Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tiểu giáo đường kỳ quái

Phiên bản Dịch · 2664 chữ

Thủ lĩnh thần bí kia của ‘hoàng hôn ẩn sĩ hội’ thích ngồi một nơi, lẳng lặng xem mọi người trò chuyện. Một khi muốn làm việc gì thì rất nhanh liền có thể đạt được sự thống nhất ý kiến... điều này thật đúng là phù hợp với đặc thù con đường ‘khán giả’... ta càng cảm thấy thần chính là anh em với Amon, một đứa con khác của ‘tạo vật chủ’, Adam... trong những năm cuối đời, đại đế từ chỗ ngài ‘cửa’ biết được không ít bí ẩn, hẳn là cũng có thể có phán đoán tương tự... Klein dựa vào phần miêu tả của nhật ký và những thông tin mình đã biết được để tiến hành suy đoán cùng xác minh. Tầm mắt của hắn dời xuống, đọc một trang nội dung này:

-Ngày mười một tháng ba, càng là hồi tưởng về chuyện ngày hôm qua, càng là cảm thấy đáng sợ. Một tồn tại nửa người nửa thần, thế mà chỉ trong vòng ba năm câu liền bị quyết định số phận. Đối phương thậm chí không có cơ hội để thể hiện sự phản đối. mà nhân viên cấu thành tổ chức bí ẩn cổ lão kia làm cho ta tin tưởng, ngoại trừ đối phó bảy vị chính thần của giáo hội, thì không có chuyện gì mà họ không làm được. Cho dù là phá vỡ một quốc gia cũng không phải là không khả năng.

-Thật sự là may mắn khi ta bị kéo vào tổ chức này, nếu không, nói không chừng một ngày nào đó, ta sẽ bị ám sát mà không hiểu gì cả, lại cũng không cách nào chống lại, chết không nhắm mắt!

-Loại tổ chức ẩn giấu phía sau lưng, âm thầm phán quyết số mệnh người khác, quyết định sự sống chết của mục tiêu, dù chỉ là nghĩ đến một chút đều khiến người khác khó mà chấp nhận được. Dù cho ta là một thành viên trong số bọn họ cũng có chút run sợ, hoảng sợ trong lòng.

-Thế giới này không biết nguy hiểm hơn bao nhiêu lần so với trái đất. Có lẽ chỉ là bản thân linh tính bẩm sinh tương đối cao, có lẽ chỉ là lật xem một bản sách vở cổ đại, có lẽ chỉ là ngồi thuyền đi buôn bán, có lẽ chỉ là say đắm vẻ đẹp thiếu nữ, có lẽ chỉ là yêu thích đi du lịch, tiến vào một số toà thành, có lẽ chỉ là nửa đêm bị đánh thức bởi âm thanh đánh nhau tại sát vách, có lẽ chỉ là phát minh, sáng tạo ra một vật phẩm có ý nghĩa, thì nói không chừng đều sẽ chết đi một cách vô cùng thê thảm, mà bản thân lại mờ mịt chẳng hiểu gì!

-Mà điều này cũng chính là một trong những động lực để ta vươn lên cao, cố gắng tấn thăng, tự mình nắm vận mệnh bản thân. ta nhất định có thể thành công, ta nhưng là nhân vật chính của thời đại này mà, cười.

-Ngày mười hai tháng ba, ta cảm thấy mình cẩn thiết phải chủ động tìm kiếm cùng sưu tầm một chút tư liệu kỉ thứ tư, kỷ thứ ba, thậm chí là kỷ thứ hai. Việc tham gia vào tổ chức cổ lão bí ẩn kia khiến ta nhận ra rằng, trong những khoảng thời gian này có lẽ ẩn giấu số lượng bí mật đếm không hết, sẽ ảnh hưởng hướng đi của kỷ nguyên trước mắt.

-Đáng tiếc, những loại tư liệu như vậy ít đến mức khiến người ta muốn phát điên. Nếu không phải bị giáo hội cất giữ thì bị phá huỷ một cách thảm hại. ta cảm thấy nếu chỉ dựa vào cấp dưới của chính mình thì rất khó có thu hoạch gì. Biện pháp tốt nhất vẫn là tăng lên danh sách của chính mình, đạt được địa vị càng cao ở trong nội bộ giáo hội, quyền hạn cũng đạt được càng lớn.

