Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bước đầu chuẩn bị

Phiên bản Dịch · 1808 chữ

Dịch giả: Tĩnh Triều.

Dĩ nhiên Lâm Việt không phải cấm dục hay thánh nhân gì, đơn giản là bởi đây không phải lần đầu hắn ngâm mình chung với Cầm Cơ tại Thái Thượng thanh trì, với cả lúc còn trong vòng lặp cũng thân mật với vô vàn nữ nhân, hơn nữa ai ai cũng xứng danh tuyệt sắc thiên hương nên không còn quá thèm khát mà thôi.

Bây giờ hắn chỉ tập trung vào chính sự.

- Đừng nghĩ lung tung, nghĩ nhiều làm chậm quá trình chữa trị đấy.

Lâm Việt nhìn nàng, thuận miệng nhắc nhở.

Cầm Cơ định thần lại, lần này thực sự ngại đỏ cả mặt, từng này tuổi mà bị một tên tiểu quỷ non nớt dạy dỗ!

- Được...

Chỉ là nàng cũng không biết làm sao, đành bấm bụng làm một nữ nhân ngoan ngoãn nghe lời.

Lâm Việt thấy vậy thì hài lòng, cũng không giấu bài nữa:

- Tin tốt đây, Chiến thể của ta cảnh giới tăng lên thì dương khí cũng mạnh hơn, tiến độ trị liệu cũng mau hơn đấy, hẳn sẽ sớm hơn nửa năm khá nhiều, không phải lo.

- Thật sao?

Cầm Cơ ánh mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Lâm Việt, trông qua còn tưởng nàng là thiếu nữ chưa mười tám đâu.

Ha, đường đường tông chủ Vong Tiên tông cao cao tại thượng lại lộ ra dáng vẻ như vậy với một thiếu niên à?

- Lừa ngươi làm gì chứ?

Lâm Việt nói xong đột ngột đứng dậy.

Thấy được cái không nên thấy, hoặc nên thấy cũng chưa biết chừng, Cầm Cơ giật mình vội quay lưng lại trong chớp mắt.

"Chiến thể đạt Ngũ giai Phàm cảnh rồi."

Đột phá liên tục bốn tiểu cảnh giới liền dừng thôi, tuy Lâm Việt vẫn có thể chịu đựng được tiếp nhưng cơ thể cuối cùng vẫn có một giới hạn nhất định, quá tham lam ngược lại sẽ khiến hắn chịu tổn thương vĩnh cửu a.

- Hôm nay tới đây vậy, ngày mai cũng giờ này được không?

Cầm Cơ quay lưng nhắm mắt không dám xoay người lại, chỉ có thể trả lời:

- Được rồi, ngươi đi đi.

Thấy tiếng bước chân đã ở nơi xa, Cầm Cơ mới mở mắt, cảm nhận dương khí tàn lưu còn trong ao rồi nhẹ giọng thì thào:

- Bản tọa rút cuộc bị sao thế này...?

...

Xuống núi, Lâm Việt chủ động men theo con đường vắng vẻ nhất, tuy rằng hắn và Cầm Cơ không có làm gì đáng xấu hổ cả nhưng dù sao đối phương cũng là tông chủ quyền cao chức trọng đứng đầu đại tông, bất cẩn một chút rất dễ dàng khiến người đặt điều nói xấu, cũng nên giữ gìn danh dự cho nàng ta chứ?

Không lâu sau hắn đã trở về Đệ Thập Nhị cung, đang tính chui vào tòa lầu các mà Dương Tình chuẩn bị cho mình thì ở cửa lại đụng phải hai nữ đệ tử đứng canh.

- Đứng lại.

Một người cản hắn, người kia thì giải thích:

- Thánh nữ ở bên trong, không phận sự xin đừng làm phiền.

Lâm Việt mỉm cười, thì ra là Tần Y Y tới.

- Thế à? Vậy phiền ngươi chuyển lời Lâm Việt tới chơi giúp?

Hai người nghe xong thì bất ngờ, vội chắp tay tạ lỗi:

- Đệ tử xin lỗi, không biết ngài là thánh tử.

Lâm Việt vừa mới đến đây một ngày không nổi, các nàng không nhận ra cũng là thường tình, hắn cũng không có nhỏ nhen tới mức chỉ vậy đã đi làm khó người ta.

