Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Thần quy phục.

Phiên bản Dịch · 1653 chữ

TA CHÍNH LÀ CON TRAI CỦA THIÊN ĐẾ!

Tác giả: Mộ Vũ Thần Thiên

Chương 10: Tiêu Thần quy phục!

"Đệ tử Tiêu Thần, bái kiên sư tôn."

Tiêu Thần quỳ gối trước mặt Cơ Thiên, vẻ mặt chân thành, trong ánh mắt chứa đầy tình cảm thân thiết.

"Ngươi làm sao vậy? Mau đứng lên."

Cơ Thiên cười nhẹ một cái.

"Sư tôn, trước đây đệ tử có hoài nghi ngài, có nhiều bất kính. Nhưng sư tôn không hề so đo chuyện vô lễ của đệ tử, giúp đễ tử lấy lại sự tôn nghiêm. Đại ân đại đức này đệ tử không biết làm sao để báo đáp! Kể từ hôm nay, đệ tử Tiêu Thần, bái Cơ Thiên làm vi sư, tuân theo sư mệnh. Nếu có vi phạm, trời đất không dung!"

Tiêu Thần quỳ gối trước mặt của Cơ Thiên, duỗi thẳng bốn ngón tay để thề, giọng nói vang lớn, đầy sự chân thành cùng nhiệt huyết của cậu thiếu niên.

Lúc này đây, hắn thật lòng thật dạ coi Cơ Thiên là sư tôn.

Nếu không có Cơ Thiên, hắn chỉ sợ sẽ chỉ nhận lấy nhục nhã khi đối mặt với Trình Dao. Thậm chí khiến phụ thân hổ thẹn chứ đừng nói là lấy lại tôn nghiêm của bản thân.

Toàn bộ Tiêu gia đều nói lời lạnh nhạt đã khiến cho Tiêu Thần hiểu rõ, trừ phụ thân ra thì chỉ có sư tôn đối tốt với hắn.

Nhiệt huyết cùng với khí phách của thiếu niên đang trào dâng ngay lúc này. Hắn lập lời thề quan trọng cả đời!

Ánh mắt của Cơ Thiên trở nên hiền hòa, hắn có thể cảm nhận sự chân thành của Tiêu Thần, đưa tay đỡ Tiêu Thần lên.

"Tiêu Thần! Kể từ hôm nay, ngươi chính là đệ tử thứ hai của ta. Tới bái kiến Đại sư huynh của ngươi đi!"

Tiêu Thần cung kính thi lễ với Kiếm Sinh: "Tiêu Thần bái kiến Đại sư huynh!"

Kiếm Sinh nhẹ nhàng gật đầu, mặc dù không nói không rằng nhưng ánh mắt bén nhọn đã nhẹ nhàng hơn đôi chút, chứng tỏ hắn đã đồng ý vị Nhị sư đệ này.

Sau khi Tiêu Thần được Cơ Thiên cho phép thì đã chính thức trở thành đệ tử chân truyền thứ hai của Cơ Thiên!

"Tiêu Thần, đã vào môn hạ của ta, sau này ngươi chính là đệ tử của con trai Thiên Đế. Trình Dao kia mắt đui mù nên mới không nhìn ra được ngươi thật sự là mọt khối ngọc tuyệt mỹ. Sau này chắc chắn nàng ta sẽ hối hận. Yên tâm đi, không bao lâu, vi sư có thể giải quyết vấn đề tu vi tụt giảm của ngươi."

Cơ Thiên cười nhẹ rồi nói.

"Giả quyết vấn đề tu vi tụt giảm? Thật sự có thể sao?"

Tiêu Thần bàng hoàng cả người, ánh mắt có tia sáng như hào quang.

Tu vi tụt giảm chính là nỗi đau lớn nhất trong lòng hắn.

Nếu có thể giải quyết vấn đề này, hắn đồng ý trả bất cứ giá nào!

