Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 21 : Thu Nhận .

Tiểu thuyết gốc · 2019 chữ

Tên quý tộc thấy vậy thì hoảng sợ quỳ mọp xuống , mười tên mặc giáp đồng cũng hoảng sợ quỳ theo tên quý tộc.

_ Thiên thần tha mạng , thiên thần tha mạng, các ngươi mau quỳ xuống xin thiên thần tha tội bất kính mau lên !!

Gần hai trăm người thấy thủ lĩnh của mình như vậy cũng hoảng hốt quỳ xuống vái lạy lia lịa .

Người thời này ai cũng có mê tín , bọn hắn cảm thấy người lãnh đạo của mình sợ hãi vị thần trước mặt như vậy thì cũng tự nhiên sợ theo .

Thanh niên Nguyễn Tầm được dịp thể hiện từ trên con voi nhảy xuống cầm giáo múa may như thể định nhảy vào solo với 100 người vậy .

May mà mấy ngày nay Nguyễn Ngọc Hải đã hơi học được cách cưỡi voi , không thì hắn cũng bỏ lại sĩ diện thiên thần mà nhảy xuống quá .

Mấy người này thực chất không sợ tên nài tượng nhóc con trước mặt cùng mấy người phía trước , cá bọn họ sợ là vị thiên thần đang ngồi trên con voi kia kìa .

Nguyễn Ngọc Hải nghiêm mặt .

_ Ta cho các ngươi đứng dậy nói chuyện , mau trả lời ta , các ngươi từ đâu đến ??

Mấy người đưa mắt nhìn về tên cầm đầu , tên này vẫn không giám đứng dậy làm mọi người vẫn quỳ tại chỗ .

_ Bẩm thiên thần ,tôi tên là Hà Kình Ngư, bọn tôi là người từ bộ Ninh Hải chạy nạn đến dây , cha tôi là Lang Cun hai năm trước nổi dậy chống giặc nhưng thất bại bị giặc giết chết , tôi là Lang Đạo dẫn theo những người còn sót lại chạy đến đấy tránh nạn, bọn tôi vốn tìm được một mỏ đồng, bằng tài nghệ đúc đồng tổ tiên để lại mà đổi lương thực với các bộ tộc khác để kiếm sống , nhưng người ở thành này Hán đến chiếm mất mỏ đồng , mấy hôm trước bọn nó đánh chiếm làng tôi , bắt người trong làng về làm nô lệ khai thác mỏ , tôi cùng những người khác may mắn chạy thoát đến đây .

Nguyễn Ngọc Hải nhìn vào những người chạy nạn phái dưới , ai cũng có vẻ phong trần mệt mỏi nhưng trong nhũng người này không hề có người già cùng người bị thương nặng .

Lí do đơn giản là hai người này hoặc là đã chết lúc đánh nhau hoặc là chết trên đường di chuyển , chỉ những người khỏe mạnh mới có thể tồn tại được .

Nguyễn Ngọc Hải bỗng cảm thấy nguy cơ to lớn đang ập đến , một bộ tộc mấy trăm người cũng có thể tùy tiện bị người Hán xóa xổ thì cái bộ tộc mắt muỗi chưa đến 200 người của hắn chẳng khác gì viên sỏi trong khu rừng già , sống chết cũng không nổi lên được bọt sóng gì.

Sĩ Nhiếp từ lúc làm thái thú thì giữ được cho Giao Châu yên bình trong 40 năm, 40 năm này trong mắt người ngoài thì nơi này yên lành không khác gì một chốn bồng lai so với nơi trung nguyên chiến loạn, đã có rất nhiều người từ trung nguyên tị nạn sang đây nương nhờ , Giao Châu những năm này được coi là một vương quốc bình yên do Sĩ Nhiếp lãnh đạo.

