Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu gặp gỡ

Phiên bản Dịch · 829 chữ

Edit: Beden0302

Nhiễm Trầm cười khổ, liếc mắt nhìn cánh tay đang bị Khuynh Nhan nắm chặt, giọng điệu nhu hòa: "Khuynh Nhan, mấy ngày tới có thể làm phiền ngươi mang chút đồ ăn ngon cho Vân Thiển được không, lần trước y một mực muốn ta làm gì đó cho y ăn, nhưng bây giờ ta không tiện rời khỏi đây..."

Nhiễm Trầm khó khăn lắm mới nhờ vả cậu một lần, làm sao Khuynh Nhan có thể từ chối được, dù cho thỉnh cầu này là vì người khác đi nữa.

"Đương nhiên là được rồi, một khi nhắc đến ăn uống, khẳng định không ai hơn được ta đâu! Ngươi cứ yên tâm giao cho ta đi!" Hai người thấu hiểu lẫn nhau không tiếp tục nhắc đến vấn đề nghiêm trọng vừa rồi nữa, bầu không khí vì vậy mà cũng hòa hoãn hơn.

Khuynh Nhan cũng không nói ngoa, sơn hào hải vị trên thế gian này cứ cho là cậu không thể đã ăn qua một lượt đi, nhưng chắc hẳn đã nếm qua một nửa trong số đó.

Khuynh Nhan vẫn luôn tiêu sái tự tại, vô ưu vô lo, hoặc là do tính cách mà cậu luôn có thể tự làm mình vui, nếu như nhất định phải kể ra một điều đáng tiếc, thì đó chắc sẽ là Nhiễm Trầm...

Lần đầu tiên Khuynh Nhan nhìn thấy Nhiễm Trầm, liền vừa gặp đã thương.

Vậy thì phải kể từ lúc Dạ Quân Ly trở thành Thánh Quân Ma giới trở đi rồi.

Ngày hôm đó, Khuynh Nhan đến chúc mừng Dạ Quân Ly, hào hứng mang theo túi lớn túi nhỏ hạ lễ không thiết thực.

"Lần này Dạ Quân Ly mà không cảm động đến chảy nước mắt, thì tiểu gia ta đây tuyệt đối sẽ không tha cho hắn! Nặng chết ta rồi!" Ngoại trừ lớn tiếng than thở, Khuynh Nhan còn vô cùng bức xúc mà đá hòn đá dưới chân, chân đá một cái, viên đá bình thường kia thẳng tắp bắn về hướng một công tử áo trắng đứng cách đó không xa.

"Cẩn thận!"

May mà người đó phản ứng kịp, tránh thoát mối nguy cỏn con này.

Khuynh Nhan luống cuống, quăng luôn hạ lễ trên tay, liền tiến đến xem người đó có bị thương hay không, không nhìn còn đỡ, chính là vừa nhìn một cái, từ đây tình cảm nảy sinh, nhớ mãi không quên.

"Công tử có bị thương hay không? Thật là có lỗi, ta... " Khuynh Nhan xin lỗi liên mồm, hai mắt đánh giá quần áo của công tử áo trắng, chỉ là không dám nhìn thẳng vào mắt người đó.

"Không sao." Thanh âm trầm thấp êm tai như vậy, tựa như biển sâu thâm trầm.

Máu toàn thân lập tức giống như dồn hết lên mặt Khuynh Nhan, tim cũng đập thình thịch không ngừng.

Trong số những người cậu từng gặp, khiến cậu cảm thấy đẹp mắt đến mức người thần ghen tỵ thì chỉ có một người là Dạ Quân Ly.

Mà người trước mắt này, lại có một vẻ đẹp không giống với Dạ Quân Ly, nếu như vẻ đẹp của Dạ Quân Ly là sự bá đạo, thì người trước mặt này lại mảnh mai, giống như mặt trời ấm áp giữa mùa đông vậy...

"Xin hỏi đại danh của công tử?" Khuynh Nhan ma xui quỷ khiến mà nói ra suy nghĩ trong lòng, sau khi ý thức được thì thẹn thùng ho nhẹ một tiếng, vành tai hồng hồng, giải thích, "Ta cảm thấy chúng ta có duyên, nên..."

Trong lúc cậu đang luống cuống kiếm cớ, thì giọng nói êm tai của Nhiễm Trầm lại vang lên lần nữa: "Nhiễm Trầm, còn công tử?"

Dường như cậu rất bất ngờ khi Nhiễm Trầm nguyện ý nói ra đại danh của mình cho cậu biết, còn "Có qua có lại" mà hỏi ngược lại cậu, khiến trái tim cậu như muốn rớt ra ngoài đến nơi, lúc cậu trả lời giọng nói vừa mừng vừa sợ.

"Ta tên Khuynh Nhan! Khuynh Nhan! Rất dễ nhớ!"

Lúc đó, Khuynh Nhan cảm thấy trời cao cũng đang giúp mình, bởi vì sau khi cậu vừa giới thiệu xong, trời liền tí tách đổ mưa nhỏ, mà Nhiễm Trầm cũng khéo hiểu lòng người: "Ta có mang ô, ta tiễn công tử một đoạn đường."

Nhưng thực chất, trời cao đây là đang giúp Nhiễm Trầm.

Để tiếp cận Dạ Quân Ly, hắn ta đã chuẩn bị biết bao lâu...

Mà Khuynh Nhan, chính là thu hoạch bất ngờ.

Thu hoạch này, từ đầu đến cuối đều một lòng một dạ, mà Nhiễm Trầm thì yên tâm thoải mái tiếp nhận điều đó.

Khuynh Nhan tự mình cho là duyên phận, nhưng chẳng qua lại là một màn kịch được bài trí tỉ mỉ để lợi dụng mà cậu thôi...

Bạn đang đọc Sự Hối Hận Của Ma Tôn của Nhất Điều Hội Phiên Thân Đích Hàm Ngư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi baongoc3000
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.