Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sinh Tồn Trong Rừng

Phiên bản Dịch · 2329 chữ

Đây là đâu?

Khi tôi mở mắt. một khung cảnh choáng ngợp hiện ra. Thứ tôi đang đặt chân lên là một tán cây,… giữa lưng chừng một cây cổ thụ.

Xúc cảm rõ ràng nhất là sự ẩm ướt bao quanh lấy bộ đồ bệnh nhân tôi đang mặc. Sự mát lạnh của cơn mưa tiếp xúc với da thịt làm cho tôi nhận ra thế giới này không phải là giấc mơ.

Chỉ ít phút trước, tôi vẫn còn nằm dài trên giường bệnh chuẩn bị cho một cuộc xạ trị định kì. Vậy mà chỉ vài giây sau, tôi đã ở nơi này.

Tại sao tôi lại ở một nơi như vậy?

Tôi nghĩ rằng tôi đã thấy sự việc này ở đâu đó, nhưng tôi không chắc đó có phải là sự thật hay chỉ là ảo giác của quá trình xạ trị. Nhưng tôi cảm thấy cơ thể mình hoàn toàn khỏe mạnh. Đúng, là sự khỏe mạnh thực sự, thứ đã lâu tôi đã không còn cảm nhận được.

Không có sự đau đơn của căn bệnh ung thư, tuy cơ thể vẫn gầy gò như trước nhưng không cho thấy sự mệt mỏi đuối sức nào. Trong trạng thái nửa ý thức tôi dần nhận ra những gì trước mắt là thật, thì tôi cũng không có bất kì ý tưởng nào.

Toàn bộ cơ thể tôi bắt đầu gột rửa dưới cơn mưa. Cảm nhận sự mát lạnh mà nó mang lại, thật lâu chưa được hít thở không khí ngoài trời đúng nghĩa.

Tôi nên làm gì đây?

Tuy tôi trở nên khỏe mạnh, nhưng trong hoàn cảnh này, rồi tôi cũng sẽ chết. Đầu tiên là chết vì lạnh, sau đấy sẽ là thức ăn, thú dữ,.. đây là những việc cơ bản để sinh tồn.

Trước tiên tôi phải tìm nới trú ẩn trước đã.

Tôi leo xuống phía dưới, chân trần áp vào đất, mát lạnh. Cây to chăn đường, xung quanh chỉ toàn bụi rậm, mưa ở rừng làm tầm nhìn hẹp đi nhiều lắm, tôi có cảm giác mù mịt bở chỗ nào nhìn cũng như nhau.

Tôi chọn hướng về phía cao để đi, bởi khi ở vị trí cao, tôi sẽ quan sát rõ hơn khu rừng và định vị được bản thân sẽ cần đi đâu. Tôi chọn một cây dài, ngang tầm ngực vừa để phòng vệ, mở đường vừa có thể là cây gậy giúp tôi leo nếu như mệt.

Khá may cho tôi là trời đang đổ mưa nên tôi không sợ bản thân bị khát. Nhưng quan trong nhất bây giờ là phải tìm được nới trú ẩn, rừng mưa như hiện tại chắc chắn chênh lệch nhiệt độ sẽ cao, đến tối chắc chắn còn lạnh hơn nữa.

Thở sâu nào.

Tạm thời, chưa xuất hiện thú dã thú.

Mưa đã ngớt được một lúc và tôi đã đi được một đoạn đường khá dài. Bản thân đã thấm mệt trước cơn mưa cùng với đuối trước phương hướng mà tôi chọn. Càng lên cao, tôi càng thấy bước chân nặng nhọc. Tôi quyết định sẽ dừng chân lại ở đây.

Nếu như ở trong rừng: “Tuyệt đối đừng đi lang thang.”

Tôi đã hiểu được vấn đề này, phải có sức khỏe, sức lực. Như bản thân hiện tại, nếu như gặp một con chó thôi tôi cũng không chắc thắng được.

