Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nạp thiếp .

Phiên bản Dịch · 1655 chữ

Tháng giêng , gả cưới .

Sáng sớm , Lạc huyện vô cùng náo nhiệt , tiếng khua chiêng gõ trống inh ỏi từ một khu nhà nhỏ vang lên . Một đội rước dâu đang nghênh đón một tân nương tử mặc hồng bào , mũ phượng tiến vào kiệu hoa . Đội ngũ này một đường đánh trống thổi kèn mãi đến Liễu phủ mới dừng lại .

Chủ nhân của Liễu phủ là Liễu Nghị , tuổi mụ là mười tám. Ba năm trước phụ mẫu qua đời để lại gia nghiệp to lớn này . Liễu Nghị lúc đó chỉ là một tú tài bình thường , đột nhiên nhận được tin dữ , gián đoạn việc học hành về nhà kế thừa sinh ý . Vốn dĩ Liễu Nghị suốt ngày ngơ ngác , lóng ngóng chẳng làm nên trò trống gì , gia nghiệp cứ thế dần suy bại . Nhưng một năm trước , Liễu Nghị như chợt tỉnh ngộ , trọng chấn Liễu gia , đem việc kinh thương của Liễu gia trở nên phát triển hơn . Hơn nữa hắn còn tu sửa cầu đường khắp nơi , trở thành đại thiện nhân ở Lạc huyện này . Người người ở Lạc huyện nghe tên Liễu thiếu gia đều vỗ tay tán thưởng , kính trọng vô cùng .

Hôm nay là ngày đại hỷ của Liễu Nghị , thế nhưng hắn không phải cưới chính thê mà là nạp thiếp . Nữ nhân mà hắn nạp làm thiếp là một quan nhân của thanh lâu , nghệ danh là Bảo Nhi . Nữ tử này vô cùng nổi danh , được vô số phú hào vây quanh truy tầm nhưng cuối cùng lại bị Liễu Nghị nhanh chân đi sau mà đến trước chuộc thân cho nàng , cưới vào Liễu gia . Mặc dù chỉ là thiếp , chỉ cần vào nhà bằng cửa phụ là được , không cần phải công bố rộng rãi , nhưng Liễu Nghị lại cho Bảo Nhi thể diện , mời một số thân bằng quyến thuộc đến dự tiệc như một đám cưới đàng hoàng .

" Chúc mừng Liễu huynh đã nạp được mỹ thiếp ! "

" Cung hỉ , cung hỉ ! "

Liễu Nghị tươi cười mời rượu từng người một , nét vui mừng hiện rõ trên mặt hắn .

Chỉ có một mình bản thân Liễu Nghị biết , Liễu Nghị hiện tại đã không còn là Liễu Nghị trước kia nữa . Một năm trước , hắn tỉnh lại sau một giấc ngủ chợt phát hiện mình đã tu hú chiếm tổ chim khách trở thành " Liễu Nghị " này . Chân chính Liễu Nghị đã sớm vì phụ mẫu qua đời , sầu não uất ức chết mẹ nó rồi .

Liễu Nghị nhanh chóng quen thuộc tình cảnh hiện tại , liền lợi dụng tri thức của kiếp trước , rất nhanh trọng chấn gia nghiệp , làm Liễu gia hưng thịnh hơn cả trước kia . Rồi sau đó hắn gặp Bảo Nhi , nàng trời sinh lệ chất là mỹ nhân mà theo Liễu Nghị là cả đời hiếm thấy . Lập tức Liễu Nghị ném tiền như nước , đồng thời trở thành kẻ đạo văn , viết một vài bài tuyệt thế danh thi khiến Bảo Nhi xao động tâm hồn . Chớp thời cơ , Liễu Nghị vốn dĩ là phú thương nên chuộc thân cho Bảo Nhi là chuyện dễ như trở bàn tay , vì vậy mới có hỷ sự ngày hôm nay .

" Thiếu gia , nên nhập phòng rồi a . " Hạ nhân Liễu phủ tiến đến bên cạnh Liễu Nghị nhắc nhỏ .

Thực ra đây cũng là an bài của Liễu Nghị , nếu như tiếp tục uống nữa thì chỉ có khiêng hắn vào phòng chứ còn động gì nữa mà động . Nhân sinh tam đại hỷ sự , động phòng hoa chúc hắn càng không muốn say bất tỉnh nhân sự.

" Các vị , thật xin lỗi , không thể tiếp được a . " Liễu Nghị chắp tay cười nói .

" Ha ha ha ... Liễu huynh đi thôi .... nhanh động phòng đi . Ha ha ha ... "

Trong tiếng cười sảng khoái trêu chọc của đông đảo tân khách , Liễu Nghị nhẹ nhàng tiến đến phòng tân hôn . Cửa phòng có nha hoàn trông coi , thấy Liễu Nghị vội vàng hành lễ .

" Được rồi ! Các ngươi lui hết đi . "

" Rõ ! Thiếu gia ! "

Liễu Nghị không có thói quen làm việc để người khác nghe ngóng . Hắn đuổi hạ nhân đi khỏi liền đẩy cửa bước vào , nhẹ nhàng tiến đến . Hai ngọn nến đỏ thẫm lung linh , hương thơm thoang thoảng trong phòng khiến lòng người vô cùng dễ chịu . Liễu Nghị trông thấy tân nương tử đang ngồi đó , đầu che kín khăn voan . Hắn liền tươi cười nhẹ nhàng mở khăn lộ ra một gương mặt tuyệt mỹ khiến người ta hít thở không thông . Cho dù Liễu Nghị đã từng nhìn thấy vô số mỹ nhân cũng không nhịn được miệng đắng lưỡi khô , lòng đầy khẩn trương .

