Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận Chiến Đỉnh Cao (2)

Tiểu thuyết gốc · 2565 chữ

Biết được sự thật, người đàn ông đau lòng, căm hận không thôi, cũng chỉ vì “thần khí” trong người, nên người vợ mà mình hết mực thương yêu mới bị mình hại chết. Không cam lòng đạo lực của mình bị Hoàng Kim Hổ Vương hút đi, người đàn ông quyết định dùng mạng của mình để giết Hoàng Kim Hổ Vương. Trước kia có thể hắn vẫn còn tiếc rẻ sinh mệnh của mình nhưng giờ thì khác, hắn thật sự muốn ôm Hoàng Kim hổ vương cùng nhau chết.

Hắn bắt kích hoạt “Thần khí” Hận Càn Khôn, đây chính là con át chủ bài cuối cùng của hắn, tuy cái giá sử dụng nó là rất lớn, cái giá đó chính là sinh mạng của hắn. Hắn ngước đầu lên mặt mày dữ tợn nhìn Hổ Vương nói:

- Đừng tưởng ý định của ngươi thành công! Dần Mãnh Nha! Cùng nhau trả giá cho tội lỗi mà người đã gây ra.

- Hận Càn Khôn tiếp cho ta sức mạnh!!!!!!!!!! A a a a a a a a a ! Trả giá đi!!!!!

Người đàn ông đột nhiên sức mạnh tăng vọt, đạo lực tuôn ra cuồn cuộn, linh khí cuồn cuộn trong vũ trụ ào ạt tụ tập lại ở cơ thể hắn, tu vi vù vù nhanh chóng nhảy lên, Bá Chủ Đại Viên Mãn và vẫn còn tiếp tục tăng lên. Đạo lực tuôn ra quá nhiều, Hổ Vương vẫn đang đắm chìm trong đạo lực thần bí của người đàn ông không kịp phản ứng, hắn ngay tức khắc bị Thần Thông phản phệ, chấn động bay ra ngoài, quỵ gối phụt máu.

Ánh mắt hắn kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông, tuy hắn biết tên này vẫn còn khả năng chưa sử dụng át chủ bài nên từ lúc giao tranh hắn vận luôn phòng bị, nhưng hắn thật không ngờ tới nguồn đạo lực kia lại dẫn hắn trầm mê đến vậy, chí vì thế mà hắn không kịp thu tay mà bị Thần Thông phản phệ.

Ngoài vũ trụ, phía xa xa trên một viên hành tinh chết một ông lão đang đứng quan sát phía trận chiến, cảm nhận thấy "đệ tử" của mình đạo lực, linh lực cấp tốc giảm, không chần chờ ông lão bộc phát đạo lực lao cấp tốc về phía trận chiến.

Nửa đường ông lão ngạc nhiên dừng lại, tại vì ông bất ngờ lại cảm thấy được đạo lực của người đàn ông đột nhiên bộc phát dữ dội, ông lão chần chờ, cuối cùng ông vẫn quyết định lại tiếp tục đứng xa quan sát.

Cảm nhận được điều gì đột nhiên sắc mặt ông lão trầm xuống, ông hướng ánh mắt nghiêm túc nhìn về hướng không xa có ba bóng người khí tức cực mạnh đang lại gần. Ông Lão hừ lạnh nói:

- Hừ! Yêu tộc bàn tính thật lớn, bày kế hãm hại đồ đệ của lão phu, còn dùng đồ đệ để nhử lão phu đến đây! Ưng Quỷ! Dần Bá Nha! Xà Hung Kha! muốn giết lão phu, các ngươi nghĩ hay lắm! Chỉ ba người các ngươi nghĩ giữ chân lão phu còn khó, muốn đối phó lão phu thì ít nhất phải xuất động nhiều hơn là ba ngươi.

Ưng Quỷ ôm bụng cười to, tay chỉ về phía Phùng Văn Nguyên nói:

- Ha ha ha ha! Phù Văn Nguyên! Đừng già mồm nữa! Ngươi nghĩ mình có thể sống xót được trước sự vây công của ba chúng ta sao?

- Hừ! Ai già mồm thì chưa biết, nhưng hôm nay nếu các ngươi cản lão phu thì ít nhất phải chấp nhận sự hi sinh to lớn!