- Không sao đâu, giờ ta có thể vào rồi chứ?

Một nữ đệ tử mở cửa, người còn lại thì thông báo:

- Thánh nữ, thánh tử đã về.

Lâm Việt đi vào.

Tần Y Y vốn đang tán gẫu với Kiếm Si Nhi nghe vậy thì vui mừng đứng lên khấp khởi nhìn ra.

- Muội lo chết mất, mẫu thân có làm khó ca ca không vậy?

Thiếu nữ đi lại gần sát lấy Lâm Việt lo lắng hỏi.

Lâm Việt nhìn nàng:

- Cầm tông chủ là bậc mẫu nghi thiên hạ, sao lại nỡ lòng làm khó ta, cơ thể muội ổn cả rồi chứ?

Tần Y Y gò má đỏ lên, ngại ngùng cúi đầu gật gật, lại nói:

- Muội nghe nói nàng phong ca ca là thánh tử, mẫu thân chưa từng đối tốt với ai vậy cả, may quá.

Lâm Việt cười:

- Biết đâu chừng do ta lợi hại thì sao?

Tần Y Y nghĩ gì đó, thẹn thùng mắng yêu:

- Ca ca hư quá...

Sau cùng nàng quả quyết nói:

- Ca ca đừng lo, hai năm nữa nếu Thất Nghiệt ma hoàng triệu kiến các thánh nữ để kết hôn, Y Y nhất định liều chết từ hôn a.

Lâm Việt hơi cau mày nhìn nàng, suýt nữa quên bản thân tuy đã thoát khỏi vòng lặp nhưng cũng đồng nghĩa với việc không thể hành sự vô trách nhiệm như cũ được nữa.

- Lâm Việt ca ca, muội đã là người của ca, chắc chắn sẽ không để nam nhân nào khác đụng vào đâu.

Tần Y Y nhìn hắn, ánh mắt cực kỳ nghiêm túc kiên quyết.

Hắn biết mình khuyên không được nàng, mà lại cũng không muốn khuyên, ngược lại có chút khâm phục cô bé này can đảm đến vậy, liền gật đầu tán thành.

Hai người ngồi xuống hàn huyên tâm sự hồi lâu, nhưng hiềm vì thân phận dễ sinh lời đàm tiếu, mà hiện tại chưa tiện công bố quan hệ đôi bên nên cũng khó mà ở thêm nữa được.

- Kiếm Si Nhi là khuê mật thân thiết nhất của muội, vừa hay cũng là đệ tử Đệ Thập Nhị cung, Y Y đã nhờ nàng thi thoảng để mắt tới ca ca rồi.

Tần Y Y tạm biệt Lâm Việt, lưu luyến không nỡ rời.

- Ca ca cũng phải tự biết chăm sóc bản thân đó.

Lâm Việt gật đầu, lại thêm quyết ý tiêu diệt Thất Nghiệt ma hoàng, dù có dính líu đến Tần Y Y hay không thì hắn chắc chắn sẽ xử lý tên ác tặc này.

Sự tình nó là thế này.

Vong Tiên tông nằm tại Hồng Mông lục địa, mà Hồng Mông lục địa lại nằm trên một tinh cầu trong mấy trăm tinh cầu tại khu vực được gọi là Bắc Giới tinh vực, thường gọi tắt là Bắc tinh vực hoặc là Bắc giới.

Còn Thất Nghiệt ma hoàng thì là chúa tể nơi đây.

Tần Y Y trên danh nghĩa là hôn thê tương lai của Thất Nghiệt ma hoàng, nhưng cũng vẫn danh nghĩa này còn có tận một trăm linh bảy vị thánh nữ của những tông môn khác ở tinh cầu khác, tất cả đều sẽ được gả cho hắn vào cùng một ngày sau khi họ đầy mười tám tuổi.

Bất luận có tự nguyện hay ép buộc thì cũng chỉ có đường chết, công cụ tu luyện dùng một lần a.

Không phải hắn tự dưng đạo đức tốt muốn cứu người mà là nếu trừ khử được Thất Nghiệt ma hoàng và lên thay thế, vậy không phải tất cả sức mạnh cất chứa trong các thánh nữ đều thuộc về hắn rồi sao?

