Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 65: No fear, no pain

Tiểu thuyết gốc · 3193 chữ

(nhạc nền: Great Grey Wolf Sif - Dark Souls Soundtrack)

[Ngươi là!?] tôi vội đề cao cảnh giác và dùng thần giao cách cảm.

[Ta là Bael, Bronze General (tướng lĩnh đồng), và là một Duke (công tước).]

Tên Devil đáp bằng thần giao cách cảm. Hắn to lớn, ngoại hình có phần giống bò như Minotaur nhưng có tóc đỏ dài, mặc trên người bộ giáp half plate sắt với trong tay là cây chùy gai. Dù giống bò, song khuôn mặt dữ tợn và nghiêm nghị hơn hẵng Minotaur. Theo sau hắn là cả một đao quân gần 60 tên Bearded Devil!

“…Một Duke!?”

Tôi ngớ người ra khi một Devil cấp độ Archdevil (tổng lãnh ác quỷ), những kẻ đứng trên cả những Greater Devil (quỷ cấp cao) và đứng đầu Nine Hells lại tới đây! Mọi thứ càng tệ hơn khi hắn có hẵng đạo quân Bearded Devil theo sau!

“Chà, đông phết đấy.” Skoll nói với giọng điềm tĩnh, song khuôn mặt cô nhóc trở nên nghiêm túc rõ ràng.

“Mọi người, đừng lơ là cảnh giác!”

Amore kêu lên, 4 người còn lại đều chuẩn bị vũ khí. Cả Irina cũng rút khẩu súng và cắm vào ống nghiệm mới sẵn sàng nghênh chiến. Tôi thật sự đang lo sợ khi lực lượng hai bên quá chênh lệch!

[Ngươi cũng như đám Bearded Devil, tới đây xâm chiếm Plane này?] tôi ráng bình tĩnh mà hỏi.

[Phải, đồng thời mang về chiến thắng và vinh quang cho chúa tể Asmodeus là nhiệm vụ của ta.] Bael trừng mắt nhìn tôi.[Ta đã nghe ngươi từ chối lời đề nghị quy phục trước các chúa tể Nine Hell.]

[Phải.]

Tôi đổ mồ hôi lạnh. Giây tiếp theo, Bael đột ngột xuất hiện ngay trước mặt tôi!

[Vậy thì ta sẽ hạ ngươi, bắt ngươi làm thuộc hạ, nhà vô địch!]

POW

Bael nhẹ nhàng vung một chùy hất cả người tôi bay đi. Tôi bị văng vào một tiệm gần đó, cánh cửa nơi đó nát bét, còn tôi thì bất động hoàn toàn cùng cơ thể đầy thương tích!

[…Đó là tất cả những gì ngươi có sao, nhà vô địch?]

Bael nói với giọng thất vọng. Khuôn mặt cả nhóm trở nên tái mét khi tên Archdevil đó đứng gần. Sự hiện diện của hắn khiến mọi dây thần kinh và bản năng sống còn của họ bị kéo căng cực. Hơi thở của họ như bị tước đi, mạch máu của họ như bị đông cứng lại.

“BIẾN ĐI!”

Phừng

Skoll thổi ra ngọn lửa nóng ngang mặt trời vào Bael. Thứ mà cô ta đã nuốt chửng trong thời kỳ Ragnarok của thần thoại Bắc Âu.

[Dùng lửa để giết kẻ sinh ra từ lửa Nine Hell à? Đó là lựa chọn không khôn ngoan đâu.]

Bael ung dung bước ra từ ngọn lửa của Skoll. Sinh vật sinh ra từ nơi sông lửa, nước độc, núi băng như Nine Hell thì rất khó bị giết.

POW

Skoll không chút nao núng lao vào dùng vuốt cào. Bael giơ chùy lên thủ thế và bị đẩy lùi, song không có thương tích gì nghiêm trọng.

“Mau đi chữa trị tên Han đó đi! Ổng không cầm cự được lâu đâu!”

“Em nói phải!”

“Mọi người, chuẩn bị nghênh chiến!”

Lời cô nhóc sói khiến Irina bình tĩnh lại. Amore cũng vực lại tinh thần và kêu lên với bốn người đồng đội.

[Ngươi xem ra cũng là một chiến binh mạnh mẽ. Inflict Wound (gây thương tích)] Bael mỉm cười rồi vung chùy mang hào quang tím u ám.[Ta sẽ khiến ngươi thành người của quân đội ta, sói Giant!]

“Lấy mạng ngươi ra mà đặt cược đi!”

