Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng Kim Đao Khí Sơ Hội Hắc Liệt Quyền

Tiểu thuyết gốc · 2028 chữ

“Tiểu tử! Ngươi còn nhỏ tuổi chưa hiểu chuyện. Nếu giết một vài người mà có thể cứu được sinh mạng của cả vạn người thì điều đó bắt buộc phải làm. Việc gì trong đời muốn thành công cũng cần phải có sự đánh đổi. Để hoàn thành mục tiêu cả đời của mình, lão phu sẽ không bỏ qua cho bất cứ họa căn nào của Thiên Thu Đại Kiếp”.

Như Bộ Uyên Đình đã nói, có phải ông ta sẽ làm tất cả vì bách tính sinh linh trong thiên hạ, hay chỉ là để hoàn thành mục tiêu của cả đời ông ta mà thôi. Con người này rất khó hiểu, nhưng chắc chắn một điều là ông ta có một trái tim sắt đá hơn bất kỳ ai. Đứa nhỏ này ông ta muốn bắt thì làm cách nào cũng không thể khiến ông ta đổi ý.

Thần Phong thì có một suy nghĩ hoàn toàn khác, dù là việc thiên kinh địa nghĩa gì đi nữa chàng cũng không cho phép động đến phụ nữ và trẻ nhỏ. Thần Phong dùng ánh mắt quyết tuyệt nhìn Bộ Uyên Đình và nói:

- Tiền bối! Nó chỉ là một tiểu hài nhi không thể nào gây họa gì cho thiên hạ được. Nếu tiền bối còn bức ép thì vãn bối chỉ còn cách đắc tội.

Kinh Tịch loé sáng hung quang cả một góc rừng, sương đêm lạnh buốt cũng rơi chậm lại, cành cây ngọn cỏ cũng nghiêng rạp sang một bên. Đủ thấy quyết tâm ngăn cản Bộ Uyên Đình của Thần Phong rõ ràng như thế nào.

- Hoàng Kim Đao Khí! Thiếu hiệp đã đạt được cảnh giới mà vạn đao khách mơ ước. Không ngờ Hoàng Ảnh thúc thúc lại có một hảo đồ đệ ưu tú như vậy.

Giọng nói cất lên từ phía sau khiến Thần Phong cũng sững người nhìn lại.

- Cô nương quen thúc phụ của ta sao?

Ánh sáng hoàng kim tỏa ra từ Kinh Tịch rọi chiếu lên mẫu tử hắc y nọ, trong lớp áo chùm kín đầu nàng vội ngoảnh sang một bên. Không biết do nàng muốn tránh ánh sáng hay nàng muốn tránh ánh mắt của Thần Phong nữa. Duy chỉ có đứa bé trong tay nàng, nó không hề chói mắt hay khiếp sợ trước Hoàng Kim Đao Khí. Ngược lại nó còn dương đôi mắt to tròn đen láy nhìn Kinh Tịch trong tay của chàng, với vẻ mặt thích thú, giống như một đứa trẻ thấy một món đồ chơi ưng ý vậy.

Nhìn khuôn dung của hài nhi tuy ngây thơ nhưng vẫn tỏa ra nét quyết tuyệt lạ thường, vết bớt màu hồng giữa mi tâm như phản quang trước hoàng kim đao khí. Quan sát thật kỹ giữa mi tâm của nhi tử này Thần Phong lại thấy có cảm giác vô cùng quen thuộc.

Năm xưa khi chàng thay mặt Bất Diệt Lam Môn đi khiêu chiến Kiếm Thánh ở Độc Kiếm Lâu. Trong trận quyết chiến đó chàng đã chiến thắng. Dù biết là người ta đã cố tình kiếm hạ dâng phong, nhưng cả đời này Thần Phong sẽ không thể quên lãnh diện trong mắt người đó.

Kiếm Thánh mà chàng đã gặp ở Độc Kiếm Lâu quả thực có rất nhiều nét giống như nhi tử này, đặc biệt là vết bớt hồng giữa mi tâm kia. Chàng chú ý nhìn thật kỹ, thì bỗng bớt hồng loé sáng một luồng kiếm khí phong nhuệ ùa tới xông thẳng và tâm nhãn của chàng.

Giật mình nhìn kỹ lại có bóng dáng của Long Nhi Kiếm Thánh đang nhìn chàng trừng trừng. Tất cả xảy ra như một sát na trong tâm niệm của chàng. Thần Phong bừng tỉnh thì trước mắt của mình vẫn là tiểu nhi tử chứ không có Kiếm Thánh nào ở đây hết cả.

