Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 57: Goddess of Time

Tiểu thuyết gốc · 3084 chữ

(nhạc theme: "Equilibrium", Final fantasy 14)

[Anh nói… chúng ta phải chiến đấu với thần á!?]

Tôi sốc ngay sau khi người phụ nữ đó tự giới thiệu. Goddess of Time, Cosmo, người phần nào chịu trách nhiệm sự kiến tạo thế giới song song này, nơi mà raw magic tồn tại. Và nếu đúng như cách giới thiệu, cô ấy là chủ nhân khái niệm của thời gian, thứ đơn vị để đo đạt những quá trình trước và sau của mọi thứ nơi này! Và giờ đây, bọn tôi đang trên núi Dandendong, nơi mà kẻ đại diện cho thời gian ấy đang cư ngụ!

“Có gì không ổn à?”Alex vẫn bình thản với rìu và súng trong tay.

[Điên rồ quá luôn còn gì!] tôi hoảng loạn đáp bằng thần giao cách cảm.

“Coi nào, chẳng phải nhiều game rpg cuối cùng luôn đi chiến với thần suốt sao?” Artisan đó lấy game ra làm ví dụ.

[Đây éo phải game!] tôi phản bác cái logic vô lý đó. [Thêm nữa, cô ấy đâu giống như thật sự là kẻ thù của chúng ta hay nhân loại đâu chứ!]

“Đừng vì nghĩ kẻ thù thân thiện mà cho rằng là người tốt.” Alex phản bác.” Nếu ngươi không đủ dũng khí làm việc này thì đừng mơ mộng làm anh hùng nữa.”

[Ngươi có thật sự hiểu hành động của bản thân đang làm sẽ dẫn tới điều gì không, Alexander Cleverwork của xứ Wisdomia?] Cosmo hỏi lần nữa mà xác minh.

“Ta biết và điều ta làm là để ngăn mấy kẻ vô năng chỉ lãng phí sức mạnh để giúp thế giới nhanh tới tận thế hơn!” Alex cười nhăn răng đầy sát ý.

[Ngươi là phàm nhân thông minh, nhưng ta không hiểu nỗi tại sao ngươi lại có suy nghĩ méo mó đến thế.] Goddess of Time giơ thanh kiếm sáng rực về phía Alex. [Thế nhưng, với vai trò của một vị thần phải bảo vệ tương lai nhân loại và thế giới, ta buộc phải thực thi!]

“Thích thì nhích đi, đừng già mồm hoài trừ khi ngươi éo đủ khả năng!” Artisan đó quát lên gây hấn.

“Vào tư thế sẵn sàng thôi.” Eve nói với gương mặt nghiêm nghị.

“Grah!” Yhi cũng gầm gừ chuẩn bị nghênh chiến.

[Alex, rốt cuộc anh muốn làm gì mà hành xự chẳng khác gì kẻ xấu vậy!?]

Càng nghe cuộc đối thoại, tôi càng thấy quá nhiều sự mâu thuẫn trong đó. Quá khó để biết được ai thật sự đúng sai ở đây!

“Rốt cuộc là sao đây Han?” Iro nhìn sang tôi cũng rối bời không kém.

[Tôi chịu…] tôi đáp một cách khó khăn.

“Thật sự càng nghe thì sếp chúng ta sus vờ lờ.” Dta bình luận.

“Sao chúng ta không cứ đập cho xong rồi hỏi tiếp, dễ mà?” Anna nói như thể đúng rồi.

[Đó xem ra không phải-]

Rầm

Bịch

Xoẹt

“… Huh?!”

Cái chớp mắt tiếp theo, tôi thấy Cosmo đã tiếp cận trước mắt tôi. Nhìn sang hai bên, tôi đã thấy một đống thịt bấy nhầy vốn trước đó là nơi Alex đứng, cạnh anh ta là mớ sắt vụn. Những người còn lại thì đều đã nằm bất tỉnh trên đất!

“…UAAAAAAH!”

“DORA!”

Tôi vội phản ứng và triệu hồi Sabata ra phản công. Không rõ chuyện gì đã diễn ra ngoài việc đây là một cuộc tấn công!

Keng

“Cái!?”

