Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trái Tim Lâm Thư Đồng Như Bị Đao Cắt

Phiên bản Dịch · 1818 chữ

"Thật ra ta cũng chỉ là một người bình thường, tất cả những gì ta muốn đó là một tình yêu đơn giản mà thôi, nhưng hết lần này tới lần khác đều không được như mong muốn!"

Những gì Trần Viễn nói đều rất chân thành.

Hắn thực ra chỉ là một người bình thường, cũng chẳng có thân phận ghê gớm gì.

Nhưng trong suy nghĩ của Triệu Ngọc Kỳ, Trần Viễn đây là quá khiêm nhường!

Quả nhiên giống như những gì nàng ta phỏng đoán trước đó.

Trần Viễn vẫn giấu kín thân phận của mình, chỉ muốn có được một tình yêu trong sáng, không muốn gắn kết tình cảm với những thứ vật chất, nhưng thực tế thì lại là, kẻ nghèo là không xứng có được tình yêu!

Truyện cổ tích cuối cùng vẫn chỉ là truyện cổ tích.

Ngươi không có tiền, ngươi không thể cho nữ sinh sự lãng mạn, không thể cho nữ sinh cảm giác an toàn, không thể cho nữ sinh những thứ cần thiết trong cuộc sống.

Người ta dựa vào cái gì để mà chọn ngươi?

Ngươi giả làm kẻ nghèo để thử.

Vậy thì nhất định sẽ trở thành cá cho người ta nuôi!

Định sẵn sẽ trở thành lốp xe dự phòng!

Trở thành liếm cẩu!

Trở thành cái 'kích' đi kích kẻ khác!

······

Ở một bên khác.

Sau khi Trần Viễn rời khỏi quán tôm hùm.

Lâm Thư Đồng trở về ký túc xá một mình trong tuyệt vọng.

Nàng ta cảm thấy mình lần này thật chơi hỏng rồi.

Không chỉ bị gã cặn bã Hoàng Tuấn Khải kia lừa dối, mà ngay cả Trần Viễn cũng dường như từ bỏ nàng ta hoàn toàn.

Nếu là trước đây, nàng ta hoàn toàn không quan tâm Trần Viễn sẽ nghĩ gì về mình.

Dù sao cũng chỉ là một tên liếm cẩu.

Mất thì mất.

Cùng lắm thì bồi dưỡng tiếp một tên liếm cẩu khác là được rồi.

Trong ao cá của Lâm Thư Đồng, không chỉ có hai người là Trần Viễn và Hoàng Tuấn Khải.

Còn có nuôi thả những con cá khác.

Lúc cần thiết, có thể điền vào chỗ trống bất cứ lúc nào.

Tuy rằng điều kiện của những 'Con cá' kia cũng chỉ như thế.

Nhưng có thì vẫn còn tốt hơn so với không.

Chung quy vẫn còn có cái chuyển sang, không phải sao?

Nhưng lần này, nàng ta dường như thực sự quan tâm đến Trần Viễn.

Nhất là khi đối phương ngày càng hào phóng.

Ngày càng trở nên đẹp trai hơn.

Thậm chí, lúc đánh nhau càng cảm thấy có nam tính hơn.

Nàng ta mới phát hiện, bản thân mình trước kia dường như cũng chưa hiểu rõ về Trần Viễn.

Còn có Triệu Ngọc Kỳ, Từ Nhạc Nhạc, loại nhân vật cấp bậc nữ thần trong trường học này đều thi nhau chủ động tiếp xúc với Trần Viễn.

Càng ngày nàng càng cảm thấy, Trần Viễn thực sự là một người đàn ông có 'nội hàm'

"Thư Đồng, cuối cùng thì ngươi cũng đã trở về, ta đã phát hiện ra một bí mật rất lớn, vốn muốn nói cho ngươi biết luôn, nhưng ngày hôm nay ngươi ra ngoài hẹn hò với Hoàng Tuấn Khải, nên ta cảm thấy không được tiện lắm, vẫn là chờ ngươi trở về rồi nói!"

Tôn Nhuế cau mày, một mặt hưng phấn nói.

"Bí mật gì?"

Lâm Thư Đồng mặt không thay đổi chút nào, rõ ràng là không hứng thú cho lắm.

