Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Điểm Tiến Hóa

Phiên bản Dịch · 1004 chữ

"Như vậy, ta không chỉ có sức mạnh mà còn không yếu chút nào. . ."

Nhìn những nhánh cây xanh cao tới hai, ba mét tự do đung đưa trong bầu trời đêm, Ngu Tử Du cũng có chút xúc động.

Vốn khi trở thành cây , hắn đã chấp nhận hiện thực cứ như vậy sống qua ngày.

Không ngờ chỉ trong mấy ngày, hắn đã có năng lực tự vệ.

Cười hắc hắc, Ngu Tử Du dường như nhìn thấy nhưng hình ảnh rất thú vị.

Đúng lúc này có cái tổ ong cứ ảnh hưởng đến hắn khiến hắn rất là phiền, những con ong mật khó chịu cứ bay vo ve trước mặt hắn.

Mấy ngày nay, Ngu Tử Du đã rất kiên nhẫn với mấy con ong này.

Chỗ của hắn là một cái hẻm núi có rất nhiều hoa dại, hoa thơm, Ngu Tử Du không có khứu giác nên cũng không biết, ban ngày ong mật sẽ tới rất là phiền.

Về phần hẻm núi này ước chừng khoảng cách chỉ khoảng trăm mét, nhưng độ cao thì mấy trăm mét, không phải có thể tùy tiện đi bộ, nếu không sai thì là ở khe hở giữa hai ngọn núi.

Còn chiều cao cụ thể, Ngu Tử Du không tiện suy đoán.

Chiều cao của hắn chỉ ba hoặc bốn mét ở cả hai bên.

Xung quanh hắn có rất nhiều cổ thụ cao lớn.

Mà rừng cây rất là rậm rạp, hắn không thể nào biết được độ cao của thung lũng này.

Tuy nhiên, may mắn thay, anh ta có thể nhìn thấy nơi mỗi cái cây rơi xuống.

Hiện tại, Hắn có ba trăm sáu mươi độ thị giác.

Đó là một cảm giác kỳ lạ nhưng nó là thật.

Có một sự tương đồng trong truyền thuyết về một loại ánh mắt — bạch nhãn.

Mà thông qua loại thị giác này, Ngu Tử Du không còn phải nhận sự hạn chế của cành cây che đậy và có thể quan sát xung quanh.

...

"Những cái cây này có thể thực sự phát triển cao lên như vậy sao?"

Đại thụ này phải mấy người lớn ôm mới hết, Ngu Tử Du cũng có chút ít không hiểu.

Trong những cây này, có một cành liễu, có thể nói là tương tự như cây liễu, chỉ cao 20, 30 mét, nơi này cũng có một ít cây liễu.

Trong lòng một trận chấn động, Ngu Tử Du khi nhìn thấy những cây liễu này có khả năng cao tới năm sáu mươi mét cũng vô cùng kinh ngạc.

Tuy nhiên, cũng có một chút sự thật.

Có một cái gì đó thực sự kỳ lạ trong không khí.

Ngu Tử Du đôi khi cảm thấy ấm áp như thể có thứ gì đó tràn vào cơ thể hắn.

Cảm giác này rất thoải mái so với mát xa cũng không khác mấy.

Kể từ đó, Ngu Tử Du không còn thù địch thậm chí hắn còn có ý định hấp thụ nó.

Đương nhiên, lúc này Ngu Tử Du cũng không có phát hiện mấy ngày nay hình như hắnlại cao lên hai ba mét .

...

Tuy thân là cây liễu nhưng ý thức vẫn tồn tại.

Vì vậy, Vu Tử Ngư đương nhiên cần nghỉ ngơi một chút, khi nhắm mắt lại, Vu Tử Ngư tựa hồ đã ngủ.

Trong nháy mắt, nửa đêm trôi qua, phía chân trời lại xuất hiện một vòng bạch quang giống như một vầng sáng vô cùng mê người.

Trong rừng sâu còn thấy sương ẩm.

Sương mù mịt mờ, hiện một khu rừng cổ thụ hiếm thấy ẩn hiện trong chốc lát tựa như chốn bồng lai tiên cảnh.

Con ong

Đột nhiên một giọng nói truyền đến, Ngu Tử Tử vô thức mở mắt ra.

Đối diện với đôi mắt hắn, một con ong đang từ từ bay lên trong tầm mắt hắn.

"Lại quấy rầy giấc ngủ của ta."

Ngu Tử Du choáng váng vì sự tức giận và phàn nàn trong lòng.

Ngược lại, như nghĩ ra điều gì, hắn hùng hổ nói:

"Quân tử báo thù mười năm không muộn, lá liễu báo thù mấy ngày cũng không muộn"

Lời vừa dứt, một tiếng 'ba' vang lên như không khí nổ tung, một đoàn roi xanh đã xẹt qua không trung.

Sau, không phải sau.

Tiếng 'bíp' âm thanh im lặng.

Cùng lúc đó, một vòng huyết vụ trong không khí lan tỏa một cách chậm rãi.

"Ách. . . ."

Nhìn qua liền bay ra mà không có bay ra, ong mật trực tiếp bị quất thành huyết vụ, Ngu Tử Du cũng có chút ngây người.

Uy lực này không chỉ đơn giản khủng bố như vậy.

Thời điểm Ngu Tử Du phát hiện đột nhiên vang lên một thanh âm.

"Ding, giết chết một con ong mật nhận 0,1 Điểm Tiến Hóa"

Ngu Tử Du nghe thấy đọa âm thanh này có chút bình tĩnh.

Đây là âm thanh của hệ thống chỉ xuất hiện qua một lần.

Hắn không nghĩ tới giờ lại vang lên lần nữa.

Nó chỉ nhắc nhở tác dụng thôi sao?

Ngu Tử Du nghĩ một lúc rồi buông xuống ý định và nhìn về phía Điểm Tiến Hóa.

Thật sự có thêm 0.1 Điểm Tiến Hóa.

"Kkkk đúng là một điều tốt"

Ngu Tử Du phản ứng như chậm nửa nhịp, trong lòng hắn tràn ngập kích động như mới phát hiện ra một thế giới mới.

Phải biết rằng, hắn khổ sở quang hợp một ngày mới nhận được 0.1 Điểm Tiến Hóa.

Nhưng bây giờ, hắn chỉ cần tiêu diệt một con ong mật đã có 0.1 Điểm Tiến Hóa.

Quả nhiên, giết người cướp của mới là vương đạo.

phi phi,

Nghĩ gì vậy???

"Ta là muốn trở thành một nhân vật lớn-liễu thần, ta sao có thể giết người cướp của được?"

Đây chỉ là quy tắc của tự nhiên.

Bạn đang đọc Ta Chuyển Sinh Thành Liễu Đột Biến của Hải Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HảiVương
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.