Đúng vậy, nếu là một chọi mội Phùng Văn Nguyên với Kim Hỏa đạo ý, Kiếm đại đạo thì hắn chưa từng ngán ai, dù cả ba vị lão tổ của yêu tộc cùng một lúc vây công thì hắn cũng tự tin đánh không rớt xuống hạ phong, nhưng giờ trong người hắn mang theo ám thương do đại chiến vũ trụ hai trăm nghìn năm trước mang lại, đến nay khó mà khôi phục nên mà khó lòng mà đánh lại.

Nhưng Đế Chủ Cảnh đế vương trong vũ trụ, vài tỉ tỉ người cũng chỉ có tầm 1 người bước ra Đế Chủ cảnh, há lại nói giết là giết dễ như ăn cháo như vậy được, nếu Đế Chủ cảnh liều mình chạy thì cho dù ba vị lão tổ hay mười vị cũng không thể ngăn cản một vị Đế Chủ cảnh đào thoát, trường hợp xấu nhất bị giết thì cũng có thể dùng thần hồn đào thoát đoạt xá trọng sinh.

Nhưng Phù Văn Nguyên lại khác, hắn không thể thoát thân một mình được, hắn còn phải cứu đồ đệ của mình. Đừng nhìn hắn yêu quý đồ đệ như vậy, nhưng thật ra cũng không phải, hắn có rất nhiều đồ đệ nhưng đây lại là đặc biệt. Dù một vị sư phụ yêu thương đồ đệ thế nào đi nữa thì cũng chẳng có ai liều cả mạng sống của mình vì đồ đệ cả, trừ phi là người đó thọ mệnh đã sắp tận, muốn oanh liệt một lần mà ra đi. Mà người đồ đệ này chính là người hắn yêu nhất để lại cho hắn, huyết mạch duy nhất của hắn trong vũ trụ.

Vì sao nói đó là huyết mạch duy nhất, đó cũng là vì do pháp tắc vũ trụ quản thúc, không thì vũ trụ sẽ quá tải mà dẫn đến hủy diệt. Người có cảnh giới càng cao thì tỉ lệ tạo thai càng thấp, còn giống như Đế chủ cảnh muốn có con thì cơ hồ bằng không, trừ khi vượt ra đại đạo diễn hóa pháp tắc tránh thoát khỏi sự quản thúc của vũ trụ thì mới có thể tùy ý tạo thai. Mà muốn đạt được như vậy thì cũng phải vượt qua Đế Chủ cảnh đạt tới cảnh giới cao hơn, nhưng muốn đột phá thì cũng đâu phải chuyện dễ mà ai cũng có thể làm được.

Cũng chính vì vậy mà ba lão tổ của yêu tộc mới có thể tự tin, thậm chí chắc chắn một trăm phần trăm khả năng lưu lại Phù Văn Nguyên.

Thấy tình hình bất lợi về phía mình quá lớn, Phù Văn Nguyên khuôn mặt già nua âm trầm đến cực điểm, hướng về phía ba vị lão tổ yêu tộc quát:

- Chẳng lẽ các ngươi không sợ ta đào thoát quay lại nhân tộc, sẽ lại dẫn ra một trận đại chiến vũ trụ nữa sao!!!!!!

- Việc đó thì ngươi khỏi phải no, chúng ta đã phong tỏa toàn bộ tin tức việc ngươi đến đây sẽ không có ai biết, cái chết của ngươi nhân tộc cao tầng cũng chỉ cho là ngươi đi khám phá bí cảnh vũ trụ mà bỏ mình thôi. Mà nếu cho dù có biết nhân tộc cũng không dám dẫn nổ Nhân - Yêu đại chiến vì Yêu tộc chúng ta đã sắp ra thêm một vị Đế Chủ cảnh. Không cần các ngươi khai mở, đến lúc thành, chúng ta Yêu tộc sẽ dẫn phát khai chiến.

Phùng Văn Nguyên nghe vậy biến sắc, hắn không ngờ rằng yêu tộc tính toán hắn sâu đến vậy. Mới đầu hắn đến để cứu nhi tử của mình cũng chỉ nghĩ sẽ có một vị lão tổ Yêu tộc ra tay ngăn cản lên cũng tự mình đến đây giải quyết việc riêng mà không thông báo với tông môn, cho dù xấu nhất thì cũng như tình cảnh hiện tại, ba vị lão tổ cấp nhân vật cùng xuất động.