Từ trang nhật ký này có thể rõ ràng nhìn ra rằng, đại đế thành lập liên hệ cùng với ngài ‘cửa’ là vào lúc rất lâu sau khi gia nhập ‘hoàng hôn ẩn sĩ hội’. nói không chừng lúc đó Russel đều đã là danh sách cao, nếu không thì không cách nào chịu đựng được tiếng thì thầm của ngài ‘cửa’... trong phương diện thăm dò lịch sử, ta quả thực dễ dàng hơn quá nhiều so với đại đế. Kỷ thứ tư thì còn có nhật ký của Russel, kỷ thứ hai có thành bạch ngân, thỉnh thoảng còn có thể bắt gặp ác linh diễn hoá ra từ tàn hồn của thiên sứ chi vương... ừm, bắt đầu từ giai đoạn giữa cuộc đời, đại đế dường như giảm bớt sự tự luyến bản thân... Klein với tư thế thoải mái lật đến trang thứ hai của tờ nhật ký:

-Ngày mười tám tháng năm. Khoảng thời gian này, ta luôn gặp ác mộng, mơ thấy bản thân chính mình mặc áo giáp cổ đại màu xám bạc, ngồi tại bên rìa của vách núi, phía trước là sương mù màu đen lẳng lặng phun trào không nhìn thấy đáy, bên trong làn sương đầy đoạ lạc cùng tà dị. Vẻn vẹn chỉ là nhìn thôi cũng khiến bản thân ta bị ảnh hưởng. đến cuối cùng, ta đang ngắm nhìn ‘thâm uyên’ (vực sâu), bỗng trên mặt mọc ra những hoa văn đen kịt và phức tạp, làn da trở nên xơ cứng lại, phía bên mặt ngoài mơ hồ có chất lỏng đặc dính chảy xuống, con mắt triệt để mất đi lý trí.

-Đây là phản chiếu của ‘thâm uyên’, là sự phản chiếu do tháng trước ta trông thấy cùng với thử tiến vào ‘thâm uyên’!

-Cơn ác mộng này ngày càng thường xuyên. Ta phát hiện ra bản thân ta càng ngày càng dễ sinh ra ý tưởng cực đoan. Bình thường, chỉ cần tức giận một chút, thì có thể khiến cho trong đầu ta thoáng qua ý nghĩ tách rời mục tiêu. Còn có, phía sau lưng ta mọc ra những cái cục u màu đỏ sậm, nhiệt độ cơ thể ta dần dần giảm xuống.

-Đây là bị ‘thâm uyên’ ăn mòn sao?

-Phải nghĩ một chút biện pháp xác minh và giải quyết mới được!

-Tạm thời không thể tìm giáo hội, nếu không thì sẽ phải tiết lộ ra sự tồn tại của hòn đảo nguyên thuỷ và ‘thâm uyên’.

-ừm, có thể tìm mục sư cùng giám mục của ‘vĩnh hằng liệt dương’, bọn họ hẳn là càng am hiểu tịnh hoá!

-Ngày mười chín tháng năm. Thông qua những mối quan hệ, ta được trị liệu một cách bí ẩn. Cả người thả lỏng không ít, tất cả dị thường trước đó đều đang chuyển biến tốt đẹp.

-Ta rất rất vui. Ta cũng đang suy nghĩ một vấn đề, đó là ta chỉ là thăm dò bên ngoài ‘thâm uyên’, cũng không có tiếp xúc với bất cứ một ác ma cao vị nào, thậm chí còn mang theo một số vật phẩm chống lại sự ăn mòn đến từ tàu ‘ngai vàng đen’, mà lại bất tri bất giác bị ảnh hưởng, xuất hiện điềm báo đoạ lạc. Những người phi phàm con đường ‘tội phạm’ kia, thỉnh thoảng liền phải hiến tế cho ác ma cao vị, gặp phải sự ăn mòn khẳng định càng nghiêm trọng hơn. Sau những tháng năm tích luỹ, thì hơn phân nửa khả năng đã là không cách nào trị liệu, chi có thể tịnh hoá triệt để cả người lẫn khí tức.

-Tương tự như vậy, người phi phàm danh sách cao, nhất là thiên sứ, hẳn là có thể chủ động thực hiện ảnh hưởng đối với người phi phàm danh sách trung và thấp cùng con đường. Hơn nữa, bởi vì cấp độ khác biệt, nên có hạn chế phạm vi tương ứng. Chờ đến khi trở thành chân thần, phần lớn khả năng là có thể liên lạc không một chút cản trở với toàn thế giới, toàn linh giới....

