Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí Mật Sóng Gió

Tiểu thuyết gốc · 1532 chữ

Hạ Than thôn không đến nỗi xơ xác nên tối đến phố phường vẫn còn nhộn nhịp lắm....

Mới rời khỏi Lâm gia, Lâm Phàm sử dụng [ Nhìn xa trông rộng]...

Lâm Phàm kích động không thôi, mới đó hắn chỉ một con người bình thường mà bây giờ hắn lại có năng lực như vậy, không kích động mới lạ đó.....

Test nhè nhẹ xong, hắn dùng [ Tầm Bảo]...

....Không thấy gì cả, đúng vậy , hắn đéo thấy gì.

Buồn bực , Lâm Phàm đi dạo phố chơi.

Tại lúc đi quang một con hẻm, hắn thấy được một nhóm người đang xúm lại....

Hiếu kì, Lâm Phàm đi thẳng tới, không cần lén lút.

Trong hẻm tối là 4 tên thanh niên đang bao vây lấy 1 cô gái...

Hắn dùng Hồn Linh Linh Mâu nhìn rõ hơn, ukm, cô gái vóc dáng 85, gương mặt 80, tính ra cũng thuộc loại đẹp đó.

Có vẻ như cô gái cũng nhìn thấy hắn, hét lớn

‘’ Đại ca, cứu tôi với!’’

Lâm Phàm chậm rãi lại gần, sử dụng [ Rõ ràng] với tên cầm đầu

‘’ Tên: Ban Hổ

Tuổi: 26 tuổi

Tu Vi: Võ Đồ Ngũ giai

Hồn Linh: Lợn 1 răng nanh

Tội ác : Xâm hại 4 người, giết 2 người.’’

Lâm Phàm nhướng mày, tội ác này, không chết là không được mà!!

‘’ Hazz, mà thôi, cũng chỉ là một nhân vật quần chúng thôi!.... Cẩu vật, nhanh chóng cút sang bên cho bản đại gia...’’

Ban Hổ đang vui vẻ vì thấy gái đẹp thì không ngờ lại một tên đó dám nói hắn là cẩu vật, tức chết hắn mà.

Quay đầu lại, chỉ thấy là một tên nhóc, da trán nhăn hết cả lên....

‘’ Nhóc con,thích chết rồi phải không?Bay đâu , lên cho ta.’’

Nói xong, cả 4 tên xông lại về phía hắn...

Lâm Phàm bình tĩnh đi tới, taynóng lên

‘’ Viêm Quyền....’’

Một chiêu trúng bụng, Lâm Phàm lướt nhẹ, 4 quyền 4 người ngã gục xuống.

‘’ Hazz, quá yếu quá yếu một chiêu cũng không tiếp được.....thôi, tạm biệt nha...’’

Nói rồi,hắn sử dụng Linh Mâu, mắt hắn lóe lên một ánh vàng kim,[ xuất khiếu] ra chiêu...

A...A....A.....

Ban Hổ hét lớn, ôm đầu khóc thét...

Chỉ vài giây trôi qua, bọt mép bên miệng tràn ra cả, Lâm Phàm thử, ukm, mới ngất thôi, chưa chết.

Mà thôi, hắn cũng nhác rồi, không muốn động thủ nữa.

Khi hắn đang không chú ý thì cô gái đó đã tới trước mặt hắn , tay đăt sau lưng, gương mặt đỏ lựng, chăm chú nhìn lấy hắn...

‘’ Cậu bé, cảm ơn nhiều nhé.....’’

Lâm Phàm mặt đen lại, hắn đã là người trưởng thành rồi đó, mặc dù bây giờ hắn đang ngụ trong thân thể của một tên nhóc tầm 13 tuổi rưỡi, thế mà gặp ai cũng gọi hắn là nhóc con .

Nghĩ tới mấy bình dịch, hắn phải nhanh chóng phục dụng mới được....

‘’ Không có chuyện gì...’’

Lâm Phàm bỏ lại một câu rồi không thèm nhìn mà nghoảnh lại đi luôn....

Trời cũng đã tối hắn rồi, hắn cũng hoàn thành nhiệm vụ Lâm Hàn đó, mà bây giờ chỉ còn [ Tầm Bảo] nữa thôi...

Hắn quyết định...chạy....

Hắn chạy, [ Tầm bảo] có thể được phát hiện trong vòng 100m nên cũng không có quá khó đi....

‘’ Tức quá đi mất...’’

Hắn đã chạy gần hết cả thôn rồi mà vẫn chưa được...

‘’Mệt quá, vào uống ly nước đã..’’

‘ Ukm...mát quá, hửm cái gì đây....’’

Khi hắn đang uống nước xong hắn mới phát hiện ra rằng bên hắn đã xuất hiện một sợi dây hồng sắc, Lâm Phàm nhìn lại mới thấy sợi dây xuất hiện tại một cây cỏ ven nơi chân bàn của hắn...

Lâm Phàm nhanh chóng dùng [ Rõ ràng]

‘’ Linh thảo: Ô Nham thảo

Là một loại linh thảo thổ hệ, dùng để luyện chế Phá Nham đan, có thể nhanh chóng đề thăng sức mạnh, là một trong những nguyên liệu dễ thấy.’’

‘’ Hazz, mẹ nó đúng là đời mà, chạy đi tìm biết bao lâu không tìm thấy mà giờ vào uống cốc nước lại tìm được..’’

Lâm Phàm thở dài không thôi.

‘’ Tinh! Nhiệm vụ hoàn thành! Chúc mừng kí chủ nhận được [ Liễm Tức phù] [ Mộng Phù Phiếm]’’

[ Mộng Phù Phiếm] là một môn tu luyện tinh thần lực, kể cả lúc ngủ thì cũng có thể tu luyện được.