Lưỡi kiếm của Sabata bị chặn lại bởi một hiệp sĩ tự đâu hiện ra. Một hình bóng hiệp sĩ cao lớn, mang đôi cánh trăng và vẫng hào quang trên đầu. Trong tay là thanh kiếm tỏa sáng đang chắn lại lưỡi kiếm từ Spirit hiệp sĩ của tôi!

[Ngươi không cần phải làm thế đâu.] Cosmo lên tiếng, hiệp sĩ của cô ta rút kiếm lại rồi biến mất.[Thắng bại đã rõ rồi, hãy đưa những kẻ đó về nơi ngươi thuộc về đi, LHAn của xứ Australia.]

“…”

Tôi sợ hãi cùng cực, chỉ một khoảng khắc mà cả nhóm tôi đã bị đo ván, còn cô ta thì dễ dàng chặn đòn đánh từ Sabata. Sức mạnh áp đảo của một vị thần thế này thật quá phi lý!

[Ta hiểu ngươi đang rối bời và sợ hãi, nhưng hãy bình tâm. Một con người vẫn còn trái tim và ý thức công lý như ngươi, đừng đi theo tiếng gọi của thiên tài đã sa ngã kia.] Cosmo như đang nói lời khuyên. [Đi theo tiếng gọi từ trong chính con tim ngươi, chỉ cần hết mình vì ước nguyện của mình. Đừng thỏa hiệp cái ác và sự tàn nhẫn, chúng sẽ khiến ngươi gục ngã và đau khổ thôi.]

Nói rồi, Goddess of Time biến mất. Khung cảnh quanh bọn tôi trở lại khu rừng bình thường trước khi bước vào cột sáng khi đến núi Dandendong.

“…” Tôi vẫn chết lặng không rõ nên làm gì.

“Kiểm tra xem, đừng vội nản.” Sabata vẫn bình tĩnh nói.

“Phải…”

Tôi ráng kìm nén sự lo sợ và kiểm tra mọi người. Trừ những gì còn lại của Yhi và có lẽ là Alex ra, mọi người chỉ bị ngất, không có thương tích gì nghiêm trọng.

“Cô ấy thật sự nương tay với họ…?” tôi ráng phân tích dựa vào tình hình.” Nhưng với Alex và Yhi thì thật sự…”

“Cứ xách họ họ đến chỗ nào trú ẩn đã đi, để tránh quái vật quanh đây.” Spirit hiệp sĩ vẫn bình tĩnh đưa ra lời khuyên.

“…Phải.”

Tôi hít một hơi thật sâu, cất những gì còn lại của Yhi và Alex vào Bag of Holding. Những người còn lại, tôi vác Iro và Dta, Sabata thì ẵm Anna và Eve đi. Nhờ thể lực đã gia tăng từ dòng máu Troll và Gauntlet of Ogre Power, tôi có thể dễ dàng giúp Sabata hóa dạng lớn và đưa tất cả mọi người đi cùng lúc. May mắn là gần như không có quái vật nào lảng vảng quanh đây cũng như đường nhựa chưa bị phá hoại nhiều. Thành thử ra chuyến đi vòng về cũng không quá nhiều trắc trở. Mất một lúc, tôi tìm được một căn nhà cũ vốn là địa điểm du lịch, tôi liền đưa mọi người vào đó trú ẩn.

“Thật tệ khi mình chẳng có spell hồi phục nào…” tôi tạo ít nước ấm rồi lấy khăn chùi làm sạch mặt cho bọn họ.

“Yhi và Alex tuy bị hủy hoại, nhưng đừng vội mất hết hy vọng.” Sabata phân tích.” Ngươi nghĩ gã điên đó là kẻ sẽ lao mình vô chỗ chết mà không có kế hoạch à?”

“… Cũng có thể,” tôi ráng nhớ lại lời Alex.”anh ta nói cứ làm theo những gì chúng ta định làm. Đã thế còn khiêu khích Cosmo ra nữa…”

“Phải, rõ ràng là hắn có chuẩn bị hết rồi.” Spirit hiệp sĩ đó đáp.

“Chú vẫn bình thản được trong tình thế này…” tôi khâm phục phản ứng đó.

“Không hề… ta đã rất sợ…”

“Eh?”

Tôi ngạc nhiên khi nghe điều đó lần đầu từ Sabata, một tên Spirit hộ vệ dại gái, cứng đầu, liều lĩnh chẳng biết sợ chi. Ấy vậy mà… gã đang nói rằng sợ?