RẦM

Skoll phóng như bay tới vồ bằng cả hai vuốt. Tên Archdevil mặt bò vung chùy phản công khiến tạo ra vụ va chạm làm rung chuyển cả khu vực.

Phập

“LHan, anh nghe em nói chứ!? LHan!?”

“Hah!”

Irina vội lấy ống kim tiêm chích một phát vào cổ tôi. Các vết thương từ xương gãy và cơ bị rách đều được liền lại, hơi thở của tôi cũng hoạt động!

“Anh còn chỗ nào không ổn chứ?” Irina nhìn tôi đầy lo lắng.

“…Anh còn thở, còn gỡ!” tôi giơ ngón like lên, bất chấp khắp người vẫn còn ê ẩm vô cùng.

“Đừng cố quá sức!” thiếu nữ Alchemist ráng vác cánh tay của tôi mà đỡ dậy.”Chúng ta nên nói họ tìm đường rút lui thôi!”

“…Ugh!”

Ngay khi tôi ráng đứng dậy theo Irina, bỗng dưng cặp găng Gauntlet of Ogre Strength, một Bag of Holding, da và mắt tôi bắt đầu bốc cháy!

“AAAAAAAH!”

“LHAN!? Chuyện gì thế này!?”

“ANH… KHÔNG BIẾT!”

Cả người tôi bắt đầu bốc cháy mà không rõ nguyên nhân. Ngọn lửa như đang muốn nuốt chửng tôi, Irina vội đặt nhẹ tôi xuống rồi lấy một ống nghiệm ra đổ lên tôi.

“Sao lửa lại không tắt!?”

“Ugh…”

“LHAN!”

Cô gái Alchemist ấy nhanh chóng chuyển sang lấy tấm rèm cửa rồi phủ lên tôi. Song cả ngọn lửa không hề suy yếu đi. Cứ như thể nó không thể bị dập tắt, và đặc biệt chỉ muốn thiêu cháy tôi! Cơn đau của nó kèm sức lực mới chỉ hồi phục đôi chút sau khi cận tử, tâm trí tôi bị căng tột độ!

--- ---

[Đậu phộng, thế beep nào mà có nhiêu ngươi cũng phản công ngon ơ vậy!?]

Tôi nhớ cảnh tượng này, lúc tôi là một Golem trong Subla game. Và đây là một trong những trận đấu khó nhằn nhất với tôi. Một kẻ thù có Relic chiến binh, giúp hắn henshin (biến hình) với sức mạnh của bọ phân, nhờ đó mà phát nào hắn đấm cũng mạnh kinh dị! Với cái thể lực nâng và kéo gấp 1141 lần trọng lượng cơ thể, và người đàn ông thì lực đấm trung bình cũng độ 160kg – 204kg thì lực nâng của tên này có khi cũng trên 91 tấn, hoặc lực đấm có khi trên 200 tấn!

“Chỉ cần ta hoặc ngươi đấm trúng một phát chuẩn xác, trận đấu sẽ kết thúc. Đâu có gì khác biệt. Còn ngươi thì nên cận chiến thì hơn, mọi đòn tấn công tầm xa của ngươi rất thiếu hiệu quả.”

Gã vai u thịt bắp ấy bình luận khi biết sức mạnh Relic của tôi, Relic của những pháp sư, và của tôi là khả năng điều khiển đất và nước. Thế nhưng, Relic của tôi vốn chỉ là một mảnh từ Relic của Irina, nên dùng sức mạnh chỉ được ở phạm vi chạm. Đòn tấn công tầm xa của tôi không hiệu nghiệm với kẻ thù mạnh thế này. Thế nên, chỉ còn đòn cận chiến với khả năng phân rã mọi vật chất - khả năng cơ bản từ Relic của pháp sư mới hiệu nghiệm! Dù tôi đã chơi rất nhiều đất đá ráp lên cơ thể mình để như lái Gundam, hoặc bắn vô số phát đại bác đá, chế tạo bom mìn, lập đủ hố bẫy, bắn đá lên trên làm mưa thương, đóng băng sàn gây trơn trượt, chông băng hoặc đá mọc từ đất, “laser” nước, ấy vậy mà cũng không có cách nào đả thương được gã Kamen Rider bọ phân này!

[Ngươi nói là muốn chiến đấu một cách thượng võ, thế beep nào đi bắt cóc Irina huh!?] tôi chuyển sang dùng võ mồm vì đánh nhau thấy không lại.

