hôm nay cô ta lại có mặt ở Thiên Ân Thành này được chứ.

Thần Phong khi nhìn thấy cái hình bóng quen thuộc ấy đã mất tự chủ hoàn toàn, không kìm chế được cảm xúc chàng đã vội vã đứng phắt dậy đuổi theo người con gái giống Đinh Nhu kia.

Thân thủ của Thần Phong giờ đây có thể xếp vào hàng cao thủ thượng thặng trên giang hồ, chỉ một cái triển thân đã đuổi kịp bóng hình đó. Tuy đã ở rất gần vời nàng thậm chí là chỉ cách có vài bước chân, nhưng Thần Phong phân vân không biết nàng có phải là Đinh Nhu hay không, nếu không may nhận nhầm thì thật là xấu hổ.

Cứ thể chàng lững thững bước theo gót hài của nữ tử kia qua mấy đoạn đường, rồi bất thình lình nàng rẽ vào một con hẻm nhỏ vắng người phía cuối của Thiên Ân Thành.

Thấy vậy Thần Phong tức tốc phóng người theo, vừa qua khúc cua vắng vẻ đã không thấy người ấy đâu nữa. Chàng lắc đầu thầm nghĩ có lẽ mình hoa mắt nhận nhầm người rồi chăng, đang toan định quay về quán trà để trả tiền rồi lấy lại thanh Cự Khuyết Đao tiếp tục lên đường, thì có tiếng nói lanh lảnh cất lên phía sau lưng.

- Huynh là ai mà cứ đi theo ta hoài vậy?

Lời nói vừa cất lên thì Thần Phong vội ngoái đầu nhìn lại, vừa quay mặt về phía đó thì một nhan sắc thiên kiều bá mị lộ ra trước mắt của chàng. Nữ tử này hoa dung còn lộng lẫy gấp mấy lần Đinh Nhu, nhưng từ đôi mắt đến khuôn mặt đều có nhiều nét thật sự rất giống hai người như một.

Thần Phong cũng ngây ngốc tại chỗ, chàng run run mấp máy môi cất tiếng.

- Đinh Nhu! Là muội sao? Tại sao muội lại ở đây?

Không dấu nổi sự vui mừng vì gặp lại nữ tử có nét rất giống với cô gái trong mộng của mình. Thần Phong nhanh như chớp nhoài tới nắm lấy tay cô nương ấy.

- A! Ta không biết huynh. Huynh đi ra đi.

Nữ tử vận hường y quá bất ngờ với hành động của Thần Phong, nàng không tự chủ liền thét lên thất thanh. Ngay lúc đó trên mái ngói cao vút một bóng đen phi xuống nhanh như chim ưng vồ mồi. Đồng thời một tiếng gầm vô cùng giận dữ truyền đến bên tai của Thần Phong.

- Tiểu tử! Mau buông khỏi tay tiểu muội của ta.

Người vừa xuất hiện thân thủ phi phàm, lời nói chưa đến mà một bàn tay to lớn như gọng kìm vươn ra thủ pháp xuất thần nhập hoá.

Lời vừa lọt tai thì một cánh tay nặng như đá chắc như sắt thép bấu vào tay của Thần Phong, đồng thời chàng cảm thấy khí môn đau nhói một cách bất thường. Người kia tay trái vươn ra đã túm chặt lấy tay Thần Phong, cùng lúc tay phải cũng đánh ra một quyền tống thẳng vào khí hải của chàng.

“Hự”

Một quyền rất trầm trọng mang lực xoáy thẳng vào lục phủ ngũ tạng làm cho Thần Phong máu tươi phun ra miệng, lực đấm người này rất nặng đến nỗi hất văng chàng ra sau.

Vừa tung mãnh quyền đánh lui Thần Phong thì người kia vội vàng tiến đến hỏi han hường y nữ tử.

- Muội muội không sau chứ!

Người vừa tung quyền là một hán tử có vóc dáng cao lớn, khuôn mặt lãnh ngạo mắt sắc mày đậm rất có khí phách. Điểm đặc biệt là mái tóc cột hình đuôi ngựa nhưng suôn mượt khác thường. Tuổi tác cũng chỉ ngang tầm với Long Nhi Kiếm Thánh nhưng nội lực có thể đủ tư cách so bì với truyền kỳ kiếm đạo của võ lâm Trung Nguyên.

