Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đáy Vực

Tiểu thuyết gốc · 3100 chữ

Vách Tử Tiên.

Cơn gió nhẹ khẽ đu đưa, cơn gió thổi xuống dưới vách để lại nhưng âm thanh vù vù, những tạp âm bên ngoài như tấu nên 1 khúc nhạc để đưa tiễn các tiên nhân đã chết.

Ngay tại chổ đỉnh núi có 1 bõng người ngồi đó, từ bên ngoài nhìn vào thấy được đó là 1 nữ tử, nàng mặc đấu bồng trắng, che khuất gương mặt, ống tay áo là 1 bộ lễ tan, bên trên khắc ấn kí nêu rỗ đây là lễ phục tưởng nhớ người đã khuất.

Phía trước mặt nàng là 1 bàn thức ăn, Sen canh, Thịt nướng, Rau xào, Rựu trắng, mâm thức ăn đạm bạc được bày ra phía trước đó, trước mặt nàng có 1 cái lưu hương, trên đó có 3 thanh nhan cháy sắp tàn, 1 lúc sau như cơn gió lạnh thổi qua, cuống lấy đoạn trọ tàn cuối cùng bay đi, cơ thể nàng khẽ động đậy, thu lấy bàn thức ăn, cầm lấy vò rựu đổ xuống vách vực, sau đó hướng bên dưới đồi đi xuống.

...

Những giọt rựu rơi xuống Vách Tử Tiên, cũng không biết bao lâu, vẫn cứ như vậy rơi xuống rơi xuống, bỗng nhiên tí tách 1 tiếng, thanh âm của những giọt nước nhỏ xuống, vì không ai tiến xuống được Vách Tử Tiên mà còn sống vì đây là nơi mai tán người chết, còn kẻ muống tự tử thì sao không chết tại nhà tốn thời gian leo lên đây chết làm gì? Tạo 1 chút điểm nhấn?.

Ân đích xác là từ thời kì Hồng Hoang đến nay liền có 1 số kẻ rảnh rỗi vậy đi, bên dưới Vách Tử Tiên có 1 cái truyền tống trận, cụ thể hơn là 1 dòng sông, bên trên mặt dòng sông được điêu khắc thành 1 dòng sông truyền tống trận, không ai biết nơi đó là nơi nào, lúc này những giọt rựu xuyên qua truyền tống trận.

Tí tách

Tí tách

Tí tách

Âm thanh nhẹ nhàn nhưng kéo dài liên tục, cứ 1 đoạn thời gian ngắn lại vang lên, âm vang bị vọng nhẹ lại, nhưng vang vẫn khắp nơi, lúc này nếu có kẻ nào ở đây, nhất định sẽ đỏ mắt vì những thứ ở nơi đây.

Nào là Linh Thạch, nào là Binh Khí, nào là Ngọc Giản, nào là Pháp Bảo,... Vô số thứ lấp lánh bên dưới mặt hồ, hồ nước không sâu liền đến mắc cá chân của 1 người trưởng thành, bên trong nước có 1 tia óng ánh long lanh, bên dưới vô số thứ bị vất khắp nơi ngâm dưới mặt hồ.

Nhưng đó không phải là thứ chú ý nhất, ở giữa mặt hồ, nơi đó có 1 đóa hoa sen nằm yên ấn giữa mặt hồ, những cánh hoa bên trên khắc vô số văn tự mà cấu tạo thành, nhau 1 tòa trận pháp, bên trên tỏa ra khí tức khủng bố, mà ở những khe của cánh hoa có mỗi 1 lá phù.

Mặt hồ tĩnh lặng bị những giọt nước tạo ra những dị tượng, lan tràn khắp hồ nước, lúc này ở giữa tòa hoa sen khẽ run nhẹ.

...

"Sư tỷ, hay là chúng ta quay lại nha, sư thúc mà biết nhất định đánh đòn chúng ta"

"Hừ, ngươi gan sao mà lại bé như vậy, ta liền ra ngoài dạo chơi 1 chút ngươi hiểu sao?"

"Ân tiểu Minh nói đúng sư tỷ a, chúng ta quay về, lần sau liền đi dạo chơi"

"Tiểu Minh tiểu Bích, các ngươi muốn quay lại liền đi nhanh nhanh, ta liền muống đi chơi thêm 1 chút"

"Sư tỷ, thế nhưng là sư thúc đáng sợ nha"

"Ân sợ liền quay về.."