Nhưng điều đó không phải trọng điểm, trọng điểm là Yêu tộc trong vụ việc lần này đang có một âm mưu to lớn đối với hắn và đệ tử của mình. Nếu thật sự như những gì mấy tên này nói là thật thì đây thật là đều không hay. Mỗi vị Đế Chủ sinh ra đều mang lại cho mỗi thế lức quá lớn chỗ tốt.

Nghĩ đến tình cảnh nguy hiểm của mình, hắn đành cắn răng quyết định xông lên cứu con của mình trước, cho dù chết thì cũng có thể dùng thần hồn chạy trốn, mà đoạt xá trọng sinh. Quyết định xong không nói hai lời hắn bất hết tốc lực phi thẳng về phía đang chiến đấu giữa Hoàng Kim Hổ Vương và người đàn ông. Thấy Phù Văn Nguyên động, ba vị lão tổ yêu tộc không chần chờ lập tức động theo.

Ưng Quỷ hóa ra bản thể lập tức thoắt một cái biến mất, so về tốc độ thì hắn cũng chưa sợ một ai, may ra chỉ có vị kia thì hắn mới thoái mình nhượng bộ. Xèo một cái Ưng Quỷ đã xuất hiện hiện ngăn cản trước mặt của Phùng Văn Nguyên, còn Dần Bá Nha, Xà Hung Kha cũng lập tức biến ra bản thể sử dụng Siêu Cấp Thần Thông tấn công về phía sau lưng hắn.

- Hủy Diệt Chảo!!!

- Kích Kịch Độc!!!

Trước sau có địch Phù Văn Nguyên không ngần ngại lấy ra bản mệnh vũ khí Thanh Long Kiếm, nhanh chóng tụ Kim đạo ý thành chiến giáp bảo vệ khắp cơ thể. Hắn xoay người dùng cực hạn hỏa đạo ý kết hợp kiếm đại đạo phóng ra vũ kỹ ngạnh kháng hai Yêu Thú Thần Thông đang lao tới.

- Hỏa Long Uy Vũ!!!!

Một đầu hỏa diễm cự long, răng sắc như kiếm phóng ra lao thẳng về phía tràn ngập khí tức Hủy Diệt Chảo, với tràn đầy kịch độc cùng ăn mòn của Kích Kịch Độc. Ba chiêu va chạm, đầu hỏa diễm cự long lập tức đánh tan sự kết hợp tấn công của Hủy diệt Hổ Chảo với Kịch Độc, tuy bị suy yếu nhưng đầu cự long vẫn còn tiếp tục bay về phía Hổ tộc lão tổ, rắn tộc lão tổ.

Thấy Phù Văn Nguyên vừa xoay người ra chiêu Ưng Quỷ lập tức tung cánh sử dụng Siêu Cấp thần thông tấn công.

- Cuồng Phong Gào Thét!!!

Một luồng cuồng phong sắc bén bắn mạnh ra hướng thẳng sau lưng Phù Văn Nguyên. Do vừa mới tung chiêu, cho dù Phù Văn Nguyên cẩn thận chú ý đến mấy thì một mình đối chọi với ba đường công kích, dù hắn có có thêm sức cũng không kịp né, hắn chỉ kịp tập trung hỏa kim đạo ý bắn kiếm phi về phía sau rồi bị cuồng phong đánh chúng quỵ gối phun máu. May nhờ hắn trước đó đã làm ra phòng hộ nên cho dù trúng chiêu chực diện thì cũng khiến hắn không quá bị trọng thương.

Kiếm phi với tốc độ ánh sáng, được bao phủ hỏa kim đạo ý cộng thêm một tầng kiếm ý, phi thẳng về phía Ưng Quỷ, thấy vậy Ưng Quỷ vội vàng vừa lé, vừa tung Siêu Cấp Thần Thông ngăn cản.

Do vội vàng nên tụ lực không đủ mạnh, cuồng phong nhanh chóng bị kiếm xuyên qua chém thẳng tới sườn trái của hắn. Ưng Quỷ rơi xuống đau đớn kêu lên:

- Éc!!!!!!!!!!!!

Về phía hai vị lão tổ Yêu tộc, Lão tổ rắn tộc nhanh chóng quấn quanh Lão tổ Hổ tộc, còn lão tổ hổ tộc sử dụng yêu kỹ Hổ Hống cùng ngạnh kháng lại đầu hỏa long lao tới.

- Bùm!!!!!