"Ta là con trai Thiên Đế, vấn đề nhỏ nhoi này làm sao làm khó được vi sư? Ngươi không nhớ ra là vi sư đã từng hỏi ngươi việc ba năm trước ngươi nhận được một hai châu. Sau đó tu vi bắt đầu giảm, đúng không?"

Cơ Thiên đứng chắp tay, cười nhạt.

"Sư tôn, ý của ngài là chính hạt châu kia làm cho tu vi của ta tụt không ngừng?"

Tiêu Thần hoảng sợ không gì sánh nổi.

"Không sai! Hạt châu kia tân là Âm Dương Châu, chính là bảo vật Thiên giai. Nhưng mà Âm Dương Châu đang bị tổn hại mất, âm dương mất thăng bằng. Sau khi tiến vào cơ thể ngươi thì bắt đầu hấp thụ nội khí thuốc tính dương để đền bù thiếu hụt. Đây chính là nguyên nhân khiến tu vi không ngừng tụt giảm."

Cơ Thiên gật đầu.

"Âm Dương Châu? Bảo vật Thiên giai?"

Tiêu Thần hoảng hốt, hai mắt mở to.

Cái thế giới này cho dù là công pháp, đan dược hay binh khí thì đều là thiên giai địa bảo. Tất cả mọi việc đều chia thành tứ giai: thiên, địa, huyền, hoàng. Mỗi một giai đều phân thành hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm.

Bảo vật Thiên giai, đây là chí bảo mà đến Võ thánh gặp được cũng liều mạng tranh cướp, vậy mà lại rơi vào trong tay Tiêu Thần hắn?

Trong thoáng chống, Tiêu Thần có cảm giác bị nhân bánh từ trên trời rơi xuống đập trúng mặt, kích động không nói lên lời.

"Muốn giải quyết việc tu vi của ngươi tụt giảm, rất đơn giản! Cần tìm một khối bảo vật Thiên giai, thậm chí còn phải là bảo vật Thiên giai có khí dương. Để cho Âm Dương Châu hấp thụ khí dương trong đó, đạt được âm dương thăng bằng, lúc đó tu vi của ngươi sẽ không tụt giảm nữa."

Ngoài ra, khi có Âm Dương Châu, có thể xây dựng lên lãnh vực âm dương xung quanh ngươi, khiến cho tốc độc tu luyện tăng lên gấp mười, gấp trăm lần."

Cơ Thiên khẽ mỉm cười.

Nhưng lời nói của hắn lại như đánh Tiêu Thần từ trên trời rơi thẳng xuống đất.

"Sư tôn, bảo vật Thiên giai chính là chí bảo của Đại lục Cửu Châu. Trong thánh địa võ đạo rất hiếm thấy. Toàn bộ Tiêu gia này ngay cả bảo vật Huyền giai cũng không có, đào đâu ra bảo vật Thiên giai."

Khóe miệng Tiêu Thần hiện ra nụ cười khổ sở, nói với giọng ủ rũ.

Cơ Thiên cho hắn hi vọng nhưng bây giờ hi vọng đó lại vô cùng mong manh, khiến Tiêu Thần vô cùng buồn bực.

"Tiêu Thần, sao ngươi lại không có tí chí hướng nào vậy? Ta là con trai Thiên Đế, vạn vật thế gian đều đã nhìn qua. Ngày trước bảo vật Thiên giai còn bị ta đá đi, sợ làm bẩn giày ta! Ngươi là đệ tử của con trai Thiên Đế, chỉ là bảo vật Thiên giai thì có gì mà lo?"

Cơ Thiên kiêu ngạo nói.

"Ta không sợ bẩn giày. Nếu ngài lợ hại như vậy thì đưa vài món bảo vật Thiên giai ra để cho ta giẫm mấy cái."

Tiêu Thần nói nhỏ.

Vị sư tôn này lúc thì nhìn vô cùng thâm cao bí hiểm, nhưng đôi khi lại có vẻ không hề đáng tin chút nào.