"Không không, ta liền không sợ"

"Ân nam tử hán, muốn một chút khí phách, đến đây sư tỷ hướng dẫn ngươi"

...

Bên trong đại điện lớn, bên trong có 1 bàn tròn lớn, phía trung tâm có 1 tấm gương lớn trôi nỗi giữa không trung, xung quanh bàn tròn có 4 người ngồi đó, bên trong đó có 1 trung niên nghiêm nghị gương mặt trầm ngâm vô cùng, đối diện gã là 1 trung niên béo ú như đại bàn tử cười hì hì, bên tay trái 1 lão giả có chút ảo não lắc đầu trên mặt có vẻ chán chường nồng đậm, đối diện lão giả là 1 trung niên nữ nhân nàng ngược lại mang theo nộ khí, trên mặt đã có vài ba vết chi chít tức giận.

Mà bên trong tấm gương hiện lên hình ảnh của 3 đứa trẻ, đang hướng về 1 cánh rừng tiến vào bên trong, trầm ngâm hồi lâu lúc này trung niên nghiêm nghị trầm đục nói.

"Bắt chúng nó về, xử theo gia pháp"

"Ta liền đi bắt nàng về, hảo hảo dạy dỗ 1 phen"

"Úc úc Bích Lão, Thiên Lão bớt giận, tuổi trẻ ây nha phải có chút trải nghiệm nha"

"Aiiiii, người trẻ tuổi a, các ngươi xử lí, lần sau đừng tìm ta"

"Được rồi, vậy ta liền giám sát bọn chúng 1 chút, nhưng khi quay trở lại phải xử theo gia quy"

"Được được theo ngươi đến tính toán"

...

"Đại ca theo ta"

"Lão tam, lão nhị thế nào"

"Nhị tỷ không sao liền trúng 1 ít độc, hỗn trướng Bách Độc Xà vậy mà đánh lén chúng ta"

"Tam ca chạy trước lúc sau liền nói nha"

"Đại ca, ngươi vác nhị tỷ 1 đoạn đường, ta mang tứ muội liền phi nước đại nha"

"Được giao lão nhị cho ta, liền chạy nhanh điểm, 2 cái kia là Lục Phẩm Yêu Thú, có điểm nguy hiểm"

"Hừ lần sau bổn cô nương liền vặc lông điểu làm bút, vặc răng xà làm ngòi bút"

"Lão tam ngươi phóng kí hiệu cứu trợ tông môn"

"Được đại ca"

Bên trong 1 phiến khu vực, 4 người chạy hết tốc lực hướng về hướng đông mà đi, 2 nữ nhân 2 nam nhân, có 1 nữ nhân bị trong thương sắc mặt tái nhợt, bên cạnh đó 3 người còn lại có chút chật vật chạy đi.

Bọn hắn trong tông môn thế hệ trẻ ra ngoài lịch luyện, không may bị 1 con Bách Động Xà đánh lén, kinh nghiệm chiến đấu ít liền thụ thương, lúc đó bỗng xuất hiện thêm 1 cái Bằng Yêu, cả 2 đại chiến tranh giành con mồi, nhất thời cả đám thoát đi được, gọi lão tam lúc này hướng trên trời phóng 1 cái chùm tia sáng, sau đó 4 người liền chạy tiến sâu vào bên trong khu rừng.

Không sai lắm 1 canh giờ trôi qua, lúc này cả đám đều mệt nhừ cả người, Linh Khí trong cơ thể đã không còn nhiều, bỗng phía trước có âm thanh róc rách của nước chảy.

"Ân đại ca, phía trước hướng nam 1 trượng có thể là con sông, hay thác nước, ta nghe được âm thanh nước chảy"

"Được tiến về hướng đó"

Không nói nữa cả 2 đạp không liên tục, dùng hết tốc lực hướng về hướng nam phi nước đại, ngay tức khắc sau đó không phụ sự kì vọng của lão tam, phía trước có 1 ngọn suối lớn, như tìm thấy được phao cứu sinh, cả 2 hướng phía sau thác nước lao đi.