Lúc trước Thần Phong cảm thấy khí hải giao động mà bị dẫn dụ tới đây. Chàng nghĩ mình bị cảm nhiễm khí của cao thủ, nhưng khi tới nơi chỉ có Bộ Uyên Đình và mẫu tử hai người bọn họ.

Bộ Uyên Đình không dùng kiếm nhất định không thể phát thứ kiếm khí lợi hại kia được. Hắc y nữ nhân nhìn qua tu vị kiếm thuật cũng chưa thể đạt đến dĩ ý lưu kiếm như thế. Lẽ nào kiếm khí dẫn dụ chàng lại là...

Thần Phong nghĩ đến đây nhất thời không dám tin vào điều mình thực đang nghĩ trong đầu.

Nữ hắc y nhân kia còn nói từng quen biết Hoàng Ảnh thúc phụ của chàng. Sống bên cạnh Hoành Ảnh hai mươi năm ông ấy chưa từng nói là có một người thân nào khác. Nương tử và hài nhi của ông đều đã chết, vậy thì nữ nhân này nói quen biết Hoàng Ảnh rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào.

Thần Phong nhất thời cảm thấy khó xử, định tiến tới hỏi xem nàng ta là ai, có quan hệ như thế nào với Hoàng Ảnh thúc phụ của chàng. Nhưng chân vừa nhích lên đã có bóng đen ùa tới.

- Mau giao đứa bé cho ta bằng không chỉ có con đường chết.

Thì ra Bộ Uyên Đình đã động thủ, ông ta không phải hạng người có thể bình tĩnh nói đạo lý. Vì bất kể là người tốt hay kẻ xấu thì đều có lý do để bao biện cho những việc làm của mình. Khi ta ngồi xuống chấp nhận lắng nghe thì nghĩa là ta đã chịu thoả hiệp. Nếu nghe kỹ thì nhất định ta cũng sẽ bị những lý do họ đưa ra đánh động nhân tâm.

Chính vì thế Bộ Uyên Đình trước giờ làm việc đã quyết là không nghe mà không nghe giải thích tức là quyết không thỏa hiệp. Quyền của ông ta đã nói lên sự quyết liệt trong chính con người ông ta.

Hắc Liệt Quyền Kình hung mãnh dị thường, quyền nhắm hắc y nữ nhân đánh tới, thể hiện rõ ràng lập trường của Bộ Uyên Đình đó là sát mẫu đoạt tử.

- Tiền bối! Xin dừng tay.

Thần Phong tận mắt trông thấy Bộ Uyên Đình tung sát quyền, chàng không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa. Với cá tính hiệp nghĩa của chàng thì sẽ không cho phép chàng dửng dưng trước những việc làm bất nghĩa, hơn thế nữa còn nhiều điều về nữ nhân này khiến cho chàng tò mò, nhất là quan hệ của nàng với Hoàng Ảnh thúc phụ của chàng.

Ngay lập tức chàng phát sau đến trước, vì kính trọng Bộ Uyên Đình là bậc tiền bối, chàng tay cầm Kinh Tịch nhưng không sử dụng. Chàng dùng chưởng hoá đao sử ra Ngạo Thương Sinh một chiêu ngộ ra từ Kiếm Huyết Phù Sinh của Vô Danh.

Đao kình trong chính có tà trong tà có chính. Con người luôn có hai mặt tốt xấu, thiện ác lẫn lộn. Thần Phong vốn kính trọng tinh thần xả thân phá Thiên Thu Đại Kiếp cứu cả vạn bách tính Thần Châu của Bộ Uyên Đình. Chàng không tìm ra được lý do nào để tấn công ông ta. Chỉ còn cách dựa vào phần tà khí nguyên thuỷ trong người sử Ngạo Thương Sinh để ngăn chặn Bộ Uyên Đình.

Nào ngờ chưởng đao vừa sử ra thì tình thế đột ngột thay đổi bất ngờ. Bộ Uyên Đình thay vì vung quyền tấn công mẫu tử hắc y nhân, thì bộ pháp ông ta bất ngờ chuyển hướng. Một quyền tất sát cũng theo bước di chuyển linh hoạt của ông ta mà đổi sang nhắm vào trung môn của Thần Phong.

Bàn tay có thể úp xuống hay ngửa lên trong một tích tắc, mặt người cũng có lúc có thể xem giống như bàn tay lật úp vô thường. Nhớ ngày trước Thần Phong cùng hợp lực với Bộ Uyên Đình vây bắt Đại Đương Gia. Nói ra cũng là chỗ quen biết không phải kẻ lạ người dưng hoàn toàn. Nhưng không vì những điều ấy mà khiến Bộ Uyên Đình nể mặt.

