Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu La Trai

Phiên bản Dịch · 1071 chữ

Chương 50: Tu La Trai

ĐẶC BIỆT CHỈ TỪ 1-10/8

🧡 10 KP trở lên cho TA CHÍNH LÀ KHÔNG THEO SÁO LỘ RA BÀI (BẢN DỊCH) = giảm 20% truyện này.

❤️ 100 KP trở lên cho TA CHÍNH LÀ KHÔNG THEO SÁO LỘ RA BÀI (BẢN DỊCH) = giảm 40% truyện này.

---

Biện pháp này đúng là vạn thử vạn linh*. . .

*vạn lần thử đều thành công

Giang Bắc Nhiên vốn chỉ là muốn moi ra bản lĩnh của tên này là học được từ sư phụ dạy hay tự học, nhưng không ngờ đối phương không chỉ nói hắn học từ sách mà còn nói sách được hắn giấu sau núi nữa.

Quả nhiên bản chất nhân loại chính là thúc giục không đi nhưng càng lùi thì càng tiến.

Vào lúc thanh niên đầu lĩnh đang kêu rên, Liễu Tử Câm đi tới bên cạnh Giang Bắc Nhiên, nhỏ giọng hỏi:

"Sư huynh, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào, dẫn chúng tới quan phủ sao?"

"Không cần phiền toái như vậy, ngươi trực tiếp tới Trạch Bắc trấn gần nhất báo quan, dẫn bộ khoái tới đây là được."

"Vâng!"

Liễu Tử Câm trả lời xong, vừa chuẩn bị rời đi thì Giang Bắc Nhiên đột nhiên gọi nàng lại:

"Ngươi biết Trạch Bắc trấn ở đâu không?"

"Ân, lúc đến đã nhớ kỹ."

Liễu Tử Câm gật gật đầu.

"Được, vậy mau đi đi."

Nhìn bóng dáng Liễu Tử Câm nhanh chóng biến mất trong đêm, Giang Bắc Nhiên không khỏi cảm thấy ngờ vực.

Rõ ràng trí nhớ nha đầu này rất tốt a, sao mỗi lần ta dạy nàng nàng đều không nhớ được. . . Thật kỳ lạ.

Giang Bắc Nhiên cảm thán một câu rồi nhìn về phía các sư muội còn lại:

"Các ngươi ở lại đây trông chừng đám tặc nhân này, ta đi một chút liền về."

Nói xong, Giang Bắc Nhiên liền quay người đi vào trong huyệt động.

Bốn sư muội nhìn bóng lưng Giang Bắc Nhiên đồng ý, nhưng không rõ sư huynh muốn đi đâu.

Sau đó không lâu, trong động đột nhiên truyền ra tiếng khóc rống, bốn sư muội mới chợt hiểu ra!

Hài tử!

Vừa rồi các nàng đều lâm vào cảm giác thành công trong đầu tiên bắt được tặc nhân nên quên hỏi đám tặc nhân này giấu hài tử ở đâu.

Nghĩ đến đây, bốn người hai mặt nhìn nhau một lúc, cả bốn không khỏi đỏ mặt, vừa rồi sư huynh đoán chừng vẫn luôn chờ các nàng lên tiếng, kết quả các nàng căn bản không ý thức được.

Lại bị mắng rồi. . .

Bốn người đồng loại thở dài trong lòng.

Đám hài tử bị nhốt trong hầm đều được mang ra, Giang Bắc Nhiên nhìn lướt qua bốn sư muội đang cúi đầu:

"Lần sau trước khi vui vẻ nên ngẫm lại xem bản thân còn chuyện gì chưa làm xong không.”

"Vâng. . ."

Bốn sư muội đồng thanh đáp.

"Đần!"

"Ô. . ."

Bốn sư muội lập tức cúi đầu thấp hơn.

Trong lúc Giang Bắc Nhiên dạy dỗ bốn sư muội, thanh niên đầu lĩnh đột nhiên hô:

"Làm sao ngươi biết đám hài tử bị nhốt tại đó!?"

