Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không thể xóa nhòa

Phiên bản Dịch · 914 chữ

Edit: Beden0302

一笔勾销=Nhất bút câu tiêu=xóa sổ mọi chuyện, không đề cập đến chuyện đã qua nữa)

Khuynh Nhan cực kỳ kinh ngạc, tức anh ách chất vấn Dạ Quân Ly: "Ngươi luôn miệng nói không yêu tiểu tình nhân kia của ngươi! Thế mà mới có nhiêu đây đã khiến ngươi nổi giận rồi ư? Ngươi dứt khoát cứ thừa nhận mình vẫn để ý đến y luôn cho rồi đi!"

Dù đã trở thành người đứng đầu Ma giới có thể hô mưa gọi gió, nhưng Dạ Quân Ly những năm này không hề vui vẻ gì, hàng ngày hàng đêm hắn đều bị sự phản bội của Vân Thiển tra tấn hết lần này đến lần khác, hắn không buông tha cho Vân Thiển, nhưng đồng thời hắn cũng không tha cho chính mình.

Dạ Quân Ly không phản bác, bầu không khí bất chợt trở nên khó xử.

Một lát sau, Khuynh Nhan mới kìm nén cơn giận của mình, bình tĩnh hòa nhã nói: "Đừng tự lừa mình dối người nữa, ngươi để Nhiễm Trầm đưa y về Minh Kính Các không chỉ vì để Hắc Diệu Thạch hấp thụ thần lực của y, mà còn vì ngươi lo mình sẽ không kiềm chế được mà làm tổn thương y, đúng không?"

Lời của Khuynh Nhan đã trực tiếp đánh vào chỗ sâu trong đáy lòng Dạ Quân Ly, hắn cũng hỏi đi hỏi lại bản thân, rằng mình có nguyện ý buông bỏ tất cả oán niệm hay không, rồi làm lại từ đầu.

Ngày đó ở Hư Không Trì, nhìn đôi mắt vừa quen thuộc lại xa lạ kia thiếu chút nữa không mở ra nữa, tim hắn như ngừng đập...

Còn cả khi gọi tên hắn trong mơ, quyến luyến và không nỡ như thế...

Hắn thừa nhận, hắn mềm lòng.

Nhưng hiển nhiên là, phản ứng vừa rồi của Vân Thiển đã cho hắn câu trả lời rõ ràng nhất, hắn chỉ là đơn phương tình nguyện thôi.

Tất cả oán hận lại trào dâng, sục sôi dâng trào nơi đau đớn nhất trong tim, cuộn trào liên tục.

Hắn siết chặt nắm tay, đốt ngón tay trắng bệch vì dùng lực quá lớn, nhưng khóe miệng lại nở một nụ cười rất thản nhiên: "Khuynh Nhan, e là ngươi đang coi thường ta quá nhỉ? Hay là ngươi đánh giá quá cao vị trí của y trong lòng ta?"

Thấy sắc mặt Khuynh Nhan vẫn còn căng thẳng, hắn lại nói tiếp: "Chuyện của ta, ngươi không cần quản! Đây là chuyện giữa ta và y, một ngày y không trả lại Hỏa Viêm Châu cho ta, thì ngày đó y đừng hòng sống thanh thản...

"Nếu có một ngày y trả Hỏa Viêm Châu lại cho ngươi, không còn giá trị lợi dụng nữa, thì ngươi sẽ đối xử với y như thế nào?" Dù Dạ Quân Ly bảo Khuynh Nhan đừng xen vào chuyện của người khác nữa, song cậu vẫn không nhịn được muốn hiểu rõ suy nghĩ chân thật nhất trong lòng Dạ Quân Ly, cậu không muốn sau này hắn phải hối hận.

Trước sự chất vấn của Khuynh Nhan, Dạ Quân Ly rõ ràng đã sững sờ, việc Vân Thiển nhất quyết không chịu thuận theo khiến hắn quên mất rằng, nếu y thật sự nghe lời hắn trả lại Hỏa Viêm Châu, thì hắn sẽ lại đối phó với Vân Thiển như thế nào.

Quay mặt đi lại cụp mắt khẽ cười, lời nói ra đều rất trào phúng: "Ta nói rồi, ta sẽ trả lại cho y tất cả những khổ cực mà ta từng chịu!"

"Ngươi tưởng ta đối xử nhân từ với y vài ngày, thì nghĩ y có thể hưởng thụ ngày tháng yên bình hay sao? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!" Dạ Quân Ly mặt cau mày có, khiến Khuynh Nhan không thể nhìn thấu tâm tư hắn lúc này.

Nhưng cậu biết rõ, những đau khổ trong quá khứ, sẽ không bởi vì Dạ Quân Ly nhất thời lòng mà bị xóa nhòa!

Hận ý của Dạ Quân Ly đối với Vân Thiển, sớm đã thấm vào sâu trong cốt tủy.

Khuynh Nhan đỡ trán, chậm rãi thở dài, quay người cầm lấy ấm trà trên bàn, uống năm chén liên tiếp, sau đó lắc đầu: "Nói nhiều đến nỗi miệng ta khô luôn rồi..."

Thật ra, ngoài những lời khuyên đầy thiện ý này, còn một chuyện Khuynh Nhan không dám nói ra, đó chính là sự hoài nghi của cậu với Nhiễm Trầm.

Trong mắt mọi người thì hành vi cử chỉ của Nhiễm Trầm đều rất bình thường.

Trên dưới Lục Thần Điện luôn cho rằng, Nhiễm Trầm không giống với những ma tộc khác, hay có lẽ do hắn ta là y sư, hắn ta chưa từng làm hại ai, đối xử với mọi người cũng rất khiêm tốn lịch sự, luôn giữ thái độ tử tế với bất kỳ người nào.

Chính vì vậy, việc hắn chăm sóc Vân Thiển, trong mắt mọi người là điều rất đỗi tự nhiên.

Nhưng chỉ có Khuynh Nhan biết, đó không phải là sự cảm thông bình thường...

Tuy nhiên, Khuynh Nhan không thể nói, cậu hiểu rõ lòng đố kỵ của Dạ Quân Ly lớn đến mức nào, thế nên làm sao cậu có thể nguyện ý để Nhiễm Trầm rơi vào hiểm cảnh cho được.

Bạn đang đọc Sự Hối Hận Của Ma Tôn của Nhất Điều Hội Phiên Thân Đích Hàm Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi baongoc3000
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.