Lúc này 1 cái bóng lớn xuất hiện ngay tại nơi bọn hắn vừa ở, 1 thân đen bóng vảy, răn nhọn, mắt lục, chiếc lưỡi xì ra xì vào, đôi mắt âm trầm đảo xung quanh, là 1 con rắn lớn, trên người nó có vài điểm vết thương tróc cả vảy, máu tươi màu lục chảy ra, phía sau đuôi nó cuống lấy 1 cái xác lớn, là xác của con đại bằng, nó vì đuổi theo đám người mà khộng tiện hấp thu đại bằng nên liền cuống đem theo, cũng bởi vậy mà tốc độ của nó bị giảm lớn.

Lúc này nó hướng dưới đất hít vài hơi, ánh mắt khẽ đảo về hướng nam, sau đó xì ra xì vào chiếc lưỡi rồi liền lướt đi.

Lúc này cả đám người ở phía sau thác nước, có 1 hang động hơi nông, liền tiến vào bên trong đó nghỉ ngơi, lúc này tứ muội liền lấy thuốc hướng nhị tỷ băng bó, còn đại ca cùng tam đệ nghồi đó phục hồi lấy Linh Khí, khí tức của 4 người bị ép đến cực hạn.

Nhị tỷ 1 bên chân đã bị độc ăn mòn, phía bên dưới chân nhỏ có 1 màn đen, bên trong đó có thể thấy được 1 điểm xương cốt, gương mặt nàng lúc này trắng bạch, trên trán những hạt mồ hôi như hạt đậu chảy dài xuống dưới cằm, tứ muội tay chân có chút luống cuốn, 1 lúc sau liền đem thuốc rãi vào băng bó vết thương, gương mặt của nhị tỷ có 1 hồng hào, thống khổ cũng bớt đi.

"Đại ca, tam ca, độc tố này chắc chỉ có thể nhờ đến tông môn tiền bối"

Tứ muội khẽ đến bên cạnh 2 người nhẹ truyền âm, đại ca lúc này có hơi cắn răng, hắn hối hận, chính hắn nhận lấy nhiệm vụ lịch luyện lần này cũng làm hại nhị muội, bây giờ tình thế cấp bách, bọn hắn tu vi chỉ có Phân Thần Cảnh Trung Kì đổ xuống, không thể nào làm đối thủ của Bách Độc Xà kia, tu vi của nó là Lục Phẩm Yêu Thú cũng tương đương với Phân Thần Cảnh Viên Mãn của nhân loại.

Không những thế cả đám còn có người bị thương, vả lại bọn hắn không có kinh nghiệm chiến đấu thực dụng, bọn hắn trước giờ chỉ có bế quan và làm 1 vài nhiệm vụ nhỏ, chưa từng trải qua sinh tử đại chiến, cho nên kinh nghiệm chiến đấu không bằng con kia Độc Xà, ngay cả tu vi đều thua, kinh nghiệm không bằng, sống sót đến giờ đã là may mắn.

Lúc này cả đám trầm mặt, bỗng ngoài âm thanh rào rào của thác nước, đám người cảm thấy được 1 tia không ổn, 1 tia rét lạnh đánh đến sống lưng bọn hắn, khí tức nguy hiểm nồng đậm, cả đám sắc mặt biết sắc.

"Đại ca, chúng ta xong"

"Tam ca phi phi phi ngươi cái miệng quạ đen"

"Giữ bình tĩnh lão tam bế lão nhị, ta liền ở lại giữ chân cho các ngươi kéo dài thời gian, đi tìm trợ thủ đến, không các ngươi thoát khỏi đây là được"

"Không đại ca, có chết cùng chết"

"Không cần tình nghĩa ở nơi này, là ta làm hại các ngươi, các ngươi liền thoát"

"Đại ca..."

"Lão tam ngươi xem ta là ngươi đại ca, ngươi giúp ta thực hiện 1 hy vọng liền mãn nguyện"

Lúc này đại ca lấy ra 1 cái hộp ngọc tinh xảo, sau đó đưa cho lão tam trịnh trọng nói.

