Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Phong Thảm Bại

Tiểu thuyết gốc · 2332 chữ

Dứt lời Bộ Uyên Đình vận kình vào đôi thiết quyền đen như đồng hun của mình, đoạn vung tay đấm mạnh xuống nền đất. Động Địa Thiên Kinh là bá chiêu có sức phá hoại rất lớn trong Hắc Liệt Quyền Kình của Bộ Uyên Đình. Quyền này sử ra với năm thành công lực, nội kình lăng lệ truyền xuống lòng đất nhằm vào hạ bộ của Thần Phong mà đánh tới.

Quyền chiêu làm cho mặt đất nhô cao hơn nửa trượng hung hãn tấn công trực tiếp vào Thần Phong. Chàng nhận ra Bộ Uyên Đình từ trước đến giờ luôn che dấu thực lực, hôm nay ông ta đã lộ ra công phu thật sự của mình, nếu không nghiêm túc ứng chiến thì không những chỉ có tính mạng của chàng mà cả của hai người kia cũng khó giữ.

Thần Phong đã hạ quyết tâm bảo vệ lẽ phải quyết không từ nan. Chàng thổ kình vận Hoàng Kim Đao Khí quán đầy Kinh Tịch đoạn vung đao cắm mạnh xuống đất. Đây là uy lực của đao chiêu Địa Nộ trong Lam Đình Tứ Thức, trước đây chàng được Lam Hiền truyền lại trong mật thất Lam Môn.

Đao quang bừng sáng cùng nội lực thâm hậu từ Khí Hải Vô Nhai của Thần Phong đã chặn đứng song quyền cương khí của Bộ Uyên Đình. Bỗng đâu một tiếng "vun vút" văng lên, một sợi dây có hình dạng xích phóng ra quấn chặt lấy Kinh Tịch Đao. Đây chính là thứ vũ khí bí mật của Bộ Uyên Đình luôn mang theo bên mình.

Cũng chính vật này năm xưa lão ta đã dùng để giết chết Đại Đương Gia, nếu không phải lúc quan trọng nhất định sẽ không dùng tới. Nhuyễn xích nhanh như ánh chớp đã quấn chặt và khống chế được Kinh Tịch.

Tuy bên ngoài miệng nói là không sợ Kinh Tịch, nhưng dù sao đây cũng là tuyệt thế thần binh, dù ngạnh công có thâm hậu đến đâu nhưng khi đối diện với bảo đao, Bộ Uyên Đình vẫn còn có đôi chút nghi ngại. Lão ta hiểu rằng muốn đánh bại được Thần Phong thì phải tách chàng ra khỏi đao của mình.

Thần Phong phát hiện ra Kinh Tịch trong tay đã bị chế ngự đang muốn hồi đao, thì Bộ Uyên Đình bằng kinh nghiệm lâm trận phong phú đã nhanh như chớp áp sát lấy chàng. Lợi dụng sự linh hoạt của nhiễm xích Bộ Uyên Đình một tay kìm chế đao, tay còn lại vung thiết quyền nhắm thiên linh cái của chàng mà đánh tới.

Mọi chuyện xảy ra chỉ trong một sát na, đủ thấy cái đầu lão luyện của Bộ Uyên Đình đích thực cao hơn Thần Phong rất nhiều. Chàng đang định dùng nội lực để bứt đao khỏi sợi xích, nhưng tiếng quyền phong phát ra từ sát quyền của Bộ Uyên Đình khiến cho chàng không đủ thời gian để hồi đao nữa.

Quyền sát ngang mày thì Thần Phong bất đắc dĩ phải một tay buông khỏi chuôi đao rồi vận chưởng sử ra Si Đoạn Trường nghênh đỡ. Với thân thủ của chàng dĩ nhiên là phát sau tới trước, ứng biến linh hoạt đã giúp chàng thuận lợi gạt đỡ thành công quyền trái của Bộ Uyên Đình.