Đến cả tài năng như Tuân Úc nhà Ngụy vào năm 207 cũng có lá thư viết :

"Giao Châu Sĩ phủ quân đã học vấn sâu rộng lại thông hiểu chính trị, trong thời buổi đại loạn, giữ vẹn được một quận hơn hai mươi năm, bờ cõi không xảy ra việc gì, dân không mất nghiệp, những bọn khách xa đến trú chân đều được nhờ ơn, dẫu Đậu Dung giữ đất Hà Tây cũng không hơn được. Khi việc quan có chút nhàn rỗi thì chăm xem các sách thư, truyện. Phàm những chỗ biên chép không rõ ràng trong sách Xuân Thu Tả Thị truyện, (tôi) đem hỏi, đều được ông giảng giải cho những chỗ nghi ngờ, đều có kiến giải của bậc thầy, ý tứ rõ ràng, chặt chẽ. Lại như sách Thượng thư, cả cổ văn và kim văn, những ý nghĩa to lớn, ông đều hiểu biết tường tận, đầy đủ. Anh em ông làm quan coi quận, hùng trưởng một châu, ở lánh ngoài muôn dặm, uy tín không ai hơn. Khi ra vào thì đánh chuông khánh, uy nghi đủ hết; kèn sáo thổi vang, xe ngựa đầy đường, người Hồ đi sát bánh xe để đốt hương thường có đến mấy mươi người; vợ cả, vợ lẽ đi xe che kín, bọn con em cưỡi ngựa dẫn quân theo hầu, người đương thời ai cũng quý trọng, các man di đều sợ phục, dẫu Úy Đà cũng không hơn được".

Nghe thì có vẻ là một người nhân nghĩa từ ái đấy .nhưng thực ra có phải như vậy không ?

Năm 187 Sĩ Nhiếp vừa lên làm thái thú Giao Châu thì thứ sử Chu Phù bị khởi nghĩa người Việt giết chết , năm 201 Hán Hiến dế sai Trương Tân làm thái thú mới nhưng không bao lâu thì lại bị Khu Cảnh giết , Khu Cảnh bình yên chạy đến đất của Ngô Cự ở Thương Ngô tận mấy năm sau vẫn bình an ,trong khi đây cũng là địa bàn của Sĩ Nhiếp .

Sau đấy Lưu Biểu ( Nghe bảo có họ hàng với Lưu Bịp ) là châu mục Kinh Châu muốn thọc một chân vào đây nên sai huyện lệnh Linh Lăng là Lai Cung đến đến làm thứ sử , tiếc là bị Ngô Cự chặn lại ở Thương Ngô rồi đá cho tung đít về Linh Lăng( Ta cũng éo biết thằng Cự này nó theo phe nào nhưng khả năng là người của tên Nhiếp khá cao).

Trong thời gian mà làm thái thú thì tất nhiên phải bình ổn lòng dân , mà cách bình ôn lòng dân thời loạn tốt nhất chính là giết hết .

Sĩ Nhiếp cũng giống như những thái thú trước đã đàn áp các cuộc khỏi nghĩa một cách đẫm máu , nhưng khác nỗi là sau khi đàn áp được cuộc khởi nghĩa của người bản địa , các thái thú khác vẫn tiếp tục dùng bạo lực và bóc lột thậm tệ để cai trị thì Sĩ Nhiếp lại dùng cách dụ dỗ .

Một mặt thì vẫn tiếp tục đàn áp và bóc lột dã man với những bộ tộc chưa thuần phục và nhỏ lẻ, một mặt khác thì dùng lợi ích và dụ dỗ những bộ tộc lớn khác , bây giờ trong tay hắn đã có được sự ủng hộ của một bộ phận trong các bộ tộc lớn như Âu Việt ,Lạc Việt ,Dương Việt , Mân Việt và Điền Việt cùng vài bộ tộc rải rác khác , sự thật vốn dĩ khốn kiếp như vậy đấy.

Bây giờ trong tay Sĩ Nhiếp chỉ tính riêng quân đội người Việt bản sứ cũng có gần 15.000 ngàn người dưới sự lãnh đạo của quan lại người Hán nương nhờ hắn . hắn sử dụng những người Việt này đi đàn áp những người không theo hắn, không khác gì dùng người Việt đánh người Việt .

Bản thân Nguyễn Ngọc Hải chắc chắn sẽ không thuần phục Sĩ Nhiếp nên hắn chỉ có thể chống lại hoặc bị tiêu diệt.

_ Vậy thì các ngươi tiếp đến định đi đâu ?!

Hà Kình Ngư lắc đầu.

_ Chúng tôi cũng chưa biết nữa , cứ đi vậy đến khi nào tìm được chỗ ở mới tốt hơn !!?

Hắn nhìn vào đám người chạy nạn . dùng giọng uy nghiêm mà hỏi .

