Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Chỉ Là Người Bình Thường.

Tiểu thuyết gốc · 1511 chữ

Tại Quận Bắc Linh, thuộc Lạc Thần Quốc, có một tông môn gọi là Tiên Kiếm Tông, nó là một trong 3 đại tông môn mạnh mẽ nhất Lạc Thần Quốc.

Hôm nay là ngày 1 tháng 1 năm 2023 là năm mới, cũng là ngay mà Tiên Kiếm Tông chiêu thu đệ tử, cứ 3 năm một lần Tiên Kiếm Tông lại cử hành chiêu thu đại điển.

Khắp nơi thanh niên tài tuấn, thiên khiêu chi nữ từ khác nơi của Lạc Thần Quốc đều sẽ đến thử vận may, nếu được vào tông phái top 2 của Lạc Thần Quốc thì tiền đồ vô lượng.

Không chỉ vậy, gia đình, gia tộc đề sẽ được thơm lây, và được hưởng đãi ngộ đặc biệt, nhất là Tiên Kiêm Tông lại là tông phái thuộc hoàng quyền nữa chứ.

Tại sơn mạch cao vút, từng toà cung điện cao chọc mây xanh, ở ngoài của sơn mạch chính ra thì phần ngoài của kiếm sơn mạch là của ngoại môn đệ tử, hai nơi được tách nhau ra bởi một thanh cự kiếm khổng lồ, chém ngang qua vậy.

Đây là vết tích của một Tiên Nhân của Tiên Kiêm Tông chém ngang qua, khi sử dụng tuyệt kỹ chấn tông.

Ở dưới chân ngọn núi là 99 bước thang lối thẳng đến cổng vào tông, hai bên cổng là hai thanh cự kiếm được đặt hai bên, tỏ ý là kiếm chấn toạ địa.

“ Wow, thật là hùng vĩ mà, nếu mà ta vào được Tiên Kiêm Tông, thì đời sau không cần phải lo lắng nữa rồi!” Một tên thiếu niên cảm thán nói.

“ Há người năm mơ sao, chỉ với Luyện Khí 2 tầng như người đòi vào, tỉnh ngủ của con trai!” Một tên công tử ca được người hầu đi theo, khinh thường chỉ thằng nói.

“ Đúng vậy! Phạm Thiếu gia nói chí phải!”

Tên thiếu niên này, định quay ra chửi thì phải hiện kẻ này là Phạm Lãng, con trai của Phạm Hồng thành chủ của thành Từ Sơn thuộc tiểu thế lực của Tiên Kiêm Tông.

Thằng này nổi tiếng, hay khinh người khác, ăn chơi đàn điếm, đập đá hút lá đu đủ, nổi tiếng quanh vùng này, không ai là không biết.

“ A có mắt nhìn đó, còn không mau cút!” Tên Phạm Lãng này dơ chân đá vào mông tên thiếu niên kia.

Đám người đang đứng xem cảnh này, liền che mặt chạy nhanh rời khỏi nơi thị phi này, bọn hắn cũng chỉ là người không bối cảnh.

Từ xa một tên thiếu niên bằng tuổi Phạm Lãng, đang cười khinh thường tên này, hắn nhìn sang bên cạch một nữ tử che mặt, trên trán có đoá hoa sen.

“ Linh Nhi muội xem, Tiên Kiếm Tông này được không? Chỉ cần muội vào được đây thì chuyện trong gia tộc sẽ không làm phiền muội nữa đâu!” Tên này liếm chó, nịch nữ tử che mặt này.

“ Vậy thì cảm ơn, Tạ công tử, mấy ngày qua đã chiếu đãi tiểu nữ, sau này có gì khó thì cứ báo tên của tiểu nữ là được!” Nàng âm thanh, mền mại, nhưng có chút xa lạnh nói.

“ Ha ha, Linh Nhi muội không cần phải khách khí thế đâu, dù sao thì cha ta cũng là thuộc ta của cha muội, xem như chúng ta là người một nhà rồi!” Hắn cố ý nói vậy, sau đấy còn lại gần, tên này trên mặt viết đầy chữ ta là kẻ xấu.

“ Tạ công tử xin công tử giữ tự trọng! Chúng ta không thân thế đâu?” Nàng lui lại mấy bước, ánh mắt sắc lạnh nhìn tên này.

Chợt hàn khí bắn mạnh ra, làm đóng băng mặt bậc thang, hàn khí lạnh băng xông về hướng tên Tạ này, làm hắn phải lui về trong kinh ngạc.

“ Không ngờ Linh Nhi muội mới chỉ Luyện Khí mà đã có thể dùng linh lực ngoài phóng, đúng là thiên tài!” Hắn run giọng nói.

“ Xin cào từ!” Nàng nói xong, bước đi không thèm nhìn lại, thật nhanh liền lẫn vào đám đông đó.

Tên này ánh mắt liền thay đổi, vẻ tiếu dung trên khuôn mặt “ Hừ! Người đợi đó Đặng Linh Nhi, ngày nào đó ta sẽ khiến người phải quỳ gối cầu xin ta!”

“ Hắc Hắc! Đặng gia các người hãy đợi đó!”

