Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sáng tạo thân thể - Sáng tạo linh kỹ

Tiểu thuyết gốc · 2476 chữ

Phạt Thiên trầm ngâm, đúc lại thân thể, có vẻ là phương án tốt. Hắn cũng tò mò về cái thế giới này, hắn hiểu được, chỉ có tiếng nói khi là tu sĩ mạnh. Còn nếu không, hắn sẽ là một thằng ất ơ, một tên nhị thế tổ từ giờ cho đến chết. Không thể ra ngoài, với hắn là cực hình vì vậy, hắn đã quyết định.

“Hệ thống, đúc lại thân thể”

“cảnh báo: thân thể đúc lại sẽ có nguy cơ thập tử nhất sinh. Chủ nhân vẫn muốn đúc lại”

“Móa.. Còn có vụ này” – Phạt Thiên trợn mắt

“Chủ nhân, cái gì không qua thập tử nhất sinh thì không coi là thành quả. Ngài cũng đã từng chết một lần mà đúng không” – Hệ Thống khuyên nhủ

“Được làm đi” – Phạt Thiên cắn răng, hắn hiểu muốn có được cái tốt đương nhiên phải trả giá, hắn từng trải nghiệm. Dù sao đã chết 1 lần, thì dù chết thêm lần nữa cũng xá gì

“Keng… chủ nhân mời đưa ra yêu cầu sáng tạo thân thể” – Hệ thống bắt đầu lấy thông tin

Phạt Thiên ngẫm nghĩ, hiện tại, con người đang hấp thu linh lực một các không có hệ thống. Đa phần công Pháp ở Sát Gia yêu cầu việc hấp thu linh lực qua các giác quan, nhưng do cơ thể bị hạn chế, kinh mạch còn yếu nên đa phần từ mũi miệng và tai. Sở dĩ con người có thể điều động linh lực ra các chi nhờ mạch máu là do lực đẩy từ đan điền không lớn như lực đẩy từ thiên địa. Vì vậy việc hấp thu này rất chậm, đó là một phần nguyên nhân dẫn đến có người mất vài trăm năm thậm chí vài ngàn năm để đột phá.

“Hệ thống, gia cố mạch máu chịu được lực đẩy từ thiên địa, tăng sự co giãn lỗ chân lông ở biểu bì để tăng cơ quan hấp thu linh khí, gia cố các cơ quan còn lại để có thể tiếp nhận lực đẩy từ thiên địa. Gia trì đan điền biến thành đan điền trở thành màn lọc, lọc linh lực trở nên tinh khiết với tốc độ cao dựa vào quá trình sử dụng linh kỹ. Tăng khả năng đảm bảo tính ổn định của dòng chảy linh lực, đan điền có thể chịu đựng khi có lực đẩy mạnh, các cơ quan có thể xúc tiến quá trình phóng xuất linh lực ra ngoài khi vận chuyển công pháp, co dãn để có thể thích nghi với quá trình vận chuyển linh lực”

“Leng…Hệ thống tiếp nhận thông tin, sau khi phân tích, có thể đúc thành cơ thể với yêu cầu này, Bắt đầu phá thể”

“Đùng… Đùng….Đùng..”

“Aaaaaaaaa”

Mặc dù biết trước sẽ rất đau, nhưng hắn không ngờ, tất cả mọi cơ quan trong cơ thể hắn bắt đầu nổ mạnh, đầu hắn trong vài giây đầu còn cảm giác đâu đớn, nhưng sau vài giây cảm giác đau đớn tiêu biến. À không, phải gọi là quá đau nên không còn cảm giác đau nữa. Mắt hắn bắt đầu dại đi, mùi máu tanh thoang thoảng đâu đây khiến hắn như muốn nôn. Nhưng sao, không thể nôn được, phần bụng của hắn đã dần nổ nát, mọi cơ quan nội tạng không còn. Sau vài chục giây, hắn bắt đầu mơ hồ, không còn phổi để hô hấp, không còn máu huyết để lưu thông, vậy mà hắn vẫn sống là một kỳ tích

Buồn cười, hắn bắt đầu hiểu cảm giác của những người bê thuốc ở kiếp trước, thì ra cảm giác này là như vậy. Hắn thấy rõ tổ tiên đang vẫy tay với hắn. Tổ tiên của ai thì hắn không rõ. Tưởng mọi chuyện coi như xong thì…