Nhưng lão biến chiêu cực nhanh cùng với bộ pháp cực kỳ điêu luyện đã nhanh chóng áp sát và tung quyền thứ hai. Tay lão quấn tròn sợi xích thành nhiều vòng, lợi dụng kết cấu mềm nhuyễn của sợi xích vừa quấn chặt Kinh Tịch, nhưng lại có thể co giãn tạo khoảng cách vừa đủ cho lão xuất quyến thứ hai.

Quyền này có thêm đầu kia của sợi xích quấn nhiều vòng nên càng hung hiểm hơn. Thần Phong không còn cách nào đành phải cố nghiêng người né tránh. Nhưng quyền chiêu đánh ra cực nhanh lại có vòng xích sắc nhọn, chẳng cần phải nói sát thương cũng đáng sợ hơn rất nhiều.

Thần Phong tuy nghiêng người né được đúng lúc nhưng áo trước ngực chàng đã bị mắt xích cuốn quanh tay của Bộ Uyên Đình xoẹt qua. Chỗ áo vừa bị rách đã có máy tươi rịn ra, rõ ràng mắt xích sắc bén quấn quanh nắm quyền của Bộ Uyên Đình đã làm cho chàng bị thương.

Lâm trận quan trọng nhất là tiên cơ, Bộ Uyên Đình đang làm chủ tiết tấu của trận đấu, còn Thần Phong thì ngược lại đại thế đã qua công lực có cao cũng trở nên vô dụng vào lúc này.

Cao thủ khi lâm trận kinh nghiệm phong phú dĩ nhiên biết là địch lui ta tiến, địch hoảng ta tung sát chước. Một người kinh lịch lão luyện như Bộ Uyên Đình dĩ nhiên là sẽ nắm rõ điểm này. Trong lúc Thần Phong bị lỡ nhịp lão liền nhanh tay nhả sợi xích quấn trong quanh nắm quyền dài thêm ra, đoạn quấn vào cổ của chàng.

Nếu chiêu này thành công, sợi xích kia quấn vào cổ thì mạng chàng coi như chấm dứt tại đây. Đủ thấy khi chiến đấu không nhất thiết cứ phải có công lực cao thâm đã là nắm được chắc phần thắng. Thần Phong kinh hãi khi xích sắt sắp quấn vào cổ của mình. Không còn cách nào khác chàng cúi đầu thấp xuống, tay lập tức buông đao thối lui gấp ra sau.

Đao khách phải rời bỏ khỏi đao của mình thì đó là tình huống một mất một còn rồi, Bộ Uyên Đình vừa ra tay đã có thể áp đảo được một cao thủ dùng đao thượng thừa như Thần Phong. Võ công của ông ta lợi hại hơn những gì Thần Phong đã nghĩ rất nhiều.

- Tiểu tử! Lão phu đã nói ngươi kinh lịch chưa đủ mà. Để xem không có Kinh Tịch trong tay ngươi còn làm được trò trống gì.

Bộ Uyên Đình đúng là một đối thủ đáng gờm trên con đường võ đạo của chàng. Tuy Kinh Tịch đã sơ ý để người ta đoạt mất, nhưng Thần Phong tuyệt chưa có ý định thảm bại. Chỉ cần còn có chiến tâm thì chàng vẫn còn cơ hội lật mình.

- Tiền bối! Nếu nghĩ rằng không có Kinh Tịch ta sẽ chịu thua thì hơi sớm đấy.

Thần Phong lập tức vận múa song chưởng nghênh kháng, nếu thiên kiếm người đã là kiếm thì Hoàng Kim Đao Khí người chính là đao. Hai bàn tay cũng sắc bén không thua kém gì đao.

- Hà Hà! Tiểu tử ngươi chuẩn bị chết được rồi.