“Ta làm thế chỉ để đảm bảo ngươi không chạy trốn. Mục đích ta tới đây chỉ để được tỉ thí với ngươi, Golem hùng mạnh và có trí tuệ. Gây hại phụ nữ và trẻ nhỏ không phải cách làm của ta.” hắn nói rõ ý đồ của trận đấu này cũng như mục đích bản thân. “Dẫu trí tuệ và sức mạnh ngươi đã thể hiện rõ qua việc hạ những đồng nghiệp của ta. Thế nhưng, xem ra đây là giới hạn của ngươi.”

[Thử thêm là biết ai ăn thôi!] tôi nói lời cà khịa, với hy vọng sẽ khiến hắn mất bình tĩnh và lộ sơ hở.

“…” Hắn im lặng rồi xúc đất lên to khủng khiếp mà chọi tôi.

[Ha, ngươi ngáo lắm mới đi xài đồ thế này để tấn công ta!]

Tôi dễ dàng dàng phá tan tảng đá chỉ bằng một đấm, thứ hoàn toàn thuộc sự kiểm soát của tôi, đặc biệt là tầm gần!

Rầm

[Quá dễ-]

POW

[… huh!?]

Ngay khi tôi một phát phá tan tảng đá như đấm miếng xốp, giây tiếp theo mới là thứ tôi không ngờ tới. Phía sau tảng đá, tên vai u thịt bắp đó đã tiếp cận và dùng tay bổ đôi làm hai bên đối xứng nhau!

“Ngươi giấu lõi của mình chỗ thú vị đấy.”

Hắn nắm lấy lõi Golem của tôi giấu ở hạ bộ. Thứ được làm từ thiết bị radio đặc biệt có gắn mảnh Relic!

[Cái beep!?] tôi ức lên mà chửi, khổ thay giờ tầm nhìn tôi chẳng khác gì con cá trên thớt cả!

“JONATHAAAAA!”

Irina đã kêu lên tên tôi, không phải vì sợ hãi hay tuyệt vọng vì sự an toàn của cô ấy, mà cho tôi. Cho một kẻ mà về mặt kỹ thuật là alien (người ngoài hành tinh) chỉ phượt cùng vài tuần. Tôi không nhớ rõ lần ấy… tôi đã thắng như thế nào…

“LHan… làm ơn hãy mở mắt ra đi!” Giọng Irina cất lên.

“Irina!?” Tôi bất chợt thấy khuôn mặt của cô ấy đang ở rất gần.

“May quá… anh tỉnh lại rồi…”

Cô bạn gái Alchemist của tôi mừng rỡ mà rơi lệ. Xem ra… tôi đã ngất khi bị cháy bởi ngọn lửa kỳ lạ... Tôi nhận ra bản thân đang nằm phía dưới, còn cô ấy của tôi đang!

“Chuyện gì đang diễn ra vậy?” Tôi bối rối khi không hiểu nguyên do nào mà hai người bọn tôi đang trong tư thế này.”Anh đã ngất bao lâu rồi?”

“…Hãy chạy đi, Han…” Irina cười nhẹ với khuôn mặt có vẻ yên tâm xen lẫn mệt mỏi.

“Huh-“

Bộp

Ngay khi hết câu, cô ấy ngã vào tôi. Khi ráng quan sát xung quanh, tôi mới thấy sau lưng Irina là một cây thương, và nó đang đâm xuyên qua lưng cô ấy, cây thương của Bearded Devil! Irina đã bảo vệ tôi trong lúc tôi bị ngất đi!

“IRINA!” Tôi vội ngồi dậy và đỡ cô ấy. “ĐỪNG NGẤT! HÃY RÁNG GIỮ TỈNH TÁO!”

“Em xin lỗi… vì chỉ có thể làm được thế này…” Irina mỉm cười đầy tiếc nuối.

“ĐỪNG TỪ BỎ!” Tôi kêu lên đã ráng động viên cô ấy trong khi ráng tìm cách

“CHỊ IRINA!”

Skoll kêu lên đầy đau đớn. Kể cả khi khắp người cô nhóc sói là đầy thương tích, song cảnh tượng Irina đã ngã xuống xem chừng đau đớn hơn rất nhiều.

[Đó là cái giá cho việc chống lại ta, cũng như ráng đi cứu kẻ yếu hơn trong vô vọng.]

Bael nói một cách điềm tĩnh. Dẫu đã giao chiến với Skoll một lúc, nhưng thương tích trên người tên Archdevil lại không nhiều. Các vết cào và cắn do cô nhóc sói gây ra đều đang dần lành lại!

“TA SẼ XỬ LÝ NGƯƠI SAU!”

Skoll bay tới hướng bọn tôi nhằm ứng cứu. Thế nhưng…

[Lựa chọn không thuộc về kẻ yếu.] Bất thình lình, Bael đã xuất hiện ngay trước mặt Skoll mà chắn đường.

