Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hôn Ước - Không Cho Nàng Xuống Giường

Tiểu thuyết gốc · 1766 chữ

Bạch La Sâm Lâm...

"Vô Sỉ...ngươi đi chết cho ta"

"Rõ ràng là cô bức ta bây giờ còn định giết người diệt khẩu à? Trên đời còn có loại nữ nhân như cô à?."

"Nữ nhân như ta thì sao? Kẻ chết không cần nói nhiều lời."

Bùm, hự!

Hai người quần nhau gần nữa canh giờ, người này đánh người kia né.

"Hừ rõ ràng không muốn giết ta còn bày đặc làm bộ hừ"

"Ta...ta làm sao không muốn giết ngươi, ngươi tên bại hoại vô liêm sỉ thừa nước đục thả câu chết vạn lần không tiếc. Hôm nay lão nương sẽ lấy mạng ngươi."

"Hừ rõ ràng tu vi hóa thần kì muốn giết tên kim đang như ta khó lắm à. Hừ nếu nàng muốn giết ta né được sao?."

Sau khi biết được thông tin của nàng sơ qua từ hệ thống hắn phát hiện tu vi của nàng ở mức hóa thần trung kì, sau khi song tu cùng hắn đã đột phá lên hóa thần hậu kì, nếu như muốn giết một tên kim đan thì cũng như giết một con kiên. Nàng đây là không muốn giết hắn chỉ làm cho hạ cơn giận thôi.

"Ngươi...làm sao biết"

"Rõ ràng nhờ ta nàng đã đột phá lên 1 tiểu cảnh giới làm sao ta không biết hừ."

Nghe được hắn nói nàng và hắn dừng lại trên một vách đá gần rìa sâm lâm. Nàng nhìn hắn, hắn nhìn nàng, nàng chợt bật khóc.

"Huhu hức hức"

"Ơ kìa sao lại khóc? Ta sợ nhất là nữ nhân khóc đấy mau nín."

"Hừ ngươi còn nói người ta còn chưa lấy chồng mà ngươi lại làm thế, híc híc. Sau này ta phải làm sao đây.'

"Ta nuôi. Dễ thế cũng khóc."

"Hừ. một tên kim đan như ngươi mà cũng đòi nuôi ta."

"Vậy thì ngươi nuôi ta lớn đi nào ta lớn ta nuôi ngươi lại."

"Ngươi..."

"Ngươi cái gì mà ngươi. Bây giờ cái gì của ngươi cũng thuộc về ta rồi ngươi còn ở đó bàn cãi."

"Hừ tùy ngươi".

"Được thôi."

"Nhưng ngươi chỉ được có 1 mình ta."

"Không được ta anh tuấn tiêu soái như này phải nhiều vợ mới được, nhưng nàng là nữ nhân đầu tiên của ta nên có ưu tiên nhaa."

"Đúng là nam nhân không có ai là tốt. Đi thôi"

"Đi đâu?"

"Ngươi không định đưa ta về nhà à?."

"Được nhưng nàng phải cho ta biết tên phu nhân của mình chứ.'

"Ta Diễm Hương."

"Ta gọi là Lâm Chiên.'

Lâm Gia.

"Ca phụ thân thật là thiên vị. Rõ ràng đệ là con của người mà lúc nào người cũng đi bênh vực hắn ta hừ."

Kẻ vừa nói chính là Lâm Ngọc đường ca của Lâm Chiến, đứng trước mặt hắn là ca ca của hắn là Lâm Ưng con trai trưởng của tộc trưởng Lâm Gia tu vi đạt đến kim đan đỉnh phong nữa chân đã chạm đến nguyên anh kì.

"Được. Ta sẽ thay đệ dạy dỗ hắn, nhưng phải đợi đến kì tuyển chọn đích hệ thiếu chủ lâm gia. Hắn là con của thúc nên chắc chắc sẽ tham gia. Đến lúc đó sinh tử tự chịu phụ thân sẽ không trách chúng ta."

"Ân. Hắn chết chắc."

"Ngươi cũng mau lo tu luyện đi đừng có suốt ngày tìm ta mỗi khi bị người ăn hiếp, ca còn bận nhiều lắm."