Con trai Thiên Đế?

Nếu sư tôn thật sự là con trai Thiên Đế thì cần gì phải lang bạt ở quận Thanh Dương này. Chẳng phải là sẽ phá giới đi lên Thiên giới làm mưa làm gió sao?

"Ngươi nói gì?"

Cơ Thiên quay đầu, liếc Tiêu Thần một cái.

"Khụ..khụ... Sư Tôn, ta không nói gì cả! Ta nói sư tôn là thần ở trên trời, là con trai Thiên Đế, thần uy cái thế. Chắc chắn tìm một món bảo vật Thiên giai rất dễ dàng với ngài đúng không?"

Tiêu Thần bị Cơ Thiên hỏi mà giật mình, ho mạnh mấy tiếng sau đó cố nở ra nụ cười.

Việc lẩm bẩm trong miệng như này khiến Tiêu Thần có cảm giác xấu hổi, thật muốn chui xuống đất.

Thôi thì kính sư tôn bề trên, không thể che dấu lương tâm mà nói nói lời xấu đúng không?

"Ngươi nói không sai, vi sư muốn tìm một hai món bảo vật quả thật không hề khó. Đi cùng vi sư đến thành Thanh Dương, Thành trì Lâm Hà nhỏ nhoi này chỉ sợ không có đồ tốt, chúng ta đi thành Thanh Dương thử vận may."

Cơ Thiên suy nghĩ một chút rồi nói

Thành Thanh Dương chính là thành trung tâm của quận Thanh Dương, cũng là thành trì phồn hoa nhất của quận Thanh Dương. Phạm vi hơn mười dặm, nhân khẩu hơn trăm vạn, dựa lưng vào dãy núi Thanh Dương, đều buôn bán qua lại với vài thành thị xung quanh.

"Thành Thanh Dương?"

Tiêu Thần hơi giật mình, cũng có chút nghi ngờ với não bộ của sư tôn. Thành Thanh Dương mặc dù là thành thị trung tâm nhưng sợ là bảo vật cũng không có chứ đừng nói đến bảo vật Thiên giai.

Có khi chỉ có các thánh địa Võ đạo mới có thể tồn tại bảo vật Thiên giai.

Nhưng Tiêu Thần không dám nhắc tới cái thánh địa Võ đạo, hắn có cảm giác nếu như mình nhắc đến các thánh địa có thể có bảo vật Thiên giai thì sư tôn chắc chắn sẽ đi tìm cửu đại thánh địa trước.

Vậy hậu quả....

Tiêu Thần giật mình, đem ý nghĩ đó nén xuống.

"Không sai, phải đi thành Thanh Dương! Giải quyết vấn đề của ngươi càng sớm thì vi sư mới có thể tiếp tục sự nghiệp thu nhận đồ đệ. Việc này không nên chậm trễ, bây giờ chúng ta đi."

Cơ Thiên gật đầu noi, xoay người đi khỏi phủ đệ Tiêu gia.

Kiếm Sinh tất nhiên bám sát theo.

Tiêu Thần cười khổ một cái, vội vàng từ biệt Tiêu Chấn rồi chạy theo Cơ Thiên.

Đối với việc tìm bảo vật Thiên giai ở thành Thanh Dương, Tiêu Thần cũng không ôm hy vọng gì.

Hơn nữa,cho dù bên trong thành Thanh Dương có bảo vật Thiên giai thì bọn hắn cũng không có khả năng mua nổi.

Nhưng mà sư tôn chỉ cần liếc mắt đã nhìn ra vất đề của hắn, có lẽ sẽ có biện pháp cũng nên.

Tiêu Thần đi theo, bước vào một thế giới khó hình dung!

Bạn đang đọc Ta Chính Là Con Trai Thiên Đế (Bản Dịch) của Mộ Vũ Thần Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi diepgiaquan.1212
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.