Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Muội Tử

Tiểu thuyết gốc · 1884 chữ

Chương 15: Tiểu Muội Tử

Trở lại đỉnh Quang Minh

Tiểu hồ ly đang cố hết sức chạy lên đỉnh, sau khi được liên kết với viên đá, giọng nói hối thúc hướng đỉnh núi càng rõ hơn.

Thật ra việc giọng nói hối thúc hướng đỉnh núi chỉ xuất hiện gần đây, bắt đầu từ mười năm trước vào một ngày đột nhiên giọng nói hãy hướng đến đỉnh Quang Minh xuất hiện.

Lúc đó vẫn còn mẹ tiểu hồ ly, mẹ luôn bảo vệ nó và không muốn tiến tới nơi đó, nó không biết viên đá này đã xuất hiện từ bao giờ nhưng viên đá luôn giúp mẹ và nó tu luyện.

Việc xảy ra khi mẹ nó đột phá rồi bị thương, sau đó không lâu thì mẹ nó tịnh hoá, biết được việc này nên yêu vương Hùng Bá ra tay truy bắt muốn có được viên đá và cả nó.

Trước lúc mất mẹ nó có nói

" Dù không biết trên đỉnh Quang Minh đó có gì khụ khụ " bà nói rồi ho nhẹ

" Mẹ, mẹ không sao chứ con đi hái thuốc cho mẹ" tiểu hồ ly nói rồi muốn chạy đi

Mẹ ngăn nó lại nói: " Đừng đi, mẹ không còn nhiều thời gian nữa rồi khụ khụ, nếu mẹ chết, chắc chắn Hùng Bá sẽ làm hại con và cướp viên đá cho nên khi gặp nguy hiểm cứ chạy tới đó nghe chưa khụ khụ" nói rồi bà họ liên tục.

" Mẹ, mẹ đừng nói nữa hu hu" nói rồi nó khóc oà lên

" Nín đi đừng khóc nếu không mẹ không thể yên tâm ra đi được khụ khụ" bà vừa ho vừa vuốt ve an ủi.

" Mẹ hu hu" nó khóc càng lúc càng lớn.

Gia tộc hồ ly giờ chỉ còn nó và mẹ, mẹ nó thực ra cũng từng muốn đến đỉnh Quang Minh, nhưng tới đó phải băng qua rừng Tử Lâm, cón không biết trên đó có gì nguy hiểm không nữa.

Nên mẹ nó luôn không đi, giờ chỉ còn mình nó nên phải liều, với lại giờ không hiểu sao rừng Tử Lâm càng ngày càng thu hẹp với lại nó cứ có cảm giác rừng Tử Lâm đang cố trốn tránh cái gì đó, vì vậy giờ đây con đường thông thoáng hơn hẳn.

Nó vừa chạy vừa tự cổ vũ mình, mẹ ơi con sắp làm được rồi

" Cố lên, sắp tới rồi"

Lúc này từ đám mây đen mới hình thành một tia sáng đánh thẳng xuống vị trí của tiểu hồ ly, khiến nó văng ra xa.

" Ha ha tiểu hồ ly, mau giao viên đá đó đây theo bọn ta trở về" một yêu đầu heo lên tiếng.

" Đúng vậy ngươi chạy không thoát đâu ha ha" một yêu hình chuột lên tiếng phụ hoạ

Tiểu hồ ly nhìn cả hai đột nhiên cười lên

" Ha ha tiểu trư tiểu tý vậy ta cho ngươi thấy" nàng bộc phát ra tu vi nguyên anh trung kỳ

Cả 2 chỉ là tiểu yêu kết đan lập tức bì bức ép, trong mây lại xuất hiện ba thân ảnh, ba thân ảnh vừa xuất hiện khiến áp bức biến mất.

" Tất cả rút lui nó đã là nguyên anh trung kỳ rồi" một yêu hình hưu lên tiếng.

" Không ngờ chỉ một thời gian ngắn nó đã đột phá từ kết đan đến nguyên anh rồi" một yêu hình hổ nói tiếp.

" Vậy chỉ có thể là do viên đá đó thôi, không ngờ nó lại mạnh tới vậy a" một yêu hình cáo giọng nói nhỏ nhẹ.