Sóng xung kích bắn ra nhưng đầu hỏa long này dường như không bị ảnh hưởng gì lắm, nó nhanh chóng vượt qua Hổ Hống đâm thẳng vào hai lão tổ khiến bọn nó đâm xuyên đất làm cho hành tinh nứt toác. Lão tổ rắn tộc do ngạnh kháng trực tiếp nên bị thương hơi nặng nằm lăn ra đất, còn lão tổ hổ tộc được che chắn nên chỉ hao tổn yêu lực cũng không có vết thương gì.

Đúng vậy, đại năng một chiêu là đã phân cao thấp, tùy vào hoàn cảnh, nếu thấy một chiêu không thành là có thể dừng tay, còn sinh tử giao chiến thì về sau giao chiến thì chỉ có so bì đạo lực tiêu hao, và kĩ sảo.

Lão Tổ Hổ tộc thấy Phù Văn Nguyên bị trọng thương, không cho hắn một tia thở dốc, bộc phát yêu lực sử dụng Thiên Phú Thần Thông

- Hổ Hóa Hoàng Kim!!!

Hổ Tộc Lão Tổ lập tức lao lên tấn công.

Phi Kiếm trở lại, Phù Văn Nguyên thấy kẻ địch không cho cơ hội thở dốc, không kịp điều tức chữa thương, bất đắc dĩ đành lấy trong không gian giới chỉ một bình chữa thương đan dược, dốc cả lọ đổ vào mồm, cầm kiếm xông lên đối chiến Hổ Tộc Lão Tổ.

Hai người đánh nhau dẫn đến thiên băng địa liệt, chỗ hai người giao phong không một hành tinh có thể tồn tại toàn bộ bị xung kích hủy diệt. Cố gắng hết sức Phù Văn Nguyên cũng chỉ có thể chiếm chút thượng phong của Hổ Tộc Lão Tổ.

Biết thời gian không còn nhiều Phùng Văn Nguyên tìm mọi cách để tránh sự dây dưa của Hổ Tộc Lão Tổ, muốn nhanh chóng đến cứu con mình, chưa kịp nghĩ cách cắt đuôi thì Ưng Tộc Lão Tổ đã điều tức xong vết thương, sử dụng Thiên Phú Thần Thông lao vào quần chiến.

Phù Văn Nguyên càng đánh càng khó, mới đầu hắn còn chiếm được một chút phần trên nhưng thời gian đánh càng lâu tiêu hao đạo lực, linh lực càng nhiều nhiều. Tuy Linh lực tiêu hao hắn có thể dùng đan dược đến để bù đắp, nhưng đan dược của hắn cũng không phải vô hạn, dùng liên tục như vậy trong tay hắn đan dược cũng không thể cầm cố bao lâu.

Mà quan trọng hơn là đạo lực, đạo lực tiêu hao lại không có đan dược khôi phục chỉ có cách bế quan ngưng tụ đạo lực, để tránh tiêu hao quá nhiều Đạo lực hắn không dám dùng Đạo lực bừa bãi nên đạo kỹ hắn sử dụng rất bị hạn chế. Còn về phía yêu tộc, chủng tộc họ trời sinh mạnh mẽ, bọn hắn không phải mạnh mẽ về yêu lực mà là mạnh mẽ về thể lực và sinh lực.

Yêu lực tuy tiêu hao nhiều nhưng bọn hắn còn có thể lực, sinh lực, chính điều này khiến hắn rất bị động, cho dù có mạnh hơn hai Lão Tổ Yêu tộc thì cũng không chiếm được tiện nghi nào, còn quay sang bị đè ép.

Rắn tộc Lão Tổ trong thời gian hai bên giằng co nhanh nhảu sử dụng Thiên Phú Thần Thông của Rắn tộc “Lột Xác” chữa lạnh lại hết vết thương trên cơ thể, tuy nhiên hắn cũng bị tiêu hao một nửa Yêu Lực thực lực cũng giảm đi một phần ba. Rắn Tộc lão tổ cũng xông lên ra nhập cuộc chiến.

Cuộc chiến nghiêng về Yêu Tộc, Phù Văn Nguyên vết thương khắp người cố gắng chống cự, cũng như tìm cách thoát ra để đi cứu viện.

Bạn đang đọc Hoá Ra Ta Không Phải Phàm Nhân sáng tác bởi dkaizz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dkaizz
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.