Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1: Ta Bị Phụ Nữ Cắm Sừng.

Tiểu thuyết gốc · 2550 chữ

_ Cậu bị lỗ tai trâu à ?!!

Người quản lí tức giận chỉ tay vào một nhân viên trước mặt mà mắng nhiếc tới tấp, nước miếng văng tung tóe.

_ Tôi đã bảo là tài liệu này chưa được là chưa được , đừng có trả cheo , lập tức làm lại một phần ngày mai nộp lên ngay cho tôi !!

Người thanh niên trẻ tuổi dù ấm ức nhưng chỉ biết cúi đầu nghe quản lí chửi , đợi quản lí chửi chán rồi mới cầm lại tập tài liệu đi ra ngoài .

Một nhân viên nữ đứng tuổi thấy người thanh niên ủ rũ đi ra từ phòng quản lí thì ghé tai nói với người bên cạnh .

_ Lại thế nữa , mỗi lần có việc gì không như ý là lại lấy nhân viên mới ra chút giận .

Người bên cạnh cũng thở dài rồi chép miệng .

_ Phải chịu thôi chứ biết làm sao bây giờ , thằng quản này lí tính nó xấu từ xưa tới giờ rồi , ai bảo thằng nhân viên mới này là thực tập sinh mới ra trường , bị bắt nạt cũng phải chịu thôi.

.........

Nguyễn Ngọc Hải mệt mỏi bước về chỗ làm việc của mình , hai mắt nhìn tập tài liệu dày cộp trên tay chỉ biết thở dài .

Rõ ràng rõ ràng tài liệu đã được hắn làm đi làm lại rất kỹ rồi , vậy mà gã quản lí vẫn cố chỉ ra mấy cái lỗi giời ơi đất hỡi tận đẩu đâu bắt hắn sửa lại .

Nguyễn Ngọc Hải cay lắm , nhưng hắn là sinh viên mới ra trường , không tiền bạc , không quan hệ , bản thân lại mồ côi không cha mẹ, không ai giúp đỡ cả phải khó khăn lắm hắn mới được nhận vào thử việc trong công ty này.

Đây là một tập đoàn xuất khẩu lớn nhất nhì thành phố Hải Phòng , mỗi năm không biết có bảo nhiêu người muốn xin vào làm mà không được ,hắn cũng không hiểu làm sao mà mình lại có thể được nhận .

Chính vì vậy mà Nguyễn Ngọc Hải rất trân trọng cơ hội này , hắn phải cố gắng hết sức để có thể trở thành nhân viên chính thức.

Mở khóa màn hình điện thoại, hắn nhìn người con gái xinh đẹp trên màn hình , hai mắt dịu dàng đi rất nhiều , đây là My , người yêu suốt bốn năm đại học của hắn , cũng chính là nguồn động lực khiến hắn vượt qua bao khó khăn trong cuộc sống .

Ting!! Ting !!

Tiếng chuông điện thoại vang lên, trùng hợp lại đúng là của người yêu gọi đến , Nguyễn Ngọc Hải liếc nhìn xung quanh không có ai chú ý thi hắn thì lập tức bắt máy.

_Sao đấy ? Nhớ anh à ? Hôm nay công ty hơi nhiều việc nên phải hơn 8 giờ anh mới về được .Sao ? Em cũng muốn gặp anh á ? Được , thế thì tám giờ gặp nhau ở công viên Cây Xanh nhé !!

Nguyễn Ngọc Hải mỉm cười tắt máy .

Mỗi lần mệt mọi như muốn gục ngã thì chỉ cần nghe được giọng nói của người yêu thì hắn giống như đầy máu sống lại vậy .

Nguyễn Ngọc Hải sờ lấy một chiếc hộp trong túi áo, trong này là một cặp nhẫn vàng có đính đá quý , đây chính là món quà hắn dùng gần một tháng lương mua lấy, định tối nay tặng cho bạn gái để cầu hôn.

Nguyễn Ngọc Hải nhìn lên đồng hồ .

_ Tối nay lại phải tăng ca rồi !!

Hắn lập tức vùi đầu vào làm việc , tranh thủ xong sớm để kịp giờ gặp người yêu .

