Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nuôi Sủng Vật Đệ Nhất Thiên Hạ

Tiểu thuyết gốc · 1223 chữ

Chương 1: Nuôi Sủng Vật Đệ Nhất Thiên Hạ

Bắc Dã, Rừng Tử Lâm

Tại một ngọn núi rừng Tử Lâm, đỉnh Quang Minh bên trong viện tử nhỏ, ánh sáng nhẹ chiếu vào phủ lên một thiếu niên mặc một bộ trường bào màu trắng khí xuất phong trần siêu thoát thế tục.

Cậu thiếu niên cầm quyển sách trên mặt mình xuống thở ra một hơi bên trong viện tử vấn lặng Phàm Trường An nhìn xung quang một vòng rồi đứng lên đi cất quyển sách. Tính từ lúc xuyên đến thế giới này đã hơn mười năm Phàm Trường An cũng đọc nhiều tiểu thuyết thấy nhiều nhân vật xuyên qua với hệ thống bá đạo đánh Đông dẹp Bắc còn hắn thì hệ thống siêu cấp sủng vật cũng chẳng phải sủng vật yêu thú mà chỉ toàn là động vật bình thường đến không thể bình thường hơn. Nhưng giờ hệ thống cũng chẳng còn, việc này xảy ra vào khoảng 1 năm trước sau khi Phàm Trường An hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, hệ thống hiện ra và thông báo:

" Ký chủ đã hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ"

Khi dòng thông báo xuất hiện hắn nghĩ cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ chắc giờ có thể tu tiên được rồi thì 1 dòng thông báo khác xuất hiện dập tắt hy vọng của hắn.

"Hệ thống đã hoàn thành nhiêm vụ xin từ biệt Ký chủ"

Phàm Trường An nhìn thông báo này cứng người hằn hỏi nhanh "Khoan không phải hoàn thành nhiệm vụ ta có thể tu tiên sau" hắn luôn nghĩ hoàn thành tất cả nhiệm vụ thì có thể tu tiên, hắn cố gắng 10 năm hoàn thành nhiêm vụ và đổi lại một dòng thông báo.

"Không phải. Ký chủ hoàn toàn không thể tu tiên"

"Hoàn toàn không thể tu tiên là ý gì. Vậy ta hoàn thành tất cả nhiệm vụ này để làm gì"

"Để ký chủ trở thành người nuôi sủng vật Thiên Hạ Đệ Nhất"

What trở thành người nuôi sủng vật Thiên Hạ Đệ Nhất là cái gì. Nuôi cá, nuôi gà, nuôi chó, nuôi mèo Thiên Hạ Đệ Nhất hệ thống ngươi hố ta à. Hằn không nhịn được hỏi: " Vậy bắt ta học Cầm Kỳ Thư Họa binh yếu sách lược làm gì ta học 10 năm hoàn thành đủ loại nhiêm vụ để làm gì".

"Để hỗ trợ ký chủ chăm sóc sủng vật"

???

Hỗ trợ chăm sóc sủng vật mà bắt mình học mấy cái đó hỗ trợ chổ nào. Hắn còn chưa kịp hỏi thì hố hệ thống đã tạm biệt hắn rời đi với 1 dòng trạng thái vô cùng xúc tích.

"Bye"

Đúng vậy chỉ 1 chữ bye và Phàm Trường An chỉ còn lại 1 mình hắn cố gắng gọi hệ thống thế nào cũng không thành công tất cả chỉ đổi lại sự im lặng. Phàm Trường An không từ bỏ hy vọng 1 tháng sau đó hắn tìm mọi cách nghiên cứu sách mà hệ thống cho rồi đến tất cả tông môn ở gần để thử nhưng quả thật như hệ thống nói hắn hoàn toàn không có linh lực con đường tu tiên gần như vô vọng. Cũng trong 1 tháng đó hắn đã nhìn dù không phải toàn bộ nhưng cũng một phần của giới tu tiên này.