“Bùm…”

Da của hắn nổ nát, thịt cũng không còn, xương cốt lộ ra trắng phếu. Chỉ còn 1 tia linh hồn nhìn vào bộ xương kia, sinh cơ dần trôi tia linh hồn mờ nhạt dần, hắn nghĩ “Thôi xong, chơi dại rồi”. Nhưng hắn cố trấn tỉnh, từng giây trôi qua, hắn càng cảm thấy mệt mỏi, nhưng mong muốn sống, khát vọng sống còn trỗi dậy để hắn giữ cho mình một tia thanh tỉnh, hắn không muốn sự ưu ái cuối cùng bị lãng phí.

Không để hắn lo lắng, linh hồn của hắn bị hút vào bộ xương, sau đó cơ thể bắt đầu lấy linh hồn là trung tâm hội tụ trở lại. Không lấy vài hơi thở, một cơ thể mới được hình thành, hắn có thể cảm nhận rõ ràng, cao hơn, da dẻ mịn màng hơn đẹp trai hơn. Nội tạng trong quá trình tái tạo và hoàn thiện, hắn cảm nhận được nội tạng của trước khi đúc thể và sau khi đúc thể là hoàn thành khác nhau. Thậm chí hắn còn có ý nghĩ, có thể ăn trọn một chiếc xe hơi tông trúng mà không bị gì. Hắn nhìn xuống hạ bộ, holy shit, nó to hơn rất nhiều.

“Ký chủ, đây là phần thêm ngài có hài lòng không” – Hệ thống cười tà, Phạt Thiên cũng hết chỗ nói, ai đời lại đi thưởng thêm chỗ đó, mà cũng tốt. 30 năm vì công việc không màn nữ sắc, nay cũng nên nếm trải vị đời

“Chưa xong đâu chủ nhân, chuẩn bị tới phần quan trọng” – Phạt Thiên mặt hiện lên thần sắc kinh hoảng, nhưng không đợi hắn đợi lâu, cơ thể hắn bắt đầu đau nhức như hàng ngàn hàng vạn con kiến bò ra. Các lỗ chân lông bắt đầu co rút rồi dãn ra. Cảm giác vừa ngứa vừa đau

Chưa hết 4 giác quan mắt mũi, miệng, tai lưỡi đều bắt đầu bị đau rát. Ban nãy hắn bị đánh phá lục phụ ngũ tạng không đau đớn là vì sốc. Nhưng khi xúc giác trở lại, hắn mới cảm nhận được. Kinh mạch thì khỏi nói, hắn cảm giác như có vật gì đang nong kinh mạch của hắn ra, đã vậy các thành kinh mạch nóng rát như bị lửa đốt. Cảm giác khiến hắn khóc không được cười không xong. Cảm giác này kéo dài 15 phút. Nhưng hắn cảm nhận vài vạn năm trôi qua.

“Keng…Đúc thể hoàn tất, chúc mừng chủ nhân có thân thể mới + 100 điểm sáng tạo”

“Keng…Chúc mừng chủ nhân đã đủ ngộ tính, lập tức thăng cấp từ ngộ tính “Phàm” lên “Ngộ”. Điểm hiện tại cần đạt để đến lượt thăng cấp tiếp theo: 5000 điểm”

Phạt Thiên vô lực nằm dưới đất, hệ thống đưa ra thông tin nhưng hắn không còn sức lực để gượng dậy. Nhưng dù vậy, đầu óc hắn bắt đầu được khai sáng, dù hắn không hiểu nguyên nhân gì, nhưng hắn có thể cảm thấy, nếu cho hắn đọc lại tàng thư các của Sát Gia hắn có thể dùng ra 1 ngày để tiêu hóa toàn bộ.

“Ầm…”

“Thiên nhi, ngươi sao rồi” – Tiếng cửa phòng mở toang thô bạo. người đến là Ngọc Hân, phía sau còn Ngọc Hinh mang nét mặt lo lắng. Nhìn thấy Phạt Thiên nằm dưới đất, hơi thở yếu ớt, đôi mắt nàng bỗng nhiên rơi lệ, nàng không hiểu đây là cảm giác gì, nhưng cảm thấy trong lòng quặng đau, khó thở cực kỳ.

