Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Vũ Lâu!

Phiên bản Dịch · 1762 chữ

TA CHÍNH LÀ CON TRAI THIÊN ĐẾ

Tác giả: Mộ Vũ Thần Thiên

Chương 11: Thiên Vũ Lâu!

Thành Thanh Dương là thành thị trung tâm của quận Thanh Dương. Dựa lưng vào dãy núi Thanh Dương, nhân khẩu hơn trăm vạn, vô cùng phồn hoa.

Cơ Thiên mặc một bộ áo trắng, tay cầm quạt xếp, mặt mũi tuấn tú lãng tử bất phàm, cả người tự toát ra hơi thở thần thái như ngọc, giống như công tử dịu dàng phóng khoáng.

Kiếm Sinh cùng với Tiêu Thần đi theo đằng sau hắn, đi trên một con đường lớn phồn hoa trong thành Thanh Dương.

Hai bên đường có rất nhiều sạp hàng đang buôn bán các loại mặt hàng được sản xuất từ yêu thú sống ở trong dãy núi Thanh Dương, như là da lông hay luyện chế binh khí, đan dược. Còn có một ít bảo vật cổ quái kỳ lạ, khó phân biệt thật giả, cần phải cần thận giám định.

Ngược lại cũng có một số người lại khá hứng thú với những sạp hàng đó. Nghĩ rằng mình có thể mua rẻ bán đắt, lấy giá tiền thấp mua được vật có giá trị không nhỏ.

Những chủ sạp hàng này thì thường lợi dụng tâm lý đó, đề giá cao hơn một chút với những kẻ coi tiền như rác kia.

Cơ Thiên không dừng lại, lấy ánh mắt của hắn nhìn thoáng qua là đã biết rõ những thứ trên sạp hàng phần lớn là đồ vật kém cỏi, còn có cả hàng giả nữa.

Con mắt hắn đang tìm một cửa hàng, là Thiên Vũ Lâu!

Thiên Vũ Lâu trải rộng tất cả các thành trì trong đại lục Cửu Châu, kinh doanh các loại vũ khí, đan dược, công pháp cùng với thiên tài địa bảo. Trong dân gian nói rằng Thiên Vũ Lâu có mối quan hệ với Đế quốc Thiên Vũ rất sâu xa.

Thiên Vũ Lâu tất nhiên cũng là thương hội lớn nhất ở trong thành Thanh Dương.

Nếu nói trong thành Thanh Dương có bảo vật Thiên giai, vậy nhất định là ở trong Thiên Vũ Lâu.

Thiên Vũ Lâu nằm trên con đường trung tâm lớn nhất, vị trí phồn hoa, là một tòa nhà gồm chín tầng lầu, toàn bộ đều là những khối gỗ nguyên bản tạo thành, lầu son gác tía, khí thế phi phàm.

Sau khi Cơ Thiên đi vào Thiên Vũ Lâu, có một người ông lão với đôi mắt sáng ngời, nhìn có vẻ giống như chưởng quầy ở đây, đi đến chào đón Cơ Thiên.

"Khách quý cần gì?"

Ông lão khẽ cười nói.

Ông là Chu Lâm, chưởng quầy của Thiên Vũ Lâu, có mắt nhìn người rất tinh tường, liếc cái đã biết Cơ Thiên rất đặc biệt.

Mặc dù nhìn Cơ Thiên không có tu vi nhưng lại có phong thái của một quý công tử. Nhất là sau lưng Cơ Thiên có Kiếm Sinh, dù ăn mặc rất bình thường nhưng khiến người ta cảm giác...

Như một thanh kiếm.

Đã lĩnh ngộ tụ ra được kiếm ý, nhân vật như thế mà ở tông môn thì đều là thiên tài tuyệt thế.

Có thể lấy người như vậy là nô bộc, không quý ắt sẽ giàu.

Cho nên mặc dù Chu Lâm là chưởng quầy cao nhất những không hề phách lối gì, tự mình đi tiếp đón mấy người Cơ Thiên.

"Chào ông, không biết trong Thiên Vũ Lâu có thiên tài địa bảo gì có thuộc tính chí dương không?"

Cơ Thiên nhìn Chu Lâm, chắp tay cười hỏi.