-Suy nghĩ sâu hơn một chút, ta chẳng phải là sẽ bị ‘công tượng chi thần’, không, phải gọi là ‘hơi nước và máy móc chi thần’ ảnh hưởng ở một trình độ nào đó sao? điều này có chút đáng sợ, tựa hồ chỉ có thể trở thành bán thần mới có thể sơ bộ thoát khỏi?

-May mắn là, đến kỷ thứ năm, lại không có nghe qua chuyện đám chân thần kia rời khỏi tinh giới, hàng lâm xuống mặt đất. đối với những con đường chưa có chân thần, vấn đề ngược lại không phải là nghiêm trọng như vậy.

-Ngày hai mươi tháng năm. Sau một khoảng thời gian uể oải, ta một lần nữa quay trở lại sân xã giao!

-Mẹ nó, đám khốn kia ngầm chế giễu ta gần đây không ra khỏi cửa là bởi vì trước đó làm chuyện kia quá nhiều, khiến cho thân thể hư nhược! Bởi vì trước đó ta luôn gặp ác mộng, ngủ không tốt, quầng thâm mắt tương đối rõ ràng?

-A... ta muốn để bọn họ biết, cái gì gọi là thiên phú dị bẩm!!

thiên sứ ảnh hưởng đến danh sách trung – thấp không biết sẽ là như thế nào... tiếng thì thầm truyền đi qua một khoảng cách vô cùng xa sao? hay là chủ động hấp dẫn đặc tính phi phàm? Mặc kệ ở đâu, chỉ cần đối phương tụng niệm lên tôn danh, liền có thể qua thần tính đáp lại? lúc gặp nhau, trực tiếp tước đoạt hoặc ăn mòn đặc tính phi phàm của đối phương? Nếu như tất cả những điều này đều xảy ra, thì thiên sứ tương đương với một vị thần nhỏ... khó trách tại kỷ nguyên thứ hai, thiên sứ được xưng là phụ thần (nguyên văn là tòng thần).... suy nghĩ của Klein vừa chuyển, lật qua trang giấy trong tay, bắt đầu đọc tờ nhật ký cuối cùng:

-Ngày mười hai tháng mười. Edwards chạy tới nói cho ta biết, một vị kỵ sĩ dưới tay hắn ta phát hiện một giáo đường nhỏ rất cổ quái, khả năng là có quan hệ cùng với tín ngưỡng sùng bái tại kỷ thứ tư.

-Ta liền cảm thấy rất hứng thú, lập tức liền chạy tới toà thành nhỏ tên là Beiman kia.

-Ngày mười ba tháng mười. thành nhỏ Beiman được xây ở trên núi. Tất cả toà nhà đều có mái vòm nhô ra, tựa như đeo thêm một chiếc mũ rơm đỉnh màu trắng, rất đặc biêt.

-Đi dọc theo một con đường phố, đi hết mấy cái bậc thang, rốt cuộc cũng tìm được cái giáo đường nhỏ bé cổ quái kia. Nhìn từ ngoài vào, nó tựa như một chỗ ở dân cư phổ thông, không có gì đặc biệt, nhưng khi đi thẳng vào thì mới có thể phát hiện khác biệt.

-Nơi này chỉ có một vị linh mục, ông ấy là một người trung niên ấm áp khiêm tốn, mặc một chiếc áo choàng mộc mạc màu trắng, chòm râu vàng nhạt cơ hồ che khuất nửa dưới gương mặt, có đôi mắt màu sáng thanh tịnh giống như đôi mắt trẻ em.

-Đối phương tự xưng nơi này thần miếu của ‘tạo vật chủ’, bất cứ một sinh linh thuộc chủng tộc nào, bất cứ một vị tín đồ thần linh nào, cũng đều có thể tiến vào.

-Nghe hắn ta nói tới đây, ta lại nhớ tới một nghi hoặc trước đó. ngoài bảy đại chính thần, thì những tín ngưỡng còn lại đều bị coi là dị giáo, không thể xây dựng giáo đường một cách quang minh chính đại, ngoại trừ vị ‘tạo vật chủ’ ban sơ kia. Nhưng mà, vị ‘tạo vật chủ’ này lại chưa hề có giáo hội tương ứng, ngay cả giáo đường cũng cực kỳ hiếm thấy!

