Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị Quang Bất Thường

Tiểu thuyết gốc · 2281 chữ

Người này vừa xuất hiện đã có thể nắm rõ chính xác kích thước của Cự Khuyết Đao không sai một ly nào. Đao nằm trong tay của ông ta bỗng rực sáng tinh quang, như bảo vật thất lạc nhiều năm mừng vui khi gặp chủ nhân chân chính vậy.

Những gì xảy ra trước mắt khiến cho một người bình đạm như Thần Phong cũng phải bất ngờ. Cảm giác như Cự Khuyết Đao khi trong tay của ông ta phát ra bá quang còn mạnh hơn cả Lam Vũ lúc trước. Rốt cuộc thì người này là thần Thánh phương nào. Điều đáng lưu tâm lúc này là lão ta đang toàn lực nhắm vào Thần Phong, chàng không hiểu mình và người đó đã từng xảy ra ân oán gì.

Chỉ thấy lão lại vung đao lên cao, miệng còn hét lớn như có thù rất lớn đối với chàng:

- Tiểu Tử! Lão phu hôm nay phụng mệnh chủ nhân đến đây tiêu diệt ngươi, đừng hòng chạy thoát mau bó tay chịu chết đi.

Một nhát đao cực kỳ hung mãnh kình lực tỏa ra thật không tầm thường, đao vừa vung lên đã trảm đôi tửu quán một cách dễ dàng, nhìn sức phá hoại mà no gây ra thật không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng điều làm cho Thần Phong cảm thấy bất ngờ hơn, chính là thanh đao mà ông ta đang sử dụng đích thị là Cự Khuyết Đao của Bất Diệt Lam Môn, thân đao lại tỏa ra thần uy bá đạo đến mức mà từ trước giờ chàng chưa thấy qua bao giờ.

Thanh cự đao này năm xưa lúc Thần Phong vì thay mặt Lam Vũ tới Lam Nguyệt Tông tham gia đại hội kết minh, vì thế chàng đã từng sử dụng qua vài lần. Cho đến nay người có thể nhấc được Cự Khuyết lên cũng tuyệt đối không nhiều.

Cự Khuyết Đao nặng nề khiến người thường khó mà nhấc lên được, thật không ngờ từ khi Lam Vũ chết đi thì đao này hôm nay lại thấy tỏa ra bá quang hừng hực như thế. Thần Phong dương mắt lên nhìn đối phương chuẩn bị tấn công mình mà trong lòng dậy lên những suy nghĩ phức tạp.

- Tiểu Tử! Để lão phu cho ngươi thấy uy lực thật sự của đao pháp Lam Môn Lam Đình Tứ Thức.

Ánh đao phát ra ngân quang sắc giống như muốn nhấn chìm Thần Phong, khi xưa Lam Hiền cha của Lam Vũ trong mật thất Lam Môn từng cho chàng xem qua khẩu quyết của bộ đao pháp tuyệt cường này.

Không ngờ được rằng vẫn còn có người khác biết cách vận dụng thanh thoát uy lực như vậy, nhìn cách ông ta vận hành thì rõ ràng cả khẩu quyết độc môn ông ta cũng nắm rõ như lòng bàn tay. Thần Phong trong lúc mãi suy nghĩ thì đao chiêu cương mãnh của đối phương đã bổ xuống đầu.

Thân bất do kỷ không còn cách nào khác Thần Phong liền thổ kình xuống tấn, Khí Hải lập tức vận động, Kinh Tịch đệ nhất bảo đao Đông Doanh trên lưng đã tự động xuất vỏ, một chiêu sử ra tên gọi là Khốn Sầu Thành nghênh đỡ.

Bốn thức đao pháp Lam Đình của Lam Môn nổi tiếng cuồng mãnh bá liệt, Thần Phong hoàn toàn nắm rõ, nhưng cái khác biệt rõ rệt ở đây là đao chiêu của người này rất nặng nề. Tuy đỡ được một lực công kích mạnh như trời giáng nhưng thân hình của chàng cũng bị đánh lún xuống lòng đất.

Thất Thức Đao Ý Khốn Sầu Thành vốn thủ vững như thành đồng, nhưng đất đá từ cuộc giao tranh giữa hai người đã văng ra xung quanh.

Nội Kình của hai cao thủ đã khiến dị vật bắn ra như đạn pháo, làm cho những người xung quanh không thể tránh khỏi mang vạ. Tạ Sơn và Hồng Thiết đứng kế bên cũng không chịu nổi áp lực từ hai tuyệt thế đao thủ, nên hai người phải vung đao hộ thân rồi tránh qua bên ngoài.

Vì hai người đang giao đấu giữa quán nên đao khí tán xạ ra bên ngoài đường phố, không tránh khỏi thương vong cho người dân, Thần Phong thấy vậy vô cùng đau lòng.