“Chú nói sao?” tôi hỏi bán tín bán nghi.

“…Khi thấy cảnh tượng cả nhóm dễ dạng bị hạ… cả cơ thể lẫn tâm trí ta hiểu rất rõ… đây đúng là thứ ngoài tầm nhân loại…” Sabata nói với giọng đầy lo lắng xen lẫn rung rung.

“Sabata?” tôi ngỡ ngàng hơn khi nghe những lời đó từ cái tôi anh hùng của tôi.

“Và rồi ngươi thấy rõ đấy! Một cái vung kiếm đã được rèn bằng ma thuật, dùng toàn bộ sức mạnh, toàn bộ những gì chúng ta đi được tới tận đây! Thanh kiếm đả thương được cả Fiend, Dragon, thậm chí là Abberation lẫn Undead!” Spirit hiệp sĩ đấm mạnh tới múc xuống đấy. ”Và chúng ta còn chẳng làm xước hay chạm nổi cô ta nữa!”

“…”

Tôi lặng lẽ vỗ vai Sabata. Lần đầu tiên cả hai bọn tôi hoàn toàn rơi vào tình cảnh bất lực về mọi mặt thế này. Sức mạnh không đủ, tài trí hạn hẹp, cảm giác chứng kiến tận mắt sự cách biệt lớn thế này đã tạo một vết thương trong tâm trí bọn tôi. Thần linh không thể nào vượt qua được…

“Liệu… chúng ta không nên đối đầu cô ta nữa là cách tốt nhất?” tôi hỏi ý kiến.

“Nó dễ hơn thật… nhưng ta không dám chắc… dù đúng về tình cảnh lẫn logic…” Sabata nói giọng ưu uất.

“Phải… nếu hành động của chúng ta lại không phải ngăn thế giới thoát khỏi diệt vong mà còn thúc đẩy nó thì…” Tôi dựa lưng vào tường mà bi than. “Rốt cuộc chúng ta nên làm gì đây…”

“Có chúa mới biết…” Spirit hiệp sĩ trả lời.

“Và một vị thần nào đó lại không phải đồng minh nữa…”

Tôi ôm mặt trước tình cảnh chỉ thấy bế tắc hơn. Nếu nghĩ theo hướng dễ dàng nhất hiện giờ, làm việc cho Alex để có magic tool giúp đi được sang thế giới khác, đưa những người quen và gia đình sang đó lánh nạn. Khi đó, dù ông sếp Artisan đó hay Cosmo đúng đi nữa, tôi và những người thân đều thoát được kiếp nạn…

“Chí ít… chúng ta cũng thành anh hùng của gia đình và bạn bè…” Sabata nói lời chua chát.

“Phải… một anh hùng chỉ có thể bỏ chạy…”

Tôi thở não nề khi lựa chọn tốt nhát lúc này lại là phải từ bỏ lý tưởng anh hùng. Tôi không đủ dũng khí lấy mạng mình cá cược với tương lai cả thế giới. Tôi không đủ sức mạnh để cứu được cả nhân loại. Và tất nhiên, tôi cũng không thể trở thành người anh hùng lý tưởng của tôi hay của Irina…

“Cái này làm nhớ cách sắp xếp lúc đi học ở trường ghê…” tôi bắt đầu suy tưởng.

“Về việc thay vì chọn mọi thứ thì nên ưu tiên thứ cần và khả thi nhất trước? Như môn nào nên ôn lúc nào để kiểm tra?” Sabata nói đúng ý tôi.

“Yeah… “ Tôi tạo ra cốc tre cacao nóng mà uống chầm chậm. ”Tham lam và cứng đầu vì lòng tự tôn là không nên mà…”

“Ugh…”

“Huh!?”

Tôi giật mình khi nghe tiếng rên rỉ. Mắt tôi liền lia qua và thấy Dta đang gượng dậy.

[Ổn chứ đồng chí!?] tôi vội đi lại lay dậy anh bạn Druid mới tỉnh.

“Ugh… ê ẩm thế…”Dta ngồi dạy với gương mặt không mấy thoải mái.

[Đồng chí có đau hay khó chịu gì nhiều trong người không?] tôi hỏi han tình trạng.

“Hơi nhức người chút… nhưng giờ thì tạm ổn.” Dta duỗi tay dưỡi người vài cái rồi quay sang tôi. ”Mà chuyện gì mới xảy đến? Sao chúng ta lại ở đây?”

