Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta chỉ có thể cạn ngôn.

Tiểu thuyết gốc · 939 chữ

Linh Họa không nhanh không chậm bỏ cái áo choàng ra. Dung nhan tuyệt mỹ như ngọc thụ lâm phong thu hút ánh nhìn của bao người. Nhất thời, chỗ cô đứng cũng bị vây kín. Linh Họa ôm gắt gao Tạ Lăng Huyền trong lòng ngực để cô không bị đám đông xô đẩy.

" Oaaa!!! Vị tiểu ca ca này là ai vậy ? Đẹp quá đi ~ "

" Không biết đã có vợ chưa ? Ta muốn sinh khỉ con cho hắn !!! AAAA!!!!!!!!"

"..."

Tạ Lăng Huyền bị Linh Họa ôm - đang trong tình trạng loading.

Linh Họa ném cho đám người một cái nhìn sắc bén. Mọi người nãy còn tụ tập giờ sợ như cấy sấy.

Vị này trông thế mà không phải dạng công tử bột dễ chọc đâu !!!

Động tĩnh lớn bên này thu hút nhóm của Tạ Tranh.

Đông Phương Dạ Ly liếc mắt qua chỗ linh họa, cả con mắt cũng sắp rớt ra rồi.

Tên Quốc sư đó đang ôm cô nương nào kia ?!!

Hắn vậy mà cũng có ngày gần nữ sắc !!!

Tạ Tranh bên này cũng ngạc nhiên không kém.

Nhuận Ngọc - Người làm cô ta mất mặt trước bao người ở cung điện, vậy mà cũng có thể có cái nét mặt dịu dàng yêu chiều như vậy !

Lúc đầu, cô ta còn nghĩ rằng hắn vốn chính là vô tâm vô phế không kiêng kị ai như vậy, nhưng xem ra cô ta nhầm rồi.

Hoặc có thể nói, nữ tử kia chính là ngoại lệ duy nhất của nam nhân này.

Tạ Tranh cắn chặt môi, vì cái gì mà nữ tử kia có thể may mắn như vậy, vì cái gì mà Nhuận Ngọc hắn một ánh mắt cũng lười cho cô ta?

Lẽ ra tất cả các nam nhân tốt nhất đều phải thuộc về cô ta,cô ta rõ ràng là người xuyên không, mang trong mình hào quang của nhân vật chính.

Suy nghĩ tiêu cực tránh không khỏi khuôn mặt vặn vẹo, nhưng Tạ Tranh từng là ảnh hậu, tài năng diễn xuất đương nhiên cũng có, cô ta cũng nhanh chóng mỉm cười như bình thường, không hề cố kỵ thứ khí thế lạnh lẽo bên cạnh Linh Họa. Cô ta thực sự muốn nhìn xem, nữ tử khiến Nhuận Ngọc động tâm dáng dấp như thế nào.

Tuy nhiên, việc cô ta làm so với chạy vào đám cháy cũng chẳng khác là bao.

Linh Họa bơ luôn cái khuôn mặt tươi cười hợp lễ nghi quy củ của Tạ Tranh.

Bị làm thinh, Tạ Tranh có chút cứng ngắc.

" Q..Quốc sư...Ngài hôm nay sao lại có nhã hứng đi dạo chợ đêm vậy ..?"

Linh Họa nhìn Tạ Tranh một bộ dáng giả tạo cứng ngắc, khí chất này thuộc về mấy nữ nhân có chút khôn vặt.

Haizz.... Rốt cuộc thì làm sao cô ta có thể làm phản được cơ chứ ?

" Luật ghi rằng không thể đi dạo?" - Linh Họa khẽ nghiêng đầu, ánh mắt vô hồn không giống như nhìn Tạ Tranh, nhưng hướng nhìn thì rõ ràng là Tạ Tranh, như thể Tạ Tranh là sinh vật tàng hình không hề có sự hiện hữu.

" Ý...Ý ta không phải như vậy."

" Vậy tiểu thư nói xem, rốt cuộc cô đang muốn nói gì." - Linh Họa ngó Tạ Lăng Huyền vẫn chưa loading xong.

Hình như nữ phụ đơ rồi...

Linh Họa cạn ngôn.

" Ý ...ý ta là thật hiếm thấy Quốc sư lại có ngày dẫn một nữ tử thanh lâu đi dạo, điều này quả thật không tốt cho thanh danh Ngài chút nào." - Nói xong, Tạ Tranh e ngại lấy tay áo dè dặt che đi khóe miệng đang cười cợt của mình.

" Không sao."- Linh Họa tùy ý phất tay áo. - " Ta không ngại vì cô ấy mà mang danh xấu."

Linh Họa cứ để Tạ Tranh tưởng tượng thân phận của Tạ Lăng Huyền, dù sao, cô ta có trí tưởng tượng bay xa như thế, cô cũng không ngại để cô ta ngày càng đi xa sự thật.

Mà quả thật, Tạ Tranh cũng đang tưởng tượng thân phận Tạ Lăng Huyền có bao nhiêu thấp hèn liền có bấy nhiêu thấp hèn. Trong lòng không khỏi xì một tiếng khinh miệt. Dù sao, cái việc dạo chợ đêm tuy nghe có vẻ bình thường, nhưng ở cổ đại, nữ tử đi cùng nam nhân thế này cũng là có bao nhiêu thân mật, kéo theo nhiều tai tiếng. Mấy thiên kim bị quản rất nghiêm, nào có cơ hội thân mật thế này. Vậy nên tránh không khỏi Tạ Lăng Huyền bị hiểu lầm là kỹ nữ.

" Nhưng..." - Tạ Tranh có chút tức giận.

" Tứ vương gia cùng Thẩm tướng quân đang chờ ngươi đó ~ " - Linh Họa khuyến mãi cho Tạ Tranh nụ cười đầy thâm ý.

Tạ Tranh bất giác thấy cả sống lưng rét run.

Chết tiệt ! Khi nhìn thấy một nam nhân ưu tú như Quốc sư thân cận cùng một cô gái mà không phải mình, xác thật cô ta có chút không thể kiềm chế.

Tư duy của cô ta là như thế này : Kiếp trước ta bị tra nam tiện nữ hãm hại, bây giờ may mắn xuyên không thì tất cả các nam nhân đều phải quỳ gối trước váy của cô ta.

Cái tư duy méo có tí logic như thế này, Linh Họa chỉ có thể cạn ngôn.

Bạn đang đọc Thời Đại Chủ Thần sáng tác bởi Lalalenna
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lalalenna
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.