Quyền này của ông ta vừa nhanh vừa mạnh lại vừa hiểm, một người hiểm thì quyền của người đó cũng hiểm như vậy. Quyền của Bộ Uyên Đình đấm tới nhanh như ánh chớp, trong sát na ngắn ngủi Thần Phong cũng không dâm chậm trễ hồi đao lên đón đỡ.

“Ong”

Tiếng quyền kình va chạm vào chưởng đao khiến người ta váng đầu nhức óc, đủ thấy quyền này mạnh mẽ trầm trọng như thế nào. Tuy đã thành công chưởng lên hộ thể, nhưng chấn lực kinh người khiến Thần Phong bị đẩy lùi ra sau ba bước, dưới nền đất còn lưu lại hai rãnh vết chân chàng kéo dài.

Thần Phong không ngờ Bộ Uyên Đình lại cạn tình đến như thế, nhìn nắm quyền to lớn cùng gương mặt đanh lại tỏa đầy tà khí, khác hẳn một người chàng từng tiếp xúc trước đây.

Chàng cũng không ngờ nội lực của Bộ Uyên Đình lại cao thâm khó đoán đến như vậy. Có câu tri nhân tri diện bất tri tâm, đúng là trong thiên hạ thứ khó nhận biết nhất chính là lòng người. Câu giang hồ hiểm ác vốn không phải chỉ để tâng bốc của đám nhân sĩ võ lâm, Giang hồ thật rất khốc liệt và tàn nhẫn, chàng cảm thấy hoá ra mình thật là một kẻ ngây thơ.

Bộ Uyên Đình thần sắc trầm xuống, lão chỉ gằn giọng như đe dọa với chàng.

- Tiểu tử! Thứ lão phu muốn làm nhất định phải làm được, người lão phu muốn giết nhất định là phải giết, ngươi muốn cứu người trong tay ta thì chỉ còn nước chết. Nếu biết điều thì hạ đao rời ngay đi, niệm tình giao tình ngày trước lão phu sẽ để cho ngươi một con đường sống.

Bộ Uyên Đình đã từng giết chết Kinh Nô đao bộc của Dịch Phong chỉ để tìm ra lai lịch của Kiếp Tâm. Nay ông ta cũng không ngần ngại trừ đi kẻ cản trở việc phá kiếp của ông ta, Thần Phong nếu còn nhúng tay nhất định lão sẽ thủ hạ bất lưu tình. Quan điểm của ông ta là chỉ cần đạt được mục đích, còn làm như thế nào, bằng cách nào không cần quá lưu tâm.

Thần Phong một khi đã quyết tâm ứng chiến thì cho dù đối thủ có hùng mạnh đến đầu chàng cũng không hề có một chút khiếp sợ. Bộ Uyên Đình là tiền bối mà chàng tôn kính, nhưng hôm này đã phải bắt buộc đối đầu, Thần Phong cũng sẽ dốc hết sức lực để ngăn cản. Tâm đã quyết ý đã thông, Thần Phong cũng dương còn mắt tỏa đầy chính khí của mình về phía Bộ Uyên Đình và dõng dặc nói:

- Tiền bối thứ lỗi! Gặp những chuyện bất bình Thần Phong này tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Muốn lấy mạng bọn họ tiền bối phải hỏi Kinh Tịch trong tay của ta trước.

Ánh mắt của Thần Phong hiện lên vẻ quyết tuyệt hiếm có, nhãn quang tỏa ra một lòng tin kiên nghị phi thường. Chàng suy nghĩ mọi việc rất đơn giản, điều gì chàng cho rằng nên làm thì không cần phải nghĩ ngợi gì thêm. Đoạn Lãng cha chàng tuy là kẻ tàn nhẫn nhưng y làm việc luôn có một sự cương quyết, về điểm này có lẽ Thần Phong đã kế thừa được từ người cha đứng đầu vạn ma của mình.

Bộ Uyên Đình chỉ thở dài và nói:

- Kinh Tịch đúng là đệ nhất thần đao của Đông Doanh. Đáng tiếc ngươi kinh lịch còn thiếu cô tịch thì chưa đủ, hoàn toàn không thể phát huy hết oai lực của bảo đao này. Hôm nay lão phu sẽ đánh bại ngươi.

Bạn đang đọc Phong Vân Quyển 4 sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.