Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sau cơn mê

795 chữ

- Tử Lam Tiêu , ngươi liền tỉnh dậy , dẫn ngươi đi ngắm hoa đoà được không , ?

- Lam Tiêu , Lam Tiêu , Lam Tiêu .... không được chết

- Lam Tiêu

Hàng loạt kí ức chạy trong đầu hắn rốt cuộc là cái gì , còn có người cứ gọi mãi tên Tử Lam Tiêu , Tử Lam Tiêu là ai ? Hắn có cảm giác như mình hoàn toàn rơi từ chiều không gian này qua chiều không gian khác rất khó chịu . Hình ảnh chạy xoẹt qua não hắn cứ như đèn kéo quân , không rõ là gì , chúng rất mờ , như hàn vạn mũi kim đâm vào đồng tử hắn , ngăn cản hắn nhớ lại những hình ảnh ấy .

Rồi như ở cuối đường có một tia sáng rất nhỏ , lập loè lập loè . Hắn chạy điên cuồng đến nơi toả ra thứ ánh sáng diệu kì đấy , rồi hắn vấp ngã , lại đứng dậy chạy tiếp , ánh sáng ngày càng gần hơn , đến khi hắn hoàn toàn như rơi vào trạng thái lưng lơ trên không trung , khó chịu "A" môt tiếng , chậm rãi mở mắt .

-" Tít , tít , tít,...

Máy móc vang đều chậm rãi , đập vào màng nhĩ Tử Lam Tiêu lùng bùng , làm hắn chẳng thể nào tập trung được , mơ mơ hồ hồ nhìn khung cảnh trước mặt

- Trần phu nhân cứ yên tâm. thiếu gia sẽ sớm tỉnh lại , bác sĩ nói chỉ va chạm một chút , truyền nước biển hai tiếng đồng hồ sớm sẽ không sao nữa .

Hắn nghe có người nói chuyện ở ngoài , nói to lắm , nhưng lọt vào tai hắn lại là những âm thanh đơn điệu không mang ý nghĩa gì hết . Tử Lam Tiêu lấy hết sức mình , " A " lên một tiếng , thu hút sự chú ý của bác sĩ ở ngoài . Có người thấy thế liền la lên

- A , cậu Trần tỉnh rồi , tỉnh rồi kìa

Trần phu nhân xông vào đầu tiên , nắm lấy tay hắn , khẽ lay

- Con trai , con trai , may mắn quá , đã tỉnh rồi , còn đau chỗ nào không , đói bụng không , mẹ mua chút thức ăn nhẹ cho con nhé ...

Hàng loạt câu hỏi đập vào đầu hắn , Tử Lam Tiêu không thu nhận hết được , chỉ ngu ngơ nhìn gnuowif trước mặt , lát sau lại chậm rãi nhấc cánh tay đầy vết kim tiêm của mình lên , gãi gãi đầu

- Bà , bà là .... tôi có quen bà sao ?

Trần phu nhan tái mặt , lắc lắc cnahs tay con trai , gấp gáp đến muốn khóc

- Con trai , con trai , mẹ là mẹ con , đừng làm mẹ sợ . Bác sĩ , ông đã nói sau phẫu thuật sẽ không để lại di chứng mà

Bác sĩ cẩn thận kiểm tra lại sĩ số , sau đó đưa hình ảnh siêu âm cho Tử Lam Tiêu , chỉ vào một cục u rất ngộ nghĩnh trong não hắn , ôn tồn

- Cậu Trần , chúng tôi phát hiện cậu có một thuỳ não dư , chèn ép dây thần kinh . Nhưng không sao , chúng tôi trong quá trình phẫu thuật đã sớm lấy hết độc trong thuỳ đó , thời gian trôi qua sẽ làm thuỳ não dư tan biến , trong thời gian này , cậu sẽ bị mất trí nhớ tạm thời, nhưng không sao sẽ sớm hôig phục lại được thôi

Tử Lam Tiêu gật đầu có lệ , sau đó lại nhìn sang người đang lắc lắc lắc cổ tay mình

- Vậy , dì .. là mẹ tôi sao ?

Y Trân gật mạnh đầu , vuốt tóc con trai

- Đúng, ta là mẹ của con , không nhớ cũng chẳng sao , sao này dù gì cũng nhớ lại được .

Tử Lam Tiêu bối rối , hắn thậm chí không biết tên của mình là gì , lúc hôn mê hình như còn có cả giác trên thế giới này hắn cái gì cũng không biết , mục đích hắn tồn tại là gì , bao nhiêu tuổi , đến từ đâu ,thứ ngôn ngữ mà hắn sử dụng , trí óc như là của một đứa trẻ sơ sinh mới vừa sinh ra . Nhưng khi tiếp nhận thân thể này , kí ức trong đầu chạy xẹt qua một cái , tiếp nhận toàn bộ chi trong một giây ,... cứ như,... cứ như hắn đã tồn tại từ rất lâu rồi , cảm giác một ngóc ngách đều rất quen thuộc

Bạn đang đọc Sau trọng sinh vẫn muốn thương (thượng) em của Ái Tử Lạp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mshbalf
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.