Sự sỉ nhục và đả kích mà nàng phải gánh chịu trong ngày hôm nay quá nặng nề, khó có thể nguôi ngoai trong chốc lát.

"Thư Đồng, ngươi biết thân phận thực sự của Tịch Mịch Nhất Căn Yên là người nào không?" Tôn Nhuế hỏi.

"Tịch Mịch Nhất Căn Yên, Thần hào đang được tìm kiếm nhiều nhất trên Weibo sao? Người tặng quà tới 10 triệu đồng cho nữ streamer kia sao?"

"Không phải 10 triệu mà đã là 20 triệu rồi, Thư Đồng ngươi biết không? Tối hôm qua, ta tình cờ lướt qua Pox Sound, ai biết rằng streamer có nhân khí cao nhất trên nền tảng này lại là Triệu Ngọc Kỳ, mới đầu ta đã rất sốc!"

Sau đó ta phát hiện ra rằng Triệu Ngọc Kỳ không chỉ dành được top 1 trong thời điểm đó, đồng thời tiền ảo của nền tảng này cao tới 100 triệu sóng âm, nói theo cách khác nghĩa là có một kẻ rất lắm tiền tặng cho nàng ta tới tận 10 triệu đồng, kẻ rất lắm tiền này chính là Tịch Mịch Nhất Căn Yên!

Tuy nhiên đó còn chưa phải là trọng điểm, trọng điểm chính là Tịch Mịch Nhất Căn Yên này, sau khi ta để ý tới tài khoản Pox Sound của hắn, phát hiện hắn thế mà có quan hệ bạn bè với wechat của ta.

Mà người này là Trần Viễn!

Ông trời của ta ơi, ngươi biết lúc ta phát hiện ra thì cảm giác của ta nó như thế nào không? Ta quả thực choáng váng, Trần Viễn cái tên nghèo rớt mùng tơi này lại là Thần hào điên cuồng tặng ra 20 triệu đồng trên mạng?

Cái tên này che giấu cũng quá sâu!

Ta suy đoán, trong nhà hắn được đền bù nhà là giả, thân phận thật của hắn là con của một nhà giàu siêu cấp, hoặc là của một tập đoàn khổng lồ nào đó, Thư Đồng, đây là tiết tấu ngươi muốn phát tài a, tương lai nếu như có thể gả vào trong nhà giàu như vậy thì cũng đừng quên tỷ muội nha!

Tôn Nhuế líu lo liên tục không ngừng.

Quả thực hưng phấn tới không ngừng được.

Lâm Thư Đồng thì như bị sét đánh.

Tâm trạng trong nháy mắt giống như gặp phải một vạn lần bạo kích!

"Ngươi ... ngươi nói cái gì? Trần Viễn, hắn ... hắn chính là Tịch Mịch Nhất Căn Yên?"

"Là thật Thư Đồng, ngay từ đầu ta cũng không dám tin tưởng vào mắt của mình, thế nhưng tài khoản đăng ký nền tảng Pox Sound là tài khoản Wechat, là không sai được, hơn nữa Trần Viễn có thể chuyển 50 ngàn đồng cho ngươi một cách nhanh chóng như vậy thì ta cảm thấy xem như trong nhà được tiền đền bù thì cha mẹ của hắn chắc là cũng sẽ không dễ dàng cho hắn nhiều tiền tới như vậy chứ? Như vậy chỉ có một cái khả năng, bản thân Trần Viễn hắn chính là một đứa con nhà giàu, bản thân là một Thần hào siêu cấp, Thư Đồng, hay là ngươi chia tay Hoàng Tuấn Khải, ở bên Trần Viễn sẽ tốt hơn!"

Tôn Nhuế đề nghị.

Nhưng nàng ta không nói ra lời này thì còn tốt, nói ra lời này rồi, Lâm Thư Đồng cảm thấy tim mình như bị người dùng dao đâm vài nhát.

Đang rỉ máu!

"Đừng nói nữa, tiểu Nhuế Nhuế ngươi đừng nói nữa, đừng nói nữa!"

"Thư Đồng, sao vậy, tại sao ngươi lại khóc?"

Lâm Thư Đồng vào lúc này tim đau như bị dao cắt.