Thế giới tu tiên này không khác mấy tiểu thuyết hắn xem qua là bao thậm chí còn chân thật hơn chỉ 1 tháng hắn thấy rất nhiều việc cá lớn nuốt cá bé, tu tiên giả với yêu thú, tu tiên giả với phàm nhân, thậm chí giữa những đồng môn sư huynh đệ với nhau, người trong cùng gia tộc xử lí nhau, ... còn nhiều nữa hắn không muốn thấy những sự việc đó, cũng không muốn tham gia vào cuộc chiến tu tiên ấy 10 năm thực hiện nhiêm vụ dù có mệt mỏi cũng không khiến hắn khó chịu bất lực và muốn từ bỏ như giờ vì vậy hắn từ bỏ tu tiên trở về cuộc sống an nhàn ở viện tử.

Chỉ thoáng nhớ lại nhưng cảm xúc vẫn vậy. Thôi không nghĩ nữa ra ngoài đốn ít củi thôi, hắn lại nơi chứa củi lấy rìu và đi ra ngoài.

... IM LẶNG

Bên trông viện tử qua 1 thoáng tỉnh lặng dưới chiếc hồ nhỏ 1 chú cá chép vảy đen bóng chấm phá với đường viền trắng bơi lên mặt nước ánh sáng chiếu vào lớp vảy đen khiến cảnh vật ảo ảo tuyệt đẹp. Giọng nói uy nghiêm truyền ra chấn nhíp cả viện tử.

"Các ngươi nghĩ sao hơi thở của Chủ Thượng"

từ Chủ Thượng được nhấn mạnh trong câu nói nhẹ nhưng lại chứa uy lực kinh thiên. Một giọng nhỏ nhẹ cũng vang lên mặt dù nhỏ nhẹ nhưng uy lực cũng chẳng thua kém.

"Không cần lớn tiếng thế chúng ta đều nghe"

giọng nói phát ra là từ gà mái lông đen đang đứng dưới gốc cây hòe to lớn trong viện. Gà mái lại lên tiếng lần nữa: " chúng ta đều nghe và đều biết, hơi thở của Chủ Thượng có hơi lạ nhưng chúng ta cũng chẳng thể làm gì chỉ thuận theo tự nhiên là được mọi thứ Chủ Thượng tự có sắp xếp của mình ".

Một giọng nói khác vang lên từ chú chó mực phía gần cửa viện: " Các ngươi nghĩ có phải đã đến lúc rồi không".

Không gian yên tỉnh một lần nữa, giọng nói ờm ờm từ đáy hồ vang lên: " Như Phượng Mẫu nói tất cả đã có sự sắp xếp của Chủ Thượng. Tất cả chỉ cần làm việc của mình là được".

Cả ba cùng nhìn về phía con rùa to nằm dưới đáy hồ. rồi dường như đều hiểu cùng gật đầu và im lặng nhưng chưa bao lâu chú chó mực lại lên tiếng.

" Có vài con kiến đến làm phiền ta nên làm gì đây"

Cá chép đen: " Dù yếu nhưng ta có cảm giác được một thứ thú vị".

Gà mái: "Đúng vậy có lẽ nên làm gì đó rồi".

Rùa: "Nên làm gì thì làm đi Thiên Cẩu ngươi biết mà"

Chó mực nghe xong không nói gì đứng lên đi hướng phía cửa dù không có chút khí tức nào nhưng vẫn tạo cảm giác áp bức kinh khủng.

Cùng lúc đó trước cửa viện tử một thiếu niên mình đầy vết thương rơi xuống trên tay cầm thanh trường đao không động đậy nỗi đôi mắt híp mờ, mơ mơ màng màng như có thể lịm đi bắt cứ lúc nào. Bên trong áo thiếu niên như có như không ánh sáng xanh lục nhạt.

Không lâu sau ba bóng người xuất hiện.

Đôi lời chia sẽ

Đây là truyện đầu tay của mình viết theo sở thích mong mọi người ủng hộ nếu có sai sót không mong mọi người bỏ qua mà hãy góp ý.

Mọi ý kiến mọi người mình sẽ ghi nhận và cố gắn sửa chửa.

Mình không biết có thể hoàn thành truyện không nhưng mình sẽ cố gắng.

CẢM ƠN MỌI NGƯỜI

Bạn đang đọc Sủng Vật Ta Nuôi Toàn Là Thượng Cổ Hung Thú sáng tác bởi yy58677879
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy58677879
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.