Hắn chăm chú không để ý tới thời gian , lúc ngẩng đầu lên thì trong công ti chỉ còn mỗi mình hắn .

Nguyễn Ngọc Hải nhìn lên đồng hồ.

_ Bỏ mẹ , đã bảy rưỡi rồi !!

Hắn lập tức thu dọn đồ đạc trên bàn rồi chạy vào nhà vệ sinh chỉnh lí lại tóc tai.

Tuy mới hai mươi hai tuổi nhưng thân hình của hắn vì thức đêm dạy sớm ,lao lực quá sức nên hiện lên vẻ gầy yếu , hai xương gò má lồi hết cả lên.

Hắn đi xuống dưới nhà để xe lấy chiếc xe wave cũ của mình phòng đến thẳng đến công viên .

Nguyễn Ngọc Hải nhìn đồng hồ , may mà vẫn kịp, mới có 7h45 .

Hắn hồi hộp sờ vào trong túi áo , tự cổ vũ bản thân một tiếng .

_Nhất định sẽ làm được !!

Một lúc sau từ xa đi đến một cô gái , dáng người xinh đẹp ,trên người mặc một chiếc váy ngắn màu xanh tươi mát bước tới .

Nguyễn Ngọc Hải kích động vẫy tay .

_ My !!

Đấy chính là My , người yêu hắn .

My có khuôn mặt xinh xắn , mũi cao , mắt to , khuôn mặt trái xoan , hồi còn đại học chính là hoa khôi của trường .

Nguyễn Ngọc Hải chạy lại nắm tay người yêu .

_ Đói chưa ? Minh đi ăn gì đi , lát nữa anh có chuyện muốn nói .

My cắn môi , trên khuôn mặt hiện lên thần sắc khó xử .

_ Anh Hải , em cũng có chuyện muốn nói !

_ Chuyện gì thế ?

My kéo tay ra , khuôn mặt cúi xuống .

_ Mình chia tay đi , em có người khác rồi !!

_ Gì cơ !!!?

Đầu Nguyễn Ngọc Hải như nổ ong ong , lời nói này không khác gì sét đánh ngang tai .

_ Em nói cái gì? Đang đùa Anh phải không ? Nói lại anh nghe xem nào ?

Nguyễn Ngọc Hải kích động nắm vai My.

_ Đừng đùa như thế nữa ? Nhìn này .

Nói rồi hắn cầm cặp nhẫn trong túi áo đưa ra trước mặt My .

_ Anh chuẩn bị cưới em làm vợ rồi , anh sẽ cố gắng làm việc chăm chỉ để mua nhà , mua xe , anh sẽ lo được cho em .

My vẫn chỉ cúi gằm mặt xuống .

_ Em xin lỗi , anh hãy tìm người con gái khác tốt hơn em , em không xứng với anh ?

Nói rồi lập tức xoay lưng rời đi .

Nguyễn Ngọc Hải như chết lặng nhìn theo bóng lưng người yêu .

Mối tình hơn bốn năm nói chia tay là chia tay , nỗ lực bây lâu nay mà hắn cố gắng đổ sông đổ biển.

Tay hắn nắm chặt hộp đựng nhẫn đến mức ngón tay trắng bệch , miệng nghiến răng ken két .

_ Không thể như vậy được , để bố mày xem thằng nào giám cướp người yêu của tao !!?

Nói rồi lập tức đi theo sau My , ít nhất hắn cũng phải biết được tình địch của mình là thằng nào.

Hắn từ nhỏ đã lớn lên ở viện mồ côi , cuộc đời dạy cho hắn biết cách nhẫn nhịn cùng cố gắng nhưng cmn lần này còn nhẫn con kẹc gì nữa !!

Hắn theo sau My được một lát thì quả nhiên thấy có một chiếc Ferrari màu đỏ dừng lại bên đường , chiếc xe nhìn qua cũng biết giá không dưới chục tỉ rồi .

Cửa xe mở ra , người yêu hắn tự động bước lên xe .

Hóa ra bỏ hắn theo đại gia .

_ Mẹ con chó này !!