Nữ tử mỏng manh khi trông thấy người này thì thần sắc lại tỏ vẻ vui mừng, nàng dùng ánh mắt thơ ngây cùng khuôn miệng chúm chím nói với hắn.

- Đại ca! Người ta mới chỉ nắm tay của muội thôi, sau huynh lại đánh chết người ta rồi.

Nữ tử này có giọng nói thanh âm dịu nhẹ khá êm tai, ẩn chứa trong đó một sự không hài lòng trước hành động của đại ca nàng.

Lúc này bên tai hai người một giọng nói nhỏ truyền đến.

- Xin lỗi! Tại hạ chỉ muốn biết cô nương là ai thôi, bởi cô rất giống một người quen cũ của ta.

Thần Phong ngũ nội trọng thương sau một quyền như búa bổ của nam tử cao lớn kia. Máu tuôn đầy miệng nhưng chàng vẫn đứng vững, nhưng nhìn phía sau lưng chàng bức tường vững chắc đã bị lõm một lỗ lớn. Rõ ràng một quyền vừa rồi của cuồng nhân hán tử kia là không hề nhẹ chút nào.

- Cái gì? Trúng một quyền ba thành công lực của Cung Bổn Đệ Nhất Ta mà vẫn chưa chết. Tiểu tử cũng khá lắm. Nhưng dám mạo phạm muội muội của ta thì chỉ có con đường chết.

Người tên Cung Bổn Đệ Nhất này cao lớn dị thường bước đi tuy chậm nhưng chắc chắn, hắn từ từ tiến vào chỗ của Thần Phong. Hai tay hắn phát ra kình lực trầm trọng không tầm thường. Người có thể xuất ba thành công lực đủ làm Thần Phong bị thương trong võ lâm tuyệt đối không nhiều. Có lẽ do nhận lầm nữ tử kia là Đinh Nhu, lại trong trạng thái không đề phòng nên chàng mới dễ để người ta đánh trúng như vậy.

Cường giả hung hãn kia lại nắm chặt bá quyền, hắn dường như không muốn tha mạng cho Thần Phong. Nhưng nữ tử mảnh mai bên cạnh đã đưa tay ôm lấy nắm quyền của hắn và nói:

- Khoan đã đại ca! Để muội xem anh ta muốn gì?

Nghe muội muội nói như vậy thì Cung Bổn Đệ Nhất cũng đã dừng lại, nhưng ánh mắt nặng ngàn cân của hắn đã phong tỏa hết toàn thân của Thần Phong. Nữ tử kia tuổi còn khá trẻ, diện một bộ cẩm y màu hồng trên người, nàng tiến tới ngồi xuống bên Thần Phong.

Lúc này kình thấu nội tạng nên Thần Phong chỉ lờ mờ nhìn thấy khuôn mắt của nữ tử ấy. Chỉ cảm nhận thấy mùi hương nồng nàn của nàng qua hơi thở truyền đến rất gần.

- Huynh có phải muốn hỏi ta là ai có đúng không? Vậy để ta nói cho huynh biết nhé, tên của ta là Cung Bổn Diệp Phù.

Khi vừa nghe đến cái tên này thì Thần Phong như sét đánh ngang tai, chấn động tâm can, khiến cho tim của chàng đập mạnh mẽ đến không kiểm soát được. Thần Phong chỉ ú ớ trong tâm còn cổ họng thì lí nhí không thốt được lên lời.

"Diệp Phù... là muội ư? Thật sự... đúng là muội rồi"

Phút chốc khuôn dung yêu kiều của nữ tử trước mặt như nhòa đi trong mắt của Thần Phong. Mọi hồi ức xưa cũ phút chốc như ùa về trong tâm trí của chàng, hình ảnh về một thiếu nữ mà chàng cả đời không thể nào quên, một nhi nữ đã cứu rỗi cả thời niên thiếu đầy cay đắng khổ cực của chàng.

Chính là nàng thật rồi.

Cuối cùng trong đời này của mình y cũng đã tìm thấy được nàng, người con gái ấy, một mối tình đầu ngây thơ trong sáng, một nhi nữ đáng yêu không vương một chút bụi phàm trần.

"Tương lai đối với ta là một điều đến từ quá khứ. Nàng là tình yêu đầu của ta và cũng sẽ là tình yêu cuối cùng ta theo đuổi".

Mười năm trước hắn đã gặp nàng.

Mười năm sau hắn vẫn không thể quên nàng.