Vừa nói Bộ Uyên Đình vừa nở một nụ cười đầy thâm ý, một kẻ như ông ta cũng có lúc há miệng cười rõ ràng là chuyện không bình thường chút nào. Quả nhiên Thần Phong cảm thấy trước ngực đau nhói, vết thương do sợi xích sắt của Bộ Uyên Đình khi nãy gây ra đang tỏa khói xanh và lan rộng ra. Rõ ràng đây là dấu hiệu của việc trúng độc.

Sợi xích trong tay Bộ Uyên Đình có tẩm kịch độc, thủ đoạn tinh vi như thế một người đề cao tinh thần võ sĩ đạo như Thần Phong vốn không thể ngờ. Chàng bất phẫn hét lên:

- Vết thương có độc! Bộ Uyên Đình ông thật đã sử dụng thủ đoạn hạ lưu.

Thần Phong lửa giận phát ra thành từng tia máu trong chòng mắt, ngược lại Bộ Uyên Đinh thì mừng vui ra mặt.

- Tiểu tử! Ngươi thật ngây thơ như thúc phụ của ngươi vậy. Trên đời tin vào tinh thần võ sĩ là điều ngu ngốc nhất mà đám người luyện võ luôn ngộ nhận. Mục đích của chiến đấu chính là chiến thắng, khi ngươi giết được đối thủ rồi thì người chết sẽ không biết nói. Tiểu tử ngoan ngoãn chịu chết đi.

Trong cuộc đời này của mình, Thần Phong đã sống bên cạnh Đông Doanh Đệ Nhất Đao Hoàng Ảnh cũng ngót gần hai mươi năm. Y không chỉ kế thừa được đao pháp tuyệt đỉnh của ông ta, mà còn thấm nhuần luôn cả tinh thần võ sĩ đạo chân chính của con người ấy.

Từ lúc bước chân tới Trung Nguyên đến nay, y luôn lấy tinh thần võ đạo là tôn chỉ trên con đường hành tẩu giang hồ của mình. Có điều lòng người hiểm ác vô thường, không phải ai cũng đề cao tinh thần thượng võ như hắn.

Nếu kẻ xấu không tồn tại trên đời này thì lấy đâu ra anh hùng cứu thế, nhưng không phải lúc nào cái thiện cũng chiến thắng cái ác, bởi cuộc sống thực tế nghiệt ngã hơn những gì mà y đã nghĩ rất nhiều.

Đâu phải có vay thì sẽ có trả, có ân thì sẽ được báo đáp. Thế gian muôn hình muôn vẻ, lòng người cũng muôn hình vạn trạng.

Bộ Uyên Đình là người vì mục đích của bản thân có thể làm tất cả, bao gồm cả những việc bỉ ổi hạ lưu. Đối với ông ta mà nói thì đại cuộc mới là quan trọng, hy sinh vài mạng người để cứu cả ngàn người thì cũng là xứng đáng. Mỗi người sống trên đời đều có lập trường và tư tưởng riêng của mình. Vì lý tưởng phá giải Thiên Thu Đại Kiếp hy sinh tính mạng của một vài người thì có đáng gì.

Thần Phong tuy là chỗ quen biết trước đây, nhưng hôm nay hắn lại dám đứng ra cản đường ông ta. Kẻ nào ngăn trở Bộ Uyên Đình thì chỉ còn con đường chết. Ông ta cũng biết Thần Phong võ nghệ cao cường, với thần công Khí Hải Vô Nhai của Dị Võ Đạo Đông Doanh. Muốn đánh bại y không phải là một chuyện dễ dàng, nên ông ta mới quyết định phải dùng kế.

Với sự tính toán chu đáo ông ta đã thành công khiến Thần Phong trúng độc từ sợi xích. Hôm nay giết chết chàng sau đó trôn thây tại đây, đất rừng Hắc Phong Lâm này sẽ vùi lấp đi bí mật này mãi mãi. Giống như lúc trước Kinh Nô cũng từng chết như thế.