Cả ba đã đạt tới nguyên anh hậu kỳ, vì vậy có thể nhìn ra, sau tiếng quát thì cả đám tiểu yêu đã lùi xa.

" Tiểu hồ muội theo ta giao viên đá, rồi theo tỷ tỷ về" cáo yêu tiếp tục lên tiếng dụ hoặc

" Ha ha đừng có mơ đồ cáo già"

" Đáng chết"

Cáo yêu lao lên đại chiến nổ ra, vì chêch lệch một tiểu cảnh nên hồ yêu nhanh chóng rơi vào thế yếu, tiểu hồ ly bị đánh văng xa nó rơi xuống trước viện tử.

" Ha ha còn không mau giao ra đây"

" Ngươi ra tay nặng quá đấy" hổ yêu mang tính khiển trách.

" Đúng vậy, yêu vương kêu chúng ta mang nó về lỡ ngươi giết nó chúng ta ăn nói thế nào đây" hưu yêu tiếp lời.

" Các ngươi biết gì ta đã có kiềm rồi, tiểu hồ ly mau lên a" cáo yêu cố cự lại

" Ha ha ngươi giết ta đi đồ mụ cáo già" tiểu hồ ly quật cường quát, nàng nghe nói chính lúc mẹ nàng đột phá mụ cáo này là người phá làm mẹ nàng bị phản phệ.

" Đáng chết, cứ đánh nó ngất rồi mang về" cáo yêu nói, không chờ hai yêu còn lại lên tiếng đã xong lên.

Đột nhiên cánh cửa viện tử mở ra, một con chó mực nhẹ nhàng đi ra, nó ngẩn đầu còn chẳng thèm nhìn ba yêu phía trước mà nhìn vào tiểu hồ ly.

" Hả con chó ghẻ đâu ra thế này, vậy thì cũng đừng trách ta" cáo yêu hơi dừng lại, lúc này khi nhìn rõ là một con chó thì nó quát lớn rồi lao lên

" Chó Ghẻ???" Chó mực nhíu mày " Ha Ha tốt tốt từ khi sinh ra tới nay ta chưa từng bị sỉ nhục như thế"

Nó cười rồi gằn từng chữ, giọng nó lạnh dần rồi áp bức xuất hiện đẩy tất cả tiểu yêu và mây đen ra xa chỉ còn lại ba đại yêu

cả ba bị áp bức tới nghẹt thở, bị rơi từ trên không xuống quỳ trên mặt đất cả ba ngước lên không thể tin nhìn chó mực trước mặc ' đây rốt cuộc là chuyện gì'

Chó mực nhắc chân móng cái cọ móng trỏ rồi lưới biến nói:

" Hazz sao dạo này có nhiều kẻ quấy rầy vậy nhỉ đây là lần thứ hai rồi" nó nói xong lại thở ra.

" Cẩu tiền bối..."

Cả ba chưa nói xong thì đã bị lực áp đầu đập xuống đất miệng chảy máu

" Ta cho các ngươi lên tiếng rồi à" chó mực lười biếng lên tiếng, nó nhìn cả ba rồi thở ra

" Chủ Thượng nói là không được nóng nảy phải kiềm chế" nó tự lẩm bẩm, rồi lại lên tiếng:

" Thôi được rồi nói đi"

Lực áp bức liền biến mất, cả ba vôi hít thở, hưu yêu đại diện vội lên tiếng:

" Đa tạ cẩu tiền bối, bọn ta thật đến đây chỉ để bắt tiểu hồ ly, không có ý quấy rầy tiền bối, bọn ta bắt tiểu hồ..."

" Khoan đã sau đoạn thoại này ta nghe quen thế, có phải ta không giao các ngươi sẽ nói các ngươi có cái gì mà nguyên anh nên ta cần suy xét lại phải không" nghe một nữa chó mực đã vội lên tiếng ngăn lại.

Cả ba nghe vậy vội gật đầu, hưu yêu tiếp tục:

" Đúng vậy, đúng vậy cẩu tiền bối yêu vương chúng ta đã là bán độ nguyên anh rồi nên mong ngài suy xét"

Nghe xong nó cười: " sau mà lại như thế náy, Chủ Thượng chắc sẽ không la mình nữa nhỉ" nói rồi nó nhắc chân hướng ba đại yêu: " nói rồi thì chết đi"

Bàn chân chó hướng tới ba đại yêu bọn chúng chỉ kịp hét một tiếng rồi thành bột mịn, chó mực quay lại nhìn tiểu hồ ly bị thương nặng đang run rẩy.

