Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Phong Sơ Hội Bộ Uyên Đình

Tiểu thuyết gốc · 2280 chữ

Trên tay người của nữ nhân đang bồng theo là một bé gái, nhìn tướng tá dung mạo có đến mười bảy phần giống với Kiếm Thánh, còn hắc y nữ tử kia dù đội khăn trùm mặt nhưng ai cũng có thể nhận ra nàng là người phụ nữ của Kiếm Thánh.

Nàng chạy thêm một đoạn đường nữa thì bỗng cảm thấy dưới chân có rung động không tầm thường, rồi dưới lòng đất có một luồng kình lực mạnh mẽ tuyệt luân phá đất mà lên, lực đạo phong nhuệ hùng mạnh hất hai mẹ con nữ nhân ngã ra đất.

Đó là kình quyền trong một chiêu Chấn Thổ Vong Địa trong Hắc Liệt Quyền của Bộ Uyên Đình. Với Huyết Cơ đang giữ trong tay, ông ta không phải mất quá nhiều thời gian để tìm ra tung tích của hai người họ.

Bộ Uyên Đình từ trong bóng tối sững sững bước ra, ánh mắt lóe lộ hung quang, cất tiếng đầy giận dữ.

- Tránh mất thời gian của lão phu. ta kết liễu ngươi trước, chịu chết đi.

Một quyền tất sát mang theo quái lực ngàn cân, hành động này minh chứng rõ ràng là Bộ Uyên Đình đang rất vội vàng kết liễu nữ nhân kia. Chắc có lẽ ông ta đang bận một việc nào đó rất quan trọng, cần phải tốc chiến tốc quyết để nhanh chóng rời khỏi đây. Quyền này trúng phải thì ngọc nát vàng tan, nữ nhân kia đang nội thương nghiêm trọng làm sao có khả năng để chống đỡ nổi, kết quả chắc chắn là mạng mất thân vong.

Đúng lúc đòn thế khủng khiếp như búa gõ vào núi thì một ánh sáng màu vàng rực lóe lên, một thanh đao sắc bén với luồng chính khí quang minh lỗi lạc đã kịp thời đổ ngang một quyền hùng mạnh để cứu mạng hai mẹ con nữ nhân kia.

- Tiền bối! Xin hãy thủ hạ lưu tình, đừng làm hại đến đứa nhỏ?

Giọng nói của một hán tử có khuôn mặt anh tuấn, thần thái ẩn lộ chính khí lẫm liệt, mặc trên mình một bộ y phục màu lam, thân thể phát ra khí khái quang minh lỗi lạc.

Thấy có người bất ngờ nhúng tay ngăn cản, Bộ Uyên Đình tức giận hét lớn:

- Muốn ngăn cản lão phu ư? Để xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh, xem chiêu Quyền Phá Vô Cực trong Hắc Liệt Quyền Đạo.

Một quyền bị chặn đứng nhưng Bộ Uyên Đình đã nhanh chóng biến chiêu, tốc độ lực đạo của chiêu sau hoàn toàn không thua kém quyền trước, đúng là cái thế quyền thủ, thật khiến người ta phải ngưỡng mộ.

Nhưng chàng trai kia cũng không phải dạng vừa, một quyền kinh thiên nghiêng địa bổ xuống nhưng anh ta cũng chẳng có chút nào khiếp sợ, phong thái toát ra của một đương kim cao thủ, hai tay anh ta nắm chặt chuôi đao toát lên màu hoàng kim rực rỡ chiêu rọi cả một góc trời.

- Nộ Vấn Thiên trong Thất Thức Đao Ý.

Đao pháp người này mang khí lực phong nhuệ, va chạm với kình quyền giữa lưng chừng không phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, chấn lực cường hoành đẩy lui Bộ Uyên Đình ra sau, nhưng chàng trai kia cũng bị phản lực khiến cho nơi cổ tay tê rần.

Bộ Uyên Đình lúc này mới căng mắt nhìn xem là kẻ nào nhúng tay vào chuyện tốt của mình. Dưới ánh sáng rực rỡ phát ra, ông ta cuối cùng cũng nhận diện được kẻ phá đám là người nào.

- Là Kinh Tịch với Hoàng Kim Đao Khí, ngươi là đồ đệ của Đông Doanh Đệ Nhất Đao Hoàng Ảnh?

Giang hồ vẫn từng truyền tụng năm xưa có một đao khách đệ nhất Đông Doanh đến Trung Nguyên. Người này si đao như cuồng, cả đời chỉ có duy nhất một mục tiêu chính là đao pháp tuyệt đỉnh đạt đến kinh thần phá nhật.

Đao khách đó sau khi đặt chân lên Thần Châu đã giết chết Long Vương nô bộc của thiên kiếm Vô Danh. Đánh bại Bắc Ẩm Cuồng Đao Nhiếp Nhân Vương, áp chế Bất Khốc Tử Thần Bộ Kinh Vân, lưỡng bại câu thương với Thiên Kiếm Vô Danh.