“ Này này! Cho hỏi anh bị sao thế?” Từ đâu đó xuất hiện một tên ăn mặc có chút kì quái, để tóc ngắn, vỗ vai tên Tạ công tử này.

“ Hừm! Người biết ta là ai không mà dám vỗ lên!” Tên này tức giận đẩy tay tên kì quái kia ra, khuôn mặt tức giận gào thét nói.

“ Anh trai, nói hơi to rồi đấy, tôi đâu có điếc?” Hắn móc móc lỗi tai nói.

“ Thảo mã, người thích ăn đòn sao?” Gân xanh hắn nổi lên, tính dơ tay lên đấm.

“ Người anh em, động khẩu không động thủ, bye ta đi trước!” Tên này đẩy tạ công tử ra, sau đó chạy thật nhanh đi.

“ Tên khốn, ngươi đợi đó, đừng để ta bắt được ngươi tên quái dị!” Hắn gào thét, chửi như mấy bà bán hàng hay chửi khách.

“ Người anh em, hô nhỏ thôi, tôi không điếc!” Tên này quay lại sau đó cố chọc tức tên họ tạ này.

Tên của hắn là Văn Minh, là người xuyên không, vài ngày trước Văn Minh xuyên đến ngoài Thành Từ Sơn, đã gặp qua tên họ Tạ này, và cả tên Họ Phạm kia nữa.

Tính hắn vốn chướng mắt bọn, ý thế hiếp người vì vậy mà hắn đã nghĩ ra cách chọc tức bọn này mà không bị đánh, phải là không bị đánh.

Văn Minh là người thường mới xuyên, sao có thể chống lại bọn đã tu luyện từ khi còn bé, nếu mà bị bắt lại mỗi thằng một quyền thì hắn sẽ ra bã mất.

Quay trở lại với cuộc chiêu thu đệ tử của Tiên Kiêm Tông, lúc này tại sân chính ngoại môn trên đài đang có 5 người ngồi, ba nam hai nữ, ba người là thuộc trưởng lão ngoài môn, hai người còn lại là nhân viên biên chế nội môn, tới để giám sát.

Nếu mà gặp được người có tư chất cao, thì có thể đặc cách chiêu thu vào nội môn mà không cần phải ở ngoài môn làm gì cả.

Đại trưởng lão ngoại môn, thấy có vẻ đã đông đủ liền ra hiệu vào trưởng lão làm Mc tuyến bố bắt đầu.

“ Khục! Tất cả đã đông đủ rồi sao, nếu đủ rồi thì ta sẽ đóng lại cửa tông môn, và bắt đầu buổi chiêu thu ngay hôm nay!” Mc Trưởng lão họ nhẹ xong rồi linh khí để khiến âm thanh vang vọng quảng trưởng.

“ Vậy ta xin tuyến bố cuộc chiêu thu đệ tử lần thứ 1231 của Tiên Kiêm Tông bắt đầu!”

“ Chúng ta nhiệt liệt hoan nghênh có Đại Trưởng Lão ngoại môn Tô Chính! Xin một tràng vỗ tay “ trưởng lão MC thuần thục giới thiệu.

Bộp~ bộp~ bôp~

Tô Chính đứng dậy biểu bị, gật đầu nhìn đám người ở dưới, sau đó lại ngồi xuống “ Tiếp theo là hai vị trưởng lão chấm điểm, đó là Thịnh Trưởng Khanh và Thịnh Trưởng Khánh, xin liệt nhiệt hoan hô!”

“ Và cuối cùng là hai vị quản lý đệ tử đến từ nội môn! Xin cho hai vị ấy một tràng vỗ tay!”

“…….”

“ Này vị huynh đệ, cho tôi hỏi, mỗi lần chiêu thu như vậy liền là giống nhau sau?” Văn Minh nghi hoặc hỏi tên bên cạnh.

“ Tiểu Huynh đệ mới đến lần đầu sao?” Tên cao gầy đen, để tóc bổ luống hỏi.

“ WFT Đen Vâu! “ Văn Minh kinh ngạc khi nhìn thấy tên này giống ý rap bơ ở thế giới của hắn.

“ Huh? Đen vâu là ai? Tên của ta là Tạ Cường đến từ Tạ gia, không biêt huynh đài xưng hô như nào?” Tạ Cường ôm quyền, xưng tên.

“ Trời tên cũng giống nhau!” Văn Minh kinh ngạc lần hai, hắn đã bắt đầu chết lặng rồi.

“ Này vị huynh đệ này có phần vô lễ rồi đó?” Một tên khác thấy Văn Minh không đáp lễ lại liền chỉ trích.

“ À cho tôi xin lỗi, anh có thể gọi tôi là Văn Minh, còn gia sao? Tôi không có gia!” Văn Minh xoa rồi xin lỗi, rồi mới bắt chước tên Tạ Cường hành lễ lại.

“ Người bình thường sao?”

“ Hả tên này không có tu vi sao? “

“ Đúng vậy, ta vừa cảm nhận hơi thở của hắn, hắn ta chỉ là người bình thường!”

Bạn đang đọc Ta Chỉ Là Đệ Tử Bình Thường sáng tác bởi VĩnhHằngTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VĩnhHằngTôn
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.