" Bảo Nhi , ủy khuất ngươi đã ở đây chờ lâu như vậy . " Liễu Nghị nhẹ nhàng nắm chặt tay Bảo Nhi thì thầm.

Không biết vì sao , Liễu Nghị lại có cảm giác tay Bảo Nhi có chút lạnh buốt , đã vậy trong ánh nến chập chờn , Liễu Nghị tựa hồ như thấy mặt nàng có chút trắng quá mức cho phép . Thế nhưng hắn cũng không để ý nhiều , tân nương tử trang điểm vốn dĩ vô cùng đậm , thêm chút phấn cũng là bình thường . Nhân sinh tam đại hỷ , bây giờ được một rồi , Liễu Nghị tự nhiên phi thường cao hứng . Nhìn thấy mỹ nhân mình ngày nhớ đêm mong đang ở trước mặt , Liễu Nghị cuối cùng không kiềm nổi nữa , nhào vào Bảo Nhi .

Trong lúc nhất thời , nến đỏ chập chờn , cả phòng thơm ngát .... nhưng Liễu Nghị lại cảm giác có gì đó không đúng . Từ khi hắn tiến vào phòng , Bảo Nhi không hề nói năng một câu nào , hơn nữa thân thể lại vô cùng lạnh . Chẳng lẽ nàng ngã bệnh ???? Ở thời đại này dù là cảm mạo cũng có thể chết người . Liễu Nghị đang muốn đứng dậy hỏi thăm thì cảm giác trên tay mình có gì đó sền sệt , dính dính . Hắn đưa tay lên nhìn thì biến sắc

Máu !

Máu tươi!

Tay hắn đầy máu !

Trong mũi hắn cũng có một mùi máu tanh nồng đậm . Máu tươi ở đâu đây chứ ??? Liễu Nghị vội vàng cúi đầu tập trung nhìn vào lập tức hai mắt mở to , cả người lạnh toát ( thằng dịch cũng đang lạnh toát cả người . ) lăn đùng xuống đất kêu cái bịch , đồng thời rống lên : " Người đâu ! Người đâu ... nhanh đến đây . "

Rầm !

Cửa phòng bị phá tan , đám gia nhân vội vã chạy vào , vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt cũng không nhịn được sợ hãi thét lên .

Trên giường , tân nương tử không biết đã chết từ lúc nào , hai bên huyệt thái dương ròng ròng chảy máu . Máu tươi đỏ thẫm đem toàn bộ giường tân hôn biến thành màu đỏ. Mùi máu nồng nặc gay mũi tràn ngập cả phòng . Liễu Nghị được nha hoàn đỡ dậy , rất nhiều hạ nhân cũng vừa chạy đến .

" Bình tĩnh ! Nhất định phải tỉnh táo ! " Liễu Nghị dần bình tâm lại .

Vừa rồi quả thật là quá dọa người , bất kỳ ai trông thấy cảnh này đều sẽ bị hù rụng rún . Trông chốc lát bình tâm lại , Liễu Nghị lập tức ra lệnh :" Đóng cửa phòng ! Không có lệnh của ta , bất kỳ ai cũng không cho phép tiến vào nửa bước . " Liễu Nghị hiểu rõ chuyện này tuyệt đối càng ít người biết càng tốt .

" Đưa ta đến coi thử . "

Đám nha hoàn vô cùng sợ hãi nhưng không dám cãi lệnh , run rẩy đỡ Liễu Nghị tiến đến gần giường tân hôn .

Liễu Nghị nghiến răng cố nén sợ hãi , nhìn về phía thi thể . Rõ ràng đó chính là Bảo Nhi nhưng sắc mặt trắng bệch , hai mắt trừng lên . Dù đã chết nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp. Hai bên thái dương có 2 lỗ sâu hun hút không ngừng chảy ra máu tươi , tựa như có một cái gì đó xuyên thẳng qua đầu nàng.

" Không đúng ..... huyết dịch này sao lại màu đen chứ ??? "

Liễu Nghị thoáng suy nghĩ một chút lập tức biến sắc . Huyết dịch biến thành màu đen có thể chứng minh rằng đó là thời gian tử vong tương đối dài , khẳng định không phải vừa chết . Nhưng tất cả đều thấy được Bảo Nhi được đoàn người rước vào Liễu phủ , đưa vào động phòng , sau đó có rất nhiều người xung quanh trông chừng . Huống chi rõ ràng là trước đó Liễu Nghị còn chuẩn bị cùng Bảo Nhi làm một chút chuyện hưởng thụ nhân sinh khoái lạc , người sống sờ sờ chẳng lẽ hắn còn nhận lầm sao ??? Không lẽ .... lúc nãy cũng là một bộ thi thể ????? Trong nhất thời , một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng Liễu Nghị lan thẳng lên thùy não , hạ thân teo lại , phảng phất như gió thôi qua c.....

" Tranh thủ gọi nha môn đến nghiệm thi nhanh . Ta muốn biết nàng chết lúc nào . " Liễu Nghị nghiến răng phân phó gia nhân .

Bạn đang đọc Quái Dị Ghép Hình ( Dịch ) của Nguyệt Trung Âm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 352

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.