[...Mọi người đều đã bị hạ đo ván…] Tôi chầm chậm nói trong khi chỉ tay sang những người khác còn chưa tỉnh.

[Và bọn ta mới vác cả đám tới đây tạm nghỉ chân.] Sabata tiếp lời.

“…Nhanh tới mức tui không hề hay biết luôn đấy…” Dta đi lại mọi người mà kiểm tra.”Có ai trong họ bị thương gì nghiêm trọng không?”

[Eve, Iro và Anna thì đều chỉ bị ngất giống đồng chí.] tôi trả lời. [Nhưng còn Yhi và Alex thì…]

“Hai người đó làm sao?” anh bạn Druid hỏi.

“…”

Tôi lặng lẽ lấy Bag of Holding và lấy ra những gì còn của hai người đồng đội đó. Một mớ vụn kim loại và một đống máu thịt…

“…Ổng tự tin thế thì tui nghi cái đống này không phải họ đâu.” Dta tự tin trả lời.

[…Hy vọng là thế.] tôi không nghĩ ra được lý do nào hợp lý hơn nên đành tin vào suy nghĩ hợp lý nhất lúc này.

“Ugh…đau quá…”

[Miss Iro!]

Ngay khi cô nàng báo Barbarian mới tỉnh lại, Sabata liền lướt tới nắm tay cô ấy.

“Sao tôi lại ở đây? Vị thần đâu?” Iro vội gọi ra cây cung vào tư thế sẵn sàng, cả đôi tai báo của cô cũng dựng lên.

[Chúng ta đã thua, và chúng ta đang ở nơi trú ẩn.] Sabata đáp.

“…Làm thế nào và từ lúc nào!?” cô nàng Barbarian hỏi đầy bối rối.

[Chịu, không ai đủ sắc bén để biết được chuyện gì đã xảy ra lúc đó.] Spirit hiệp sĩ đưa ra nhận xét. [Nếu tính theo trường hợp Lady Cosmo có thể điều khiển thời gian như danh xưng thần của cô ấy. Có khi cô ấy đã bật Za Warudo (The World/thế giới)!]

“Thế giới?” Iro khó hiểu hơn khi nghe lời giải thích thiếu ngữ cảnh đó.

[…Ngắn gọn thì có thể cô ấy làm trò dừng thời gian, khiến mọi hoạt động lẫn nhận thức xung quanh của chúng ta trong suốt lúc đó là không xảy đến. Còn cô ấy thì hoạt động như bình thường…] tôi ráng giải thích dể hiểu nhất có thể.

“…Nghe hơi khó hình dung… nhưng nó dạng như là quá nhanh chúng ta không thấy hay hiểu kịp?” cô nàng báo Barbarian đưa ra so sánh.

[Phải, Miss Iro hiểu rất nhanh dù không rành mấy thứ khoa học đấy!] Sabata nói lời khen.

“Nếu như vậy… để tấn công được cô ta khó thật đấy…” Iro hơi cụp đôi tai báo lại mà nhận định.

[…Làm miếng taco bình tâm lại cái nào! Cả đồng chí nữa!]

Ngay lập tức tôi tạo ra mấy miếng bánh kẹp kiểu Mexico đưa cho Dta và Iro. Do họ không bị thương gì nghiêm trọng, một chút đồ ăn ngon sẽ giúp họ hồi sức và thoải mái hơn. Dù mới vài phút trước, tôi và Sabata đã suy sụp như tận thế tới nơi rồi. Ấy vậy mà khi thấy hai người bạn của mình vô sự và vẫn nói chuyện được bình thường, bọn tôi bất giác bình tâm trở lại.

“Mà phải rồi, trong lúc ngất, tui mơ thấy Cosmo có nói rằng tui được miền đất này lựa chọn mà trở thành một Druid.” Dta như thể nhớ ra điều gì đó trong khi đang ăn.”Và việc mượn sức mạnh miền đất này để giúp tương lai nhân loại, hay đợi chờ theo con đường tận diệt hoàn toàn do tôi tự quyết.”

[Huh mơ ư?] tôi ngạc nhiên nói.[Hay… đó thật sự là một lời mặc khải từ cô ta?]

