Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xương Lưu Ly, bọn cường hào (2)

Phiên bản Dịch · 1288 chữ

Hắn lấy năm mươi văn tiền đặt lên bàn, nhẹ giọng nói:

- Chắc ông chủ nhìn cũng biết tôi là đề kỵ ở Bắc Trấn phủ ti, trong túi không có nhiều ngân lượng, đồ cổ tôi thích chỉ để ngày thường đặt trên tay thưởng thức cho đỡ buồn chán. Tôi không cần bút tích của danh gia, cũng không cần lai lịch kinh người, xin hỏi ông có con đường nào đáng tin cậy có thể đề cử cho tôi không?

Ông chủ quán trà nở nụ cười, bụng nghĩ thầm đây là kẻ hiểu chuyện, bèn giới thiệu:

- Tiểu lang quân, ngươi hỏi đúng người rồi, đồ cổ đúng không, thường có hai đường.

- Một là vật phẩm ở những ngôi mộ mới được khai quật, giá cả thì khó nói, một số thì rất đắt một số thì lại rất rẻ, giá cả dựa vào chất lượng và lai lịch. Cậu qua cửa trước, đi về phía tây đến miếu Thành hoàng, đừng vào cửa hàng Đỏ phải tìm cửa hàng Đen ấy.

- Hai là đá thô đào trong rừng sâu núi thẳm, cắt ra có loại hàng trăm năm, thậm chí hàng nghìn năm. Chỉ có điều hên xui lắm, bất kể tán gia bại sản hay phất lên trong một đêm là chuyện thường. Đó là nơi lui tới của các ông lớn, quan to hiển hách trong triều, tiểu lang quân, cậu không đấu lại nổi.

Kỷ Uyên suy nghĩ một lúc, nói cảm ơn rồi đứng dậy rời đi.

Kiếp trước hắn đã gặp không ít người giống ông chủ quán trà, dựa vào năng lực quan sát mạnh để kiếm tiền.

"Cũng do hôm nay mình mặc Vân Ưng bào, nếu mặc y phục thường ngày tình huống có lẽ sẽ khác."

Kỷ Uyên mỉm cười, kiểu nghe ngóng tin tức ở quán trà này không khác gì tài xế taxi giới thiệu quán xá cho khách vùng khác của ở kiếp trước.

Nếu hắn là một con dê béo, chỉ sợ sẽ bị dẫn vào một cửa hàng lòng dạ hiểm độc nào đó để làm thịt rồi.

"Đường lối giang hồ từ cổ chí kim đều có điểm giống nhau."

Kỷ Uyên mò mẫm mười lăm lạng bạc nhét trong ngực, quyết định đến miếu Thành hoàng ở phía tây thử vận.

Lời ông chủ quán trà nói rất đúng, đổ thạch* không phải trò chơi người bình thường có thể chơi được.

*Đổ thạch: là hoạt động mua và cắt nguyên thạch để lấy phỉ thúy. Nếu cắt ra được phỉ thúy tốt thì sẽ trở nên giàu có, ngược lại không có phỉ thúy thì sẽ táng gia bại sản.

Đi qua hơn mười sạp thư họa, cửa hàng đồ cổ, Kỷ Uyên còn chưa tới miếu Thành hoàng thì nửa đường đã bị một khung cảnh náo động trên đường thu hút.

Chỉ thấy cửa Vân Đình trai danh tiếng lẫy lừng đầy ắp người, một người đàn ông trung niên mặc cẩm bào đứng lỗi lạc, trước mặt có một án thư làm bằng gỗ hương.

Người đó trải một bức thư họa, cất cao giọng nói:

- Chư vị, vị khách này nói bức 'Bạch cốt Bồ Tát cực nhạc dạ yến đồ' này là bút tích thực của Quỷ tiên Thẩm Hải Thạch 150 năm trước, mong Vân Đình trai làm giám định. Hôm nay đúng lúc tôi rảnh rỗi nên đành thay mặt cửa tiệm nói đôi lời với mọi người.

- Mọi người xem đi, bút pháp này khoa trương, mơ hồ, không theo khuôn mẫu, phác họa ra phong thái yêu ma của bạch cốt Bồ tát, khiến người ta nhìn thấy thì kinh hãi, muôn vàn ma quái bên dưới cũng không giống nhau, mỗi con đều rất thật, đúng là một bức... sao chép hiếm có!