"Tại sao ta phải nói với ngươi?"

Giang Bắc Nhiên nhìn thanh niên đầu lĩnh một chút hồi đáp.

"Ta. . ."

Thanh niên đầu lĩnh ngơ ngác, không phải khi người bình thường bị hỏi thế sẽ trắng trợn khoe khoang một phen à, sao chỉ vì chút việc nhỏ này làm khó hắn chứ.

Người này sao không làm theo lẽ thường chút nào hết?!

Chín hài tử được Giang Bắc Nhiên cứu ra từ trong hầm không bị thương gì, giờ khắc này chỉ đang ra sức khóc tìm mẹ.

Tình cảnh này khiến bốn sư muội đau lòng muốn chết, vội ngồi xuống móc khăn gấm ra lau nước mắt cho bọn nhỏ.

"Này, người dẫn đầu kia, ngươi không hiếu kỳ những hài tử khác bị ta bán tới đâu à?"

Thấy Giang Bắc Nhiên bình chân như vại, thanh niên đầu lĩnh nhịn không được mở miệng hỏi.

"Bán?"

Giang Bắc Nhiên khẽ cười:

"Hẳn nên dùng chữ hiến mới đúng."

Thanh niên đầu lĩnh nghe xong thì giật nảy mình, hỏi:

"Rốt cuộc ngươi là ai! ?"

"Vương Lão Ngũ của Quy Tâm tông."

Giang Bắc Nhiên chắp tay nói.

"Tốt cho một cái Vương Lão Ngũ của Quy Tâm tông, hẳn ngươi không gì không biết nhỉ?"

"Ta không phải không gì không biết, chỉ là vừa nhìn là biết thôi."

Rõ ràng chỉ là một câu bình thường. . . Nhưng vì sao nghe thâm ảo như vậy chứ.

Thanh niên đầu lĩnh cùng bốn sư muội đồng loạt nghĩ thế.

"Ngươi đã biết ta làm việc cho Tu La trai, vẫn còn muốn cứng rắn dẫm vào vũng nước đục này?"

Nguyên lai là Tu La trai. . .

Kỳ thật lúc phát hiện tu vi đám người này, Giang Bắc Nhiên đã cảm thấy chuyện này không đơn giản.

Theo lẽ thường mà nói, xem như người tu luyện Luyện Khí tầng hai bình thường, đặt trong người bình thường cũng sẽ được tôn kính vô cùng, nào cần làm mấy chuyện bắt con nít kiếm tiền làm gì.

Cho nên Giang Bắc Nhiên quyết định dẫn dụ tên thanh niên này, đúng là dụ ra được không ít tin tức.

Đạt được đáp án mình muốn, Giang Bắc Nhiên nhìn về phía thanh niên đầu lĩnh, cười thần bí không nói thêm gì nữa.

Việc này khiến ánh mắt thanh niên đầu lĩnh càng thêm phức tạp, trong lòng không khỏi nghĩ thầm.

Vương Lão Ngũ của Quy Tâm tông thật lợi hại, ngay cả đắc tội với Tu La trai cũng không sợ, trước kia sao ta chưa từng nghe qua tên của người này.

Cùng lúc đó, ba lựa chọn hiện ra trước Thật lợi hại mặt.

Lựa chọn một: Tiếp tục thâm nhập sâu, điều tra về chuyện của Tu La trai sự.

Ban thưởng: Thiên Cương Quỷ Phong (Huyền cấp hạ phẩm).

Lựa chọn hai: Nói chuyện của Tu La trai sự tình cho bộ khoái.

Ban thưởng: Liệt Thiên Đinh (Hoàng cấp trung phẩm).

Lựa chọn ba: Nói chuyện của Tu La trai cho tông môn.

Ban thưởng: Một điểm thuộc tính đặc biệt.

Bạn đang đọc Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài (Bản dịch) của Bách Phân Chi Thất
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 1086

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.