-Phía trước giáo đường nhỏ này, có một điện thờ đơn sơ, bên trong trưng bày một người đàn ông đang cõng thập tự giá, đây chính là tượng thần của cái gọi là ‘tạo vật chủ’.

-Ta ngồi xuống hàng ghế phía trước, cùng vị linh mục nói chuyện phiếm, đối phương nói cho ta biết rất nhiều câu chuyện khác nhau.

-Hắn ta nói rằng, tại niên đại mà nhân loại vừa sinh ra, chúa tể của bầu trời, mặt đất cùng hải dương chính là các quái vật điên cuồng khát máu. bọn chúng là ngọn nguồn của các chủng tộc rồng khổng lồ, người khổng lồ và tinh linh.

-Những quái vật này tự do công khai thực hiện các hành vi thoả mãn dục vọng, tung hoành mọi nơi. Tựa hồ không bao lâu, liền sẽ huỷ diệt toàn bộ thế giới. lúc này, ‘tạo vật chủ’ thức tỉnh, thu hồi lại toàn bộ lực lượng cùng đặc thù đã từng cho chúng, rồi ban cho nhân loại.

-Sau đó, thần ngủ say một lần nữa, cũng để lại một lời tiên đoán: khi điên cuồng, tàn nhẫn, tham lam, phóng túng, lạnh lùng, khát máu lại bao phủ mặt đất một lần nữa, thần sẽ tỉnh lại, thu hồi mọi thứ.

-Nói rồi, vị linh mục nắm lấy mặt dây chuyền thập tự giá, cầu nguyện trong im lặng.

-Câu chuyện thần thoại dạng này hoàn toàn khác so với trong tài liệu của giáo hội, có nhiều chỗ đáng suy ngẫm, có chút ý tứ.

-Ngày mười lăm tháng mười. sau một ngày trở lại Trier, ta mới nghĩ đến, ta dĩ nhiên không có hỏi thăm tên vị linh mục kia!!

-Được rồi, về sau còn có cơ hội, giác quan thứ sáu của đàn ông nói cho ta biết, ta khẳng định sẽ trở lại giáo đường nhỏ kia.

Câu chuyện này không phải là bản tóm tắt của thần thoại thành bạch ngân sao? ừm, một khoảng cuối kỷ thứ hai, đầu kỷ thứ ba... vị linh mục kia xem ra biết không ít nhỉ, hoặc là nói, biết không ít tổ chức đem thần thoại tương ứng truyền thừa xuống... ý niệm Klein khẽ động, tờ nhật ký trong tay lập tức biến mất.

Sau đó, Klein ngẩng đầu lên, nhìn về phía quý cô ‘ẩn giả’:

“nói đi.”

‘ẩn giả’ Caitlin lập tức cúi đầu nói:

“ngài ‘kẻ khờ’ tôn kính, ta muốn biết, tâm linh cùng tinh thần quy tụ của đại đế là ở nơi nào, là tại trên hòn đảo kia, hay vẫn là ở trong chỗ sâu tinh không?”

Trên hòn đảo kia? Cái Hòn đảo nguyên thuỷ khiến Green tử vong, khiến đại đế kinh ngạc sao? xem ra cuối đời đại đế khá là coi trọng hòn đảo này, ngay cả lúc đó ‘nữ vương thần bí’ Bernadet đều có thể phát giác...

Chỗ sâu trong tinh không là có ý gì? Tinh giới sao? hoặc là, những hành tinh khác? nhiều chỗ Đại đế biểu hiện ra siêu việt thời đại, cho nên bị con gái nghi ngờ là người ngoài hành tinh sao?

Chuyện này mặc dù có chút hoang đường, nhưng rất phù hợp logic. Dù sao rất nhiều nghiên cứu đã chứng minh, nơi này là một hành tinh, mặt trời là một ngôi sao, bên ngoài là vũ trụ vô biên, là những dải thiên hà với vô số ngôi sao... ta nên trả lời ra sao, không có khả năng giảng giải cho nàng chuyện xuyên không, nhưng lại không thể im lặng cái gì cũng không nói... Klein hơi chút trầm ngâm, mỉm cười lắc đầu nói:

“Đều không phải.”

Bạn đang đọc Quỷ Bí Chi Chủ - Quyển 4 của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi janatz26
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.