Vì không thể lập tức tìm lối thoát, tôi chọn thân cây to bị đổ làm nới trú chân. Tôi dùng gậy đập gẫy những cây nhỏ làm một vùng trống, sau đó xếp những cành cây lớn tạo thành khung rồi che chắn bằng những lớp lá cây.

Tôi tập trung những cành nhỏ hơn gia cố lại, bẻ những cành câu nhiều lá nhất phủ lên trên, một lớp, hai lớp,.. mỗi lúc một dày, sau đấy gia cố bằng dây leo to bằng nhón út, và phải cắt bằng những mảnh đá.

Sau đấy chọn được một cành to rậm rạp bị gãy do mưa làm một vật cản trước cửa để chặn gió với giữ nhiệt.

Tôi bắt gặp một động vật nhìn như một con chuột đang loanh quanh ở một bụi rậm gần đó, một lúc lại gặm nhấm một quả mọng màu đỏ.

Đây chắc chắn là thứ quả ăn được. Nếu như động vật ăn được sao tôi lại không. Tôi đinh ninh như vậy.

Thấy tôi lại gần, con vật chạy nhanh thoăn thoắt. Bới trong bụi rậm tôi phát hiện tầm 5 đến 6 quả đỏ như rồi. Cực kì cẩn thận gỡ chúng khỏi cây, buộc túm vào vạt áo mang về rồi mang về.

Một nơi chú ẩn đã tốn rất nhiều công sức, nền bên trong đã được tôi dọn sạch. Các mẩu củi hay cành khô dưới mặt đất sẽ làm tôi đau nếu ngồi hay nằm. Tôi giật những bụi cỏ cao, vẩy khô xếp trồng làm nên. Tuy vẫn khá ẩm ướt nhưng trong hoàn cảnh tôi hiện tại thì đã là không tệ rồi. Chưa kể mặt đất lạnh sẽ hút nhiệt ra khỏi cơ thể nếu như không có một lớp đệm ngắn cách cơ thể với mặt đất.

Trời đã nhá nhem, và tối rất nhanh. Tôi men chui vào nơi trú, không quên kéo cành to lúc trước chặn lại cửa. Rất khó chịu để thích ứng với sự ẩm ướt cùng cơn đói. Tôi lật lại mấy quả đỏ lúc trước, bắt đầu nhầm nháp.

Quả đỏ nhưng hoàn toàn không được ngọt, trái lại khá là chát nhưng cực kì mọng nước. Mới đầu thì cơ thể tôi khoan khoái no dạ nhưng ăn đến quả thứ ba thì cả người bỗng nóng nực đầu óc cũng xuất hiện ảo giác.

Ấy vậy mà tôi vẫn tiếp tục ăn. Và lâm vào mê sảng.

Tôi tỉnh dậy đã là buổi sáng hôm sau. Đầu đau như búa bổ, hệt như vừa uống rất nhiều rượu vào đêm qua.

Điều này cho thấy, không phải những gì động vật ăn được mà bản thân cũng ăn được. Nhưng thật sự may mắn, bởi ngoài tác dụng say sỉn thì cả người tôi hoàn toàn khỏe mạnh, hoặc giả cũng nhờ có nó mà tôi mới trải qua một đêm đầu tiên không có sự lo lắng nào.

Buổi sáng ở rừng, trời đã không còn mưa. Bắt đầu xuất hiện tia nắng, không khí khoan khoái xen lẫn tiếng côn trùng râm ran chim cũng đi ra khỏi tổ ríu rít bay theo cặp.

Tôi nghĩ bản thân sẽ di chuyển tới một nơi khác.

Phải công nhận cơ thể tôi dẻo dai hơn những gì tôi có thể nghĩ. Tay, chân đầy vết thương vô cùng bỏng rát. Đặc biệt là bàn chân những vết thương đã sưng to khiến việc di chuyển gặp vô vàn khó khăn. Chưa kể đến khắp người đầy vết muỗi đốt, ngứa ngáy vô cùng.

