Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nam nhân ngu ngốc

Phiên bản Dịch · 1010 chữ

Người dịch: Giang Thượng Nguyệt Minh

-----------

Thế nhưng rõ ràng rất mệt mỏi, rất buồn ngủ nhưng Trần Lạc làm thế nào cũng không ngủ nổi.

Sáng sớm hôm sau, Trần Lạc bò dậy chuẩn bị đi xe buýt về Bằng Thành. Khi đi ngang qua một cửa hàng McDonalds, hắn bỗng nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.

Lê Toa và một người đàn ông đang dựa sát vào nhau, cùng nhau ăn sáng.

Trần Lạc khi ấy vừa phẫn nộ vừa đau khổ, lại thêm không cam tâm khiến đầu óc hắn trống rỗng.

Nhưng sau khi tỉnh hồn lại, hắn không đi tìm Lê Toa lý luận mà chạy trối chết về Bằng Thành.

Từ sau lần đó, Trần Lạc quyết tâm quên Lê Toa. Hắn vừa chăm chỉ học hành vừa làm thêm để kiếm tiền trả khoản nợ kia.

Mãi đến ngày hôm trước, Lê Toa đột nhiên liên hệ hắn.

Trong điện thoại nàng khóc như mưa, nói mình bị lừa hết sạch tiền, còn vì chuyện này mà cãi nhau với ba mẹ một trận ầm ĩ rồi bỏ nhà đi.

Hiện giờ trên người nàng không còn một đồng, cũng không biết đi đâu nên mới hỏi Trần Lạc có thể giúp đỡ nàng hay không.

Khi nghe tiếng khóc thê thảm của Lê Toa, Trần Lạc cảm thấy lòng mình tan nát, hắn lập tức hỏi Lê Toa đang ở đâu rồi chạy tới Hoàn Thành, đón nàng về nhà mình ở Bằng Thành.

Cha mẹ Trần Lạc đã biết Lê Toa từ trước, thấy nàng chủ động đến nhà còn tưởng là nàng muốn ra mắt người lớn.

Hai vợ chồng vốn sống tiết kiệm, nay lại mời Lê Toa đi ăn cơm ở một nhà hàng rất đắt đỏ.

Biểu hiện của Lê Toa cũng rất ngoan ngoãn khiến cha mẹ Trần Lạc vô cùng hài lòng với “bạn gái” của con trai.

Cơm nước xong xuôi, về đến nhà cha mẹ hắn vào phòng ngủ nghỉ ngơi. Ngoại trừ việc không muốn làm bóng đèn thì còn vì cha mẹ hắn phải dậy đi làm từ sáng sớm.

Cha hắn Trần Đông Hưng và mẹ hắn Lý Lam Nguyệt đều chỉ mới tốt nghiệp trung học, lúc mới kết hôn bọn họ vẫn luôn làm nghề nông.

Khi Trần Lạc mười tuổi, hai người để hắn lại cho bà ngoại nuôi rồi tới Bằng Thành làm việc.

Chỉ là bọn họ không có bằng cấp, cũng không thành thạo nghề nào, sau khi tới khu Đông Hoa ở Bằng Thành thì hai vợ chồng vào chợ bán đồ ăn.

Tuy công việc này khá tự do nhưng lại cực kỳ vất vả.

Mỗi ngày bọn họ phải dậy từ 2, 3 giờ sáng để chuẩn bị thức ăn, sau đó bày quầy bán hàng, bận rộn bán buôn đến giữa trưa mới có thời gian ăn cơm.

Đầu giờ chiều khi không phải buôn bán, bọn họ tranh thủ ngủ trưa một chút, đợi đến khi qua giờ cao điểm buổi tối thì mới có thời gian nghỉ ngơi.

Nhưng tối đa cũng chỉ có thể xem ti vi một, hai tiếng. Đến gần 9 giờ tối thì hai người đã buồn ngủ đến díp mắt lại.

Hai vợ chồng cứ thế mà cày cuốc suốt mười năm, ngay cả Tết cũng không được nghỉ ngơi.

Bởi vì khi đó giá đồ ăn tăng cao, thường sẽ kiếm lời nhiều gấp mấy lần ngày thường nên bọn họ không nỡ nghỉ.

Sau khi cha mẹ về phòng, Trần Lạc và Lê Toa ngồi trong phòng riêng, bầu không khí giữa hai người không hề mập mờ như trong tưởng tượng mà lại rất xấu hổ, vì không ai biết nên nói cái gì.

Rốt cuộc Trần Lạc phải mở máy vi tính lên xem phim, hai người vừa xem vừa trò chuyện đôi ba câu.

Trong lúc này Lê Toa cũng không nói rõ mình bị lừa như thế nào, hiển nhiên là nàng không muốn nhắc lại chuyện này.

Nàng chỉ nói muốn về nhà ở tỉnh Hán Trung, bởi vì đồng nghiệp cũ của nàng ở Giang Thành mới mở một thẩm mỹ viện, nàng định đến đó tìm nơi nương tựa.

Lê Toa muốn nhờ Trần Lạc mua giùm mình vé xe và mượn mấy trăm đồng làm lộ phí.

Trần Lạc vốn muốn thuyết phục Lê Toa tìm việc làm ở Bằng Thành nhưng nàng kiên quyết nói không muốn tạo thêm phiền phức cho hắn, khăng khăng muốn về Giang Thành.

Trần Lạc không còn cách nào khác, đành mua vé xe lửa sẽ khởi hành vào ngày mai cho Lê Toa rồi đưa nàng toàn bộ số tiền còn dư lại trên người hắn.

Hai người cứ thế thức đêm, không ai có tâm tư đi ngủ.

Căn chung cư nhà Trần Lạc chỉ có hai phòng ngủ một phòng khách, tổng diện tích chỉ hơn ba mươi mét vuông.

Phòng Trần Lạc chỉ đủ để một chiếc giường và bàn máy tính, ngay cả ghế xoay cũng không có, chỉ có thể ngồi trên giường chơi máy tính, không có cách nào tựa lưng ra sau nghỉ ngơi.

Cứ thế hai người xem phim đến 2 giờ sáng. Lúc này cha mẹ Trần Lạc đã dậy ra chợ mua thức ăn.

Trần Lạc thấy cứ chịu đựng như thế cũng không phải là cách, bèn nói muốn sang phòng cha mẹ ngủ. Trên mặt Lê Toa lập tức bày ra vẻ mặt như trút được gánh nặng.

Chỉ là hai người vốn ngồi cách nhau không xa, khi đồng thời đứng dậy vô tình dán sát lại gần nhau.

Trần Lạc ngửi thấy mùi thơm cơ thể của Lê Toa, không hiểu vì sao trong lòng hắn dâng lên một cỗ nhiệt huyết, hắn nghiêng người tới hôn nàng.

Nhưng Lê Toa vẫn luôn đề phòng Trần Lạc, trong nháy mắt khi hắn định hôn thì nàng lập tức tránh đi.

Bạn đang đọc Ta Đoạt Xá Chính Mình (Dịch) của Phương Dạ Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi min_4ever
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.