Phải nghĩ cách dụ tên cuồng nhân này ra khỏi thị trấn, nếu không hậu quả xảy ra khôn lường, nghĩ vậy Thần Phong liền phản khách vi chủ vung đao tấn công. Từ nãy đến giờ Thần Phong vẫn chưa nghĩa ra được lý do nào để toàn lực ứng chiến. Nay mắt thấy nhiều người vô tội bị thương thì chàng không thể nào để yên như vậy được nữa.

- Nộ Vấn Thiên Trong Thất Thức Đao Ý.

Kinh Tịch Hóa kim quang chói lòa, đồng thời Thần Phong cũng nắm chắc đao trong tay sử ra một chiêu vừa nhanh lại vừa hiểm, khiến cuồng nhân kia phải đưa Cự Khuyết Đao lên đón đỡ.

Hai thần binh chạm nhau đao khí cường hoành tỏa ra khủng khiếp, Thần Phong mượn kình lực dữ dội ấy mà bỏ chạy khỏi trận chiến, hành động lâm trận thoái lui này của chàng khiến cho cuồng nhân kia tức giận vô cùng.

- Thân là một đao khách lâm trận lại bỏ chạy, ngươi mau đứng lại cho ta.

Mặc cho người kia đang la hét đuổi đánh, Thần Phong vẫn bình tĩnh nhanh chân di chuyển ra khỏi Lam Đình Trấn.

Dù biết một đao khách chưa đánh đã bỏ chạy như vậy là mất mặt, nhưng vì an nguy của nhiều người thì Thần Phong cũng quyết không do dự.

Trong lúc trận quyết đấu của Thần Phong với lão cuồng nhân hung hãn còn chưa rõ kết quả, thì ở một nơi khác cũng có một đại nhân vật đang đêm khuya bí mật rời khỏi Tử Cấm Thành.

Ông ta đi đâu vào thời gian khuya khoắt như thế này, chắc chắn đằng sau hành động mờ ám kia đang tồn tại một bí mất kinh nhân tuyệt thế.

Đó là một người thân phận đặc biệt bí ẩn, một người trí tuệ vô song đủ để lay chuyển cục diện của thiên hạ.

Nếu như trên đời có tồn tại thần nhân thực sự, thì người đó hoàn toàn có đủ tư cách để tự xưng là vị thần đó.

Không thể nói chuyện biển cả với một con ếch ngồi dưới đáy giếng, chẳng thể bàn về chuyện băng tuyết đối với lũ côn trùng mùa hè.

Quả đúng là như vậy, chẳng thể nào nói những chuyện ngoài biển khơi mênh mông với một con ếch chỉ biết quẩn quanh nơi đáy giếng, cuộc sống bị bó hẹp trong tầng tầng lớp lớp giới hạn.

Với lũ côn trùng chỉ sống trong mùa hè nắng ấm, người ta cũng không thể nào kể lể cho chúng nghe về những câu chuyện băng tuyết giá lạnh, bởi chúng chẳng bao giờ có cơ hội được trải nghiệm và cảm nhận những điều ấy.

Ông ta vốn là một người cực kỳ ít nói, nhưng điều mà ông ta đang theo đuổi thì lại khác hoàn toàn với vẻ ngoài xem chừng lầm lỳ kia.

Có nhiều việc trên đời không thể giải thích một cách rõ ràng được, bản thân ông ta cũng chẳng có ai để mà giải thích cả.

Con đường ông ta đang đi là một con đường độc đạo, để đi trên con đường đó thì ông ta đã phải đánh đổi rất nhiều những thứ quan trọng nhất trong đời của mình. Nhưng ông ta chưa bao giờ cảm thấy hối hận về điều đó, càng không muốn giải thích cho bất kỳ ai hiểu những việc mà mình đã làm, đang làm và sẽ làm.

Là số mệnh phá kiếp chọn ông ta hay do ông ta chọn phá kiếp, ông ta chưa từng bao giờ nghĩ tới điều đó. Việc quan trọng để cả đời ông ta theo đuổi chính là phá giải Thiên Thu Đại Kiếp.

Hoàng Cung nơi hoàng đế giá ngự, nơi này rộng lớn bao la tráng lệ và bề thế, để vào được bên trong đã khó, mà ra được thì lại càng khó hơn. Cấm cung được bảo vệ cực kỳ nghiêm mật với sự canh gác tầng tầng lớp lớp ngày đêm của tám vạn cấm vệ quân.

Quảng trường Thiên An Môn trong một đêm khuya thanh vắng, không khí cũng lặng lẽ như tờ. Khoảng giờ hợi ba khắc, dưới trời tối u ám có một bóng đen tức tốc di chuyển hướng ra Ngọ Môn rất nhanh, coi bộ như người này đang có chuyện gì đó rất gấp.

Hắc y nhân này đầu đội áo choàng chùm kín mặt, tay cầm một thanh trường kiếm, hành tung lén lút, bất minh, tác phong thật đáng ngờ. Sau khi ra khỏi hoàng cung thì người này thuê một con ngựa tốt, tiếp đó thúc ngựa chạy liền mạch gần hai canh giờ, đúng giờ sửu thì đến một thị trấn sau đó mới dừng lại nghỉ ngơi.