“Có thể lắm, chứ bình thường là mơ thì tui biết rõ nó hư cấu rồi. Riêng lần này là siêu thật luôn.” Anh bạn Druid gầy ấy nói tiếp.

[…Iro có thấy gì trong lúc ngất không?] Tôi quay sang hỏi.

“Hmmmm…” Iro đung đưa đuôi báo suy nghĩ trong khi miệng đang ăn miếng bánh taco.” hình như… tôi thấy người phụ nữ đó nói rằng, đi cùng LHan có thể giúp tôi đạt được nguyện ước của mình. Song cũng đồng thời sẽ gặp rất nhiều thử thách, trắc trở.”

[Nghe cũng vất vả phết…] tôi khẽ nhận xét.

“Xin lỗi vì đã không thể giúp được gì khi nãy.”

Đột ngột tiếng Eve cất lên. Bọn tôi quay sang thì thấy cô gái robot ấy đã ngồi dậy và đi lại bọn tôi!

[Lady Eve đã dậy và rạng ngời ~.] Sabata phấn khởi kêu lên.

[Phải rồi Eve!] Tôi nhanh chóng hỏi sự tình.[Alex và Yhi đều bị tan nát như thế kia! Họ liệu còn cứu chữa được hay có phương án gì khác không!?]

“Xin đừng quá lo lắng, Mr Han.” Eve nói lời trấn an.” Đầu tiên, tôi sẽ chở mọi người về lại căn cứ trước. Nếu cần, tôi sẽ nói trên đường.”

[… tôi hiểu rồi.]

Và như thế, Eve gọi chiếc xe đã bị bỏ lại lúc nãy, nó tự động chạy đến chỗ bọn tôi. Cô nàng robot cứ thế mà lái xe chở bọn tôi xuống khỏi núi Dandendong và trên đường trở về nhà.

“Vậy ông sếp đã tiên liệu vụ này rồi à?” Dta lên tiếng hỏi.

“Ngài ấy không nói gì nhiều ngoài việc cứ làm theo kế hoạch đã đề ra.” Eve vừa lái xe vừa nói. “Ngoài ra, tôi cũng an tâm khi mọi người đều không bị thương tích gì nghiêm trọng.”

[Vậy còn Alex và Yhi?] tôi hỏi lại vấn đề.

“Sau vài giờ thì sẽ biết.” cô nàng robot nói thêm “Bởi theo bình thường, Master Alex bị thế này không phải vấn đề lớn.”

[…Vậy sao.]

Nghe Eve nói vậy cũng khiến tôi cũng yên tâm phần nào. Có lẽ đúng như Dta nói, ông sếp Artisan của tôi dự trù sẵn những việc này rồi. Có lẽ việc khiêu khích và để bị giết bởi Cosmo cũng là một phần kế hoạch anh ta.

[Xin lỗi vì tôi cũng muốn đãi Eve thứ gì đó ăn uống lắm, nhưng tôi không tạo được xăng dầu hay nhiên liệu ma thuật nào.] tôi nói với chút thấy có lỗi.

“Xin đừng bận tâm, tôi nạp năng lượng mặt trời và gió mà.” Eve giơ ngón cái lên dù biểu cảm lạnh như băng không đổi.

“Vậy tạm thời mọi thứ đều ổn cả rồi nhỉ? Gã quái nhân hai chân thì không vấn đề gì, chúng ta thì vẫn lành lặn, thế cũng xem là một dạng chiến thắng.” Iro nói với sự lạc quan và đung đưa đuôi.

“Cũng đúng, sống sót sau một trận chiến dù kết quả thế nào thì cũng là thắng lợi rồi.” cô nàng robot cười nhẹ.

“Khi có kế hoạch tiếp theo hiệu quả nữa thì coi là đại thắng.” Dta nói ý kiến.

Và cứ thế, bọn tôi trở về cùng với Anna vẫn đang ngủ ngon lành và đợi chờ Alex trở lại để bàn tiếp kế hoạch. Dù rằng nỗi lo về định mệnh thế giới, tương lai nhân loại, việc mình làm là đúng hay sai vẫn đè nặng trong tâm trí tôi. Dẫu vậy, khi thấy mọi người, nó trao cho tôi niềm tin rằng con đuòng này không sai.

Bạn đang đọc Sabata Saga Other Sides sáng tác bởi mario140296
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mario140296
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.