Nguyễn Ngọc Hải vớ lấy cục gạch bên đường , mặt hằm hằm sát khí xông lại.

Hắn gõ cửa xe .

_ Mở cửa , con mẹ chúng mày mở cửa xe ra !!

Cửa xe từ từ kéo xuống .

Không phải một bố đường bụng phệ hay một công tử nhà giàu ăn chơi như suy nghĩ của Nguyễn Ngọc Hải .

Ngươi ngồi trong xe rõ ràng lại là một cô gái trẻ, tuổi không quá 27 ngồi cạnh người yêu hắn .

Trên người mặc một bộ váy công sở cho nữ ,phái dưới là một chiếc váy bó không thể che khuất đôi chân vừa dài vừa trắng , khiến người ta nhìn vào thì khó rời mắt.

Dáng người có lồi có lõm , khuôn mặt góc cạnh nhưng lại không thô ráp , thể hiện rõ kiểu người phụ nữ mạnh mẽ , đôi mắt phượng giống như Phạm Băng Băng lạnh lừng nhìn hắn .

_ Làm sao !!

Vừa mở miệng nói chuyện đã toát lên khí chất của người lãnh đạo người.

_My bây giờ là người yêu của tôi , loại nghèo kiết xác như cậu đứng tránh ra một bên , lỡ xước sẽ một cái là phải làm không công mấy năm trời chưa đủ tiền đền đấy .

_ Cô ..

Người phụ nữ nhếch miệng .

_Tôi cái gì mà tôi, chia tay rồi tiếc thanh xuân hả ? Muốn bồi thường không ? Cầm lấy rồi cút !!

Nói rồi cầm một sấp tiền năm trăm ngàm ném qua cửa sổ xe vào người Nguyễn Ngọc Hải .

Nguyễn Ngọc Hải bị sấp tiền ném vào người cũng không có phải ứng gì , hiện tại hắn đang cực kì sốc .

Hắn bị đứa con gái khác cướp mất người yêu !!

Mẹ kiếp !! Nếu như người ngồi trong xe là một lão già hay một thằng công tử nhà giàu cũng thôi , hắn có thể không chút do dự nào mà xoay người rời đi , coi như bốn năm yêu đương vứt cho chó cũng được .

Nhưng đây rõ ràng là con gái , Nguyễn Ngọc Hải cảm thấy lòng tự trọng của hắn như bị búa tạ đập vào một cái .

Đến lúc chiếc Ferrari chở đã đi xa rồi mới phản ứng được,

_ Con mẹ chúng mày !!

Hắn tức giận quăng mạnh cục gạch xuống đường ,hắn cảm giác mấy tờ tiền rơi vãi dưới chân như đang cười vào mặt hắn .

_Khốn kiếp !!

Hắn tức giận giơ chân lên , nhưng nhìn thấy hình ảnh in trên tờ tiền thì kiềm chế không giẫm chân xuống.

Hắn quay người rời đi , mặc kệ số tiến trên đường bay tứ tung bị những người đi đường tranh nhau nhặt.

.......

Trên chiếc Ferrari.

My hai tay đan vào nhau .

_ Chị Quỳnh , lúc nãy chị không nên nặng lời như thế , anh Hải là người rất tự trọng , em sợ...

Quỳnh chính là người phụ nữ xinh đẹp ,đang ngồi bên cạnh cái lái xe .

_ Hừ , mấy cái sĩ diện hão như thế chị thấy nhiều rồi , chỉ được cái sĩ diện chứ có được trò chống gì đâu .

Nói xong hai mắt liếc nhìn đôi chân mềm mại của My , một tay lái xe , tay còn lại đặt lên chi lên đôi chân của My xoa vuốt mấy cái , trên khuôn mặt hiện lên vẻ thỏa mãn .

_ Chị Quỳnh ~

Trên mặt My hiện lên vẻ đỏ ửng .

_ Chuyện chỉ bảo với em , có thật là chỉ cần em chia tay anh Hải thì chị sẽ giúp anh ấy không ?

-Tất nhiên , lừa em làm gì ?

Quỳnh đưa cho My một tập bệnh án .

_Em tự xem đi, là ung thư gai đoạn cuối .

