Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp Nhưng Không Thể

Tiểu thuyết gốc · 1690 chữ

"Ngươi!...kẻ chống lại thiên một chữ CHẾT"

Lời vừa nói quét ngang thế giới như một lời khảng định hùng hồn cầm trên tay một đoạn kiếm chỉ thẳng xuống nơi một thanh niên đang ngồi toàn thân bê bết máu.

"Haha!.." thanh niên cười lớn.

"Các ngươi đứng trên cao xem chúng ta như cỏ rác tùy ý tiêu diệt...đây gọi là cân bằng của thế giới sao??"

"Bọn chúng sợ ngươi nhưng ta thì không! Bọn chúng theo ngươi nhưng ta thì không!".

Ánh mắt thiếu niên nhìn ra xung quanh sớm đã chứa đầy thi thể bàn tay nắm chặt ánh mắt trở nên kiên định.

"Các ngươi đã thắng thì sao chứ!...một thế giới không có sự cân bằng sẽ luôn xuất hiện những người như ta bọn họ sẽ tự tìm lấy cái gọi là cân bằng!!!"

Kẻ đứng trên cao lúc này nhiu mày rồi lại khinh bỉ nói "sự cân bằng sao? Nó chỉ dành cho sâu kiến! Thế gian chỉ có thiên là trường tồn còn ngươi kẻ dám chống lại hãy đón nhận cái chết đi"

Kẻ kia trên người tỏa ra uy thế khiếp đảm cầm chặt thanh kiếm chém xuống dường như có thể hủy diệt thế giới thiếu niên phía dưới nhắm mắt lại mọi thứ đã kết thúc.

Bụp "ai da"

Phi Long giật mình tỉnh dậy từ trên cây rớt xuống khiến đầu hắn đập mạnh xuống đất kêu đau một tiếng nghĩ về giấc mơ vừa rồi đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn gặp phải giấc mơ như vậy chỉ là những lần trước không có chân thật như giờ mà chỉ là mơ hồ.

Thậm chí hắn còn nghĩ tới việc mình hay buồn ngủ là do việc này gây ra , hắn không thể hiểu nổi là tại sao mình lại mơ về nó giống như bản thân hắn là người trong giấc mơ vậy bị cuốn vào trong đó không thể ra được.

Hai tay Phi Long lau đi mồ hôi trên trán hắn không muốn nghĩ nhiều về nó bởi hắn không có cách nào làm được cả nhưng nếu nghĩ lại thì tất cả việc này đều liên quan đến một chữ Thiên có thể thế giới này đang che giấu điều gì đó.

"Thôi kệ mẹ nó  việc bản thân còn lo chưa xong mà không biết mấy tên kia đã ra ngoài chưa mong là kiếm được nhiều chút"

"Ngươi tỉnh rồi à " đoạn kiếm từ sau lưng ngáp ngoải nói.

Phi Long xụ mặt vốn nghĩ để nó gọi mình dậy không ngờ cũng chỉ lười như hắn quả thực không đáng tin chút nào.

"Hừ..người đừng xem ta như thế chẳng qua gần đây hơi đuối nên mới dưỡng sức một chút thôi!"

Phi Long đen mặt cái này không phải gọi là lười thì là gì còn bày đặt.

"Nói mới nhớ mấy tên kia sao đi lâu vậy không lẽ ngỏm rồi nếu vậy chả khác nào uổng công mình ngồi đợi rồi sao " Phi Long vuốt cằm nghĩ.

"Ngươi không cần lo dù sao bọn chúng đi vào chưa lâu nên chắc vẫn còn đang đánh quái ở trong cữ chờ thêm lúc nữa đi"

"Được"

Quay trở lại bên phía Phong Quân lúc này sớm đã tụ họp được với Tiểu Kim và Ngọc Mai những về phía hai người còn lại thì vẫn chưa rõ đang nơi nào bọn họ đứng bên mỏm đá bàn chuyện gì đó nên vẫn chưa chịu xuất phát dù sao nơi này vô cùng nguy hiểm cẩn thận vẫn hơn.

"Phong Quân cậu là đội trưởng nghĩ xem tiếp theo nên làm gì?" Ngọc Mai hai tay chống cằm giọng điệu nhẹ nhàng hỏi.

Phong Quân lúc này suy tư "có lẽ vẫn nên tìm kiếm hai người còn lại trước đã nơi này nguy hiểm chúng ta cần phải đoàn kết lại"

"Phòng tránh việc đụng độ với những người khác đặc biệt là kẻ đó nếu gặp phải cả ta cũng không phải là đối thủ" nói đến đây Phong Quân liền nghiêm túc.

Kẻ đó không ai khác ngoài Phi Long từ sau cuộc chiến có lẽ hắn đã trở thành hung thần ai cũng phải sợ ở nơi này luôn rồi.

"Nói đến hắn quả thực rất mạnh theo ta biết trong số những người tiến vào hóa thần cảnh chỉ chiếm con số rất ít vậy nên việc đụng phải là rất nhỏ"

Tiểu Kim lúc này nhanh nhảu đáp lời "nhưng ta thấy hắn rất quen hình như đã từng gặp ở đâu đó"

"Thôi đủ rồi chúng ta vẫn nên tiếp tục đi thôi thời gian có hạn" nói rồi cả ba người liền rời đi.

Bên Phi Long lúc này hắn đã đợi thêm hai tiếng đồng hồ sớm đã chán chết nhưng nghĩ đến việc không làm mà được hốc thì liền cười khà khà ngay lúc này bên trong hang động cánh cửa đá mở ra sau đó là năm người thân thể tàn tạ xuất hiện.