"Ngươi biết ngoại môn tòa 198 tiểu sư muội, liền giúp ta đưa cho nàng, bảo với nàng không cần chờ ta"

"Không đại ca, ngươi tự đi đưa nàng a"

"Tiểu tứ đừng nháo, lão tam đây xem như đại ca cái cuối cùng ước nguyện, ngươi giúp được ta?"

"Đại ca... Được, nhưng nhưng ngươi cố gắn cầm cự nữa canh giờ, ta liền tìm người cứu ngươi"

Đại ca lúc này thở hắc ra 1 hòi cười cười gật đầu, bên tay bỗng xuất hiện 1 thanh trường kiếm, bước ra cửa hang.

"Liền nắm chặt thời gian chạy đi a"

Ngay sau đó hắn hít 1 hơi sau đó tiến ra bên ngoài thác nước, chẳng mấy chốc bên ngoài vang lên âm thanh va chạm, lúc này lão tam cõng lấy nhị tỷ, cùng tứ muội phi ra khỏi 1 mép động mà chạy đi, hắn dùng cả tốc lực mà chạy đi, trên mí mắt còn vương lấy từng giọt nước mắt, chẳng mấy chốc biến mất trong cánh rừng.

"Đến súc sinh, hôm nay ta Lý Hoàng Long liền thay trời hành đạo"

"Gruuuuuuu keeettttttttttttttttt"

Lý Hoàng Long mỉm cười trường kiếm sáng lên hướng Bách Độc Xà chém đến, Bách Độc Xà cũng không phải thiện nam nữ tính, cái đuôi lớn liền quất đến hướng Lý Hoàng Long quất đến.

Cả 2 va chạm mạnh, Lý Hoàng Long bị lực lượng chấn lui về phía sau, mà Bách Độc Xà chỉ khinh thường phủi phủi cái đuôi, con mắt lười biến nhìn xuống Lý Hoàng Long khinh bỉ.

Lý Hoàng Long có chút tức giận, cũng có chút cười khổ, hắn giận thì giận mà đánh không lại a, lúc này hắn đưa kiếm lên thủ thế, đôi mắt khẽ đảo qua trên người Bách Độc Xà, lúc này hắn chú ý đến vài nơi có vảy bị tróc ra máu màu lục chảy ra tại nơi đó, ánh mắt hắn có chút sáng lên.

Lý Hoàng Long lại lao lên nhưng lần này chỉ dùng 1 tay cầm kiếm, tay còn lại hắn chắp ra phía sau lưng, tỏ ra vẻ tiên phong đạo cốt, Bách Độc Xà có chút khinh bỉ hành động này của Lý Hoàng Long, nếu như nó có miệt nhất định hỏi 'ngươi còn trang a'.

1 cái đuôi kinh thường quất đến Lý Hoàng Long, nó chỉ xem hắn như vật tiêu khiển, lúc này cả 2 va chạm bỗng dưng hắn khẽ điểm nhẹ kiếm bay về phía trước, chân đạp bộ pháp nhẹ lui qua bên trái 5 bước chân tránh khỏi phạm vi va chạm của đuôi Bách Độc Xà, vì nó khinh bỉ Lý Hoàng Long lên chỉ dùng lực đạo thấp tránh đem Lý Hoàng Long vỗ chết, để nó còn tiêu khiển.

Lý Hoàng Long liền đạp thêm 1 lần bộ pháp, lui ra phía khuất tầm mắt của Bách Độc Xà, trên cánh tay che khuất bỗng vung lên 4 viên cầu màu đỏ thẳm bay ra hướng Bách Độc Xà ném tới, tay còn lại liền bóp pháp ấn, bắn ra 4 tia lữa đỏ đánh vào 4 viên cầu, Lục Phẩm Yêu Thú mặc dù chủ quan nhưng giác quan ngược lại rất cao, chiếc đuôi xé gió vỗ đến 4 viên cầu, bởi vì nó không có cảm giác nguy hiểm trên viên cầu nên dùng lực đạo mạnh mẽ đánh đến, cố ý trấn vỡ 4 viên cầu.