Người vây xem vốn dĩ đang nghe say sưa ngon lành, kết quả không ngờ Dung nhị thiếu gia của Vân Đình trai lại nói đó là hàng giả?

Tất cả xôn xao!

Trong đó người đau khổ nhất, đấm ngực dậm chân không ai khác chính là vị thương khách mua bức tranh với giá 370 lạng bạc.

Gã ta tức giận chửi bằng giọng Lĩnh Nam:

- Tên khốn đáng chết, dám lấy tranh giả lừa ta, đừng để cho ông đây gặp được ngươi! Nếu không ta nhất định sẽ lột da rút xương ngươi để xả mối hận này!

Ở xưởng Lưu Ly ai chẳng biết bản lĩnh giám định bảo vật của Dung nhị thiếu gia.

Nếu y đã đánh giá là phóng tác thì tương đương với việc đưa ra kết luận, khỏi cần ôm mộng nữa.

Lúc này, một giọng nói bất ngờ vang lên giữa đám người xem náo nhiệt:

- Làm thế nào để Dung nhị thiếu gia kết luận đây là tranh phóng tác?

Người đàn ông trung niên mỉm cười, tác phong nhanh nhẹn, y tự tin nói:

- Như chúng ta đã biết, Thẩm Hải Thạch tinh thông yêu ma quỷ quái, ba kiệt tác được công nhận là xuất sắc nhất được lưu truyền qua từng thời kỳ đó là 'Bạch cốt Bồ Tát cực nhạc dạ yến đồ', 'Mỹ nhân họa bì đồ', 'Thiến nữ u hồn đồ'.

- Tất cả đều u ám âm trầm, khung cảnh đậm chất ma mị, thường chỉ có tác dụng sưu tầm, không thể dùng để trấn trạch, e sẽ dọa đến người khác, rước thứ không sạch sẽ. Cũng vì vậy, giá trị những bức tranh của Thẩm Hải Thạch rất khó để kết luận.

- Bút pháp cuộn tranh phóng tác này rất tinh xảo, gần như có thể tráo giả với thật, là một kẻ lành nghề. Nhưng hắn đã bỏ qua một điểm, Thẩm Hải Thạch không chỉ thạo vẽ tranh mà còn là một bậc thầy khắc triện!

- Mỗi một bức tranh ông ta đều phải để lại con dấu tên riêng đặc biệt, hình dạng như hoa văn đám mây, gần như đã đạt tới tinh túy như phù chú của Đạo gia, người ngoài khó có thể bắt chước được.

Sau khi thao thao bất tuyệt xong, người đàn ông trung niên được gọi là "Dung nhị thiếu gia" giơ ngón tay lên chỉ vào chỗ dấu ấn phía dưới bức tranh.

Đúng thật là nó không giống với các đặc trưng đã nói trước đó.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, thán phục nhãn lực của Dung nhị thiếu gia cao minh.

- Vậy theo quan điểm của Vân Đình trai thì bức tranh giả này đáng giá bao nhiêu?

Giọng nói trong trẻo kia lại vang lên.

- Hàng thật và hàng giả khác nhau một chữ, chênh lệch nhau rất xa. Nếu là bút tích thật, có thể bán được khoảng năm sáu trăm lạng bạc, còn phóng tác... Mười lạng cũng đắt.

Dung nhị thiếu gia nhíu mày, ánh mắt quét xuống, phát hiện đó là một đề kỵ trẻ tuổi mặc Vân Ưng bào.

Thì ra không phải kẻ được thuê để phụ họa à?

Màn náo nhiệt này đến nhanh mà đi cũng nhanh.

Chuyện nhìn lầm rồi bị lừa vào tròng ở xưởng Lưu Ly thì chẳng có gì mới mẻ.

Đồ cổ là cái nghề như thế, nếu không có đủ bản lĩnh thì chỉ có thể làm dê béo chờ bị làm thịt.

Thương khách Lĩnh Nam kia chỉ đành tự nhận mình xui xẻo. Ông ta cất món đồ giả đó đi, vừa mới bước ra khỏi cửa trước đường lớn, đã bị Kỷ Uyên gọi lại:

- Người anh em này xin dừng bước, tôi muốn mua bức tranh này.

Bạn đang đọc Quỷ Thần Thế Giới, Ta Có Thể Sửa Chữa Số Mệnh (Dịch) của Bạch Đặc Mạn A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhanmeden
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.