Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kèn Harmonica dính máu

Tiểu thuyết gốc · 1375 chữ

Giờ học bắt đầu, Lâm Khanh lặng lẽ ngồi chép bài trong lớp, im lặng một cách bất thường. Nếu là hắn của trước đây, ắt hẳn sẽ nghĩ cách hại vị "nữ chính" nào đó hoặc ngủ. Nhưng Lâm Khanh hiện tại không ngu ngốc đến mức chủ động đi trêu chọc một nữ quỷ hàng thật giá thật. Chết một lần là đủ rồi!

Đang nhàm chán ngồi xoay bút thì cảm giác lạnh buốt từ phía sau khiến hắn bỗng chốc ngồi thẳng. Tiếp xúc đủ lâu khiến hắn về cơ bản có thể phân biệt được người và quỷ dù không dùng đến thị giác. Hắn không dám quay đầu lại, chỉ có thể cúi đầu giả vờ không có chuyện gì. Hắn chắc chắn đó là một con quỷ khác vì nữ quỷ Hạ Như đang ngồi ở phía trên hắn. Trong lòng Lâm Khanh đổ một tràng mồ hôi lạnh, tay càng nắm chặt con dao trong lạnh lẽo trong tay áo. Tiết học đi qua, buổi học kết thúc và Lâm Khanh là người rời khỏi lớp học sau cùng vì hắn phải làm trực nhật. Đi dọc hành lang vắng vẻ, cảm giác lạnh lẽo liên tục truyền đến cho hắn biết con quỷ vẫn còn đó. Hắn cật lực khắc chế bản năng của cơ thể, không để bản thân run rẩy hay vì tò mò mà quay đầu lại, sẽ chết a....

_

_

Người Hát Rong:

.......................................

Ngươi có sao không vậy?

* Kẻ độc hành bóng đêm*: Ý ngươi là gì?

Người Hát Rong: ý ta là mặt ngươi đang nứt ra kìa!

Kẻ độc hành bóng đêm: // Đưa tay sờ mặt khiến vết nứt càng lan rộng//

Quả thật!

Người Hát Rong: Linh hồn ngươi xảy ra vấn đề?

Kẻ độc hành bóng đêm: //Gật đầu// Đang nứt ra!

Người Hát Rong: Ngươi còn bao nhiêu thời gian?

Kẻ độc hành bóng đêm: Ta cũng không biết........

Người Hát Rong: ............

_

_

Chân hắn tự động bước nhanh hơn, lòng thầm mong sớm được rời khỏi ngôi trường quái quỷ này. Nhưng đời nào có như mơ, con quỷ gọi hắn lại. Lâm Khanh sững người, cơ bắp toàn thân căng cứng. Hắn vội cúi xuống, giả vờ thắt dây giày, biện minh cho hành động sững lại vừa rồi. Nhưng câu nói tiếp theo của con quỷ triệt để vạch trần hắn.

- Tôi .... biết ..... cậu ..... nhìn ...... thấy ...... tôi........

Biết mình bị lộ, Lâm Khanh tay nắm chặt con dao mổ trong tay áo, từ từ quay đầu lại. Quỷ thi thoảng sẽ gọi tên con người hoặc quơ tay trước mặt họ để thử nhưng sẽ không bao giờ gọi đích danh một người. Con quỷ đang nói chuyện với hắn.

Quay đầu lại, đối mặt với Lâm Khanh là một nữ quỷ mặt đồng phục học sinh nhưng là loại đã ngưng sử dụng mấy năm trước. Mái tóc đen dài rũ rượi che phủ cả gương mặt. Cả người đầy máu, đôi chân nhìn như đã gãy nát còn cánh tay nhuốm máu thì vẫn đang nắm chặt thứ gì đó.

- Cô muốn gì?

- Giúp ..... tôi ..... trả ...... thù......

- Hả!?

- Đi ..... theo ..... tôi .......

Đôi chân tưởng chừng như đã gãy nát của nữ quỷ phóng nhanh trên hành lang, thẳng khi ra khỏi dãy nhà. Lâm Khanh đơ ra một vài giây rồi nhanh chóng đuổi theo. Hắn theo nữ quỷ lên sân thượng của dãy nhà cũ, nơi đã bị bỏ hoang gần mười năm nay.

Nữ quỷ đứng bên mép tường, tựa như sắp rơi xuống nhưng sau cùng vẫn đứng vững vàng ở nơi đó. Gió làm thổi tung mái tóc đen dài, làm lộ ra gương mặt nhỏ dính máu. Lâm Khanh chỉ lẳng lặng đứng đó, không nói gì.

- Tôi ...... tên ..... Mạn ..... Thanh .........

- Lâm Khanh!

- Tôi.....biết........