"Biết rồi ca".

Lâm Gia Phủ.

Cổng Gia.

"Oa thì ra ngươi là người Lâm gia. Ngươi là người hầu hả hay là con của tộc nhân."

"Ta giống vậy lắm sao?"

"Hừ ngươi cao lắm chỉ vậy thôi, đừng nói với ta ngươi là con gia chủ nha, ta cười chết đấy hahah"

'Ta không phải là con gia chủ... Nhưng ta là con của đệ đệ gia chủ."

"Ta biết ngay mà ngươi làm sao mà.... Cái gì thật à?"

"Ừm nên nàng yên tâm không sợ khổ đâu."

Hai người vừa đi vừa bước vào phủ lâm gia tìm đại bá hắn sau khi trở về cho đúng lễ nghi. Phần là về tiểu cô nương này.

"Đại bá ta về rồi."

"Ừm thuận lợi đột phá kim đang sơ kì chứ."

Tuy hắn có thể dò xét nhưng không muốn, du gì để hắn nói rõ sẽ hay hơn.

"Thuận lợi đột phá còn gặp được cơ duyên đột phá thêm một tiểu cảnh giới. Hì hì"

Hắn gãi đầu cười nói, đại bá nghe hắn không những đột phá còn đột phá 2 tiểu cảnh giới có chút ngạc nhiên nhưng nghe hắn có cơ duyên nên cũng thôi.

"Hừ cơ duyên gì chứ rõ ràng là nhờ ta thì có."

Nàng nghe hắn không có nhắc đến nàng thì bễu môi hai gò mã ửng đỏ nói nhỏ lên.

"Cô nương này là?"

"Là.."

"Hừ là vợ ngươi khó nói lắm sao. Hừ ta biết ngay mà rõ ràng là ngươi không tốt."

"Ta còn chưa kịp nói đấy bà cô của ta à."

Hắn đang định nói thì đã bị chen vào miệng bực bội quát lại nàng một cái, lại bị nàng chừng mắt im rúm cả miệng.

"Ồ vậy tốt. Nhưng còn hôn ước của con với Lam tiểu thư Lam gia do phụ thân con và gia chủ Lam gia ước định con tính sao."

"Hôn ước?"

Theo như kí ước trước đây hắn từng nghe đại bá nói qua một lần. Do gia chủ Lam gia lúc còn niên thiếu cùng vào sinh ra tử cùng cha của Lâm Chiến nên có ước định rằng, Nếu bất kì ai mỗi bên có con trai hoặc con gái thì sẽ có hôn ước với con trai hoặc gái bên nhà kia hôn ước được định khi vừa sinh ra.

Con gái gia chủ Lam gia được biết là thiên kim tiểu thư thiên phú tu luyện rất cao, 14 tuổi kim đan sơ kì, dung nhan khuynh thành được rất nhiều công tử thế gia thầm mơ mong.

Vì trước lúc đó Lâm Chiến bị xem là phế vật nên hôn ước bị lắng xuống như vấn còn tồn tại bây giờ hắn đã cãi mệnh nên đại bá hắn muốn thai phụ thân hắn hoàn thành mối hôn ước này.

"Bây giờ con chuẩn bị đi sau khi thiếu chủ được lập thì cũng chính là ngày con đến Lam gia hoàn thành hôn ước cũng như là tâm nguyên cuối của phụ mẫu con."

"Vâng."

Sau khi rời khỏi phòng của Gia Chủ hắn cùng Diễm Hương trở về phòng riêng của hắn. Vừa về đến phòng Diễm Hương bực nhọc nhảy đùng lên giường ôm mềnh gối ụp mặt vào tỏ ra vẻ hờn dỗi không đối hoài gì tới hắn. Hắn thì cũng biết lí do nên đã có cách.

"Sao nàng giận ta?"

"Sao ta phải giận ngươi, ngươi lo chuẩn bị đi cưới tiểu thư gì đó của Lam Gia kìa."

"Ta đâu có muốn đây là ta hoàn thành tâm nguyện của phụ thân thôi mà? Ta vẫn yêu thương nàng đó thôi."

