Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyệt vọng

Tiểu thuyết gốc · 1570 chữ

Nghe giọng điệu nói lấp của Long Lăng Nguyệt thì hứng thú của Âm Hỏa Tà Quân càng tăng, lão là một kẻ biến thái cuồng điên, rất thích nhấm nháp sự sợ hãi của nữ tử khi bị lão bắt. Nhất là mỹ nữ có vẻ đẹp thiên tiên như Long Lăng Nguyệt, Âm Hỏa Tà Quân càng nổi tính không bằng loài thú của lão mà muốn tra tấn nàng. Âm Hỏa Tà Quân lúc này bước chậm đến chỗ Long Lăng Nguyệt đang đứng. Long Lăng Nguyệt thấy Âm Hỏa Tà Quân đang chậm rãi tiến từng bước một đến chỗ của nàng, nàng đột nhiên bình tĩnh một cách đáng kinh ngạc. Khi sinh tử đến, có người sợ hãi, có người chọn đối mặt với nó, mà Long Lăng Nguyệt lại là một nữ tử rất cương liệt. Lúc đầu Long Lăng Nguyệt còn sợ sệt là vì nàng chưa quyết, giờ nàng biết Long Tuyệt Vân không về kịp, mà Âm Hỏa Tà Quân lại tiến sát, nếu để lão bắt thì nàng sẽ thê thảm vô vàn, đau đớn xác thân, ô nhục danh tiếng, nàng không muốn như vậy, nên chỉ còn một con đường để nàng đi...

Lúc này Long Lăng Nguyệt đã cầm trong tay con dao găm mà mấy ngày trước nàng giành với Long Tuyệt Vân, nàng lấy con dao găm nhắm thẳng vào yết hầu của nàng

Còn Âm Hỏa Tà Quân thì rất là kinh ngạc với biểu hiện của Long Lăng Nguyệt, khi thấy nàng một phút trước còn sợ hãi gào lên trong tuyệt vọng, nhưng giờ lại là như một người khác, như là người hai mặt vậy. Nhưng như thế, Âm Hỏa Tà Quân càng muốn chinh phục Long Lăng Nguyệt, cho nàng giãy dụa dưới thân lão. Lúc này lại thấy Long Lăng Nguyệt quyết tử mà lấy con dao găm ra nhắm vào yết hầu của nàng đâm tới, Âm Hỏa Tà Quân không đứng yên được, lão phi thân bay đi, như tên rời khỏi dây cung. Thoáng cái, Âm Hỏa Tà Quân đã bay thẳng đến chỗ của Long Lăng Nguyệt, lão trong tích tắc đã gạt phăng con dao găm trong tay nàng đi. Long Lăng Nguyệt kinh hãi khi thấy tốc độ thần sầu quỷ khóc của Âm Hỏa Tà Quân, chỉ trong tích tắc, nàng chưa kịp tự sát là lão đã ở bên cạnh. Âm thanh già nua, đầy sự dâm tà và rùng rợn của Âm Hỏa Tà Quân vang lên bên tai của Long Lăng Nguyệt.

- Tiểu mỹ nhân, ngươi chưa hầu hạ ta mà muốn chết, đâu có dễ vậy... Ta sẽ bắt ngươi chọn đời làm nô cho ta, ha ha ha ha!

Âm Hỏa Tà Quân không kiêng nể gì mà lên tiếng cười to, bàn tay khô khốc hóa thành trảo thủ mà nắm bạch y của Long Lăng Nguyệt đang mặc trên người xuống. Nguyên một thân hình hoàn hảo trắng nõn, tuy trong bóng tối của sơn động nhưng da thịt của Long Lăng Nguyệt lại dạ lên một vầng sáng, làm người mơ màng. Thấy thân thể của nàng lộ ra trước mắt của Âm Hỏa Tà Quân, Long Lăng Nguyệt tức giận với chính mình vô cùng. Phải chi nàng có được một thân võ công tuyệt thế như Long Tuyệt Vân thì ai dám động đến nàng?

Lúc này tuy Long Lăng Nguyệt còn cái yếm che thân thể mỹ miều của nàng, nhưng với ánh mắt dâm dục của Âm Hỏa Tà Quân thì thân thể nàng đã bại lộ ra tất cả. Phẫn uất đến tột cùng, Long Lăng Nguyệt lại định dùng nội lực chấn nát tâm mạch để không bị nhục. Nhưng đến lúc này Long Lăng Nguyệt mới phát hiện nàng không thể dùng nội lực. Âm Hỏa Tà Quân nhìn dáng người thướt tha của Long Lăng Nguyệt, rồi đưa áo nàng bị lão cởi lên mũi, hít một hơi dài, trông rất là thỏa mãn.

- Tiểu mỹ nhân, ngươi nghĩ là ta không nhìn ra võ công của ngươi cũng không phải yếu, có thể tự đoạn tâm mạch bất cứ lúc nào, như thế ta nào để ngươi tùy ý... Hắc hắc, giờ thì ngoan ngoãn làm nữ nhân thôi nào!

Đột nhiên nghe thấy một câu như vậy, làm cho Long Lăng Nguyệt trở lại tư thế yếu nhược, nàng cố gắng không rơi nước mắt, nhưng nó vẫn tràn mi mà ra. Lúc này Long Lăng Nguyệt cảm giác nàng bất lực đến mức tận cùng, đến chết nàng cũng chết không được, nàng giờ uất hận đến cùng cực mà quát lớn.

- Cút ngay, lão là ma quỷ! Tuyệt Vân, cứu ta với!