" Thiên tài địa bảo gì có thuộc tính chí dương ? Tất nhiên là có! Thiên Vũ Lâu của chúng ta có lửa Nham Tinh, đá Xích Huyết và gỗ Ô Dương . Không biết quý công tử cần vật gì?"

Mắt của Chu Lâm sáng rực lên.

Thiên tài địa bảo thuộc tính chí dương có giá trị không nhỏ. Dù là luyện khí, luyện đan hay tu luyện công pháp thuộc tính dương đều cần những bảo vật này.

Xem ra hôm nay Thiên Vũ Lâu có vụ mua bán lớn rồi.

" Lửa Nham Tinh và đá Xích Huyết đều chỉ là bảo vật Hoàng giai. Gỗ Ô Dương cũng chỉ là bảo vật Huyền giai thôi. Chưa đủ! Có gì tốt hơn không?"

Cơ Thiên lắc đầu nói, trong ánh mắt hiện lên sự thất vọng.

" Tốt hơn sao? Công tử à, Thiên Vũ Lâu của chúng tôi gần đây vừa hay có một dịp đi vào trong di tích thượng cổ. Lấy được một cây Thất Diệp Hỏa Tham. Nhưng giá thì hơi cao..."

Trong lòng Chu Lâm càng chắc chắn, có thể hiểu rõ về lửa Nham Tính, đá Xích Huyền và gỗ Ô Dương như trong lòng bàn tay. Vị công tử trước mặt này nhất định là một nhân vật lớn.

"Thất Diệp Hỏa Tham? Chỉ tạm gọi là bảo vật Địa giai, chưa đủ! Có Cửu Diệp Hỏa Tham không?:

Ánh mắt của Cơ Thiên mỉm cười nói.

"Cửu Diệp Hỏa Tham ? Công tử đừng nói đùa, Cửu Diệp Hỏa Tham chín ngàn năm mới chín, là bảo vật Thiên giai cực kỳ quý giá. Nếu xuất hiện thì thánh địa Võ đạo cũng sẽ tranh đoạt. Thiên Võ Lâu ở Thành Thanh Dương này không thể có."

Chu Lâm cười khổ.

Vị công tử này thật sự là sư tử miệng lớn, Cửu Diệp Hỏa Tham là bảo vật Thiên giai tất nhiên sẽ không thể nào xuất hiện ở trong thành Thanh Dương nho nhỏ này được.

Nếu thật sự có, e là dù tông môn Xuân Thu Tông cũng không mua nổi.

"Vậy thì thật tiếc."

Cơ Thiên lắc đầu.

Mười vạn năm trước, trà hắn pha đều dùng Thập Diệp Hỏa Tham, Cửu Diệp Hỏa Tham chỉ là đồ ăn cho ngựa của hắn.

Tài nguyên ở phàm trần vẫn còn quá là nghèo nàn.

"Thanh Hà, Thiên Vũ Lâu là thương hội lớn nhất thành Thanh Dương của chúng ta. Không phải nàng đang cần một thanh bảo kiếm sao? Thiên Vũ Lâu khẳng định có món đồ thoải mãn nàng. Đây! Nàng thấy thích cái gì cứ nói, hôm nay bản thiếu gia sẽ mua cho nàng!"

Lúc này, một giọng nói phách lỗi truyền đến.

Bên ngoài Thiên Vũ Lâu, một đôi nam nữ trẻ tuổi đang đi vào.

Người con trai ăn mặc sang trọng như công tử thế gia, nhìn qua tầm 18 19 tuổi, nụ cười ân cần hiện trên mặt.

Người con gái cũng chưa đến 20, dáng người thướt tha, da trắng như tuyết, khuôn mặt xinh đẹp, một đôi mắt to long lạnh hút hồn, chứa đầy mê hoặc.

Nhưng người con gái này đang có vẻ thờ ơ.

" Công tử Dương Thạch, xin đường đi theo ta nữa! Dương công tử có ý tốt, ta thật sự nhìn ra. Nhưng vì danh dự của ta cũng như hai gia đình, chúng ta nên giữ khoảng cách vẫn hơn."