"Hừ đừng có đõ miệng."

"Ta không đõ miệng vậy hành động nhá."

"Ưm..."

Nói dứt câu không đợi nàng kịp thời phản ứng thì hắn đã nhàu đến hôn lấy bờ môi dỏ tươi của nàng ngậm lấy. Chiếc lưỡi bắt đầu công phá vào bên trong tìm kiếm chiếc lưỡi ngọc của nàng.

Chụt!chụt!

Hộc! Hộc!

Hôn được một lúc lâu cuối cùng thì bốn bờ môi cũng tách rời nhau ra do mỏi miệng, hai bờ môi rời nhau tạo thành một sợi chỉ nước kết nối cả hai, bốn mắt nhìn nhau gương mặt nàng dỏ ửng lên quay đầu không dám nhìn hắn.

Lần trước hai người bên nhau do nàng bị trúng xuân dược nên không có phát giác được tình hình nên không có ngại ngùng bây giờ thì cả hai hoàn toàn tĩnh táo.

"Ngươi đừng có nhìn ta như vậy.'

"Của ta cả rồi vẫn còn ngại ngùng."

"Do ta...ưm.".

Đang định nói gì đó thì hai trảo thủ của hắn đã bắt được hai gò bông xinh xắn trắng noãn của nàng mà nắng bóp thành đủ loại hình dạng. Tay kia của hắn cũng không chịu yên phận cũng bắt đầu tìm xuống vùng khe động phủ của nàng.

"Ưm...chỗ đó...không được."

Mặc kệ lời nàng nói, tay hắn đã chọp được viên ngọc nơi động phủ của nàng không ngừng va chạm. Hắn bật người dậy lột sạch quần áo trên người ra cùng y phục của nàng không còn lại gì. Cả 2 bây giờ đã hoàn toàn trần chụi không mãnh vãi che thân.

Lúc đầu nàng có chút xấu hổ che khuông mặt lại, được một lúc lại buông nhìn thẳng vào hắn, khuông mặt anh tuấn mái tốc dài ngang eo ,từng múi cơ bấp hiện ra rõ ràng vì thân là một thể tu nên cơ thể rất hoàn hảo. Khi nhìn đến long trụ phía dưới Diễm Hương chợt nghĩ đến gì đó chợt nhéo hắn một cái nơi long trụ.

Aaaa!

"Nàng làm cái gì vậy? Đau ta'

"Hừ cho bỏ tật ngươi dám đâm ta"

"Hừ hôm nay không cho nàng xuống giường"

Phập.

Ứ x2

Không đợi nàng nói câu gì long trụ của hắn đã hung văn xâm nhập vào u cóc trật hẹp của nàng không ngừng ra vào.

"Ư...ưm..nhẹ một chút..ngươi không thương ta...làm mạnh rách mất."

"Được ta sẽ nhẹ nhàng...chụt"

Phía dưới đã ngừng công phá thay vào đó là sự ra vào nhẹ nhàng êm dịu, hắn cuối người ngậm lấy nhủ hoa của nàng mút nhẹ sau lại tìm đến bờ môi của nàng ngậm lấy.

Phạch!phạch.

"Ưm...sướng...ta sắp ra rồi."

"Ta cũng vậy...hộc,hộc..ta ra cùng nàng.'

Phập!phập.

"Ư x2.

Cả hai cùng rên lên một tiếng phía dưới long trụ không ngừng phun ra những tinh hoa vào u cốc của nàng, không mốt chút tràn ra.

"Ta yêu nàng"

Chụt!

Nói xong hôn vào trán nàng một cái hắn lại nằm xuống kéo chăn lại ôm nàng vào trong lòng. Nàng thì bị hắn quần cho mệt mõi không nói được lời nào chỉ biết nép vào long ngực của hắn miệng cười nhẹ nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

(Lần đầu viết thể loại này nên còn hơi non nớt ae có gì góp ý đừng ném đá em. Em cảm ơn

Bạn đang đọc Ta Là Vô Thượng Chí Tôn sáng tác bởi DocCoThienTon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DocCoThienTon
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 38
Lượt đọc 1037

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.