Giọng điệu của Long Lăng Nguyệt là gào thét, là sợ hãi. Nhưng rồi Âm Hỏa Tà Quân cũng cắt bước đi, lão vẫn chậm rì rì mà gây ra sự sợ hãi tận cùng cho Long Lăng Nguyệt.

Nhưng lúc này.

"Ầm ầm ầm ầm ầm!..."

Một trận động đất bất ngờ ập xuống, làm rung chuyển sơn động, mặt đất lắc lư, nhấp nhô lên xuống, trên sơn động có đá rơi xuống nghe ầm ầm đinh tai điếc óc. Từng tảng đá lớn rơi xuống, chặn đường của Âm Hỏa Tà Quân, nếu lão cố chấp muốn bắt Long Lăng Nguyệt đem ra ngoài thì lão khó thoát bởi trận động đất này. Âm Hỏa Tà Quân nhìn Long Lăng Nguyệt với ánh mắt hối tiếc, nhưng con đường giữa lão và nàng đã bị ngăn cản bởi một bức tường đá kiên cố. Âm Hỏa Tà Quân mang theo tiếc nuối mà rời đi sơn động, không thể nhấm nháp được tư vị của Long Lăng Nguyệt, làm lão vô cùng ân hận.

Trong sơn động, chỉ nghe một tiếng la của Long Lăng Nguyệt vang lên, tiếng la vang lên thê lương vô cùng. Rồi đến chiều, Long Tuyệt Vân trở lại đã thấy sơn động bị đá lấp đầy, lòng biết có chuyện không lành. Ánh mắt của Long Tuyệt Vân sắc lạnh và có phần tàn độc đan xen, hắn đến gần sơn động đã ngửi thấy mùi hương đặc trưng của Âm Hỏa Tà Quân, đó là một loại độc dược dành mê hoặc tâm chí nữ tử. Ngửi thấy mùi hương này, Long Tuyệt Vân nhớ dáng người thon thả của Long Lăng Nguyệt, thầm cảm giác có chuyện không lành xảy ra với nàng, rồi hắn lẩm bẩm.

- Nàng rơi vào tay lão thì sống không bằng chết... Ta quá sơ xuất rồi! Âm Hỏa Tà Quân... Ta bắt ngươi phải trả giá đại giới cho chuyện hôm nay!

Long Tuyệt Vân đi tới cửa sơn động, rồi bước vào trong. Tuy là động đất, nhưng sơn động chưa đến nỗi sập xuống, vẫn còn có thể đi vào. Long Tuyệt Vân muốn tìm xác của Long Lăng Nguyệt đem về hoàng cung, dù sao nàng cũng là công chúa, còn là nữ nhi hoàng đế Long Kình Thiên sủng ái. Về tình, về lý Long Tuyệt Vân thấy mình phải đưa thi thể của Long Lăng Nguyệt về hoàng cung Thiên Hàn. Long Tuyệt Vân dùng nội lực bài sơn đảo hải của hắn tạo ra một con đường. Nhưng với công lực của Long Tuyệt Vân hiện tại, mà còn phải đến sáng hôm sau mới xong. Đến khi trời sáng, Long Tuyệt Vân đã dẹp xong hầu như toàn bộ đất đá trong sơn động. Long Tuyệt Vân đi đến cuối sơn động, hắn thấy bạch y của Long Lăng Nguyệt đã mặc, nhưng lại không thấy thi thể nàng đâu. Long Tuyệt Vân nhíu mày, lâm vào trầm tư,hắn biết Âm Hỏa Tà Quân không thích mang nữ tử đi, thấy ở đâu là lăng nhục nữ tử ở đó. Nhưng giờ lại không thấy thi thể của Long Lăng Nguyệt, nàng vẫn còn sống sao? Nhưng cũng không ngoại trừ, Âm Hỏa Tà Quân thấy Long Lăng Nguyệt vô cùng mỹ lệ, nên đã đem nàng đi để hưởng dụng từ từ. Đó là điều hiếm xảy ra, vì mỹ nữ, âm Hỏa Tà Quân đã bắt vô số, lão vẫn hấp thụ nguyên âm cho đến chết, chứ nào thấy lão bắt đem đi.

Nghĩ đến đây, Long Tuyệt Vân nhíu mày nhìn đến cuối đoạn đường trong sơn động. Một tảng đá lớn, cỡ năm người vòng tay cũng ôm không hết đang trong góc sơn động. Bỗng nhìn thấy tảng đá lớn, trong đầu của Long Tuyệt Vân hiện ra cảnh Long Lăng Nguyệt bị tảng đá lớn này đè lên người, hắn nhanh chóng đi tới, vội vàng vận công lực vào tai. Rồi "Hự" một tiếng, Long Tuyệt Vân đã nâng tảng đá lớn lên đi ra. Long Tuyệt Vân một lần nữa thấy được hi vọng, Long Lăng Nguyệt vẫn còn có thể sống, cũng không bị rơi vào tay Âm Hỏa Tà Quân. Vì bên dưới tảng đá lớn là một cái hố sâu và rộng, tảng đá lớn đã che nó lại, làm Long Tuyệt Vân không thấy. Long Tuyệt Vân lúc này liền đốt đuốc lên, cầm trong tay, rồi bay người xuống hố sâu do động đất tạo thành, để tìm Long Lăng Nguyệt.

Bạn đang đọc Tà Kiếm Thiên Hạ sáng tác bởi Phong12

Truyện Tà Kiếm Thiên Hạ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phong12
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.