Lý Thanh Hà nói với công tử áo gấm, vẻ mặt lạnh nhạt vô cùng.

Nhà họ Lý mặc dù chỉ là gia tộc nhỏ trong thành Thanh Dương. Nhưng Lý Thanh Hà lại là mỹ nữ đẹp nhất thành Thanh Dương, gần đây có chút tự cao tự đại. Nhà họ Dương mặc dù là gia tộc lớn, nhưng thiếu gia Dương Thạc lại ăn chơi nổi tiếng, nàng không nhìn vừa mắt. Nếu là Dương Phàm, anh trai Dương Thạc đã gia nhập vào Xuân Thu Tông thì còn tạm chấp nhận được.

Không biết tại sao Dương Thạc kia cứ quấn lấy Lý Thanh Hà mãi không thôi, khiến nàng ta khó chịu kinh khủng, nhưng lại không dám gây tội với Dương Thạc, chỉ có thể cố gắng giữ khoảng cách.

"Thanh Hà, tấm lòng của ta chắc nàng cũng đã biết. Ta đã tìm hiểu, nhà nàng chưa gả nàng ra ngoài. Chỉ cần nàng đồng ý, ngày mai ta sẽ để cha ta đến cầu hôn."

Dương Thạc cười khà khà, cực kỳ đắc ý.

"Dương công tử, ta đã có người trong lòng rồi. Xin ngươi hãy giữ liêm sỉ."

Lý Thanh Hà lạnh lùng nói.

"Người trong lòng? Người trong lòng nàng là ai? Có giỏi thì đưa hắn đến đây để bổn công tử nhìn một chút. Chỉ cần hắn dám ra đây thì bổn công tử lập tức đi ngay, thế nào?"

Dương Thạch cười lớn, hắn biết thừa Lý Thanh Hà đang mượn cớ từ chối.

Đang nói chuyện, bọn họ đi vào trong Thiên Vũ Lâu.

Lý Thanh Hà chợt nhìn thấy Kiếm Sinh, ánh mắt sáng lên, vội vàng chỉ một ngón tay về phía Kiếm Sinh.

"Dương công tử, hắn chính là người trong lòng ta."

Dáng người Kiếm Sinh cao ráo, hơi thở mạnh mẽ. Lý Thanh Hà có thể nhận ra sự bất phàm ở Kiếm Sinh, tu vi võ giả tầng chín, nhìn giống như một thanh kiếm sắc nhọn, lạnh lẽo. Nhân vật như vậy chắc chắn là đệ tử của tông môn lớn nào đó.

"Cái gì?"

Sắc mặt Dương Thạch lạnh dần, con ngươi có sát ý.

Lý Thanh Hà bước nhanh đến bên Kiếm Sinh, đưa tay định cầm lấy tay Kiếm Sinh, vừa điềm đạm đáng yêu nói nhỏ: "Mong công tử giúp đỡ. Người này cứ quấn lấy ta mãi không thôi. Ta thật sự không có cách nào khác."

Lý Thanh Hà rất tự tin, dựa vào vẻ đẹp của nàng ta, cùng với khí chất mỏng manh yếu đuối thì không bất kỳ người nào có thể từ chối một vấn đề nhỏ như vậy.

Kiếm Sinh khẽ nhăn mày, cứ thế lùi về sau một bước làm Lý Thanh Hà chộp hụt.

"Cô nương, ngươi nhận nhầm người rồi."

Giọng nói của Kiếm Sinh bình thản vang lên.

Lý Thanh Hà lập tức đơ người tại chỗ.

----

Lời nhắn của nhóm dịch:

Bộ này tác giả đã để tạm ngừng được 3 tháng. Cùng lúc đó thì tác giả tiến hành một bộ truyện khác(Vạn Cổ Đại Đế) đang giang dở và đến giờ cùng mới hoàn.

Thật ra cũng có rất nhiều tác giả TQ sáng tác xong được đâu đó 1-200c xong ngừng 3-4 tháng lại làm tiếp. =))

Vậy nên mọi người cân nhắc khi nhảy hố nhé.

---

Bạn đang đọc Ta Chính Là Con Trai Thiên Đế (Bản Dịch) của Mộ Vũ Thần Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi diepgiaquan.1212
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.