Nữ quỷ đứng trong gió, mở miệng kể cho Lâm Khanh nghe một câu chuyện xưa cũ. Về một thiếu nữ ngây thơ tin vào tình yêu nào ngờ lại bị tra nam lừa, trở thành tiểu tam phá hoại một cuộc tình. Thiếu nữ khóc cạn nước mắt, mở miệng giải thích không ai tin. Bị làm nhục, chửi rủa, bắt nạt, cô gái bé nhỏ cứ vậy chịu hết mọi tai tiếng dù chẳng làm gì sai. Cô gái có một gia đình trọng nam khinh nữ, một cặp cha mẹ đổ hết mọi tội lỗi lên đầu cô. Thiếu nữ mệt rồi, chẳng có tia hi vọng nào dành cho cô cả. Bắt nạt tiếp tục diễn ra, thiếu nữ ngây thơ xinh đẹp ngày nào rơi vào trầm cảm. Một ngày, lũ bắt nạt kéo cô gái nhỏ lên sân thượng, ép cô nhảy xuống. Thiếu nữ rơi giữa không trung trừng mắt nhìn nụ cười của lũ giết người. Cô gái đã chết, đôi chân gãy nát, cả người đầy máu nhưng đôi mắt vẫn mở to, tràn ngập giận dữ và oán hận. Thiếu nữ oan uổng không thể siêu thoát, hoá thành nữ quỷ. Nhìn thấy kẻ sát nhân dùng tiền thoát tội, nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của cha mẹ, nhìn kẻ tội đồ sống tốt. Nữ quỷ oán hận không làm được gì, ngày ngày tích trữ oán giận chờ ngày phục thù.

Thời gian trôi đi, nữ quỷ vẫn ở đó, bất lực nhìn chằm chằm sự thay đổi của ngôi trường. Cho đến khi nàng nhìn thấy Lâm Khanh.....

- Cậu .... rất ...... giống ..... một ..... con ..... quỷ ......

- Tôi!!! Giống quỷ!?

- Phải ..... cậu ..... rất ..... giống ..... nhưng ..... cũng ...... không ...... giống.......

- Ý cô là gì?

- Cái.....tên......

- Hả?

- Cậu ..... có ..... tên......

Ý của cô ta là gì? Hắn biết bản thân không giống người bình thường nhưng chưa bao giờ nghĩ bản thân là quỷ. Ý là, hắn còn sống mà, quỷ là sinh vật đã chết, tim hắn còn đập thì sao có thể là quỷ được chứ!

Không để Lâm Khanh tiếp tục bổ não, nữ quỷ giải thích:

- Linh.....hồn......gắn ......liền ..... với....cái.....tên... Đánh....mất ..... tên....tương.....đương...... đã.....mất.....đi.....linh....hồn..... Tôi..... không......hại..... người .....vô.....tội....là....do.....còn.... giữ..... được....tên.... của..... mình......

Lâm Khanh dường như đã hiểu ra vấn đề, hắn là hai linh hồn được khâu lại với nhau nhưng hai linh hồn ấy lại có cùng một cái tên nên hắn vẫn giữ lại được bản ngã, thậm chí là kết hợp cả hai lại với nhau. Điều này giải thích cho rất nhiều chuyện.

_

_

Người Hát Rong: Tên à......tên của chúng ta là gì nhỉ?

Kẻ độc hành bóng đêm: không nhớ được......

Người Hát Rong: Bao lâu rồi?

Kẻ độc hành bóng đêm: //Lắc đầu tỏ vẻ không nhớ//

Người Hát Rong: //Trầm ngâm một lúc rồi gục mặt xuống bàn//

_

_

- Cho tôi một lí do để giúp cô đi, chúng ta chỉ mới gặp nhau vài phút trước thôi đấy!

- Giúp.....tôi......tôi....cho....cậu ....thứ....chống.....lại...lũ....quỷ .....mất.....tên.....

- Thành giao! Kẻ thù là ai?

- Ba......người......đã.....giết..... tôi.......

• Lệ Hà - giáo viên dạy văn trường đại học X, bạn gái tên tra nam từng lừa Mạn Thanh.

• Cẩm Bình - hiện là tiếp viên hàng không, bạn thân Lệ Hà.

• Dương Tự - trưởng phòng công ty Y, tra nam trong lời kể.

- Cô muốn trả thù kiểu gì? Đau khổ, mất hết tất cả hay chết?

-Chếtttt.......

Một chữ này, nữ quỷ đặc biệt nhấn mạnh, để Lâm Khanh nhận thức rõ cái gì gọi là oán hận đến cùng cực.

- Hiểu rồi hiểu rồi, có gì bọn chúng vừa thấy là nhận ra cô không?

Nữ quỷ giơ tay lên, để lộ thứ cô ta vẫn luôn nắm chặt trong lòng bàn tay, một chiếc kèn Harmonica dính máu.

- Tiếng..... Harmonica.....

- Còn thổi được không?

- Được.......

Tiếng kèn Harmonica vang lên, hòa vào trong gió. Đầy hận thù và ai oán như tâm hồn của một thiếu nữ bị lừa tình, ép chết. Lâm Khanh nhanh chóng ghi âm lại. Không cho những kẻ tội đồ kia sợ hãi tột cùng trước khi chết thì không xứng với những gì chúng đã gây ra.

- Được rồi! Như vậy là ổn!

- Cậu.....định...làm....gì......

Trên mặt Lâm Khanh lại mang theo ý cười nhàn nhạt nhưng lại trông mưu mô hơn rất nhiều.

- Cô sẽ sớm biết thôi!

Bạn đang đọc Quỷ Pháp Sư sáng tác bởi HellVeles666

Truyện Quỷ Pháp Sư tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HellVeles666
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.