" Nè nghe không"

" Đa tạ tiền bối cứu giúp" tiểu hồ ly đa tạ tiếng nói lại yếu đến đáng thương

" Ngươi không cần lo lắng, ngươi tới đây là được rồi đó, giờ chỉ việc nghe theo Chủ Thượng thôi"

" Dạ tiền bối, chủ thượng mà người nói là ai"

" Tới lúc ngươi sẽ biết" nói rồi nó thổi một hơi

Viên đá phát sáng bao bọc lấy tiểu hồ ly, dần dần tiểu hồ ly biến hóa khi ánh sáng biến mất xuất hiện là một tiểu muội tử 10 tuổi mái tóc trắng.

Tiểu hồ ly vội quay qua quay lại kinh ngạc chạy vòng vòng

" Tiền bối tiền bối ta không có đuôi ta còn có tóc nữa này" nàng vừa cười vừa chạy vừa nói

Nhìn hình ảnh này khiến tâm tình của Thiên Cẩu cũng vui nó lên tiếng:

" Được rồi, Chủ Thượng ta muốn trải nghiệm phàm nhân nên lúc gặp không được làm lộ chuyện, cố tỏ ra đáng thương rồi xin ở lại biết chưa" vừa nói nó vừa chỉ hướng bốn người đang hướng tới.

Nhìn theo hướng chó mực chỉ nàng gật đầu: " dạ ta đã biết, đa tạ tiền bối"

Bình Thiên trần, nơi mà Phàm Trường An đến là thôn trấn dưới núi.

Hắn đi cùng vời Phạm Thừa Thiên vừa đi vừa ngắm cảnh vật lâu lâu còn chào các lão bản, cùng các lão bà quanh đây vừa nhìn đã biết là rất thân.

' hazzz quả nhiên là đại lão a, khi nào ta mới có tâm cảnh như thế này đây"

Đột nhiên hắn cảm nhận được linh lực của ai đó, hắn hiện tại đã là nguyên anh hậu kỳ, nên dễ dàng cảm nhận ra hướng đó nên nâng mắt nhìn rồi thu lại hazzz chỉ là kết đan sơ kỳ.

Hắn thấy một cậu bé đứng phụ bán bánh bao nhưng đặc biệt ở eo cậu nhỏ là một thanh kiếm gỗ nhìn bình thường nhưng cũng khiến hắn bâng khuâng

Nhóc đó đang bán đột nhiên dừng lại cầm một cái bánh bao lớn chạy lại, giọng nói non nớt vang lên:

" Trường An ca ca, tặng huynh này" đôi tay nhỏ non nớt đưa cái bánh bao cho Trường An.

" Ha ha được, cảm ơn đệ nha Chí Minh" hắn nhận lấy rồi xoa đầu cậu nhóc

" Công tử cậu nhóc này" Thừa Thiên lên tiếng hỏi

" A đây là một cậu nhóc ta quen, ha ha nhóc con này có chí lớn còn nhỏ đã biết giúp mẹ nhóc rồi"

nghe vậy cậu nhóc đỏ mặt nói: " không có Trường An ca ca đừng nói thế"

" Ha ha" hắn cười lớn.

" Vậy công tử thanh kiếm gỗ đó" Thừa Thiên chỉ thanh kiếm lên tiếng hỏi.

" A vì nhóc này muốn làm tu tiên giả trừ gian diệt ác nên ta lấy đồ dư lúc làm ghế dựa làm luôn kiếm gỗ cho nhóc" Trường An giải thích.

Nghe vậy Thừa Thiên liền hiểu nổi bâng khuâng của mình, dù nói là làm tạm và từ đồ dư nhưng dù sao cũng do công tử làm a, nghĩ tới giấy tuyên lúc ầy hazzzzz

Lúc này trong nơi xa xuất hiện bóng dáng hai thiếu nữ đi tới.

Bạn đang đọc Sủng Vật Ta Nuôi Toàn Là Thượng Cổ Hung Thú sáng tác bởi yy58677879
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy58677879
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.