Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thượng 9

Phiên bản Dịch · 2235 chữ

Chương 12

'' Vương gia, người bị làm sao vậy?'' Liễu Bán Hạ, thuộc hạ thân cận nhất của Cao Nguyên Lâm vội vội vàng vàng đỡ hắn vào phòng

Cao Nguyên Lâm khóe môi còn chút máu, giọng nói cũng có chút khàn khàn yếu ớt '' bổn vương không sao, ngươi đừng ở đây tốn thì giờ, mau đến doanh trại đốc thúc quân lính tập duyệt cho tốt!''

Liễu Bán Hạ lo lắng '' Nhưng ngài đang..''

Cao Nguyên Lâm nằm xuống, khoát tay '' Chỉ là thương tổn nội công, nghỉ một lúc sẽ khỏi, còn nữa, giúp ta điều tra về tam vương phi, nội hôm nay phải có tin tức!''

'' Thuộc hạ tuân lệnh!''

Nói rồi liền rời đi

Cao Nguyên Lâm hồi tưởng lại mọi chuyện, mỹ nhân kia tại sao lại nằm trong lòng Cao Nguyên Khải như vậy, chẳng lẽ nàng ta chính là đương gia tam vương phi, Cao Nguyên Khải, tại sao lúc nào bổn vương cũng bại dưới tay ngươi, tất cả đều bị ngươi và Cao Nguyên Trung lấy đi hết. Lam y mỹ nhân kia không phải là thuộc về kẻ có vận mệnh nắm giữ toàn bờ cõi sao? Không được, nhất định nàng phải thuộc về ta!

Hàn Mặc Mặc tay ôm lấy cổ hắn, mãi không chịu buông ra, thân mình cũng trở nên co cứng lại. Cao Nguyên Khải ghé xuống hôn lấy trán nàng, dỗ dành '' Mặc nhi đừng sợ, vi phu nhất định sẽ không bỏ nàng lại một mình nữa!'' Hàn Mặc Mặc gật đầu, ánh mắt còn chút sợ hãi cũng biến mất, nàng nở nụ cười yếu ớt nhìn hắn '' Được!''. '' Khải, kẻ vừa rồi không phải là người tầm thường'' Cao Nguyên Khải ánh mắt chợt trở nên cương nghị '' Ta biết, ta sẽ cho người điều tra''

Lục phủ

'' Tiểu thư, người đừng đập vớ đồ đạc nữa, bây giờ trong phủ còn vương gia, sẽ không tốt!''

Nha hoàn quỳ xuống cầm lấy gấu quần Lục Hương Mai lay đi lay lại, đồ đạc xung quanh bị vỡ vụn nằm la liệt trên mặt đất. Lục Hương Mai hai mắt long lên sòng sọc, ngũ quan đẹp đẽ dường như nhăn nhúm lại, thoạt nhìn thật sự rất đáng sợ '' Ngươi nói đi, mau nói cho ta biết, tại sao vương gia lại bế tên Hàn tiểu tử kia thắm thiết như vậy, lẽ nào tên đó vốn không phải nam nhân, từ đầu ta đã nghi ngờ chuyện này rồi, aaaa, tức chết bổn tiểu thư rồi!''

Lục phu nhân nghe có ầm ĩ, vội vàng chạy đến, thấy cảnh tượng hỗn loạn trước mắt liền níu lấy tay Lục Hương Mai '' Mai Mai, con làm loạn cái gì vậy? Trong phủ còn vương gia, con muốn cả nhà chúng ta mất đầu sao?''

Lục Hương Mai so với lời mẫu thân nói cũng không thèm để vào tai, nhất quyết ra chỉ thị '' Con không cần biết, nương làm sao thì làm, con nhất định phải trở thành phi tử của vương gia!''

Lục phu nhân thở dài, bà đã ngoài tứ tuần, đứa con gái này cũng khổ sở mới sinh được ra, từ nhỏ nó muốn gì đã liền chiều nó, thành ra.... Lục phu nhân cười cười xoa dịu con gái, khuất tay bảo đám người hầu dọn dẹp xong đi ra ngoài rồi kéo Lục Hương Mai ngồi xuống, thì thầm '' Thật ra không phải không có cách, nói con nghe, nếu vương gia không muốn thú con, thì tự con phải khiến ngài ấy thú con, hiểu chưa?..'' Hai mẹ con nhìn nhau cười xảo quyệt.

Phúc Tồn gõ cửa sương phòng, ở bên ngoài bẩm báo '' Vương gia, vương phi, tối nay Lục phủ tổ chức yến tiệc!''

Cao Nguyên Khải thoải mái nhìn Hàn Mặc Mặc đang pha chế dược liệu, khóe môi khẽ nhếch lên đầy ấm áp '' Được rồi, mau lui ra!''