Có thể nói rằng người đó một mình một đao dương danh thiên hạ lúc bấy giờ.

Thất Thức Đao Ý là tuyệt nghệ bình sinh của người đó, trên Giang hồ không ai là không biết, không ai là chưa từng nghe qua. Người ấy là một kẻ theo đuổi sự vô địch và cũng giống như bao kẻ ôm mộng đệ nhất khác, gã có một cuộc sống rất cô tịch như chính thanh đao mà gã đang mang trên mình vậy.

Người bạn duy nhất bên cạnh hắn, là chiến hữu thủy chung nhất của hắn, khiến hắn an tâm mỗi khi chìm trong giấc ngủ, hay vững tâm trước mọi kẻ thủ. Có thể nói đao này đã nối liền sinh mạng với hắn. Đó là một thanh đao, một thanh đao không phải bình thường mà là một thanh kinh thế bảo đao.

Tên của nó chính là nói đến một sự tịch mịch đến vô cùng, giường như chỉ có người cũng cô tịch như hắn mới cầm nổi nó vậy. Kinh Tịch là Hoàng Ảnh hay Hoàng Ảnh là Kinh Tịch. Điều đó chẳng cần phải nói thêm, bởi người và đao đã hợp nhất như một từ lâu.

Cho đến cuối đời thì Hoàng Ảnh vẫn là đệ nhất đao khách, cảnh giới đao chạm nhân tâm của ông tin rằng hiếm ai trong thiên hạ có thể đạt đến. Đã là con người thì ai rồi cũng phải chết đi, Hoàng Ảnh tuy đã chết nhưng tinh thần cầu đao và đao ý mãnh liệt của ông vẫn luôn tồn tại trên bội đao Kinh Tịch, gắn liền cuộc đời kiêu hùng nhưng bi tráng của ông.

Người không giống đao, người đến một lúc nào đó sẽ chết, còn đao sẽ vẫn mãi tồn tại từ đời trước cho đến đời sau.

Hôm nay Đông Doanh Đệ Nhất Thần Đao Kinh Tịch lại một lần nữa khai quang giữa rừng thông đêm hôm lạnh lẽo. Kinh Tịch sắc bén vô song là thế, nhưng có một bàn tay còn sắc bén hơn đang nắm giữ nó, cũng như nắm giữ tinh thần mộ đao vô hạn của Hoàng Ảnh năm xưa.

Thần Phong tay cầm Kinh Tịch hiên ngang trước gió, trời đêm tuy lạnh nhưng không khiến cho chàng vơi đi ngọn lửa bất phẫn trong lòng, là do vừa rồi phải chứng kiến một người đàn ông to lớn nhẫn tâm vung quyền tấn công một phụ nữ và một đứa trẻ nhỏ yếu đuối.

Nhìn qua thì Thần Phong cũng đã nhận diện được thiết hán tử trước mặt là ai, đó chính là cha ruột của Bất Khốc Tử Thần. Chính Thần Phong cũng đã vài lần có duyên gặp mặt, cho nên chàng không thể nào quên được người đàn ông đó. Thần Phong chỉ nhẹ nhàng cất tiếng:

- Bộ Tiền Bối! Vãn bối rất ngưỡng mộ công sức mà tiền bối đã bỏ ra vì an nguy của bách tính Thần Châu. Nhưng vãn bối tuyệt không đồng ý để tiền bối làm hại hai người yếu đuối bọn họ.

Thì ra Thần Phong đang trên đường dẫn dụ lão cường nhân ở Lam Đình Trấn ra khỏi khu dân cư, tránh mọi người sẽ bị tổn thương một cách vô nghĩa. Với Khí Hải Vô Nhai thâm hậu của Dị Võ Đạo Ẩn Lưu Nhất Mạch, Thần Phong đã có một thân tu vị thâm hậu, hoàn toàn tự tin trước mọi đối thủ.

Nếu không vì an nguy của lão bá tánh, nhất định chàng sẽ không bao giờ lâm trận thoái lui. Nghĩa phụ Hoàng Ảnh của chàng đã từng nói “làm đao khách trên đời cái gì cũng có thể mất chứ tôn nghiêm là tuyệt đối không”.

Chàng có phải đang sỉ nhục tôn nghiêm của một đao khách hay không?

Chàng tin rằng mình không hề như vậy, đôi khi lùi một bước có thể mang yên bình cho muôn dân thì theo chàng điều đó là nên làm. Còn tôn nghiêm của chàng do chàng nắm giữ, kẻ nào muốn chà đạp lên điều đó thì nhất định phải hỏi bảo đao trong tay của chàng.

Vừa ra khỏi thị trấn, chàng định bụng sẽ chạy thêm vài dặm nữa sau đó sẽ dừng lại tiếp chiến lão cuồng nhân kia. Bởi đệ tử của Đông Doanh Đệ Nhất Đao Hoàng Ảnh đâu phải là phường tham sống sợ chết chứ. Nhưng vừa tới gần Hắc Phong Lâm chàng cảm thấy có một cỗ kiếm khí rất lớn phát ra từ khu rừng này.

