Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Lão Ẩn Cư Rừng Trúc

Tiểu thuyết gốc · 983 chữ

Phong Ngân Đại Lục cường giả nhiều như mây, mỗi phút giây đều có thiên tài được sinh ra, thực lực vi tôn mạnh thắng yếu thua công lí thuộc về kẻ mạnh .Tu hành chính là đi trên con đường nghịch thiên tạo hóa kiếp số đại đạo vô thường

Tại một góc nào đó toạ lạc tại phía nam Phong Ngân Đại Lục, sâu trong cánh rừng trúc có một căn nhà gỗ nhỏ thoạt nhìn đơn sơ nhưng toát ra khí chất bất phàm

Tại trước cửa căn nhà gỗ có một con gấu đang nằm nhào lộn tay cầm cây trúc ngấu nghiến. Cánh cửa mở một thiếu niên bước ra thoạt nhìn tầm mười tám đôi mươi tuổi xuất hiện thân mặc bộ áo trắng mái tóc đen mượt khuôn mặt thanh tu như một bước tranh không tì vết

"Suốt ngày ăn với ngủ ngươi nhìn lại mình mấy năm nay mập lên không ít ha" Lý Thái Huyền nhìn mập mạp gấu trúc cười nói

Con gấu khẽ giật mình đứng dậy bộ lông trắng đen lắc lư từng hạt bụi bay ra, nó vội nhào tới phía thiếu niên

"Chủ nhân đã nhiều năm như vậy chúng ta cứ tại ở đây tiểu Bạch cũng muốn chán sắp chết rồi, hay là chúng ta ra du sơn ngoạn thủy đi tiện thể vận động tay chân, chủ nhân nhìn ta tứ chi muốn hóa đá rồi" Bạch Vân Gấu làm nét mặt buồn bã làm người khác nhìn vào đều thấy mười phần đáng yêu

Thái Huyền bước lại xoa đầu tiểu Bạch khẽ nói

"Mấy năm nay cực khổ ngươi ở cùng với ta, nay thần thông cũng coi như có tiến triển chắc không bao lâu nữa có thể rời đi rồi thuận tiện nhìn xem đám nhóc kia thành tựu ra sao" dứt lời Thái Huyền bước vào trong căn nhà an tọa

Tiểu Bạch nghe vậy liền vội kinh hỉ nhào lộn mấy vòng sau đó chạy loạn khắp nơi

Cùng lúc đó có một đám người đằng đằng sát khí hướng rừng trúc chạy tới đuổi theo một tiểu cô nương tầm tuổi đôi mươi thân mặc áo xanh lam, cô gái thân chịu trọng thương máu huyết vương vãi nhìn rất đáng thương

Đám người theo sau bận đồ đen tay cầm kiếm đuổi theo tới, khoảng tầm chục tên

Chạy được một lúc sức cùng lực kiệt thiếu nữ té xuống nhìn phía trước có một căn nhà gỗ. Phía sau chục tên áo đen bước tới sát ý kinh người

"Ta là đệ tử của Tam trưởng lão Lạc Kiếm Tông các người nếu dám giết ta sư phụ ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi" thiếu nữ lên tiếng máu huyết phun ra đôi chân gần như vô lực

"Hắc hắc, Lạc Kiếm Tông lợi hại quá nhỉ chỉ là một tiểu tông môn nhỏ nhoi ở dãy Vân Nam vạn sơn đừng nói ngươi là đệ tử trưởng lão coi như đệ tử tông chủ bọn ta cũng không tha, các anh em lên thuận tiện hưởng thụ một chút ả ta coi chừng còn là xử nữ" tên áo đen đứng cười lao tới khí huyết sôi trào

Lúc nhát kiếm tưởng chừng đã chém rách y phục của thiếu nữ nhưng lại chạm phải một khói chân đen hình cầu, tên áo đen hoảng hốt lùi lại thấy kiếm của mình đã gãy. Hắn nhìn kĩ lại thấy đó là một con gấu trúc mập mạp kinh hô

"Con gấu này lông sao lại cứng như vậy kiếm ta thế nhưng là pháp bảo vậy mà đụng vào lông nó liền gãy"

Tiểu Bạch liếc nhìn cô gái thấy nàng đã ngất sau đó nhìn lại đám người áo đen bước tới

"Ha, đã nhiều năm nay không có người tới chơi với ta, cũng phải vận động một chút không chủ nhân lại trách ta mập" Dứt lời nó lao tới chục tên áo đen như đạn nổ

Bọn người kia vội vã cầm kiếm chém tới thi chuyển công pháp, kiếm chạm vào con gấu như cũ vỡ vụn như chém phải sắt, tiểu Bạch nhào tới húc từng tên, mỗi tên bị va phải đều thịt nát xương tan, sau cùng chỉ còn lại một người thủ lĩnh nhóm áo đen. Hắn hoảng sợ nhìn gấu trúc như gặp quỷ

"Sao có thể như vậy chúng ta toàn bộ là Ngự Khí cảnh cao thủ vậy mà bị con gấu này đè chết như đè bánh" lời nói còn chưa dứt hắn nhìn đỉnh đầu mình một cục bông trắng đen đập xuống quy tiên

Hạ đo ván bọn người tiểu Bạch đem thiếu nữ bỏ lên lưng hướng căn nhà nhỏ chạy tới. Đến nơi thiếu niên bước ra nhìn tình trạng thiếu nữ khẽ vung tay cô bay lại nằm trên một chiếc giường, cậu đưa tay lên đầu cô truyền khí lực sau đó từ ống tay áo lấy ra viên thuốc đưa vào miệng

Vài giờ sau đó....

Thiếu nữ bực tỉnh thấy cơ thể vết thương lành lại một cách thần kì, nàng hoảng hốt nhìn sung quanh không thấy bóng người lên vội xuống giường bước ra ngoài, chỉ thấy có một thiếu niên đang ngồi trên ghế gỗ tay cầm ly rượu uống phía bên kia con gấu trúc đang ngồi gặm tre

Cô nàng vội vàng chạy tới trước mặt thiếu niên, lúng túng nói

"Là thiếu hiệp đã cứu mạng ta sao?, ta tên Lạc Ly không biết thiếu hiệp danh xưng"

Lạc Ly nhìn thiếu niên trước mắt khuôn mặt anh tuấn khí chất bất phàm nhất thời có chút động tình

(Ghi chú: mọi người có góp ý giúp mình hoàn thiện hơn nha, chân thành cảm ơn)

Bạn đang đọc Ta Là Kiếm Tổ sáng tác bởi HắcHuyềnThiênTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcHuyềnThiênTôn
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.