[ Liễm Tức phù] tên như ý nghĩa, có thể che giấu tu vi trước mắt cường giả có tu vi Võ Tôn trở xuống.

Lâm Phàm nhanh chóng trở về Lâm gia, nhiệm vụ của hắn còn chưa hoàn thành đâu....

Nơi ở của đại trưởng lão Lâm Tùng không quá xa với nơi ở của hắn...

Vì là đại trưởng lão nên Lâm Tùng ở trong một phủ đệ vô cùng rộng lớn, từ bên ngoài cũng đã nhìn thấy được sự xa hoa của nó.

Lâm Phàm nhanh chóng đi vào, tới phủ đệ lớn nhất.

Khẽ gõ cửa vài tiếng, hả, không có âm thanh gì cả...

Mang theo sự nghi hoặc, Lâm Phàm khẽ mở cửa đi vào trong.

Bên trong được thắp sáng bởi vài viên dạ minh châu,và không hề có người nào tại bên trong.

Lâm Phàm nhanh chóng đi xung quanh nhà, vẫn không có ai cả....

‘’ Hay là đại trưởng lão đã có chuyện gì phải xử lý rồi?’’

Suy nghĩ một hồi, hắn cũng quyết định ra về, không co khả năng cứ đợi chờ ở đây mãi được.

Trên đường trở về, khi đi qua một tòa phủ đệ, hắn đã nghe thấy âm thanh kì lạ...như tiếng thở dốc...

Hiếu kỳ, Lâm Phàm men theo âm thanh tới trước cửa tòa phủ đệ, khẽ đục một lỗ nhỏ, hắn ngó vào bên trong....

Bên trong đang diễn ra một cảnh tượng dâm mỹ...

Người con giái để lưng trần ngồi trên giường quay lưng về phía hắn. Tấm lưng trắng nõn với đường eo tuyệt đẹp, bên dưới quấn lấy chắn hắn không thể lấy được.

Trước mặt là một tên thanh niên, theo quần áo thì đó là thị vệ của Lâm gia...bây giờ hiện lại trên mặt anh ta là sự sung sướng khó tả...

‘’ Đây là cắm sừng? WTF thật ư, đại trưởng lão bị cắm sừng, chẳng lẽ ông ta sinh lý yếu vậy sao?’’

Bất quá, chưa đợi hắn nói hết thì một sự việc cực kỳ khủng bố đã xảy ra trước mắt hắn...

Thân thể khỏe mạnh của tên thanh niên nhanh chóng bị teo lại, như tất cả các dưỡng chất trong hắn đã bị hút hết...

‘’ Hấp tinh đại pháp....ma thuật cấm...ma tộc....’’

Lâm Phàm run run nói....

Vậy mà...có ma tộc trong Lâm gia, rồi còn là một nữ nhân bên cạnh đại trưởng lão, chẳng lẽ ông ta bị chết rồi....

Mà thôi hắn không quan tâm nữa, tính mạng của chính mình là quan trọng nhất...Hắn cố nhìn thêm một tí nữa, sử dụng [ rõ ràng]

‘’ Tên: Vũ Mị

Chủng tộc: Ma tộc

Tu Vi: Ma Linh nhất giai

Thân phận: Thánh nữ dự bị Thánh Ma Tông

Thể chất: Thiên sinh mị thể( chưa được kích hoạt): thể chất cường đại trong việc song tu, có thể giúp việc hấp thu thiên đại linh khí nhanh hơn.....’’

Lâm Phàm như muốn rớt cả hàm, chuyện gì thế này, hắn..hắn đã phát hiện ra một bí mật khủng khiếp rồi...sức mạnh Ma Linh nhất giai...muốn giết hắn như giết chết một con kiến vậy....

Hiện giờ, người mạnh nhất Hạ Than thôn là hai lão tổ 2 nhà Lâm-Lạc với tu vi Ma Sư cửu giai, giờ hắn mà nói cho tất cả mọi người thì cũng không giải quyết được chuyện gì, chỉ đệ mọi việc diễn ra tồi tệ hơn thôi....

Vì vậy hắn quyết định chuồn lẹ, coi như không có chuyện gì, bảo vệ tính mạng của mình...

Chỉ là Lâm Phàm không biết rằng khi hắn rơi đi thì ánh mắt Vũ Mị đã nhìn về phương hướng hắn rời đi, trong ánh nàng khó khăn bắt lấy được một tia tò mò...như thể nàng đang thấy một thứ gì đó thú vị vậy...

Lâm Phàm vừa đi vừa ghãi, rốt cuộc phải có chuyện gì mà phải để cao thủ đến đây cơ chứ?

Mà thôi, bây giờ Lâm Phàm phải đến nói với Lâm Hàn.....

‘’ Thiếu gia, ta có chuyện muốn bẩm báo...’’

Lâm Hàn hấp lấy ly trà, nói

‘’ Chuyện gì ngươi nói đi....’’

‘’ Đại trưởng lão không co nhà...’’

Lâm Hàn lông mày khẽ nhăn lại nhưng rồi cũng không làm gì, đặt ly trà xuống nói...

‘’ Vậy để hắn sống thêm ít lâu nữa vậy/ được rồi, lui đi...’’

Nói rồi, Lâm Phàm lui xuống, chui về phòng mình mà không hó hé bất kỳ hành động nào hết.

Cứ thế, một ngày sóng gió của hắn trôi qua.

Bạn đang đọc Ta Chỉ Là Tiểu Lâu La sáng tác bởi 𝕿𝖍á𝖎.𝕯𝖔ã𝖓.𝕳𝖎ệ𝖕
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 𝕿𝖍á𝖎.𝕯𝖔ã𝖓.𝕳𝖎ệ𝖕
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 101

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.