“TÊN QUỶ KHỐN NẠN!”

Đôi mắt cô nhóc sói đỏ rực tràn ngập sát ý, cô điên cuồng tấn công tên Archdevil hòng giải vây cứu Irina. Những người khác cũng không khá hơn, họ bị áp đảo và đang dồn vào ngõ cụt.

“HAHAHAHAH, giờ đã thấy lựa chọn của ngươi ngu ngốc thế nào chưa? Nhà vô địch ngáo!” Bearded Devil cười phá lên mà nói móc tình cảnh của bọn tôi.

“…”

“Sao thế? Sốc quá không lựa nổi lời à?” Tên Bearded Devil khác cầm lên cây thương giơ lên cao.”Nếu cần thì để ta giúp ngươi đoàn tụ với con bé dưới Nine Hell!”

Vút

Bộp

Cây thương vốn nhắm vào cổ họng tôi được phóng đi. Thế nhưng, một thứ lướt qua đã làm chệch hướng bay của nó cắm vào bức tường gần đó.

“Hm? Mày phóng tầm gần thế mà cũng trật à?”

“Vô lý, tao đâu có nhắm kém thế!?”

“Hm? Hắn đang bốc khói màu xanh gì thế?”

Đám Bearded Devil tranh luận với nhau hiện tượng lạ đó. Song nó không quan trọng với tôi, ưu tiên lúc này là tính mạng của Irina!

[Mimic! Mau đưa ta thuốc chữa trị cho Irina, ngay lập tức!]

“Woof!”

Mimic nhảy tới chỗ tôi, cùng trên người người đầy vết trầy bởi đám Bearded Devil. Cái rương sống ấy liền phun ra cho tôi một lọ thuốc. Bởi lẽ, Mimic là một sinh vật có thể đổi dạng, các spellcaster thường dùng chúng như chó canh kiêm luôn túi chứa đồ!

[Mày làm tốt lắm.] Tôi đặt lọ thuốc cạnh mình, một tay đỡ Irina với tay còn lại nắm chặt cây thương đang đâm cô ấy. “Sẽ hơi đau chút đấy Irina…”

Phập

“Agh!”

Sức tôi không cách nào rút nó ra được, như thể sức lực tôi đã tụt mạnh sau khi tỉnh lại. Ngay lúc đó, một cách tay đen xuất hiện mà rút cây thương khỏi Irina một cách nhanh gọn. Giây tiếp theo, một cánh tay đen khác hiện ra nhanh chóng khâu lỗ thủng ngay lưng và bụng cho cô gái đang cận tử. Tuy chưa kịp hiểu hoàn toàn là gì, nhưng tôi biết được cánh tay ấy đang thực thi mong muốn của tôi. Ngay lập tức, tôi đổ lọ thuốc vào vết thương đã khâu lại, máu đã ngừng chảy và miệng vết thương đã liền lại.

“May quá…” Tôi thở phào nhẹ nhõm khi Irina đã an toàn khỏi tình cảnh cận tử.

“Xem ra chúng ta quá nhân từ với hắn rồi.”

“Xử hắn thôi!”

Đám Bearded Devil thấy diễn biến khả quan bên tôi mà khó chịu. Chúng bắt đầu tiến bước với cây thương trong tay, khuôn mặt đầy vẻ đe dọa.

[Trông chừng Irina giùm ta.]

“Woof!”

Mimic sủa lên một cách đầy tự tin sau mệnh lệnh của tôi. Khi đám Devil đó đồng loạt lao tới, một cánh tay to lớn dựng tấm khiên lên mà hất đi!

Kong

“WACHA!” Âm thanh lớn kêu lên cùng với lúc tấm khiên hất chệch hướng những cây thương.

“Cái quái gì thế!?”

“Thứ spell gì thế này!?”

“Ngươi là thứ linh hồn gì đấy!?”

Từ hào quang bao bọc tôi, một hiệp sĩ to lớn bước ra. Vẫn là Spirit hiệp sĩ to lớn nhưng đồng thời cũng rất khác. Không phải bộ giáp vàng hay xanh, mà là một bộ giáp bạc, không phải chiếc mũ sắt tròn mịn hay có sừng nữa, thay vào đó là có một búi lông dài như tóc phía sau đầu cùng khăn choàng đeo trên cổ. Spirit hiệp sĩ đó không xách cây kích rìu thương hay thanh trường kiếm nữa, mà là một cây kiếm lưỡi rộng lẫn to hơn hơn, và dài gần bằng gã hiệp sĩ! Cả tấm khiên cánh dièu cũng đủ cao ngang vai hắn!