Ông ta liền rẽ vào ven đường, sau đó xuống ngựa gọi một ấm trà và ba chiếc bánh bao. Đến đây thì trời cũng vừa rạng sáng, ánh mặt trời êm dịu tỏa xuống những con đường và cả những con người bận rộn.

Lúc này ông ta mới nhẹ nhàng đưa tay lên gỡ bỏ chiếc khăn chùm đầu xuống, lộ ra một mái tóc điểm sương. Mặt người này cương nghị khác thường, đôi mắt rực sáng tinh quang như chứa đựng một ý trí kiên định bất khuất không ai sánh bằng. Ông ta không phải ai khác chính là cha của Bất Khốc Tử Thần tên gọi Bộ Uyên Đình.

Sau khi lập được đại công trong chiến dịch vây bắt Kiếp Tâm từ tay Phong Vân. Bộ Uyên Đình được hoàng đế mời ở lại trong hoàng cung để bàn chuyện tiêu trừ Thiên Thu Đại Kiếp. Không hiểu vì sao ông ta lại lén rời khỏi hoàng cung trong đêm, mọi chuyện xảy ra thật không bình thường chút nào.

Bộ Uyên Đình đưa tay với lây bình Trà nóng để trên bàn, chậm rãi rót ra chiếc chén sứ được đặt ở gần đó. Mùi hương thơm đặc trưng chan chát nóng hổi bốc lên từ tách trà, làm cho tâm hồn của ông ta cũng trở nên khoan khoái dễ chịu vô cùng.

Trong thị trấn người dân đông đúc, mới sáng ra mà họ đã đổ xuống đường rất nhiều, một số quán mì, quán màn thầu được mở từ sớm, hương thơm từ những chiếc bánh bao nóng hổi theo gió thoang thoảng bay khắp mọi nơi. Một buổi sáng tấp nập và rộn ràng như bao ngày khác ở nơi đây.

Bộ Uyên Đình khẽ đưa tách trà nóng lên miệng, làn hơi trà nồng nàn xông vào mũi khiến cảm giác thật thoải mái và dễ chịu.

Không biết vì lý do gì khiến Bộ Uyên Đình phải tức tốc dời hoàng cung ngay trong đêm như vậy. Nhưng khi vừa đến thị trấn này cảm giác như ông ta lại không khẩn trương như trước đó hai canh giờ nữa. Nhìn cái cách ông ta khoan thai thưởng thức tách trà nóng, đủ thấy ông ta lúc này rất nhàn nhã.

Ngay lúc ấy, có một nữ nhân mặc trang phục sẫm màu toàn thân bước ngang qua, trên tay người nữ nhân này có bồng theo một đứa nhỏ, lưng có đeo một thanh trường kiếm màu đen dài khoảng hơn hai thước.

Người nữ nhân đó nét mặt lấm lét lộ rõ vẻ lo lắng khi bước qua sau lưng của Bộ Uyên Đình. Đang tập trung thưởng thức hương vị của tách trà nóng trong một buổi sáng êm dịu, bỗng nhiên ông ta cảm thấy trong lòng hồi hộp bất an, thấy tim mình đập nhanh đến mức khó thở.

Một người từng trải như ông ta thì trong đời hiếm khi bắt gặp trạng thái cảm xúc như vậy, nên càng khiến ông ta chú ý đến nữ nhân kia hơn.

Bộ Uyên Đình đặt tách trà xuống mặt bàn, đưa tay lên kéo áo rồi lôi từ trong người ra một vật nho nhỏ có hình dạng như một viên đá. Thứ mà Bộ Uyên Đình đang cầm trên tay tỏa ra phong nhuệ rất dị thường. Viên đá này có màu tím đỏ, không nghi ngờ gì nữa đây chính là Huyết Cơ được lấy ra từ đệ nhất ma binh Vô Tình.

Huyết Cơ được ông ta đeo trên cổ luôn mang theo bên mình, không hiểu sao Huyết Cơ trong tay Bộ Uyên Đình lại đang phát sáng rực rỡ lạ thường.

Trông thấy viên đá phát sáng trong tay như vậy, Bộ Uyên Đình thần sắc đột ngột thay đổi, vẻ mặt trở nên thất kinh thầm nghĩ.

"Viên đá Huyết Cơ này được ta lấy ra từ Vô Tình Đao, có quan hệ mật thiết với Thiên Thu Đại Kiếp, chỉ khi nào nó tiếp xúc với Kiếp Tâm sẽ tự nhiên phát sáng rực rỡ. Mà Kiếp Tâm là con của Dịch Phong đang bị hoàng đế bắt giữ, làm sao dị thạch lại tự nhiên phát sáng như thế này được, thật là vô lý".

Bạn đang đọc Phong Vân Quyển 4 sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.