Đời người được mấy lần mười năm cơ chứ, riêng đối với hắn thì thanh xuân có đẹp đến mấy, cũng không bằng khoảng thời gian ngắn ngủi được ở bên cạnh nàng mười năm về trước đó.

Người có thể cao lên tóc có thể dài ra nhưng trái tim thì vẫn vậy, vẫn thủy chung với một người.

Còn nhớ Thần Phong khi đó bị Độc Diêm La bắt giữ dùng làm vật thử thuốc cho những ý tưởng điên rồ của ông ta. Một danh y tài giỏi dùng y thuật cao minh của mình để cứu người, thì thật là phúc cho chúng sinh. Nhưng một thần y lại dùng y thuật của mình để hại người thì đúng là tai họa. Độc Diêm La chính là một trong số ít những dược sĩ thiên tài dùng thuốc để làm chuyện ác.

Sở dĩ lão ta để đám dược nhân tự do đi lại là bởi vì nếu chúng không dùng thuốc do lão đặc chế, thì chúng không thể nào sống nổi.

Bởi vậy mà đám Thần Phong được tự do đi lại thoả mái trong Vạn Độc Cốc, chúng không thể bỏ trốn vì nếu không có thuốc của Độc Diêm La chúng sẽ mất mạng. Như vậy bỏ đi đồng nghĩa với tự tìm cái chết.

Nghĩa phụ Hoàng Ảnh thì bị lão biệt giam trong một gian phòng bí mật. Lý do vì Hoàng Ảnh là Đông Doanh đệ nhất cao thủ, Độc Diêm La muốn nghiên cứu thể chất của ông ta, để tìm ra sự ưu việt khiến Hoàng Ảnh trở nên lợi hại như thế.

Thời gian này là khoảng thời gian tối tăm nhất trong cuộc đời của Thần Phong. Ngày nào cũng bị chất độc Lam Ngân Độc Tuyết trong người dày vò. Sống không được mà chết cũng không xong. Đã có lúc nó muốn quên sinh giải thoát số kiếp đen tối này. Nhưng nghĩ đến nghĩa phụ của nó, người từng hy sinh một cánh tay để cứu nó đang phải chịu đau đớn đày đọa, nó phải tiếp tục sống, nó phải cứu được nghĩa phụ.

Ở cái tuổi của nó đã có thể kiên định như vậy cũng là rất hiếm hoi. Nhưng nếu biết nguyên nhân thì đó lại là chuyện quá đỗi bình thường. Cha nó Đoạn Lãng mới tám tuổi đã ra nhập Thiên Hạ Hội chịu bao khó khăn gian khổ, mười tuổi Đoạn Lãng đã ôm mộng chí lớn chấn hưng Đoạn Gia, đánh bại Hùng Bá nhất thống giang hồ.

Tuy không di chuyền sự nham hiểm xảo trá của Đoạn Lãng, nhưng nó cũng được thừa hưởng sự kiên trì và nghị lực hơn người của cha nó.

Thời cơ đã đến nó cùng đám dược nhân lập mưu giết chết Độc Diêm La, cứu được Hoàng Ảnh thoát khỏi bàn tay của tên lang y tàn bạo ấy.

Sau khi được cứu thoát, do bị dày vò nhiều năm nên Hoàng Ảnh sức khỏe đã suy yếu, công lực gần như mất hết. Thần Phong không muốn nghĩa phụ phải chịu đau đớn bởi chất độc còn lại trong người của Độc Diêm La.

Nó bèn lấy hết tất cả y thư dược điển của lão để lại rồi tự mình nghiên cứu, nhằm tìm cách cứu tính mạng cho nghĩa phụ. Trong khoảng thời gian này nó vừa chăm sóc nghĩa phụ vừa lên núi hái thuốc đem bán để sống qua ngày. Mỗi khi xuống núi đi qua một thôn nọ, vì bản thân xấu xí nên luôn bị người ta bắt nạt, xua đuổi như một điều xui xẻo.

Chỉ có một tiểu cô nương không muốn thấy nó bị lăng nhục, nên mỗi lần như thế lại đứng ra can ngăn. Thì ra tiểu cô nương ấy là con gái của một đại phú hộ nổi tiếng trong vùng, có thể xem là một thiên kim tiểu thư cành vàng lá ngọc.

Tên của nữ tử như thiên thần bước vào cuộc đời của Thần Phong năm đó chính là cái tên cả đời này chàng không thể nào quên, nàng được gọi là Diệp Phù.

Bạn đang đọc Phong Vân Quyển 4 sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.