Nàng ta cuối cùng cũng hiểu rõ, tại sao Triệu Ngọc Kỳ lại sẽ một mình đi ăn cơm cùng với Trần Viễn.

Hóa ra Trần Viễn tặng cho Triệu Ngọc Kỳ 10 triệu đồng.

Đây chính là 10 triệu đồng a!

10 triệu đồng này vốn nên là của nàng, nhưng vì cái gì mà bây giờ lại tiện nghi cho tiện nhân Triệu Ngọc Kỳ này?

Hóa ra mục tiêu cậu ấm con nhà giàu mà trước đó nàng ta luôn luôn theo đuổi.

Nàng ta vậy mà sớm đã đạt được!

Cậu ấm con nhà giàu này thậm chí còn muốn giàu hơn so với trong sự tưởng tượng của nàng, hơn nữa còn từng toàn tâm toàn ý đối với nàng, quả thực chính là nam thần hoàn mỹ trong lý tưởng.

Thế nhưng là, nam thần này hết lần này tới lần khác bị chính tay nàng ta đẩy ra.

Vào lúc này, nàng ta hận không thể hung hăng cho chính mình hai cái bạt tai.

Núi vàng trước mặt mà không biết.

Nào chỉ là ngu xuẩn?

Quả thực chính là ngu xuẩn!

"Không! Chuyện không nên như thế này!"

"Trần Viễn là của ta, ta còn chưa có thua đâu, ta vẫn còn cơ hội có thể cứu vãn!"

"Ta không nên từ bỏ như vậy, ta nhất định phải theo đuổi Trần Viễn trở về bên ta một lần nữa!"

Sau khi trải qua liên tiếp mấy phát đả kích.

Lâm Thư Đồng quyết định dồn hết sức làm lại.

Có một câu nói rất hay: "Nam truy nữ cách tầng sơn, nữ truy nam cách tầng sa (1)!"

Hơn nữa Trần Viễn đã theo đuổi nàng ta suốt ba năm, bản thân có tình cảm rất khó buông bỏ.

Chỉ cần nàng ta đổi từ bị động thành chủ động, như vậy là có cơ hội rất lớn tới cứu vãn chút tình cảm này!

······

"Lão tứ, tại sao hôm nay ngươi lại trở về muộn như vậy? Gần đây cũng không thấy ngươi chơi game a, chạy đi đâu vậy?" Chu Hải Quyền bạn cùng phòng hỏi.

"Không phải ta đã nói với các ngươi rồi sao? Ta cùng với Triệu Ngọc Kỳ đi ra ngoài ăn cơm, sau đó có thời gian thì lại đi dạo phố, nàng ta còn mua cho ta đôi giày dừa đây." Trần Viễn chỉ vào đôi giày mới ở dưới chân, một mặt bình tĩnh mà nói.

"Lão tứ, ngươi chém gió thì cũng phải có cấp độ, Triệu Ngọc Kỳ hẹn ngươi ra ngoài ăn cơm, sau đó còn mua cho ngươi đôi giày? Ngươi móa nó càng chém càng quá rồi!"

"Được a, các ngươi không tin thì ta cũng chẳng cần giải thích, có lẽ người ta muốn theo đuổi ta cũng không biết chừng!"

"Vãi nồi, con gà này thật thiếu đánh, muốn chơi hắn hay không?"

"Chơi hắn đê!"

"Lão tứ, tiếp một chiêu Hàng Long Thập Bát chưởng của ta!"

"Kháng Long Hữu Hối!"

"Hầu Tử Thâu Đào!"

"Đoạn Tử Tuyệt Tôn cước!"

"······ "

(1): Nam truy nữ cách tầng sơn: nghĩa làm nam theo đuổi nữ thì lại vô cùng khó khăn như cách biệt dãy núi.

Nữ truy nam, cách tầng sa: ý nói, nữ theo đuổi nam thì vô cùng dễ dàng như cách lớp vải(sa: vải) bởi vì nam nhân vốn dễ tính ai theo đuổi cũng chấp nhận, cũng tại vì nữ theo đuổi nam người thiệt thòi vẫn là nữ.

Bạn đang đọc Ta Có 9 Triệu Tỷ Tiền Liếm Cẩu (Bản Dịch) của Phiên Gia Đệ Nhất Soái Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhưuNguyệtCát
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 681

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.