Tôi bèn kiếm hai gạc cây nhỏ, dùng cỏ, dây mây đan tạm thành một chiếc dép rồi dùng lá cỏ tươi lót vào bàn chân. Khá là khó chịu nhưng nếu bước đi chân trần thì quả thực là cực hình.

Có một điều khá là hữu dụng, các động vật, côn trùng rất phụ thuộc vào nước. Nên có thể dựa vào việc quan sát hướng chúng bay để xác định phương hướng. Động vật sẽ thường đi tìm nước vào buổi sáng sớm và lúc chiều tối, nếu tìm được lối mòn của chúng thì chứng tỏ đây là đường di chuyển đến vị trí lấy nước đã nhiều năm. Hoặc có thể nhờ chim chóc, vì chúng thường bay đến và bay đi từ nới có nước. Ở mặt sông, chúng bay vòng vòng hoặc tập hợp lại thành đàn lớn.

Hiện tại tôi đã phát hiện ra một lối mòn, có lẽ nguồn nước không còn xa.

Tôi tiếp tục đi, khát thì thu sương trên lá uống. Bởi vì do bị thương ở chân, nên tốc độ di chuyển chậm đi so với hôm qua rất nhiều. Lại nói, sau vụ hôm qua, ống quần, ống tay áo đều được tôi cột chặt tránh cho côn trùng bay vào người.

Nắng ở rừng thực sự khắc nghiệt. Ẩm cộng thêm nắng làm không khí oi bức rất nhiều. Tôi cũng tìm được nguồn nước, nó khá là lý tưởng. Một con suối nước trong xanh, tôi cũng lội thử xuống ước lượng độ sâu thì cũng chỉ ngang hông.

Sau khi đã kiếm được nguồn nước. Việc tiếp theo tôi cần làm là kiếm một chỗ trú chân mới. Tôi không dự định làm chỗ trú gần con suối, bởi đang mùa mưa, lũ quét xảy ra rất bất chợt. Chỉ tíc tắc không phòng bị thôi, bản thân sẽ bị cuốn đi lúc nào không hay.

Tôi bắt đầu tính đến chuyện tìm một hốc đá. Thứ nhất tôi đã nhìn thấy phía bên kia có vài mỏn đá cao nếu may mắn tôi có thể có một chỗ trú chân lý tưởng, và thứ hai bản thân tôi không còn nhiều sức như ngày hôm qua.

Leo một mạch lên phía trên, hoàn toàn khác với những gì ở phía dưới nhìn. Những mỏm đá đua ra tạo các hốc đá có to, có nhỏ. Kiểm nha một lượt, những hốc đá này khá là kiên cố, khô và rất nhiều xương động vật nhỏ cùng cỏ khô. Chắn hẳn đây là nơi những loài ăn xác hay tha lôi vào.

Đi một lượt, tôi chọn một hốc đá có rộng rãi và khá sâu nhuóc điểm cần chê tránh là không được cao cho lắm chỉ ngang ngực tôi. Từ đây đi ra một đoạn chỉ cần men theo một cây gỗ đổ có thể xuống tới suối một cách dễ dàng. Ở phía trên cũng có thể quan sát được bao quát phía bên dưới. Khoảng không bên trên hoàn toàn quang đãng.

Cũng như hôm qua, tôi cũng chọn một cành cây to làm nhiệm vụ chặn cửa hang đề phòng bất chắc. Thú vị là trong lúc tôi đi tìm củi, tôi phát hiện ra một khu vực mọc khá là nhiều tre, nhanh như chớp tôi kiếm được vài thân tre gãy cũng không biết tươi hay khô đều lập tức mang về

Tôi bắt đầu đi xung quanh tìm thêm cành cây khô, cỏ khô, bất cứ thứ gì tôi cảm thấy có thể đốt là lập tức kéo ra những mỏn đá để phơi.