- Tiểu tử! Thiên đường có lối không đi, địa ngục không lối ngươi lại bước vào. Chỉ trách ngươi đã lo chuyện bao đồng. Yên tâm ngày này năm sau lão phu sẽ tới đây thắp cho ngươi một nén nhang.

Bộ Uyên Đình muốn cướp đứa bé sau đó giết hai người để phi tang. Chính thế ông ta không ngần ngại tung nhuyễn xích về phía trước để giải quyết Thần Phong. Nhuyễn xích như linh xà hung hãn lao tới mổ vào thiên linh cái của chàng. Mắt thấy tính mạng chàng lâm nguy, hắc y thiếu phụ muốn ra tay tương cứu nhưng thân đang trọng thương, dù có muốn cũng là lực bất tòng tâm.

Còn Thần Phong thì vết thương trước ngực đau buốt, đây là chất độc Hỏa Hàn Đoạn Hồn Tán do đích thân Lục Đương Gia Bốc Tượng Sơn của Tuyên Hoá Hiệu tinh chế. Không ngờ cuộc đời của chàng lại kết thúc ở cánh rừng thông âm u đêm nay này. Trời cao thật sự có mắt hay không, điều đó vốn không ai biết được. Nhưng có một điều là ngày hôm nay mạng của chàng chưa tận, nghĩa là chàng sẽ không phải chết trong đêm nay.

Ngay lúc nhuyễn xích sắp bổ xuống đầu chàng một đòn chí mạng, thì nhanh như sấm xét một bàn ray xoè ra chụp trúng ngay đầu của linh xà. Thủ pháp người này cực nhanh nhưng không kém phần chuẩn xác. Xà khí bị kình lực từ bàn tay người này đánh tứ tán, lộ ra sợi nhuyễn xích màu xanh lục của Bộ Uyên Đình.

- Tiểu tử này là quá ta! Làm sao chết dễ như vậy được chứ.

Một bóng đen sừng sững đã xuất hiện giữa cuộc quyết đấu của Thần Phong và Bộ Uyên Đình. Người đó thân to như một bức tượng, màn đêm lạnh lẽo cả một màu đen chùm lấy bầu không gian tịch mịch. Gã còn đen hơn cả bóng tối trong khu rừng thông này, một bóng đen to lớn như một bức tượng đồng hun nặng cả trăm cân có lẻ.

Điều kỳ lạ ở đây là thân hình cao lớn vạm vỡ như thế mà người này xuất hiện ngay cả những cao thủ như Thần Phong và Bộ Uyên Đình cũng không thể phát giác ra. Một thân hình nặng nề di chuyển không tiếng động thì phải nói là thân thủ người này tuyệt đối vi diệu.

Bộ Uyên Đình cũng không ngờ được rằng, sát chiêu đoạt mạng của mình lại bị một kẻ lạ mặt vừa vung tay đã nắm trúng nhuyễn xích. Trước mặt họ Bộ hiện ra một người tướng mạo ngụy dị vô cùng, ngoài người cao khoảng tám thước thì kẻ đó có ngoại hình càng đặc biệt đến người ta vừa nhìn thấy phải muôn phần kinh ngạc.

Gã đó mình gấu tay vượn, kỳ lạ là hai cánh tay to như cột đình ấy lại dài quá đầu gối. Toàn thân y từ trên xuống dưới một màu đen đặc chỉ có hai con mắt là rực sắc tinh quang, tương phản hoàn toàn với màu đen bao phủ toàn thân của y.

Bộ Uyên Đình vừa trông thấy kẻ vừa xuất hiện, ông ta linh cảm rằng mọi chuyện sau đây sẽ phức tạp hơn mình nghĩ rất nhiều. Ông ta vẫn bình thản gằn giọng nói:

- Ngươi là ai? Đừng lo chuyện bao đồng.

Bạn đang đọc Phong Vân Quyển 4 sáng tác bởi HùngBáTHH
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HùngBáTHH
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.