“Mãu thân, Ngọc Hinh tỷ tỷ” – Phạt Thiên yếu ớt lên tiếng

“Được rồi, ngươi lên giường không nên nói chuyện” – Cả 2 đỡ hắn lên giường nằm, hắn đã quá mệt mỏi sau một quá trình phá thể và đúc thể. Cơ thể hắn rã rời, mệt mỏi thiếp đi. Trong mơ, hắn nghe phụ mẫu nói gì đó, còn có tiếng thở dài của ngoại công và gia gia. Cửu cửu cũng tức giận la hét. Nhưng hắn không có sức để mở mắt.

2 ngày sau….

Sau một giấc ngủ dài. Hắn đã tỉnh, bên cạnh hắn, Ngọc Hinh đang ngủ gật. Đầu đặt lên giường, đôi mắt xinh đẹp của nàng giờ đã thâm quầng, có lẽ đã phải cực khổ thức đêm. Dù sao nàng cũng là một thường nhân. Không có linh lực duy trì, thì thể trạng không thể chịu nổi. Phạt Thiên, ngồi dậy, hắn không còn đau đớn, cơ thể tràn trề năng lực. Hắn giờ mới có thể nhìn kỹ Ngọc Hinh

Ngọc Hinh dáng người cao, da trắng, đôi mắt to tròn, cánh môi mỏng mang đến nét đẹp nhẹ nhàng nhưng đầy mị hoặc. Dù hơi gầy nhưng không thể không cảm thán khi nàng có một bầu ngực hơi to so với thân thể. Nhưng cái hắn thích nhất là tính cách, cô nàng này rất kiên nhẫn với Phạt Thiên, ôn nhu diệu dàng, chăm sóc hắn từng ly từng tý. Đến lúc đối mặt cái chết, nàng cũng liều mình bảo vệ hắn. Phạt Thiên yêu thương vuốt nhẹ lên gò má trắng hồng của nàng. Bỗng nàng giật mình, hơi mệt mỏi ngước lên.

Nàng kinh ngạc khi thấy Phạt Thiên đang dùng đôi mắt trước nay chưa từng có nhìn nàng, nàng ngây ngốc, đôi mắt chứa đựng sự yêu thương, cưng chiều, hơi thưởng thức. Nàng dậy sóng, sợ nhìn lầm dụi dụi đôi mắt tròn nhìn lại, vẫn là ánh mắt ấy. Nàng tự nhủ, đây là Phạt Thiên ngốc mà nàng biết sao. Hay hắn không phải Phạt Thiên, nghĩ đến đây, nàng bỗng hoảng sợ, lắp bắp lên tiếng:

“Ngươi…Ng…Ngươi là ai? Ngươi không phải Phạt Thiên. Ngươi là ai”

“Ngọc Hinh tỷ tỷ, ta là Phạt Thiên, tỷ nói gì vậy” – Phạt Thiên thấy không ổn, vội vàng giả ngu hỏi

“Không, Phạt Thiên mà ta biết sẽ không bao giờ nhìn ta như thế” – Ngọc Hinh dù sợ vẫn đanh thép khẳng định

“Ngọc Hinh tỷ nói gì ta không hiểu” – Phạt Thiên ngây ngô hỏi, vẻ mặt vô tội

“Ta và Phạt Thiên cùng nhau lớn lên, ta chăm sóc hắn từ khi còn nhỏ, tính cách của hắn ta rất rõ. Đặc biệt đôi mắt hắn nhìn ta, bao nhiêu lần ta thấy, không lẽ còn sai sao. Ta không sai. Ngươi nói đi, ngươi là ai, Phạt Thiên đâu. Nếu không nói rõ, ta dù có chết cũng phải để gia chủ giết ngươi, cứu Phạt Thiên về” – Ngọc Hinh hăm dọa, giọng nói tràn đầy cứng rắn khiến Phạt Thiên giật mình, trong ký ức cũ, hắn không nhớ Ngọc Hinh còn một mặt này. Bỗng hắn bật cười

“Hinh tỷ, 3 năm trước ta nhờ ngươi canh giúp ta để ta đi ăn trộm chiếc bánh mà gia gia thích ăn nhất trong ngày thọ của ông”

“4 năm trước ta từng một lần ngã xuống hồ nước, là tỷ không tiếc mình cứu ta”

“Đặc biệt là, 6 năm trước, ta và tỷ cùng tắm chung, tỷ có một nốt ruồi son ở mông nha”

Phạt Thiên kể ra những thứ dựa theo ký ức cũ. Ngọc Hinh tròn xoe mắt thẫn thờ không lẽ nàng đã sai. Không, đôi mắt ấy không giống Phạt Thiên các nói chuyện cũng không giống. NGọc Hinh trừng mắt nhìn chằm chằm Phạt Thiên khiến hắn không thoải mái.