Cỗ khí chất kiếm lực đó rất đặc biệt, nó có thể khiến Khí Hải Vô Nhai của chàng dậy sóng. Ngày trước vì lo sợ Đại Nhất Huyết Hải sẽ hút hết công lực Địa Cực Khí Hải của chàng. Bộ Kinh Vân và Phá Quân đã hợp lực đóng chặt Hoạt Khí Chi Môn của chàng.

Hai người họ với thần lực của chân nguyên đã vô tình đả thông kỳ kinh bát mạch trên người chàng, khiến khí hải của Thần Phong trở nên yên ả tĩnh lặng không còn xảy ra ba đào dậy sóng như trước nữa.

Nhưng hôm nay vừa đi ngang qua khu rừng này thì không hiểu tại sao khí hải lại dâng trào cảm giác khuấy động. Thông thường có thể khiến khí hải của chàng giao động thì chỉ có thể do khí của siêu cấp cao thủ. Vậy thì trong Hắc Phong Lâm nhất định có tuyệt thế cường giả đang tại vị.

Trong võ lâm người có tu vị đến mức khiến khí hải của Thần Phong giao động tuyệt đối không nhiều. Điều này khiến chàng tò mò muốn đi một chuyến để tìm hiểu cường giả đang hiện diện trong Hắc Phong Lâm kia là ai.

Nhưng vừa tới nơi thì chỉ thấy một thiết hán tử cao lớn đang vung quyền tấn công một nữ nhân và một tiểu hài nhi nhỏ bé. Thân làm một trang nam tử gặp chuyện bất bình chẳng tha, Thần Phong không chần chừ lập tức rút Kinh Tịch trên vai tương cứu.

Kinh Tịch là một thanh bảo đao nằm trong Tứ Tuyệt Hung Binh, cộng với công lực Khí Hải Vô Nhai thâm hậu của Thần Phong, đã dễ dàng chặn đứng thế quyền hung mãnh của hán tử kia.

Thần Phong tiến lại gần mới phát hiện ra hán tử đó chính là Bộ Uyên Đình cha của Bộ Kinh Vân.

- Đông Doanh Nhất Đại Đao Khách Hoàng Ảnh có một tên đệ tử nhận nhầm là con của bằng hữu ở Trung Nguyên. Tên này thực ra là hậu nhân của một đại ma đầu nhưng lại có tấm lòng hiệp nghĩa. Người đó chính là ngươi?.

Bộ Uyên Đình dành cả đời để phá giải Thiên Thu Đại Kiếp, họa căn này có liên quan tới rất nhiều người. Chính vì thế nên lai lịch của đám cao thủ võ lâm ông ta đều rõ như lòng bàn tay.

Đương nhiên Thần Phong có bản lĩnh như thế nào thì ông ta cũng hoàn toàn nắm rõ. Với võ học của chàng tin rằng không hề thấp kém hơn bất kỳ võ lâm cao thủ nào khác. Khí Hải Vô Nhai của Nam Tông Dị Võ Đạo ở Đông Doanh đặc biệt dị thường.

Dùng họa ý để truyền thụ sự kỳ ảo trong võ công, tuỳ ngộ tính và tư chất của mỗi người mà cảm ngộ khác nhau về họa đồ. Nguyệt Mị Phù Hề đã phải mất 10 năm tìm kiếm người có tư chất cực cao để luyện Khí Hải Vô Nhai. Thần Phong là một trong số 10 tiểu hài tử có tuệ chất ưu tú đó.

Năm xưa Bộ Uyên Đình còn làm Thất Đương Gia trong Tuyên Hoá Hiệu. Đã có lần ông ta nghe từ chính miệng của Độc Diêm La, rằng có một đứa trẻ trong đám độc đồng của lão có thể năng đặc dị vô cùng, thân trúng kỳ độc Lam Ngân Độc Tuyết mà không chết.

Ý trí cầu sinh của hài tử này mạnh mẽ vô cùng, đau đớn khổ cực đến mấy cũng không làm mất đi sự kiên cường cứng rắn trong con người nó. Giống như viên ngọc bị vùi lấp trong bùn đất bẩn thỉu vẫn không mờ đi hào quang rực rỡ, một khi gặp dòng nước sạch thì ngọc này sẽ lại rực sáng tinh quang.

Thần Phong như một con cá ẩn trong lớp bùn khô bỗng một ngày gặp được làn nước ấm, có duyên với Khí Hải Vô Nhai cùng 20 năm tiềm lĩnh nay chàng đã đạt thành công lực cao sâu vô lượng. Bộ Uyên Đình muốn bắt đứa trẻ kia đi xem ra không dễ dàng chút nào. Thần Phong dùng ánh mắt kiên định nhìn ông ta và nói:

- Tiền Bối! Đứa trẻ này vô tội, thiên thu đại kiếp là gì? Tại sao ngay đến cả trẻ nhỏ cũng không tha. Vậy thì đó có phải là vì an nguy của bách tính hay không?

Bạn đang đọc Phong Vân Quyển 4 sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.