Tôi cũng bắt được vài con cua đá, chúng to bằng ba ngón tay đều bị tôi vặt sạch chân. Hơi dã man nhưng đó là cách để chúng không chạy mất, tôi cũng tìm được thứ quả hôm qua. Tôi cũng hái nhiều một chút, tuy loại quả này tạo cho người ta cảm giác say xỉn, nhưng hoàn toàn có thể ăn được.

Ngang buổi chiều, tôi bắt đầu dọn lại hang. Chọn một phiến đá cao ráo, bằng phẳng làm chỗ ngủ, tôi bắt đầu xếp những đám cỏ tươi xuống bên dưới một mặt. Sau đó lấy cỏ khô phủ lên, tuy còn chút ẩm, nhưng dễ chịu hơn rất nhiều so với cái giường tạm trong rừng hôm qua.

Chỗ củi tôi phơi lúc chiều cũng đã khô một số. Cơ bản thì cỏ mau khô nhất, sau đấy là đến những cành nhỏ, hơi ẩm nhưng dùng được.

Sẵn tiện có mấy lóng tre khô, đập đôi ra và ma sát với cạnh đá tạo thành một lỗ nhỏ chính giữa. Tiếp đến, tôi nhặt những mớ rác, gỗ mục lâu ngày trong hang tạo thành một mớ bùi nhùi, đây là thứ tiên quyết nếu muốn tạo ra lửa. Khi có đươc bùi nhùi, tôi đặt lên chính giữa lỗ của đoạn tre vừa rồi đồng thời lấy một mảnh tre khác và bắt đầu ma sát.

Đây là công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ, dẻo dai bởi nếu lực không đủ mạnh, đều tay thì bùi nhùi sẽ không cháy.

Liên tục ma sát, mỗi lúc một nhanh. Tia khói cùng đốm đỏ bắt đầu xuất hiện, tôi nhanh tay thả nhúm đỏ đó vào một mớ bùi nhùi khác, nhẹ nhàng thổi, thật cẩn thận.

Được một lúc, ánh lửa bắt đầu xuất hiện.

Thành công, tôi đã thành công tạo ra lửa.

Sau đấy, tôi nghĩ mình phải nhóm lửa nhanh hơn.

Không, chờ đã.

Nếu như tôi đốt quá gần với chỗ ngủ, thì đám đệm cỏ khô rất có thể bám lửa.

Quá nguy hiểm, tôi có thể chết cháy.

Tôi hoảng hốt, vơ lấy một đám cỏ khô để giữ lại tia lửa. Xa một chút so với giường, tôi bắt đầu nhặt những cành nhỏ xếp lên đám cỏi đang cháy, sau đó là tre, khúc cây to. Độ một lúc đống lửa củ tôi đã cháy bùng lên, xuất hiện những vụn than đỏ hồng.

Điều quan trọng nhất là cái hang tôi chọn khá là thoáng, chứ nếu không chỉ riêng khói cũng đủ ngạt chết tôi rồi.

Có được lửa, tôi bắt đầu ném cua đá vào trong đó. Tiếng xèo xèo bọt nước cùng cái mùi khét của củi chưa khô nổ lẹp bẹp sao khiến tôi thổn thức.

Tôi đã làm được, những gì tôi vốn nghĩ vô dụng khi học ở đại học lại giúp ích tôi đến vậy.

Tôi ngước mắt nhìn về khoảng đen vô tận, những vì sao lấp lánh sáng tỏ màn đêm.

Khoan đã, hình như tôi phát hiện ra một điểm lạ.

Có vẻ như tôi ở một thế giới khác thật sự

Bởi trên trời lúc này, đồng thời xuất hiện hai mặt trăng.

Bạn đang đọc Sinh Tồn Tại Thế Giới Khác của Mạc

Truyện Sinh Tồn Tại Thế Giới Khác tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kindkongz
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.