Ầm 1 cái cả đại địa rung chuyển, khói bụi mù mịt, Bách Độc Xà dùng đuôi vẫn bỏ những làn bụi, bụi vừa tan đi thì bỗng 1 cảm giác nóng rát truyền đến, trên cơ thể nó vô cùng nóng rát, Bách Độc Xà đôi mắt đỏ lên, bên trong có đây tơ máu, nó triệt để nỗi điên, 1 cái sâu bọ cũng làm nó bị thương được, nhưng lúc nó ngoái người lại thì nói đó không có 1 bóng người, Lý Hoàng Long nhân lúc nó khống khổ đã chuồn đi.

"Graaaaaa graaaaaaaaaaaaaa"

Bách Độc Xà tức giận gầm thét 1 tiếng, cả cánh rừng như bị run động, yêu thú dưới Lục Cấp hốt hoảng chạy đi, tạo thành 1 mãng hỗn loạn vô cùng.

...

Bên ngoài bìa khu vực 3 đứa trẻ, đang ngồi đó hái những bông thảo dược, thì bỗng nghe được 1 âm thanh gào thét kéo đến, cả 3 bỗng nhưng như nhận được trấn áp, sợ hãi ngồi quỵt xuống đố chân tay run rẫy, sau đó âm ầm 1 loạt tiếng bước chân chạy đến cùng gầm thét lao đến.

Đứa nhóc lớn nhất, sợ hãi mà nắm lấy trên cổ lá bùa, nước mắt chảy dài xuống.

"Không không không, lần sau, hức hức, ta liền ngoan ngoãn, hức hức.."

2 đứa nhóc còn lại đã bất tỉnh mà trên mặt mang theo thống khổ, chẳng mấy chốc nàng liền bất tỉnh.

Giọt nước mắt khẽ rơi trên lá phù, lá phù khẽ run động nhẹ.

...

Trong đại điện thấy được hoàng cảnh này, Bích Lão nữ nhân cùng Thiên Lão nghiêm nghị nam nhân bỗng biến mất, chẳng mấy chốc liền xuất hiện trên tay còn bế theo 3 đứa trẻ đã ngất xĩu, lúc này Trương lão khẽ vũ động đôi tay liền 3 đoàn khí bay vào cơ thể đám nhóc, trên mặt sợ hãi trôi qua dần biến mất.

"Hừ lần này cho chúng nó 1 bài học"

"Trịnh Lão liền giao cho ngươi a"

"Úc được rồi được rồi ta liền cấm túc bọn hắn"

...

Bên trong mặt hồ yên ắng lúc này vang lên 1 âm thanh thủ thỉ thút thít.

"Không không không, lần sau, hức hức, ta liền ngoan ngoãn, hức hức.."

Ngay sau đó tòa sen lớn bỗng khẽ động, bên ngoài các mặt lá phù bỗng phát ra ánh sáng vô tận, bên dưới hồ nước, vô số vật liệu vức lung tung, lúc này đều bị mặt hồ tan rã, dung nhập biến thành năng lượng hòa nhập trong mặt hồ, mặt hồ từ một màu hòa nhẹ, lúc này hóa thành vàng kim sáng chói vô cùng.

Tòa hoa sen bên ngoài những lá phù hóa thành vô số hắc động, điên cuồng hấp thu bên ngoài nước vàng kim, kèm theo đó văn tự trên tòa hoa sen càng lúc càng được thắp sáng dùng 1 tốc độ chậm rãi hóa lớn hơn 1 trượng độ cao.

Lúc tia nước vàng kim cuối cùng bị hoa sen hấp thu, bên ngoài mặt đất bỗng vỡ nát, như 1 tấm gương sụp đổ, sau đó hóa thành vô số tia sáng tiến vào hắc động như cường hóa cho tòa hoa sen.

Khí tức trong tòa hoa sẽ càng lúc càng lớn, đến lúc bên ngoài không còn thứ gì, tràn đầy bóng tối vô tận, những tòa hắc động bỗng nhiên tan biến, hoa sen như có linh tính, hướng về 1 phương hướng bắn đi, trước mặt nó xuất hiện 1 cái cánh hắc động lớn, tòa hoa sen lọt vào bên trong, sau đó biến mất, không gian lại im ắng vô cùng, như những thứ vừa rồi không xảy ra ở nơi đây, đây mới đích thị là Tử Tiên Vực điểm cuối cùng.

...

Bạn đang đọc Phù Tiên sáng tác bởi baobanhbao18
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi baobanhbao18
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.