Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chính là đặc biệt đến thăm ngươi đó

Phiên bản Dịch · 833 chữ

Edit: Beden0302

"Ngươi nhất quyết nhẫn tâm như thế?" Khuynh Nhan tràn đầy nghi ngờ nhìn Dạ Quân Ly chằm chằm, không thể tin hắn có thể đối xử như vậy với người mà hắn từng đặt nơi đầu tim cẩn thận nâng niu.

Dường như chỉ một câu như vậy cũng khiến Dạ Quân Ly cau mày, hắn thô bạo lướt qua người Khuynh Nhan, không lên tiếng nữa.

Khuynh Nhan cũng không phải là người có mắt như không, cậu hiểu rõ, những việc mà Vân Thiển từng làm với Dạ Quân Ly, đã khiến Dạ Quân Ly phải trải qua những cực khổ mà người thường không thể tượng tượng được.

"Ta đi Minh Kính Các nhìn xem? Có khi Nhiễm Trầm vẫn chưa ngủ nữa đó!" Khuynh Nhan thay đổi chủ đề, chờ Dạ Quân Ly đồng ý.

Mặc dù cậu khá thân với Dạ Quân Ly, nhưng cậu cũng đã được chứng kiến thủ đoạn của Dạ Quân Ly rồi, dù gan cậu có lớn bằng trời, thì Khuynh Nhan cũng không dám tự tung tự tác.

"Ân." Dạ Quân Ly lạnh lùng đáp ứng, chấp thuận yêu cầu của Khuynh Nhan.

Nhận được sự cho phép của Dạ Quân Ly, Khuynh Nhan cắm đầu chạy thẳng đến Minh Kính Các.

Nước văng thật cao trên mái ngói lưu ly, phía dưới màn mưa cảnh vật đều mơ hồ.

Quả nhiên ánh nến trong Minh Kính các vẫn sáng, từ xa Khuynh Nhan đã mơ hồ nhìn thấy bóng hình dong dỏng cao của Nhiễm Trầm qua cửa sổ.

Càng đến gần Minh Kính Các, bước chân Khuynh Nhan càng chậm hơn, đã rất lâu rồi cậu không gặp Nhiễm Trầm, từ trước lúc bế quan đến giờ, tính đi tính lại cũng được hơn một tháng.

Không biết Nhiễm Trầm có muốn gặp mình không nhỉ?

Đang suy nghĩ lan man, bất tri bất giác cậu đã đi đến trước cửa phòng rồi.

Cậu thở hắt một hơi, từ từ chuyển tầm mắt, do dự không dám mở gõ cửa.

Do Nhiễm Trầm nhạy bén phát hiện ra yêu khí bên ngoài căn phòng, nên hắn ta đột ngột mở cửa, tư thế phòng thủ: "Là ai?"

Nhìn thấy người đến là Khuynh Nhan, Nhiễm Trầm mới thôi cau mày, khóe miệng câu lên nở một nụ cười thoải mái: "Là ngươi à, Khuynh Nhan! Bên ngoài lạnh, vào trong đi..."

Có lẽ chính sự dịu dàng và ân cần này đã luôn khiến Khuynh Nhan tâm tư rối bời trong vô thức, yên lặng không biết phải làm sao.

"Muộn thế này rồi mà ngươi vẫn chưa nghỉ ngơi sao?" Để tránh cho bản thân khó xử, Khuynh Nhan cố gắng gợi chuyện.

"Ừ, đang đọc sách y." Nhiễm Trầm chỉ chỉ chồng sách y trên bàn, trong đôi mắt màu xanh ngọc đều là sự tập trung.

Hắn ta không muốn lãng phí một giây một phút nào, đối với hắn ta mà nói, trước mắt không có điều gì quan trọng hơn mạng sống của Vân Thiển cả.

Khuynh Nhan quay đầu nhìn về phía thư phòng, giả vờ vô tình mà hỏi: "Nghe nói Dạ Quân Ly nhốt tiểu tình nhân của hắn ở chỗ của ngươi hả? Chắc là ở trong kia đi?"

Chỉ thấy Nhiễm Trầm sửng sốt, đôi lông mày xinh đẹp khẽ cau lại, ngữ khí không còn dịu dàng như trước: "Thánh Quân bảo ngươi làm gì?"

Khuynh Nhan thấy sắc mặt hắn ta không tốt, vội vàng xua tay giải thích: "Không có gì, không có gì, là tự ta tò mò nên muốn đến xem y thế nào thôi, Dạ Quân Ly không muốn làm gì hết..."

Gió đêm lạnh buốt gào thét bên ngoài cửa sổ, thôi tung phần tóc ngắn trước chán Nhiễm Trầm, Khuynh Nhan tưởng mình đã nhìn thấy ảo giác, vì cậu chưa từng thấy ánh mắt lãnh đạm như thế sau lớp tóc ngắn đó, lạ lẫm vô cùng.

"Y ngủ rồi." Mặc dù giọng của Nhiễm Trầm đã ôn nhu dịu dàng như cũ, nhưng vẫn khiến Khuynh Nhan bối rối, không biết tiếp theo nên nói cái gì.

Chốc lát, Nhiễm Trầm cười nhẹ một hơi, chăm chú nhìn bộ dạng bất an của Khuynh Nhan, trên mặt tràn đầy ủy khuất nói: "Thì ra là vì người khác mà đến, ta còn tưởng ngươi đặc biệt đến thăm ta chứ, xem ra là ta tự mình đa tình..."

Thấy hắn chủ động trêu đùa, bầu không khí cũng hòa hoãn lại, thì Khuynh Nhan mới lấy hết can đảm nói: "Thật ra, chính là đến thăm ngươi đó, ta còn đặc biệt mang đồ cho ngươi này."

Nói xong, cậu mở lòng bàn tay giơ lên một viên bảo thạch hình giọt nước, khoe khoang: "Cái này là ta tìm thấy ở Bắc Hải đấy, gọi là Thủy Vụ Thạch, ta nghĩ ngươi nhất định sẽ thích."

Bạn đang đọc Sự Hối Hận Của Ma Tôn của Nhất Điều Hội Phiên Thân Đích Hàm Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi baongoc3000
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.