Phúc Tồn một tiếng tuân lệnh lui ra. Hàn Mặc Mặc mải mê chế tạo dược liệu, mới không biết từ bao giờ đằng sau đã truyền đến hơi thở ấm áp nam tính, cả người hắn đang áp lấy lưng nàng, cằm lớn tựa trên vai nàng '' Mặc nhi, tối nay có muốn cùng ta dự yến tiệc ?''. Hàn Mặc Mặc quả quyết lắc đầu '' Ta không đi, nơi đó thật sự rất thừa thãi, vàng bạc đổ ra cho yến tiệc nên đưa ra chia cho người nghèo, giúp họ có vốn làm ăn, tại sao những người có tiền lại hoang phí như vậy?''

Nương tử của hắn thật là hiểu chuyện, Cao Nguyên Khải vuốt eo nàng '' Vậy vi phu cũng không đi nữa, tối nay hảo bồi nàng!''. Hàn Mặc Mặc đẩy hắn ra, ánh nhìn nghiêm nghị '' Chàng là vương gia, đương nhiên phải dự, dù gì cũng nên giữ cho Lục phủ một chút thể diện, nhưng đừng uống quá nhiều rượu, được không?''

'' Được! Mọi chuyện đều nghe nàng, nhưng bây giờ ta hôn nàng một cái có được không?''

'' Ờ, mau mau ta còn làm việc!''

Cao Nguyên Khải nghe thấy giai nhân đã đồng ý, vội vội vàng vàng kéo nàng vào lòng, áp bạc môi lên cánh môi hồng nộn của nàng mà trêu mà đùa, làm nàng phút chốc đã bị rút hết hơi nằm trong ngực hắn.

Bên ngoài phía sau sương phòng, thân ảnh nữ nhân đau đớn ngồi thụp xuống, hóa ra Hàn tiểu tử kia là nữ nhân, còn nói gì mà là nam đồng trị thương chứ, chính là một ả kỹ nữ không hơn không kém. Lục Hương Mai tức giận đến nỗi không thở được, tại sao vương gia lại tránh mặt nàng, đến liệc nhìn một cái cũng không ban cho. Hóa ra vương gia với vương phi đúng là có chuyện thật, vì vậy hắn ta mới trốn đến tận đây bao nuôi một ả kỹ nữ, đợi ta đây đẩy được mụ vương phi vô dụng kia ra khỏi ngôi, ả kỹ nữ kia nhất định sẽ chết thảm. Ta không tin nhan sắc của ta không quyến rũ được vương gia, chỉ tối nay thôi, tất cả đều sẽ thay đổi, Lục Hương Mai cười gian xảo, nhanh chóng rời đi!

Tối đến, Kỷ vương gia một thân trường bào ngồi trên nơi cao nhất, hắn có chút khó chịu nhìn Lục Hương Mai đang ngồi bên cạnh, lấy cớ rót rượu để ngồi gần hắn, cớ càn rỡ như vậy mà cũng nghĩ ra được, ngu xuẩn! Lục Hương Mai đon đả '' Vương gia, mau uống một chút đào tửu này đi, quả nhiên vị thật không tồi!'' . Cao Nguyên Khải ánh mắt lãnh đạm nhìn nàng ta, không một chút che giấu từ chối '' Ta không uống!''. Lục Hương Mai có chút mất mặt, vội vàng cất rượu về, đương nhiên rượu chỉ là chất xúc tác, bây giờ nàng ta đang chờ Cao Nguyên Khải ăn vào một chút hồng ngâm tẩm xuân dược bên kia, tối nay, nhất định nàng phải thuộc về hắn.

Liếc thấy nam nhân đã ăn một quả hồng khô, Lục Hương Mai vội vàng cúi chào xin lui xuống, lấy cớ mệt đi nghỉ trước, xung quanh cũng rất náo nhiệt. Lục Hương Mai ra hiệu cho mẫu thân rồi lùi về sương phòng chuẩn bị thật tốt, chỉ một lát nữa thôi mẫu thân sẽ cho người dẫn vương gia đến, nàng ta chắc chắn sẽ một bước lên tiên!

Cao Nguyên Khải thấy hơi choáng váng, không xong rồi, nhất định hồng khô kia có chất độc, phải mau mau rời khỏi đây. Hắn loạng choạng đứng dậy, Lục phu nhân đã chạy lại hỏi thăm '' Vương gia, ngài bị sao vậy?''. Cao Nguyên Khải lắc đầu, cố gắng đứng vững '' Bổn vương không sao, mau cho gọi Phúc Tồn!''

Lục phu nhân lại đon đả '' Vương gia, Phúc Tồn đại quan đang còn ở bên kia uống rượu, phỏng chừng cũng đã say rồi, vậy để thần cho người đưa vương gia về sương phòng!'' Cao Nguyên Khải cảm thấy trong người bắt đầu nóng lến, những thớ cơ cứ như muốn vỡ ra, Lục phu nhân, ngươi cùng con gái ngươi không muốn sống nữa sao, tưởng bổn vương đây dễ bị lừa lắm à, tốt, ta cũng muốn cùng các ngươi phối hợp một chút. Cao Nguyên Khải hắn luyện công bao nhiêu năm, chút xuân dược này không là gì, hắn còn có thể chịu đựng được một lúc lâu nữa, lần này hắn đã giả vờ, để mặc Lục phu nhân cho người đưa hắn đi. Rõ ràng đây không phải là đường trở về phòng hắn, Cao Nguyên Khải cười lạnh một tiếng, nhắm mắt bước vào sương phòng.