Bàn tay Quỳnh lại sờ lên đùi My , càng lúc càng vuốt lên cao .

Hai má My càng lúc càng ửng đỏ , hai chân khép chặt lại khổng cho bàn tay của Quỳnh tiến lên thêm.

_ Đừng...đừng mà chị ...đang trên đường...ư..ư...

Quỳnh nhìn thấy biểu cảm vừa xấu hổ vừa kiềm nén của My thì không nhịn nổi nữa , dục vọng trong người bốc lên .

_ Ngoan , để chị cho em đi bay !

Chiếc siêu xe lập tức bẻ lái đi đến khách sạn gần đấy.

...........

Việt Nam, thành phố Hải Phòng ,Quân khu 211 , binh chủng phòng không-không quân.

_ Báo cáo thủ trưởng , đây là hình ảnh mới chụp từ vệ tinh Vinasat1 , có vật thể lạ vừa bay qua không phận nước ta !

Tài liệu được đặt lên trên bàn , trong đấy có một bức ảnh chụp được rõ ràng một vật thể như chùm sáng đang lao xuống thành phố Hải Phòng.

Người thủ trưởng quân đội trên vai có bốn sao hai gạch , cau mày nhìn vào tài liệu một lúc , sau đấy quyết đoán ra lệnh .

_ Lập tức thông báo cho bộ quốc phòng, thông báo cho các đơn vị đề phòng , sẵn sàng tác chiến . Không ngoại trừ khả năng đây chính là một lại máy bay không người lái mới của nước ngoài .

_ Rõ !!

......

Nguyễn Ngọc Hải loạng choang bước về phòng trọ.

Hôm nay hắn đã uống rất nhiều rượu , thất tình khiến cho hắn chỉ biết tìm đến rượu để giải sầu .

Vây giờ đã là hai giờ sáng , thành phố đã bớt đi vẻ ồn ào cùng bon chen, chỉ còn lại màn đêm thăm thảm cùng ánh đèn đường soi sáng .

Nguyễn Ngọc Hải đứng ra ban công nhìn ngắm màn đêm của thành phố , rất rộng lớn , rất tĩnh lặng nhứ đang chìm vào giấc ngủ .

Một tiếng thở dài vang lên .

_ Thành phố rộng như vậy , lại không có chỗ nào thuộc về mình !!

Trong lòng hắn bây giờ đang cực kỳ mông lung cùng trống rỗng , cứ như vậy đứng ngắm nhìn màn đêm .

_ Cái gì thế kia !!

Nguyễn Ngọc Hải thấy một vệt sáng lao vút với tốc độ cực nhanh đâm thẳng vào người hắn .

_Đm nó !!

Hắn vội giơ tay lên đỡ , chùm sáng lập tức đâm sầm vào người .

Nguyễn Ngọc Hải lùi lại , kiểm tra trên người không có vết thương nào thì thở phào một cái, sau đấy tức giận đứng ra ban công hét lên .

- Đm thằng ngu nào đêm rồi còn đốt pháo hoa !!?

Đợi mãi không có ai trả lời thì hắn tức giận đi vào trong nhà .

_ Đừng để tao gặp được bọn mày !!

Nguyễn Ngọc Hải lật bàn tay lên xem,

Trong lòng bàn tay có hắn chả biết từ bao giờ suất hiện một hình như hình xăm , nhìn qua rất giống như cái thanh máu trong trò chơi.

Phía trên là một thanh dài , phái dưới ngắn hơn giống như phần kinh nghiệm .

Thanh máu phía trên từ không có gì bỗng từ từ đầy lên giống như hồi máu , từ màu đỏ chuyển sang màu vàng rồi xanh lập tức tràn đày .

_ Cái gì thế này ?!

Chưa đợi hắn nói hết thì cả người cảm giác say sẩm mất trọng lực .

Nếu lúc này có người ở trong phòng thì sẽ thấy được cảnh Nguyễn Ngọc Hải bỗng dưng biến mất , cả căn phòng vẫn bật đèn sáng trưng nhưng lại im ắng lạ thường .

Bạn đang đọc Quay Về Thời Tam Quốc Việt Tộc Xưng Hùng. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 438

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.