Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Tà Kiếm

Tiểu thuyết gốc · 1549 chữ

Long Tuyệt Vân chỉ nhìn theo bóng lưng của lão nhân, chứ không đi theo lão để xem thật hư ra sao. Long Tuyệt Vân tự thấy hắn còn nhiều việc phải làm, tha vì đi theo một lão nhân. Nhưng về chuyện chiếc hộp dài thì Long Tuyệt Vân dám chắc 8 phần là Thiên Tà Kiếm đang bên trong. Vì chỉ có Thiên Tà Kiếm mới có một luồng tà khí tỏa ra, làm mê hoặc kiếm tâm của người dùng kiếm, làm họ muốn chiếm lấy nó cho bằng được.

Long Tuyệt Vân cất bước, nhàn hạ mà đi tiếp. Đi tới một tòa thành nhỏ, trong thành chỉ có một tửu lâu nhìn có vẻ sa hoa, Long Tuyệt Vân đi vào trong. Thấy y phục trên người của Long Tuyệt Vân là loại quý giá, chủ tửu lâu vừa nhìn đã biết hắn con cái của bậc quyền quý trọng võ lâm, nên chủ tựu lâu đi ra đón tiếp một cách niềm nở. Thấy thế Long Tuyệt Vân cũng không tỏa thái độ gì, mà vẫn tươi cười.

Chủ tửu lâu cười hỏi.

- Thiếu gia, người muốn ở lại đây, hay gì ạ!?

Nhìn ra ngoài trời, thấy hoàng hôn cũng đã buông xuống, một mảnh đỏ rực rỡ đang phủ lên tòa thành nhỏ, Long Tuyệt Vân liền cười nói với chủ tửu lâu.

- Trời cũng sắp tối, ta sẽ ở lại đây một hôn, rồi sẽ đi!

Chủ tửu lâu nói.

- Vậy mời thiếu gia lên phòng.

Tửu lâu có hai tầng, Long Tuyệt Vân được chủ tửu lâu kêu người đưa lên tầng hai, ở hàng cuối. Vào phòng, Long Tuyệt Vân thấy trong phòng cũng bày chí rất tốt, một cái bàn tròn sơn đen ở giữa phòng, tấm bình phong ở trước giường vẽ một con hùng ưng đang săn mồi. Nhìn căn phòng có chút khí thế, làm Long Tuyệt Vân cảm thấy thoải mái. Trời ôi bức, Long Tuyệt Vân phiêu bạt như thế này chưa quen, nên rất nhanh mệt mỏi, hắn ra ngoài kêu nước lên, rồi lau sạch bụi bẩn trên đường. Long Tuyệt Vân lúc này đã lên người, nằm xuống, hắn ngủ thiếp đi hồi nào không hay.

Đến tối, trên nóc tửu lâu, có vài tiếng động, như có ai đi trên đó. Trong phòng Long Tuyệt Vân đột nhiên mở mắt, trong ánh mắt của hắn không còn có sự ngây thơ nữa, mà đổi lại là một sự trầm ổn vượt xa lứa tuổi 16 của hắn. Nhìn Long Tuyệt Vân lúc này như thay đổi thành một người khác, khí tức ôn hòa của hắn giờ hóa thành quỷ mị, tà dị đến tận xương. Long Tuyệt Vân tự trong người lấy ra một chiếc mặt nạ quỷ, đeo lên, rồi leo cửa sổ ra ngoài, biến mất trong màn đêm.

Lúc này nhìn từ phía cửa Long Tuyệt Vân, có nhiều người đi trên nóc nhà tửu lâu. Đặc biệt là có ba người nam nhân làm Long Tuyệt Vân chú mục. Chỉ thấy một người mặc hắc y, tóc dài xõa xuống lưng, gương mặt lạnh tanh, ánh mắt âm lãnh, tướng tá oai phong. Một người mặc bạch y, đầu đội ngân quang, gương mặt tuấn dật, ánh mắt như hùng ưng trên bầu trời đang săn mồi, tướng tá văn sĩ. Người cuối cùng mặc thanh y, tóc ngắn, gương mặt tuấn lãng, ánh mắt có cỗ khí tức nhiếp hồn người, tướng tá từ tốn, lại ung dung. Ba người lúc này bay lên trên không trung mà đứng, bộ dáng tùy ý vô cùng. Mà đứng trên không trung, thì chứng tỏ là ba người nam nhân đều có bản lĩnh siêu tuyệt.

Nam nhân mặc thanh y nhìn hai đồng bạn của hắn một cái, nói.

- Ta nghe nói Thiên Tà Kiếm xuất thế, các ngươi có tin tức gì về nó không?

Nam nhân mặc bạch y cười giơ tay lên trán, ảo não nói.

- Ta không có tin gì về đường đi của Thiên Tà Kiếm... Thiên Thu, còn ngươi thì sao? Tin tức của hai ta không bằng ngươi.

Nam nhân mặc hắc y lên tiếng, hắn nói.

- Ta chỉ biết Thiên Tà Kiếm trong hỗn chiến, nó được Thiên Long lão đầu mang đi. Từ đó, người của ta đi tìm lão mãi, nhưng cũng không tìm thấy.

Lúc này nam nhân mặc hắc y chợt lên tiếng, hắn nhìn lên trên một tàng cây, nhẹ giọng nói.