Lục Hương Mai vội vội vàng vàng đỡ hắn vào phòng, ngồi xuống phía ghế giữa, rõ ràng nàng ta đã trang điểm rất kì công, y phục cũng đã thay mới hoàn toàn, trễ nãi, tất cả đều nhìn rất khiêu gợi. Cao Nguyên Khải cười khẩy một tiếng, tiếp tục nhắm mắt làm ngơ. Âm thanh sởn cả gai ốc truyền đến '' Vương gia, để tiểu nữ giúp người thay y phục'' tức thì lao đến ôm chầm lấy Cao Nguyên Khải, chỉ tiếc chưa chạm đến vạt áo của hắn, nữ nhân kia đã ngã lăn như một con heo quay giữa sàn nhà. Cao Nguyên Khải tiến lên, gươm kề cổ Lục Hương Mai, làm nữ nhân ngồi dưới đất một phen xanh mặt '' Nói, tại sao dám bỏ xuân dược vào thức ăn của bổn vương?''

Lục Hương Mai sớm đã hồn lìa khỏi xác, rõ ràng vừa nãy hắn còn mê mê tỉnh tỉnh, sao bây giờ lại vững vàng như không thế này, không thể nào, nàng ta vừa rung rẩy vừa quỳ lạy '' Xin vương gia tha mạng, xin vương gia tha mạng!''. Vừa lúc Phúc Tồn đẩy Lục phu nhân xông vào, Lục Quan Cường cũng chạy vào theo, vẻ mặt tột cùng lo lắng. Lục phu nhân cùng Lục Quan Cường quỳ dưới chân hắn, một chút cũng không liếc đến nữ nhi mất nết kia '' Vương gia, nữ nhi của hạ thần ngu xuẩn, xin vương gia tha mạng, xin vương gia tha mạng!''. Cao Nguyên Khải ánh mắt phát ra tia ác khí, lãnh khốc phun ra từng tiếng '' Ngươi cho rằng khi quân phạm thượng có thể tha hay sao?''

Lục Quan Cường thiếu nước đập đầu xuống đất nữa thôi, Lục phu nhân thấy vậy cũng cúi đầu liên tục " Vương gia, tất cả là lỗi của thần, xin vương gia độ lượng tha cho nữ nhi ngu muội kia một lần.

Hàn Mặc Mặc chạy tới, mới biết sự tình, ây da, thật là, Lục Hương Mai, ngươi có bỏ xuân dược, Cao Nguyên Khải hắn nội công thâm hậu như vậy, chút xuân dược ấy không đủ làm hắn gục ngã. Nàng bước vào sương phòng sớm đã chật cứng quân lính, hai bên đều cúi xuống, nhường đường cho nàng bước lên. Hàn Mặc Mặc cầm lấy tay Cao Nguyên Khải, chậm rãi lên tiếng '' Các người thật to gan, còn dám đầu độc vương gia, bay đâu, lôi ra ngoài, mỗi người 50 trượng, cách chức, đuổi ra khỏi phủ!'' Cao Nguyên Khải thở dài nhìn nàng, Mặc nhi, sao nàng không để hắn chu di toàn bộ gia quyến nhà bọn họ đi, sớm biết tên Lục Quan Cường này cũng là mọt thối hại dân rồi, nàng lại giúp bọn họ giữ lại mạng sống như vậy.

Lục Hương Mai từ lúc Hàn Mặc Mặc bước vào đến giờ, nỗi tức giận căm thù trong lòng đã lên đến đỉnh điểm, vừa rồi mới nghe chỉ thị từ miệng nàng, nàng ta bây giờ đã bị nỗi thù hận trong lòng làm mờ hai mắt rồi. Lục Hương Mai đứng dậy,tay chỉ thẳng vào mặt Hàn Mặc Mặc , ánh mắt long lên sòng sọc, hét lớn '' Thứ kĩ nữ không biết xấu hổ, bản tiểu thư cho ngươi biết, ngươi chỉ là một thứ kĩ nữ vô liêm sỉ giả danh nam nhân đi câu dẫn người khác, đừng ở đó mà ra lệnh cho chúng ta, có biết chưa?''. Tức thì bên má phải nàng ta truyền tới một cơn đau buốt thấu, thân thể ngã ngay xuống, nàng bị cha tát, lần đầu tiên cha nàng đánh nàng, lại đánh đau đến như vậy. Lục Quan Cường lập tức quỳ xuống đập đầu thật mạnh xuống đất '' Xin vương phi tha tội, đứa trẻ kia quả thật quá ngu xuẩn, xin hãy trưng phạt hạ thần, tất cả đều để hạ thần chịu hết, hạ thần đã không nuôi dạy nhi tử thật tốt, xin vương phi tha mạng!''

Vương phi? Lục Hương Mai ngồi thất thần dưới đất, rồi cười man dại, không tin vào mắt mình, ba người nhà kia lập tức bị lôi đi, thi hành mệnh lệnh.

Bạn đang đọc Sủng Phi Lười Biếng Của Vương Gia của Cô Cô Mạn Vân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.