“Ngọc Hinh tỷ, ta có một bí mật, mong tỷ giữ kín. Lần trước, khi tỷ ngất đi, ta được một cao nhân cứu giúp. Hắn giúp ta khai thông linh trí, nên ta mới có tư duy của hôm nay” – Phạt Thiên bịa ra một câu chuyện cũ mèm nhưng có vẻ nó hiệu quả

Ngọc Hinh sóng mắt lưu chuyển. Cố nhìn xem thật giả trong câu nói, nhưng nàng suy nghĩ, nếu hắn giả mạo thì không thể có ký ức, mà có cũng không chi tiết đến vậy. Nàng tranh đấu, rất gay gắt trong tư tưởng không biết nên tin là thật hay không. Bầu không khí quỷ dị bao trùm. Lâu sau đó nàng mới run giọng lên tiếng:

“Th…Thật sao”

“Thật nêu không sao ta có thể thoát chết. Tên kia sao lại bỏ chạy. Mục tiêu của hắn là ta. Chỉ có một nguyên nhân, hắn đã chết ta mới còn sống” – Phạt Thiên hùng hồn đưa ra lời lẽ

“Vậy..Vậy ngươi…vậy…” – Nửa ngày nàng ấp úng nói không ra câu. Phạt Thiên cũng bật cười

“Ta vẫn là ta, vẫn là Phạt Thiên của Hinh tỷ tỷ, chỉ có điều, để tránh địch nhân lại dòm ngó. Tỷ giúp ta giấu kín bí mật này” – Phạt Thiên nghiêm túc, hắn nói nửa thật nửa giả. Thật là tránh địch nhân dòm ngó, giả là hắn không muốn lộ diện quá sớm tránh bị nghi ngờ

“Được…ta …ta giúp ngươi. Ta ra ngoài trước” – Ngọc Hinh bỏ chạy ra ngoài, hiển nhiên đang khó chấp nhận, Phạt Thiên lắc đầu cười, nhưng hắn không sợ Ngọc Hinh bán đứng hắn vì cô nàng này rất thướng hắn.

“Hệ thống, bắt đầu sáng tạo công pháp – mở ra Sáng Tạo vô hạn linh kỹ” – hắn muốn nếm thử một lần sáng tạo công pháp

“Keng…mời ký chủ đưa ra yêu cầu”

“Vũ kỹ tu luyện dựa trên hấp thụ linh lực. Hấp thụ dồn ép linh lực từ thiên địa linh khí, vận chuyển linh lực vào đan điền dựa trên cơ sở thân thể, đẩy mạnh quá trình hấp thụ qua các cơ quan. Hỗ trợ chắc lọc linh lực tinh khiết cho đan điền. Khi linh lực hạ thấp dưới 50% quá trình hấp thu và vận chuyển đẩy mạnh gấp 10 lần. Quá trình phóng xuất linh lực có thể xuất hiện trạng thái bùng nổ, tức tung ra một đòn với nồng độ linh lực cao nếu mức linh lực dưới ngưỡng 60%”

Hắn đã tính kỹ, Hiện tại hắn cần nhất là linh lực. Phải để nguồn linh lực dồi dào và liên tục nếu muốn chiến đấu và bùng nổ linh lực sẽ là một đòn dồn toàn bộ linh lực vào một chiêu. Điều này phải có cơ sở là cơ thể của hắn chịu được việc nén và đẩy mạnh phóng xuất của linh lực và hắn đã tính toán khi đúc thể. Đó sẽ là đòn trí mạng bất ngờ, vì không ai có thể làm điều đó và nếu có thì cơ thể của hắn sẽ bị phá hư trầm trọng, còn hắn thì không

“Keng….Xét thấy ký chủ đủ cơ sở và điều kiện hợp lệ. Bắt đầu sáng tạo..”

Bạn đang đọc Sáng Tạo và Nghịch Tu sáng tác bởi TrieuSon123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TrieuSon123
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.