_ Các ngươi biết vì sao chúng ta đánh nhau mấy trăm năm mà không thể thắng được người Hán không , lần này đứng lên mà nói , đàn ông nước Nam thì đừng lề mề !!

Bọn hắn nghe vậy thì nhìn nhau một lát rồi kéo nhau đứng lên .

Hà Kình Ngư là người đứng đầu ở đây , câu hỏi này tất nhiên là dành cho hắn ,hắn nghĩ ngợi một lúc rồi trả lời .

_ Dạ bẩm thiên thần ,là do vũ khí bằng đồng của chúng ta không bằng vũ khí bằng sắt của bọn chúng , ngươi của chúng ta không nhiều bằng người Hán !!

Nghe cũng rất có lí , rõ ràng tên này không phải là một quý tộc công tử bột mà là người từng được đào tạo và đánh nhau trên chiến trường.

Hắn nói với Hà Kình Ngư .

_ Nhà ngươi nói rất đúng nhưng chưa đủ , ta biết một dân tộc du mục ở phương bắc , họ cũng là kẻ thù của của người Hán , họ ít người hơn chúng ta , bịnh khí thiếu thốn đủ điều , họ sống ở thảo nguyên cùng xa mạc không có nhiều thức ăn như chúng ta nhưng họ vẫn khiến cho người Hán khiếp sợ phải xây thường thành dài cả trăm dặm để tránh né. Ngươi biết tại sao không ?

Nguyễn Ngọc Hải nhìn Hà Kình Ngư đang lơ mơ lắc đầu thi dùng giọng đanh thép mà nói .

_ Vì bọn họ đoàn kết lại thành một tập thể chứ không rải rác khắp nơi không có sự thống nhất như chúng ta , ngươi đã không có chỗ nào để đi thì hãy gia nhập vào bộ tộc Đại cồ Việt của ta , mọi người chỉ cần đoàn kết lại thành một tập thể vũng như sắt thép thì sẽ không sợ người Hán đánh đuổi nữa.

Hà Kình Ngư không thể ngờ được là vị thiên thần này lại đồng ý cho mình gi nhập vào bộ tộc , hắn mừng rỡ lại vội vàng quỳ mọp xướng đất .

_ Tôi đồng ý , đội ơn thiên thần !!

Nguyễn Ngọc Hải hài lòng, thời này đa số người Việt vẫn còn đơn thuần và chưa biết diễn kịch ,lươn lẹo như người Hán , vui buồn đều thể hiện ở trên mặt nên gần như không thể nói dối .

Chỉ có sau này bị người Hán cho ăn nhiều quả lừa đau đớn , lại học tập văn hóa của người Hán dẫn đến sự lươn lẹo ngày một nhiều , nhưng bây giờ đã có hắn ở đây .

Tự hắn sẽ dậy người Việt cách lươn lẹo chứ đếch cần thằng nhàng xóm nhảy vào dạy rồi thu học phí đắt cắt cổ :))

_ Rất tốt, Hà Kình Ngư , cho ngươi làm quan lại trong triều đình của ta , ngươi biết triều đình là gì không ??

Hà Kình Ngư gật đầu , mấy năm nay Sĩ Nhiếp luôn nhồi nhét văn hóa người Hán vào nơi này nên hắn từ đó biết được khái niệm triều đình của người Hán .

_ Ta ban cho ngươi là chức quan trung sĩ là quan võ được thống lĩnh trung đội gồm ba tiểu đội 60 người , người không cần gọi ta là thiên thần , gọi là chúa công như bọn họ là được rồi!!

_Đội ơn chứa công !!

Hà Kình Ngư càng kích động quỳ xuống tạ ơn .

Thực ra Nguyễn Ngọc Hải cóc có cái triều đình nào cả , hắn cũng chẳng biết triều đình thời này vận hành kiểu gì nhưng hắn có thời gian để tham khảo và dưng nên một triều đình riêng cho mình.

Về quân đội thì hắn cứ y theo đơn vị của hiện đại mà làm , chỉ có điều là thời bây giờ dùng vũ khí lạnh nên cần số người lớn hơn để duy trì đội hình , hắn phải tăng từ một tiểu đội 12 người lên đến 20 người .

Bạn đang đọc Quay Về Thời Tam Quốc Việt Tộc Xưng Hùng. sáng tác bởi DavisVũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DavisVũ
Thời gian
Lượt thích 18
Lượt đọc 300

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.