Trên tay ai nấy đều cầm một bình chất lỏng màu lục làm cho Phi Long thềm nhỏ dái không đợi được mà lao xuống hắc kiếm rút ra biến ảnh thi triển.

Ầm

Một tiếng nổ vang lên kèm theo đó là khói bụi lan ra bốn người còn lại khi này mới kịp phản ứng hoảng sợ né sang một bên nhìn vào nơi khói bụi đang dần tản ra.

Chỉ thấy từ bên trong một bóng đen bước ra trên tay cầm lấy bình chất lỏng cười quái dị còn lục này trên mặt đất là một thi thể trên cổ không ngừng chảy máu sớm đã chết.

"Ngươi...ngươi là ai" Long Cu bước ra hô to.

"Ha...vốn nghĩ các ngươi sớm đã biết rồi chứ!"

Đám người run run "áo đen..không lẽ là kẻ đó ngươi không được qua đây" 

Từ một màn thể hiện ở sân đấu nên hiện tại ai cũng đều hoảng sợ khi gặp hắn một kẻ giết người không chớp mắt đám người này cũng không ngoại lệ đều đang sợ hãi nhìn lấy hắn.

"Vốn ta đã cay lũ long tộc rồi không ngờ lại gặp các ngươi ở đây vậy thì chỉ trách các ngươi đen thôi"

"Không...! Tha cho ta ngươi  muốn gì cũng được" Long Cu khi này quỳ xuống hoảng sợ cầu xin.

"Muộn rồi các ngươi chết ta cũng lấy thôi"

Nói rồi đoạn kiếm giơ lên chém xuống.

"Khôngggggg"

Chỉ thấy đoạn kiếm quét qua lập tức liền có bốn cái đầu bay lên kéo theo đó là bốn cột máu bắn ra nhìn từng cái đầu đang lăn lốc trên mặt đất ánh mắt không càm lòng nhìn lấy mình nhưng hắn chỉ đơn giản quay người không thèm nhìn lấy một cái.

"Ra đây đi không cần trốn nữa"

Giọng nói Phi Long vang lên lập tức có hai tiếng kinh hô từ bụi cây gần đó phát ra chỉ thấy từ bên trong hai người bước ra đầy vẻ cẩn trọng trên tay cầm sắn vũ khí là một cây cung và thanh kiếm thấy được cảnh này Phi Long biền bất ngờ chuẩn bị tiến lại.

Đó là o Ly Tịch Và Kim Liên thấy Phi Long có ý tiến lại hai nàng liền thủ thế sợ hắn chuẩn bị công kích hai nàng mà lúc này Phi Long liền đứng lại bao nỗi nhớ nhung hiện lên hắn muốn  cho các nàng biết mình là ai nhưng rồi lại nghĩ.

Nơi này rất nguy hiểm vẫn chưa phải lúc nhìn lấy hai nàng hắn mỉm cười  sớm đã phát hiện hai nàng từ khi  nhóm  người long tộc xuất hiện có lẽ hai nàng cũng có ý định cướp đoạt như hắn.

Phi Long giọng nói nhẹ vang lên "chỉ có hai người vào đây sao?"

Nghe được lời nói cả hai người đều nhiu mày cảm như tên này quen biết mình nhưng hai nàng đâu nhớ có gặp qua kẻ này, lúc này Ly Tịch lúc này nghi ngờ nhưng giọng điệu vẫn ấm áp trả lời "ngươi có ý gì?"

Phi Long cười lớn "ta chỉ muốn biết thôi hoàn toàn không có ý xấu"

Kim Liên cũng bước lên giọng điệu rụt rè nói nàng dù sao cũng đã thấy một màn vừa rồi nếu như tên này thật sự muốn giết hai người thì dễ như ăn kẹo

"ngươi muốn gì ở chúng ta"

Phi Long nhìn các nàng rụt rè liền bắt đầu làm dịu bầu không khí "hai cô không cần phải sợ ta chỉ muốn biết Phong Quân và Ngọc Mai không đến đây sao?"

"Ngươi quen bọn họ sao" Kim Liên nói tiếp.

"Cũng gần như thế" Phi Long đáp.

"Chúng ta đang đi tìm bọn họ vẫn chưa  gặp được nhau" Ly Tịch nhẹ nói.

"Vậy sao?" Phi Long có chút lo lắng cho bọn họ.

"Vậy rốt cuộc ngươi muốn gì ?"

"Không gì cả nhưng có người nhờ ta chuyển lời đến hai cô đó là nhớ cẩn thận!, à phải rồi bốn bình tinh huyết này các cô giữ lấy đi ta phải đi rồi ngoài ra đi về bên trái nơi đó an toàn hơn"

Nói xong Phi Long biến mất để hai nàng ở  ngơ ngác không hiểu nổi.

"Tên này thật kì lạ" Ly Tịch lên tiếng.

Lúc này Phi Long đứng trên một cành cây cao nhìn xuống nhịp tim đập mạnh suốt bao lâu nay hắn cuối cũng cũng gặp được hai nàng nhìn lấy hai bóng lưng phía dưới, ánh mắt hắn chứa đầy nhung nhớ hận không thể lao xuống ôm hai người vào lòng để kéo lại bao nhiêu thời gian xa cách.

Hiện tại vẫn chưa nên xuất hiện nhưng chắc chắn hắn sẽ luôn dõi theo hai nàng không bao giờ rời mắt đây là điều duy nhất mà bản thân có thể làm cho hai nàng lúc này.

Bạn đang đọc Ta Chinh Phục Thế Giới Mới sáng tác bởi Tanem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tanem
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.