Quay lại trong phòng, Tần Y Y đi rồi Kiếm Si Nhi lúc này mới tròn mắt nhìn Lâm Việt.

Tần Y Y không nói nửa lời về quan hệ của họ, nhưng Kiếm Si Nhi cũng là nữ nhân a, trực giác nhạy bén vô cùng, đã lờ mờ đoán ra đôi chút...

- Thánh tử...

Kiếm Si Nhi dẫu kinh ngạc nhưng không phải loại người lắm lời, rất nhanh đã muốn thỉnh giáo chính sự.

- Ta đã luyện xong mười lần Thiên Diễn kiếm quyết rồi.

Lâm Việt nhìn trời tối mịt, quả thực về muộn quá, liền gật đầu:

- Vậy luyện lại một lần ta xem nào.

Đệ Thập Nhị cung diện tích rất rộng, ngay trước cửa tòa lầu các của hắn là một bãi đất trống diện tích hơn trăm trượng vuông, Kiếm Si Nhi tập ngay ở đó, thời gian một chén trà xong, nàng đã gác kiếm nhìn về Lâm Việt đầy mong đợi.

Nhưng đối phương chỉ lắc đầu:

- Tốc độ tiến bộ của ngươi bây giờ không trả thù được đâu.

Kiếm Si Nhi chấn kinh một hồi.... Trả thù? Sao thánh tử lại biết mình muốn trả thù?

- Ta nếu đã để ngươi ở lại, đương nhiên phải hiểu rõ ngươi rồi.

Trong vòng lặp, Lâm Việt từng tìm hiểu về Kiếm Si Nhi, nếu so thiên phú Kiếm đạo trên toàn Hồng Mông lục địa, hắn cho rằng nàng thứ hai không ai dám nhất cả.

Chỉ là thuở nhỏ số khổ bị ác nhân giết cả nhà, gây ra cừu hận cực độ trong lòng đã ngăn trở Kiếm đạo của nàng rất nhiều.

Kiếm Si Nhi nghẹn ngào hỏi lại:

- Thánh tử... ta thật sự... không trả thù nổi à...?

Đôi mắt thiếu nữ rớm lệ, thiếu nữ mới mười lăm tuổi xinh đẹp như hoa này mà lại sớm phải gánh chịu trách nhiệm nặng nề đến vậy.

- Đúng, nhưng ta sẽ giúp ngươi.

Lâm Việt đang có ý muốn thu nàng thành thuộc hạ, vũ trụ bao la, sức mạnh một người quá nhỏ bé, muốn leo tới đỉnh cao nhất định phải thành lập thế lực của riêng bản thân thôi.

Còn một nguyên nhân nữa đó là Hồng Mông đấu chiến, sự kiện này có liên quan đến một trong tám Đại bí mật của vũ trụ, tung tích Phạn Thiên thụ.

Vậy nên là trước đó, hắn cũng phải tìm lấy vài "người một nhà" mới được.

- Ý ta không phải là thay ngươi trả thù, mà là sẽ bồi dưỡng ngươi trở thành kiếm tu đỉnh cấp, ta sẽ giúp ngươi tự mình trả thù.

Lâm Việt nghiêm túc nói, dĩ nhiên nếu đã chọn thuộc hạ, vậy không thể bạ đâu chọn đấy được.

Kiếm Si Nhi phù hợp tiêu chuẩn đầu vào của hắn.

Còn về tương lai của nàng có thể đứng ở vị trí nào, là tùy vào bản thân nàng.

Nghe vậy, Kiếm Si Nhi lưỡng lự giây lát rồi quả quyết quỳ xuống:

- Thánh tử, xin nhận ta làm đệ tử!

Lâm Việt lắc đầu:

- Đứng dậy, ta sẽ chỉ chỉ điểm cho ngươi về Kiếm đạo thôi, còn sư phụ của ngươi mãi mãi là Dương Tình, điều này sẽ không thay đổi, nhớ lấy.

Kiếm Si Nhi thầm khâm phục nhân cách Lâm Việt, lập tức cảm động mà rằng:

- Xin ghi lòng tạc dạ.

Bạn đang đọc Ta Bị Kẹt Tại Cùng Một Ngày 10 Vạn Năm (Dịch) của Hoàng Thiên Tại Thượng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HCTver2
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 388

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.