“Ta, Sir Sabata, hiệp sĩ của xứ Anor Londo, đã có mặt!” Spirit hiệp sĩ đó vác thanh kiếm lớn trên vai cùng tấm khiên lớn trong tay.

“Chú luôn biết lúc xuất hiện phết.” Tôi cười mỉa mai.

“Anh hùng luôn biết thời điểm mà ~.”

Sabata vẫn lạc quan, song có gì đó cũng rất khác. Từ trong phần mặt đen thui của chiếc mũ sắt, hai đốm sáng đỏ bừng lên như cặp mắt.

“VÀ GIỜ LÀ ĐẾN LÚC LŨ FIEND TỤI BÂY PHẢI TRẢ GIÁ! CHO VIỆC LÀM HẠI WAIFU CỦA TA!” Sabata nói rống lên như chiến binh điên cuồng chỉ muốn đồ sát kẻ thù.

“Chú bỏ đoạn sau là nghe ngầu hơn đấy.”

Tôi quăng ánh nhìn về phía kẻ thù. Không nói thêm lời nào, Sabata hành động theo ý tôi mà lao đến vung kiếm. Sabata thể hiện thể lực gần như không thua gì Skoll lúc nãy đã làm. Một cú vung kiếm cũng khiến cho một nhóm Bearded Devil chật vật vô cùng, kẻ bị thương, kẻ bị đẩy lùi, có cả kẻ bị ngã hoặc gãy vũ khí! Khác hẵng hình dáng hiệp sĩ to lớn hồi trước, Sabata hiện giờ vung vũ khí nhanh gấp 4 lần! Đã thế sức mạnh còn vượt trội hơn luôn!

“Ugh!”

“Linh hồn đó khỏe thế!?”

“Đừng hoảng, chúng ta đông hơn hắn!”

“Bao vây hắn đi!”

Shriek!

Cluck cluck cluck!

Đám Imp và Abyssal Chicken nghe lên mà bắt đầu bay quanh tấn công Sabata. Song dù có mổ, dùng kim chích, hay cào kiểu nào cũng không sướt nổi Spirit hiệp sĩ.

RẦM RẦM

“GEEEEH!”

Sabata xoay mạnh thanh kiếm rồi đập mạnh cả kiếm lẫn khiên xuống đất. Đòn tấn công mạnh và tạo lực khiến lũ Fiend nhỏ đó bị đẩy lùi dễ dàng, một số bị chết nữa! Đám Bearded Devil lợi dụng thời cơ đó tính tấn công tôi, song cũng bị chiếc xe tăng di động tự xưng là từ Anor Londo ủi phát một ngon ơ!

“TẤT CẢ TẬP TRUNG, NHÀ VÔ ĐỊCH GIỜ LÀ MỤC TIÊU CẦN ƯU TIÊN LOẠI BỎ!”

Tên Bearded Devil kêu lên, gần 60 tên Devil đó bắt đầu chú ý và tụ tập lại. Sabata lùi bước, một con ngựa có cánh như Pegasus xuất hiện từ hào quang của gã. Con ngựa đó còn lớn cả Sabata nữa, tôi cũng không tài nào hiểu nỗi từ đâu mà gã lại có nó. Spirit hiệp sĩ leo lên nó rồi kéo cả tôi và Irina lên.

“Làm sao mà cậu có thể- ah!”

“Bộ cậu là Paladin cấp cao à- Woah!“

Kế đó là 5 Sentai đã trọng thương kia được Sabata cưỡi ngựa lướt qua. Amore và Neji đều ngạc nhiên nhưng chưa kịp hiểu gì thì đã bị kéo lên ngựa. Tuy ngựa đã chậm đi khi hơi quá tải, song con ngựa vẫn đủ sức để chở bọn tôi lên trên nóc nhà. Sabata đặt bọn tôi xuống, nơi cách lũ Bearded Devil một quãng.

“Bọn chúng bỏ chạy kìa!” lũ Devil bặm trợn đó chỉ tay hướng bọn tôi.

“Bỏ chạy? Ta chỉ đang kéo đồng minh ra trước khi thanh trừng hết lũ dị giáo tụi bây thôi!”

Sabata hùng hồn đáp. Giây tiếp theo, con ngựa có cánh biến mất, cơ thể Sabata teo nhỏ lại với kích thước chỉ cao hơn tôi một chút. Thế nhưng, ngoại hình lẫn vũ khí của Spirit hiệp sĩ cũng đã thay đổi hoàn toàn! Một hình dạng tôi không thể ngờ trước!

Bạn đang đọc Sabata Saga Other Sides sáng tác bởi mario140296
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mario140296
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.