- Giỏi, có thể ẩn thân đến giờ, mà không có chút tiếng động gì, ngươi là ai hả?!

Long Tuyệt Vân với một thân hắc y, đeo mặt nạ quỷ, bay ra từ trong tàng cây, hắn ôm quyền nói.

- Cao thủ tuyệt thế có khác, vừa đứng trên đó là đã bị phát hiện ra... Các vị xin thứ lỗi, ta đang ngủ ở dưới tửu lâu này, nghe tiếng của các vị nên đường đột mạo phạm... Xin các vị lượng thứ bỏ qua cho một lần!

Ba người nam nhân trước mặt của Long Tuyệt Vân đều là những người có danh tiếng cực cao trong võ lâm. Võ công đã đạt tới cảnh giới siêu phàm nhập thánh, bọn họ chỉ cần một cái ánh mắt cũng đủ để giết người. Lúc này ba người nam nhân nhìn Long Tuyệt Vân, nam nhân mặc bạch y cười nho nhã, nói.

- Tuy ta nhiều năm ẩn cư, chuyện võ lâm cũng không biết nhiều, nhưng ta biết các hạ, danh tiếng của các hạ thời gian gần đây vô cùng vang dội, làm người chú mục... Ta cũng không ngoại lệ!

Long Tuyệt Vân nghe thế, liền cười đáp lại.

- Các vị là tiền bối, ta chỉ là hậu sinh, được một trong ba vị tiền bối để mắt tới đó là điều vinh hạnh!

Cái này không phải Long Tuyệt Vân nói quá, mà thật sự là như vậy. Trong lứa tuổi của Long Tuyệt Vân trở lên đến hai mươi lăm, nếu được một trong ba người nam nhân này chú mục thì là đủ biết người đó tài hoa kinh nhân. Nhưng giờ có hai trong ba người mạnh nhất thiên hạ ngày nay khen, đủ biết Long Tuyệt Vân không phải là một tuyệt thế cao thủ tầm thường. Lúc này nam nhân mặc thanh y nhìn Long Tuyệt Vân với ánh mắt lãnh đạm, hỏi.

- Tà công tử! Ngươi đến đây làm gì, ngươi lại đi dạo à?

Long Tuyệt Vân mỉm cười, rồi nói.

- Đúng vậy, ta được phụ mẫu ta cho phép, nên không cần lén lút đi ra ngoài nữa!

Một năm trước, vào những buổi tối, Long Tuyệt Vân sẽ đeo mặt nạ quỷ, rời khỏi Long Đằng Sơn Trang, vào võ lâm, mà không ai biết. Trong vòng một năm, Long Tuyệt Vân với cái tên hắn tự nghĩ ra là Tà công tử, hắn đi khắp nơi trong võ lâm. Hành hiệp có, giết người có, Tà công tử nửa chính, nửa tà, cách hành xử quỷ dị vô cùng, làm người võ lâm kiêng kỵ. Tuy nhiên, lúc đó Long Tuyệt Vân không phải Long Tuyệt Vân thiếu chủ của Long Đằng Sơn Trang, mà là Tà công tử, một kẻ phiêu bạt. Giờ Long Tuyệt Vân hưng phấn là bởi vì hắn được lấy thân phận thật đi vào võ lâm. Long Tuyệt Vân muốn xem thử bọn người chửi bới hắn, khi biết hắn là thiếu chủ của Long Đằng Sơn Trang thì chúng sẽ có bộ mặt ra sao. Nghe Long Tuyệt Vân nói hắn được phụ mẫu hắn cho ra ngoài, ba người nam nhân đều không nhịn được, mà khóe môi co giật một chút. Lúc này Long Tuyệt Vân nhìn ba người nam nhân, trầm giọng hỏi.

- Các vị muốn tìm Thiên Tà Kiếm sao? Lúc trưa, ta thấy Thiên Long tiền bối mang một chiếc hộp dài đi ngang qua ta... Khi đó kiếm tâm ta đột nhiên rung động, ta còn cảm giác được một cỗ tà khí nhàn nhạt tỏa ra từ trong chiếc hộp dài...

Nghe Long Tuyệt Vân nói đã gặp lão nhân đang cầm Thiên Tà Kiếm thì nam nhân mặc hắc y lên tiếng, hắn hỏi.

- Vậy lão đi hướng nào ngươi biết không?

Long Tuyệt Vân chỉ cười, không đáp lời. Thấy thế, nam nhân mặc thanh y cũng thở dài một hơi, nói.

- Chúng ta mất dấu Thiên Tà Kiếm thì nó sẽ gây họa cho người vô tội!

Ba người nam nhân đều là người có uy danh hiển hách trong võ lâm, nam nhân mặc hắc y tên Hận Thiên Thu, là các chủ của Quỷ Kiếm Các, nam nhân mặc bạch y tên là Thiên Vân, là môn chủ của Thiên La Môn, nam nhân mặc thanh y tên Thiên Hạo Nhiên, là người kế nhiệm chức Thiên Địa Tông. Bọn họ đều là kỳ tài tuyệt thế trong võ lâm, chỉ mới hai mươi đã đả thông toàn bộ kinh mạch, bước vào cảnh giới siêu phàm nhập thánh. Với một cái búng tay của họ, trong võ lâm cũng khó người đỡ nổi.

Bạn đang đọc Tà Kiếm Thiên Hạ sáng tác bởi Phong12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phong12
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.